Triệu Hoán Thần Binh

Chương 300: Đóng cửa đánh chó

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Bên ngoài, tất cả Địa Yểm Thú đã phát huy tác dụng, che giấu rất sâu khí tức
bọn họ.

– Các ngươi làm gì? Các ngươi muốn tạo phản sao? Đừng quên thân phận của các
ngươi!

Con ngươi chợt co lại. Nếu như bây giờ còn không đoán được chuyện gì xảy ra,
vậy các kỵ sĩ dự bị này không phải sơ suất, mà là ngu dại. Hắn kinh sợ ngây
người. Biến hóa này chuyển quá nhanh.

– Thân phận của chúng ta sao? Thật đáng tiếc. Ta không phải là Sử Đại Bằng,
nhưng đao này thật ra đúng là của hắn.

– Cái gì, các ngươi không phải là kỵ vệ Bắc Đấu sao?

– Đã quá muộn rồi. Huye hiệu kỵ sĩ dự bị của các ngươi, ta muốn.

Vu Nhai khẽ quát một tiếng, các cao thủ xung quanh đột nhiên bước về phía
trước một bước. Khí tức cường đại ép bốn gã kỵ sĩ gần như không thở nổi.

– Ngươi là ai? Ngươi biết chúng ta là người nào không?

Kỵ sĩ dự bị thói quen sử dụng thân phận đè người nói.

– Ta là ai sao? Vậy các ngươi là ai?

Vu Nhai nhún vai, chậm rãi nói:

– Ta chính là kỵ sĩ dự bị tương lai. Các ngươi là kỵ sĩ dự bị bị đào thải.
Động thủ!

– Ha ha, Lưu kỵ trưởng. Số lượng bốn kỵ sĩ dự bị của ngươi, người ta muốn.
Chỉ có điều rất kỳ quái, mấy người này làm sao lại không cảnh giác như vậy. Lẽ
nào thủ hạ kỵ sĩ dự bị của Lưu kỵ trưởng ngươi chính là phế vật như vậy?

Hạng Phi cười ha ha.

Sau khi Lưu Hàn Trạch nhìn thấy bốn gã kỵ sĩ dự bị xuống ngựa, đã biết bốn
người này xong đời. Nghe Hạng Phi châm chọc như vậy hắn càng tức giận không có
chỗ nào phát tiết. Nhưng hắn lại không lời nào để nói. Chuyện hợp tác cùng kỵ
vệ Bắc Đấu vốn không thể công khai. Hiện tại hắn chỉ có thể tự mình nuốt khổ.
Nói hắn đã sớm an bài để mấy người này bỏ huy hiệu không được. Nói kỵ sĩ dự bị
thủ hạ của là phế vật lại càng không được.

Trong lòng Lưu Hàn Trạch hận không thể giết chết Vu Nhai. Nói thế nào cũng
không thể để hắn sống sót.

Mọi người không nói gì thêm. Ở đây cũng chỉ có một mình Hạng Phi có tư cách
tranh phách gọi nhịp với Lưu Hàn Trạch. Đương nhiên, kỵ sĩ giáo quan của tổ 7
và tổ 4 đều cười nhếch cả miệng. Đây đúng là niềm vui ngoài ý muốn.

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, sắc mặt Lưu Hàn Trạch lại từ đen chuyển
sang xanh lét.

Chỉ thấy sau khi bốn gã kỵ sĩ trở ra không lâu, lại có hơn mười chiến sĩ không
trang bị, không biết từ đâu xuất hiện, xông vào trong doanh địa tạm thời của
kỵ vệ Bắc Đấu trước đó. Vừa vặn, có hai kỵ sĩ dự bị đi ngang qua, sau đó cười
ha ha vọt vào. Sau đó bọn họ cũng không thấy người nào đi ra. Sau đó nữa, lại
có hơn mười chiến sĩ không trang bị gì cả lén lén lút lút từ bên trong đi ra.
Tiếp đó lại có ba gã kỵ sĩ dự bị qua. Lại sau đó nữa… Các ngươi tự hiểu!

Da mặt điên cuồng bị đánh. Ngay cả kỵ sĩ giáo quan phía trên cũng có phần nhìn
không được.

Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com

Hành động như vậy cũng quá hèn mọn, quá vô sỉ. Cũng không biết là ai vạch ra
đường đi cho tổ 16 thông qua địa bàn của Địa Yểm Thú. Điều này quả thực chính
là cho bọn họ công cụ ẩn nấp. Phải biết rằng trong doanh địa tạm thời của kỵ
vệ Bắc Đấu lúc trước có nhiều người như vậy, nhiều cao thủ như vậy. Không có
Địa Yểm Thú che giấu, bọn họ đã sớm bị kỵ sĩ phát hiện. Tuy nói trong số các
kỵ sĩ dự bị có rất nhiều có thể phát hiện ra Địa Yểm Thú, nhưng ai biết bên
trong có Địa Yểm Thú chứ?

– Các ngươi không nên nhìn ta như vậy. Ta cũng không biết ai tốt bụng như
vậy, cho tổ 16 ta Địa Yểm Thú.

Hạng Phi nhún vai. Hắn nhấn mạnh hai chữ Lòng Tốt, ánh mắt lại liếc về phía
Lưu Hàn Trạch đang nổi gân xanh. Hắn cười hắc hắc, miệng thiếu chút nữa thì
cười rách cả miệng. 13 kỵ sĩ dự bị, hãm hại tròn 13 tên, chỉ cần thêm 7 tên
nữa. Lưu Hàn Trạch sẽ bị xui xẻo ngược. Đừng quên, Lưu Hàn Trạch cũng có nhiệm
vụ, phải có ngoài 20 kỵ sĩ dự bị vượt qua kỳ kiểm tra mới được.

Như vậy, Vu Nhai gài bẫy tròn 13 danh kỵ sĩ dự bị. Trên chiếc bàn ở trước mặt
hắn có để 13 cái huy hiệu kỵ sĩ dự bị, ở phía sau viện còn có 13 con Lân Giác
Mã và 13 vị kỵ sĩ đại nhân chân chính miệng bị nhét vải rách, bị trói chặt.

Người của mấy tổ nhìn Vu Nhai đang đứng phía trên, hoàn toàn nói không ra lời.
Đương nhiên, trong mắt không ít người vẫn lộ rõ nhiệt tình. 13 huy hiệu kỵ sĩ
dự bị, cũng có nghĩa là có 13 vị trí kỵ sĩ dự bị. Đám người Tiết tổ trưởng
hiện tại mới biết theo Vu Nhai là quyết định anh minh tới mức nào. Chỉ cần sau
đó không bị trừng phạt bởi vì chuyện giết người và một vài chuyện vô sỉ là tốt
rồi.

Đồng thời, tất cả mọi người đều có một ý nghĩ, chính là thà rằng đắc tội pháp
sư vong linh, cũng không nên đắc tội Vu Nhai. Chí ít đối với pháp sư vong
linh, họ còn biết mình chết như thế nào. Nhưng nếu đắc tội Vu Nhai, đó là cái
chết không minh bạch.

Nghiêm Sương đã từng trải qua cuộc sống binh sĩ cũng không khỏi cảm thấy bội
phục Vu Nhai. Tuy rằng cảm giác bội phục này chung quy là có chút buồn nôn.

Nếu như nói trước đó rất nhiều người của hai doanh Phá Quân và Tham Lang đối
với chuyện Vu Nhai mơ hồ trở thành người thống lĩnh cao nhất, cảm giác có bất
mãn, bây giờ đã là hoàn toàn bội phục.

Ngay cả Vũ Qua cũng không biết nói cái gì cho phải. Thật ra điều khiến Vũ Qua
thật sự buồn bực chính là, Vu Nhai không ngờ có thể giết chết Hoàng Binh Sư
tam đoạn.

– Ai, đứng đầu tiểu đoàn Tinh Binh, không, không thể buông tha.

Vũ Qua nắm chặt nắm đấm thầm nghĩ.

Vu Tiểu Dạ đối với biểu ca Vu Nhai này là ủng hộ vô điều kiện. Mặc dù nàng cảm
thấy các cách làm của biểu ca có chút vô sỉ, nhưng trên chiến trường, vốn
chính là ngươi lừa ta gạt, như vậy mới có thể sống càng lâu hơn.

Dương lão sư đã từng nói qua. Nếu như là người khác, trong lòng Vu Tiểu Dạ
khẳng định sẽ bất mãn. Nhưng đây là biểu ca nàng, lập tức biến thành đương
nhiên.

Tiểu Mỹ vĩnh viễn không có tim không có phổi. Ngay từ đầu tên lường gạt này đã
thích sử dụng các loại phương pháp gạt người. Hắn làm như vậy có gì là kỳ quái
chứ?

Trong đầu Dạ Tình thỉnh thoảng lại nghĩ tới những lời Nghiêm Sương nói với
nàng đêm qua. Trong lòng cố gắng suy nghĩ về U Hoang, những vẫn không có cách
nào quên được lời Nghiêm Sương đã nói. Nàng liên tục mắng Vu Nhai vô sỉ, nhưng
lại càng cảm thấy không thích hợp.

– Vu tổ trưởng, chúng ta đã thất bại. Lần này kỵ sĩ rất cẩn thận.

Những người không mặc trang bị chạy vào. Bọn họ chính là những người được lựa
chọn từ các tổ. Mỗi người tướng mạo đều hèn mọn. Có lẽ nếu được tiến cử vào kỵ
sĩ dự bị, bọn họ cũng không thể được chấp thuận.

– Vu tổ trưởng, không xong. Hình như mấy tên kỵ sĩ này phát hiện ra điều gì,
bắt đầu triệu tập nhân thủ qua đây.

– Vu tổ trưởng, trước đó mấy kỵ sĩ dự bị này đến khách sạn, cuối cùng thông
qua tinh anh của Thánh Hội nào đó biết được ngài đang ở trong này. Bọn họ đang
chạy rất nhanh qua đây.

Lại có một người thở hồng hộc vọt vào.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận