Ầm.
Một tiếng động vang lên. Vu Nhai cảm giác được các Huyền Binh chấn động. Hắn
cảm giác được linh tính của bọn họ. Hắn cũng cảm giác được huyền khí bắt đầu
dung hợp với lực lượng.
Nói cách khác, hiện tại hắn mới thật sự phát huy lực lượng của các Binh Linh.
Kế tiếp chính là tiến thêm một bước dung hợp, tăng cường lực lượng của các
Binh Linh đến mức cao nhất. Đồng thời, nâng cao lực lượng Binh Linh là một quá
trình khá dài.
– Tại sao ta lại có cảm giác bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá, nếu như có
đầy đủ năng lượng.
Đúng lúc này, Vu Nhai đột nhiên truyền đến cảm giác kỳ quái. Hắn mới đạt được
Hoàng Binh Sư ba ngày mà thôi. Có kích động muốn đột phá nhất đoạn. Điều này
quá kỳ diệu đi?
– Đã như vậy, hãy đột phá đi!
Trong mắt Vu Nhai lóe lên tinh quang. Chợt hắn lấy ra đoạn rễ hắc ám kia, cắt
ra một đoạn còn ngắn hơn so sánh với lần trước, trực tiếp nuốt xuống. Lực
lượng bá đạo lại sinh ra ở trong người hắn.
Lần này Vu Nhai sớm có sự chuẩn bị, vận dụng công pháp Hoàng Binh Sư. Đồng
thời tất cả Huyền Binh cũng chuyển động theo. Lần này không còn là bọn họ chủ
động hành động nữa, mà là Vu Nhai mượn Huyền Binh Điển khống chế bọn họ.
Bởi vì hắn đã dung hợp vào trong tất cả Huyền Binh, chính là cái gọi là hoàng.
Hắn mới là trung tâm của tất cả!
…
Hiện tại đã cách thời điểm Vu Nhai xông qua hùng quan kiếm hoàn thứ tư ba
ngày. Chuyện hắn cứng rắn xông qua đã tạo thành một cơn lốc truyền tới toàn bộ
Độc Cô Thần Thành. Hiện tại không ít con cháu kim bào, ngân bào của Độc Cô gia
đều đã nghe nói tới, đồng thời cũng tìm hiểu rõ ràng chuyện của Vu Nhai.
Độc Cô Chiến U cũng bắn tiếng, chỉ cần Vu Nhai xuất hiện, có thể tiến hành
thẩm lí và phán quyết một lần nữa. Hắn cơ bản đã có thể xác định, Vu Nhai bị
hãm hại.
Đúng vậy, ba ngày, Độc Cô Chiến U đã điều tra gần hết mọi chuyện.
Chỉ còn có một vài điều cần xác nhận. Chính là Vu Nhai rốt cuộc có phải là
huyết mạch của Độc Cô gia hay không. Bởi vì theo như lời Vu Nhai nói, cũng
không tìm được người nào có tên như phụ thân hắn. Có thể là có người mạo danh,
cũng có thể là người của họ Độc Cô ở đại lục khác.
Trước đây người kia nói thử máu hắn, có lẽ vì muốn mưu đoạt huyền khí của mẫu
thân Vu Nhai, lấy để chế luyện kiếm Huyền Binh. Cho nên mới cố ý ném hắn trở
thành người của Độc Cô gia. Về phần mấy người trước đây từng dính dáng vào vụ
án này, tạm thời một người cũng không tìm được. Chỉ tìm được nhân chứng có
liên quan lúc đó mà thôi. Nhưng thông qua đó có thể chứng minh Vu Nhai bị hãm
hại.
Nói ví dụ như, sự kiến giáo quan Kiếm Đường cùng người chấp pháp bị Vu Nhai
công kích, chuyện này có người có mặt lúc đó chứng kiến.
A, nói cách khác, người phế bỏ huyền khí của Vu Thiên Tuyết, giáo quan Kiếm
Đường và người chấp pháp Hình Kiếm Các kia, tất cả đều không tìm được. Cũng
đúng như Vu Nhai suy nghĩ, sợ rằng ba người này đều bị người ta diệt khẩu.
Trong một tửu quán tại quạt kiếm nào đó bên trong kiếm hoàn thứ tư, một nam tử
mặc trang phục bình thường đang nghe đủ loại nghị luận, đồng thời ăn một cách
điên cuồng giống như quỷ chết đói đầu thai, dẫn tới vô số ánh mắt khinh bỉ.
Những người khác lại thảo luận chuyện kia. Suốt ba ngày, chuyện vẫn còn chưa
bị lãng quên.
– Các ngươi cảm thấy ba người kia, chỉ là vì chút huyền khí của mẫu thân Vu
Nhai, bày ra thế cục như thế, cuối cùng còn bị diệt khẩu. Độc Cô gia hình như
còn chưa rơi xuống đến trình độ đó chứ? Ta dám cam đoan, Vu Nhai nhất định là
huyết mạch Độc Cô gia.
