Tuy đoàn trưởng Kim Mã săn ma đoàn không biết tại sao người họ Vu lại là người
Độc Cô gia nhưng gã nghe rõ lời các hộ vệ đã nói. Dù họ Vu này không phải
người Độc Cô gia cũng có quan hệ chặt chẽ với cao tầng Độc Cô gia. Độc Cô Cửu
Dương là một trong thế hệ trẻ mạnh nhất Độc Cô gia, người đối địch với gã sẽ
yếu sao?
Bây giờ đoàn trưởng Kim Mã săn ma đoàn vô cùng hối hận, dù gã đắc tội ai thì
đã tàn đời. Bây giờ đoàn trưởng Kim Mã săn ma đoàn mượn cơ hội này rút ra khỏi
vòng chiến, để tránh cho càng lún càng sâu.
– Kim Mã săn ma đoàn, các ngươi muốn bị tiêu diệt sạch sao?
Đoàn trưởng Kim Mã săn ma đoàn ngần ngừ sau đó cắn răng nói:
– Xin lỗi Cửu Dương thiếu gia, chúng ta thật sự là . . .
Tiêu diệt sạch? Tuy Độc Cô gia bá đạo nhưng không đến mức hoàn toàn không nói
lý. Kim Mã săn ma đoàn không phải Tuyết Lang săn ma đoàn nho nhỏ, có sức ảnh
hưởng nhất định.
Nếu Độc Cô gia diệt toàn tộc người ta mà không có lý do chính đáng thì dù
cường đại đến mấy đừng mong sống trong Kiếm vực hành tỉnh.
Khi đến lúc Kim Mã săn ma đoàn chỉ cần tìm đại gia tộc khác hoặc Dương gia
trong Kiếm vực hành tỉnh là sẽ thoát khỏi nguy hiểm. Nhưng nếu Kim Mã săn ma
đoàn bị cuốn vào tranh chấp nội bộ Độc Cô gia thì sẽ không gia tộc nào dám thu
bọn họ.
Độc Cô Cửu Dương tức giận hộc máu:
– Đừng nói nữa, các ngươi chờ bị diệt đi.
Vu Nhai cũng đành thôi, Kim Mã săn ma đoàn nho nhỏ dám cãi lời gã? Đã bao giờ
Độc Cô Cửu Dương chịu ấut ức như vậy?
Độc Cô Cửu Dương thơr dốc mấy tiếng, nói:
– Vu Nhai, ngươi chờ đó, ta sẽ không tha cho ngươi. Người thân, những người
có quan hệ với ngươi đều sẽ chết. Trừ phi ngươi rời khỏi Huyền Binh đế quốc,
nếu không mỗi ngày ngươi sẽ sống trong khủng hoảng.
Mắt Vu Nhai dần lạnh lùng nói:
– Vậy sao?
Vu Nhai xem trọng nhất là người bên cạnh mình, tuy hắn không sợ Độc Cô Cửu
Dương uy hiếp, có Độc Cô Thanh Hải bảo đảm an toàn cho mẫu thân, còn có Bắc
Đẩu thành chủ vnày nọ nhưng lỡ như . . .
Vu Nhai tuyệt đối không muốn có chuyện lỡ như xảy ra.
Ánh mắt Vu Nhai lạnh băng:
– Nếu vậy thì ngươi chết trước đi!
Chỉ xử lý ‘ba chân’ Độc Cô Cửu Dương vẫn chưa đủ, Vu Nhai phải giết chết gã
hoặc ít nhất biến gã thành người thực vật. Giết Độc Cô Cửu Dương là còn nhẹ.
Vu Nhai chỉ tưởng tượng cho vui, hắn không biết cách đánh người thành thực
vật.
– Quyển trục ma pháp, mở!
Vu Nhai dứt lời móc ra một quyển trục ma pháp lấy trong Mê Vụ sơn mạch ra khỏi
không gian giới chỉ. Tám ngày đi chung đường với Tuyết Lang săn ma đoàn, những
khi nhàm chán Vu Nhai sẽ lấy quyển trục ma pháp ra nghiên cứu.
Độc Cô Đoạn Nghịch gióng hồi chuông cảnh báo cho Vu Nhai, bên cạnh Độc Cô Cửu
Dương hay có siêu cao thủ bảo vệ. Nếu Vu Nhai không có thủ đoạn càng mạnh thì
gần như không thể giết chết Độc Cô Cửu Dương, trừ phi thực lực của hắn đến địa
binh sư cao đoạn hay thiên binh sư Vu Nhai không muốn chờ đợi, tai họa ngầm
lớn như thế ngày nào chưa nhổ đi là hắn chưa yên tâm.
Trên đường đi Vu Nhai lục tìm không gian giới chỉ hy vọng tìm ra cách giết Độc
Cô Cửu Dương.
Cuối cùng Vu Nhai đặt ánh mắt vào hai quyển trục ma pháp. Hai quyển trục ma
pháp tồn tại sâu trong Mê Vụ sơn mạch đã lâu mà không bị tan rã chắc chắn bất
phàm, vấn đề là ma pháp bên trong quyển trục là gì?
Đừng nói Vu Nhai là người thường, dù là ma pháp sư thật sự chưa chắc hiểu
biết, năm tháng quá xa xôi.
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
Cuối cùng U Hoang kiếm linh nhắc nhở Vu Nhai, lúc trước nó theo chủ nhân đi Ma
Pháp đế quốc giết chóc nên có hiểu biết chút ít. U Hoang kiếm linh chỉ biết
một quyển trục ma pháp có tính công kích, cái kia thì không. Vu Nhai miễn
cưỡng cảm giác trong quyển trục ma pháp có tính công kích ẩn chứa lực lượng ma
pháp cực kỳ khổng lồ.
Quyển trục ma pháp này vốn không có ích gì với Vu Nhai, đặc biệt là hắn không
biết dùng ma pháp. Vu Nhai có rất nhiều thủ đoạn giữ mạng, đặc biệt là Thôn
Thiên kiếm linh mạnh hơn bất cứ thủ đoạn gì.
Hiện giờ vì giết mối họa Độc Cô Cửu Dương, Vu Nhai bất chấp tất cả khởi động
quyển trục ma pháp, nghe theo mệnh trời.
Trong phút chốc trên bầu trời Hàn Kiếm thành dâng lên ánh sáng trắng bạc, ánh
sáng chậm rãi ngưng tụ thành một cột sáng dài đâm mọi người mù mắt. Vì ý tức
của Vu Nhai nhằm vào Độc Cô Cửu Dương nên lực lượng ma pháp bao phủ gã, tức là
gã bị cột sáng dài bao phủ. Độc Cô Cửu Dương quá yếu, quyển trục ma pháp thì
rất mạnh, nó không phải ma pháp công kích đơn nên cột sáng dần phóng to ra bao
phủ cả hộ vệ của gã.
Vu Nhai chớp mắt, đây là cái gì đám người Độc Cô Cửu Dương bị bao phủ nhưng
không bị gì, đừng nói đây là ma pháp quang minh chữa trị. Nếu nó chữa lành ba
chân cho Độc Cô Cửu Dương thì Vu Nhai sẽ khóc.
Đang lúc Vu Nhai rối rắm, trong hộ vệ cao thủ của Độc Cô Cửu Dương có người
kinh kêu:
– Dung binh thần thuật!
– Đây . . . Đây là dung binh thần thuật, còn là thiên giai, chạy mau!
Có người hỏi:
– Dung binh thần thuật là thứ gì?
Hộ vệ nghe nói về dung binh thần thuật hét to giải thích:
– Là ma pháp đẳng cấp truyền thuyết do Quang Minh thần điện sáng tạo ra, có
thể hòa tan ma pháp huyền binh trong cơ thể huyền binh giả. Trốn mau lên, nếu
không chúng ta đều biến thành phế nhân!
Chớp mắt hộ vệ đó đã chạy ra ngoài.
Các cao thủ hộ vệ khác toát mồ hôi lạnh chạy nhanh như bay.
– Nguy rồi, Cửu Dương thiếu gia thì sao?
– Phải rồi, Cửu Dương thiếu gia!
Các cao thủ hộ vệ phản ứng lại, bọn họ chính là hộ vệ, có trách nhiệm bảo vệ
chủ nhân dù phải trả giá mạng sống. Nhưng đối với huyền binh giả đôi khi huyền
binh bản mệnh quan trọng hơn mạng sống, vừa nghe nói ma pháp có thể hòa tan
huyền binh là cả đám chạy ra ngoài, quên mất Độc Cô Cửu Dương. Mãi khi có
người nhắc đến Độc Cô Cửu Dương cả đám mới ồ à.
Khi bọn họ ngoái đầu nhìn Độc Cô Cửu Dương trong ánh sáng trắng thì khựng bước
chân.
Độc Cô Cửu Dương không gào thét, gã chỉ kinh khủng nhìn huyền kiếm bản mệnh
màu vàng mới sửa lành gần đây bỗng chui ra khỏi cơ thể gã. Dung binh thần
thuật từ từ hòa tan thanh kiếm màu vàng.
Cơ thể Độc Cô Cửu Dương không bị gì, gã như tắm trong thần quang của Quang
Minh thần. Trông Độc Cô Cửu Dương thật thánh khiết, nhưng biểu tình của gã
không thuần khiết chút nào. Ai trông thấy huyền binh bản mệnh tan rã trước mặt
mình đều không thánh khiết nổi.
Thánh kiếm màu vàng rất sắc bén, bá đạo, nó đại biểu cho chí tôn.
Lúc này thánh kiếm màu vàng như đứa con nít yếu đuối bị thần quang từ từ lăng
trì, là lăng trì. Đây là thủ đoạn Độc Cô Cửu Dương thích dùng nhất, bây giờ gã
trơ mắt nhìn huyền binh bản mệnh của mình bị lăng trì.
Có tiếng gầm phát ra từ thần quang:
– Grao!
Không phải Độc Cô Cửu Dương gầm, gã đã hoàn toàn ngây ngốc.