Triệu Hoán Thần Binh

Chương 267: Danh nghĩa

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

– Đâu có đâu có gì. Đều là công lao của binh phòng đại nhân. Nếu không có
binh phòng đại nhân, ta cũng không thể có được ngày hôm nay!

Vu Nhai rất khiêm tốn nói. Nghiêm Sương là nữ nhi của binh phòng đại nhân. Đối
với lời nói của Vu Nhai, trong lòng rất thoải mái.

– Không nghĩ tới, Linh Binh Sư còn có phân chia hệ thống như vậy. Không ngờ
lại chia linh lực làm 2000 đường. Rhực sự đáng sợ. Rốt cuộc phải chia thế nào?

Úy Trì Thiên Kinh khẽ nhíu mày nói. Không ít người cũng không biết phương pháp
tu luyện có thể chia huyền khí Linh Binh Sư làm nhiều sợi. Bọn họ đều cảm giác
có thể đột phá liền xông lên, sau đó đạt được Hoàng Binh Sư.

Vu Nhai suy nghĩ một chút, tùy ý nói ra một vài kiến giải. Uất Trì đại nhân
đối với hắn vô cùng tốt. Hắn không ngại chỉ điểm một chút cho đệ đệ của của
đại nhân. Đối với hai huynh đệ Uất Trì, hắn đều rất có thiện cảm.

Úy Trì Thiên Kinh không nghĩ tới Vu Nhai sẽ chỉ điểm cho mình. Những chuyện tu
luyện đều là bảo mật. Hắn vội vàng cám ơn.

– Đúng rồi, chiến hữu Vu Nhai, nghe nói ngươi đã từng gặp qua U Hoang, người
mà Dạ Tình thích?

Nghiêm Sương đột nhiên nói, tâm trạng cũng có phần xúc động. Hơn một năm
trước, Vu Nhai còn là Chưởng Binh Sư, hiện tại thực lực đã sắp đuổi kịp mình.

– Ách, đã từng gặp qua. Chỉ có điều khi đó đang lúc tình huống khẩn cấp,
không quá chú ý.

Vu Nhai phiền muộn. Tại sao lại có một người khác tìm đến U Hoang vậy? Không
biết U Hoang Kiếm Linh có thể phiền muộn hay không. Không có việc gì chung quy
lại bị người lấy ra Yêu!

– Phải không?

Nghiêm Sương nhìn chằm chằm vào hắn nói.

Tim Vu Nhai chợt đập mạnh. Lẽ nào Nghiêm Sương đã hoài nghi?

Cũng không phải không có người nào biết về U Hoang Kiếm. Chí ít cha con Khắc
Lạp Phu biết, Thủy Tinh cũng biết. Thủy Tinh chắc chắn sẽ không nói ra. Cha
con Khắc Lạp Phu đã đi tỉnh Thợ Rèn. Sợ rằng Nghiêm Sương chỉ hoài nghi mình
biết U Hoang mà thôi. Vũ Qua cũng vậy. Thật may da mặt hắn đủ hậu, sắc mặt
không có bất kỳ biến hóa nào.

– Nếu như ngươi có manh mối gì, hy vọng có thể giúp ta nhắn tin cho hắn, bảo
hắn không nên tổn thương Dạ Tình.

Nghiêm Sương quả nhiên không hoài nghi chuyện Vu Nhai chính là U Hoang.

– Hừ, sát thủ thật sự, vẫn chặt đứt tình được.

Nói xong Nghiêm Sương xoay người rời đi. Vu Nhai nhún vai, Dạ Tình sẽ không
thật sự có cảm giác đối với U Hoang chứ?

Nếu có, hẳn là phải tính cách như Tiểu Dạ mới có thể. Nhưng Dạ Tình…

Vu Nhai lắc đầu. Chắc hẳn nàng chỉ cảm thấy hứng thú mà thôi. Bất kể thế nào
thân phận U Hoang phải giấu kín. Nếu không có trời mới biết Dạ Tình có thể tìm
mình liều mạng hay không.

Úy Trì Thiên Kinh lại không rời đi. Không biết hắn lấy từ đâu ra một bình
rượu. Sau khi cùng Vu Nhai uống mấy chén, thảo luận một chút về chuyện Linh
Binh Sư, hắn mới rời khỏi đó.

Vu Nhai trở lại trong lều…

Trong lúc hắn và Úy Trì Thiên Kinh uống rượu, Vu Tiểu Dạ trở về nàng trong lều
của mình. Có rất thứ nàng cần lĩnh hội. Dương lão sư cũng khẳng định cho nàng
phương pháp rèn luyện tướng khí của Dương gia.

Tu luyện, tu luyện. Nếu Linh Ý Lưỡng Thiên Hành chính là cực hạn, có thể bắt
đầu điên cuồng nâng cao thực lực, vận dụng Thần Huyền Khí Điển, huyền khí tăng
tăng, bắt đầu ổn định cảnh giới…

– Tất cả đã đến đông đủ chưa?

Trên sân luyện võ của doanh địa truyền đến tiếng gầm gừ của Hạng Phi.

– Rất tốt, Vu Nhai ra khỏi hàng!

Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com

– Vâng!