Đúng lúc này, hai vị đệ tử áo bào đỏ đi đến, một béo một gầy. Người gầy kia
trực tiếp nhận lấy lời nghị luận của một người nào đó ở bàn bên cạnh nói.
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
– Hai người các ngươi chỉ mới là áo bào đỏ nho nhỏ thì biết cái gì chứ? Ở đây
cũng không có chỗ cho các ngươi nói chuyện. Không phải huyền khí trên người nữ
nhân họ Vu kia rất đặc biệt, cho nên mới bị người ta để ý sao? Ta dám nói,
tiểu tử họ Vu này khẳng định không phải là người của Độc Cô gia. Nếu không,
hắn tại sao lại không dung hợp được Kiếm Huyền Binh?
Người trước đó đang bàn luận Vu Nhai không phải là người của Độc Cô gia nói.
– Không sai. Ta cũng thấy như thế. Nghe nói tiểu tử họ Vu này thời điểm ở
Kiếm Đường cũng rất kiêu ngạo. Không chừng kẻ phế bỏ huyền khí của mẫu thân
hắn và giáo quan kia cũng không phải là cùng một nhóm, chỉ là đúng lúc cùng
thực hiện mà thôi.
– Hơn nữa ngươi xem hắn gây ra chuyện gì chứ? Cứng rắn xông qua? Hắc hắc, còn
không phải là muốn nổi danh sao? Nếu không phải là muốn nổi danh, cần gì phải
làm như vậy chứ? Cho dù không làm tốt chỉ được một danh tiếng, quay về Bắc Đấu
sẽ thăng quan phát tài sao.
Xem ra người này rất xem thường Vu Nhai. Hai người mặc áo bào đỏ, đặc biệt là
người mặc áo đỏ béo mập kia trong nháy mắt, khuôn mặt liền đỏ bừng lên.
– Đúng vậy. Không chừng chuyện này chính là do hắn cùng với mẫu thân hắn làm
ra. Thật ra chính là muốn bày bố để dương danh mà thôi. Không chừng ba người
kia còn là do chính hắn diệt khẩu. Phế bỏ huyền khí, ai biết có phải là phế bỏ
thật hay không?
– Các ngươi nói chuyện thối lắm!
Người béo mập mặc áo bào đỏ gầm hét lên. Đáng tiếc hắn ngôn ngữ không tốt, chỉ
có thể mắng một chút mà thôi.
– Ôi, bản thân ngươi chỉ là áo hồng nho nhỏ dám theo chúng ta nói như vậy
sao? Chính hắn không dung hợp được Kiếm Huyền Binh, làm ra những trò như vậy
thì có gì kỳ quái đâu? Người định không bằng trời định. Chiến U đại nhân còn
muốn thử máu kìa. Nhưng ngươi thử nhìn xem. Vừa nói đến phải thử máu, hắn liền
ẩn nấp không dám ra. Các ngươi nói xem, đây không phải là do hắn chột dạ thì
là cái gì?
Những người này thật sự nói Vu Nhai không ra gì.
– Ngươi…
– Tên áo đỏ nho nhỏ kia, cút xéo cho ta, bớt đứng ở đây làm chướng mắt ta đi!
Người kia không đợi người béo mặc áo bào đỏ nói xong, một cước đạp tới. Đám
người kia không phải là áo bào lam thì chính là áo bào xanh. So với hai người
mặc áo bào đỏ rõ ràng cường đại hơn chẳng biết bao nhiêu. Nếu như một cước này
thực sự đạp trúng, hai người áo bào đỏ chắc hẳn phải nằm một chỗ. Người gầy
kia đã sớm nhìn ra vấn đề. Đáng tiếc thực lực của hắn còn yếu hơn cả người béo
kia, kéo đi không được.
Ầm…
Cái bàn nổ mạnh. Hai người mặc áo bào đỏ không có chuyện gì, nhưng thật ra
thân thể vị áo bào xanh trước mắt này lại lộn một vòng, trực tiếp đập nát cái
bàn. Các thức ăn trên bàn còn nóng trực tiếp rơi xuống. Mặc dù là Huyền Binh
Giả, không đề phòng cũng sẽ kêu thảm thiết không ngừng.
– Ngươi không mặc kiếm bào, ngươi lại dám động thủ với chúng ta.
Những người khác đứng lên, rút kiếm kéo cung.
– Vu… Vu Nhai!
Người béo mặc áo bào đỏ mở to hai mắt nhìn. Hai người mặc áo bào đỏ này dĩ
nhiên chính là Độc Cô Chư và Độc Cô Đỉnh người có thể tìm được vật cưỡi kia.
Sau khi biết được Vu Nhai vượt qua cửa ải, bọn họ lại xâm nhập vào trong kiếm
hoàn thứ tư.