– Làm tổ trưởng, ngươi phải chiếu cố kỹ lưỡng tới tất cả tổ viên. Có thể nói
cho các ngươi biết, lần hành động này tuyệt đối không an toàn, tuyệt đối có
nguy hiểm tới tính mạng. Ta hi vọng các ngươi đều sẽ làm thật tốt. Đặc biệt là
ngươi, người làm tổ trưởng!

Hạng Phi ý vị thâm trường nói.

– Vâng!

Vu Nhai theo bản năng trả lời.

Trong nháy mắt, hai tháng trôi qua. Đây là lần đầu tiên, ta tham gia đội ngũ
này. Ta với danh nghĩa là tổ trưởng, chiếu cố cái rắm. Hiện tại ngay cả phải
tham gia hành động gì ta cũng không biết.

Đúng vậy, hai tháng trôi qua, Vu Nhai liều mạng tu luyện, gần như không để ý
đến chuyện bên ngoài. Sáng sớm hôm nay hắn mới bị Hạng Phi kéo ra ngoài, sau
đó hạ lệnh đối với hắn.

– Tất cả đã nghe được chưa? Mọi người lấy tổ trưởng làm trung tâm. Đừng tưởng
rằng hai tháng qua các ngươi tiến bộ như vậy đã là nhanh. So với các tổ khác
các ngươi đều là cặn bã.

Hạng Phi quát:

– Ta cũng không hy vọng trong lần hành động này các ngươi sẽ đứng ở vị trí
cuối cùng. Các ngươi có lòng tin không?

– Có!

Mọi người cao giọng quát, nhưng mắt không nhìn Vu Nhai.

– Như vậy bắt đầu hành động. Xuất phát theo sơn đạo thứ ba. Xuất phát!

Hạng Phi chỉ vào sơn đạo thứ ba trên doanh địa nói.

– Vâng!

Mọi người đáp lại chỉnh tề. So với hai tháng trước, hiện tại bọn họ đã khác
một trời một vực. Bọn họ mang theo một nhuệ khí, nhưng sát khí vẫn hoàn toàn
không có chút nào. Dùng cách nói của Hạng Phi, bọn họ chỉ mới vừa cai sữa mà
thôi, còn chưa học được cách bươc đi.

Đương nhiên, bọn họ cũng sẽ không để ý tới tổ trưởng gì đó. Trần Nhất Diễn,
cũng chính là nam nhân hào hoa văn nhã kia dẫn đầu một đoàn đội phóng về phía
sơn đạo thứ ba.

A, không chỉ có đoàn đội của hắn, còn có hai đoàn thể khác. Một đoàn thể là
lấy Nghiêm Sương dẫn đầu.

Nghiêm Sương cũng không tận lực đi thu phục ai. Khi nàng tới mới tới chung quy
cũng cũng không cho thấy thực lực gì. Đối với vẻ đẹp của nàng, thật ra có
không ít người nhìn trộm…

Các học sinh của học viện nhỏ cảm thấy nàng không phải cùng một phe với đám
học sinh học viện Bắc Đấu, cho nên mới dựa vào nàng. Nàng cũng không để ý tới.
Nếu bọn họ muốn dựa vào nàng, vậy thì nàng thu nhận. Cảm giác, so với Vu Nhai,
nàng vẫn tốt hơn.

Một đoàn thể khác chính là học sinh của học viện Bắc Đấu. Bọn họ hình như
không hợp với Trần Nhất Diễn.

Đoàn thể này nhân số ít hơn so với đoàn thể của Trần Nhất Diễn, nhưng lại
nhiều hơn so với đoàn thể của Nghiêm Sương. A, thật ra còn có một đoàn thể
cuối cùng. Đó chính là Vu Nhai và Vu Tiểu Dạ.

Vu Nhai làm tổ trưởng lại hoàn toàn không hề phát huy tác dụng của một đội
trưởng. Hắn ở phía sau cùng của đội ngũ chạy về phía sơn đạo thứ ba.

– Ai, hai tháng quá ít!

Hạng Phi nhìn đội ngũ lên đường, tâm trạng có chút nặng nề mà thở dài, lắc
đầu. Hạng Phi chỉ có thể làm được như vậy. Kế tiếp phải dựa vào chính bọn họ.

Hạng Phi hoàn toàn không trông cậy vào đội ngũ này. Chắc hẳn nếu không về
chót, hắn đã cám ơn trời đất. Cũng không biết vì sao, hắn không ngờ không cố
gắng hết sức bồi dưỡng cho người đứng đầu. Ban đầu, Nghiêm Sương có thể, Úy
Trì Thiên Kinh cũng có thể, thậm chí Trần Nhất Diễn cũng có thể. Nhưng cũng
không biết vì sao hắn lại không muốn đi bồi dưỡng. Có lẽ là bởi vì Vu Nhai.
Hắn đối với Vu Nhai vẫn có chút mong đợi.

– Lão Hạng a, tổ 16 tay mơ của lão cũng đã xuất phát sao?

Ngay khi Hạng Phi thờ ơ nhún vai, phía sau chợt truyền tới một giọng nói.
Giọng nói này rất ôn hòa. Chỉ có điều Hạng Phi vẫn nghe ra được, trong giọng
nói này mang theo ý giễu cợt nghiêm trọng.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận