Chuyện huấn luyện không có quan hệ gì với mình.
Tuy rằng Vu Nhai hoài niệm loại cảm giác tham gia quân ngũ này, nhưng cảm thụ
một chút là đủ rồi. Không nhất thiết phải lãng phí thời gian ở đây. Tăng cao
thực lực của mình mới là căn bản.
Cứ như vậy, mười ngày trôi qua, Vu Nhai gần như không ra khỏi lều vải. Mỗi
ngày hắn đều bế quan tu luyện, điên cuồng vận dụng huyền khí dựa theo Khống
Bàn Quyết nén huyền khí, tinh luyện huyền khí. Thỉnh thoảng hắn lại dùng Thần
Huyền Khí Điển hồi phục đột phá. Mười ngày, hắn vẫn ở trong qua trình rơi giai
rồi đột phá, đột phá rồi lại rơi giai. Số lượng sợi huyền khí cũng không ngừng
tăng lên.
Linh Binh Sư bát đoạn hiện tại, gần như đã có số lượng huyền khí gấp đôi so
với lần đầu tiên đột phá bát đoạn.
Nếu như lấy mức 1 ngàn sợi huyền khí để nói, trong mười ngày ngắn ngủi, hắn
hẳn đã đạt được cửu đoạn.
Nói cách khác, hiện tại hắn tuy rằng vẫnlà Linh Binh Sư bát đoạn, nhưng thực
lực đã có thể so sánh được với cửu đoạn. Cửu đoạn, còn là cửu đoạn có 1 ngàn
sợi huyền khí, mà không phải là cửu đoạn bình thường.
Cùng lúc đó, hình như Khống Bàn Quyết cũng bắt đầu không tu luyện được nữa.
Tuy rằng Huyền Binh Điển còn có thể hấp thu, nhưng không có cảm giác ngưng
luyện. Lẽ nào cuối cùng đã đến cực hạn?
Vu Nhai vội vàng lấy Thần Huyền Khí Điển ra. Trải qua mười ngày tu luyện,
huyễn ảnh không ngờ phân ra 2000 linh sợi. Trong lòng hắn đã hiểu. Có lẽ đây
đã là cực hạn thật sự của Linh Binh Sư.
Đáng tiếc, không có lão sư, các Binh Linh đều không biết. Có thể Thôn Thiên
Kiếm và Thí Thần Ma Nhận sẽ biết, chỉ có điều Vu Nhai chắc sẽ không trông cậy
vào hai gia hỏa này. Lần trước có thể nhận được Thôn Thiên Nhất Thức, đã là
ông trời có mắt rồi.
– Biểu ca, cơm tới!
Mười ngày qua, cơm nước đều được bạn học Tiểu Dạ đáng yêu mang đến giúp. Sau
đó nàng sẽ ở ngay trong lều nói chuyện, tâm sự một chút. Chờ sau khi Vu Nhai
ăn xong, nàng mới đi ra. Thậm chí có thời điểm nàng còn ở bên trong lều suốt
mấy giờ. Điều này khiến vô số nam sinh thương tâm gần chết. Nếu không phải
không nghe được bất kỳ âm thanh kỳ quái nào, bọn họ chắc hẳn thật sự không
nhịn được mà xông vào.
Hiện tại bọn họ chỉ khiếp sợ uy thế của Hạng Phi, nên không động thủ với Vu
Nhai mà thôi.
– Biểu ca, không nghĩ tới những bạn học của ta lại nhỏ mọn như vậy. Mỗi người
đều nói biểu ca là rùa đen rút đầu. Thật sự đáng trách. Họ còn nói, còn nói
lần trước biểu cả đánh bại Trần Nhất Diễn là bởi vì đánh lén, hơn nữa bọn họ
suốt một buổi tối không ngủ!
Tiểu Dạ căm hận nói. Gần như mỗi ngày tới đây, nàng đều nói với Vu Nhai những
lời này.
– Nhưng khi ta muốn cùng bọn họ lấy lại công đạo, lại đều bị cự tuyệt. Bọn họ
nói thực lực của ta còn chưa đạt được Linh Binh Sư, không chấp nhận khiêu
chiến của ta. Thật là. Những nữ sinh kia còn ghê tởm hơn. Mệt cho ta lúc đó
còn muốn đưa cơm cho các nàng. Mỗi người đều nói biểu ca không phải là nam
nhân, nói biểu ca không nên ỷ vào mặt mũi của Nghiêm Sương tỷ tỷ, ngay cả tư
cách tham gia Thánh Hội cũng không có.
– Muội nói là Linh Binh Sư sao?
Trong lòng Vu Nhai thoáng động. Người khác nói hắn thế nào, hắn căn bản không
lưu ý. Chỉ cần hắn muốn, hiện tại có thể ra ngoài khiến tất cả mọi người câm
miệng. Chỉ là hắn lười lãng phí thời gian. Hắn nói:
– Tiểu Dạ, muội xem có thể tu luyện quyển công pháp này hay không!
Vu Nhai lấy Khống Bàn Quyết ra, đưa cho Vu Tiểu Dạ.
Vu Tiểu Dạ không do dự cầm lấy. Tuy rằng nàng không rõ đây là công pháp gì,
nhưng vẫn trực tiếp tu luyện ở trước mặt Vu Nhai. Chỉ có điều rất nhanh thân
thể nàng liền run rẩy. Vu Nhai vội vàng đánh thức nàng, chợt lại nghe Vu Tiểu
Dạ nói:
– Biểu ca, Tiểu Dạ ta…
– Không có gì, chắc hẳn chỉ có Kỳ Binh Giả giống như ta mới có thể tu luyện
được thứ này!
Vừa rồi, ban đầu Vu Nhai không ôm hy vọng gì. Dù sao nếu như ai cũng có thể tu
luyện được quyển sách này, vậy binh phòng đại nhân tuyệt đối sẽ đưa cho Nghiêm
Sương mà không phải là đưa cho mình.
Hắn khẽ nhíu mày. Hôm nay hắn đã cảm giác được tầm quan trọng khi tu luyện mỗi
cấp đến mức cực hạn.
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
Lúc này Vu Tiểu Dạ đã là Tướng Binh Sư cửu đoạn. Bởi vì tướng khí của nàng là
Tâm Chấp, khiến nàng đã đi rất xa trên con đường Tướng Binh Sư này, nhưng lại
không phải là cực hạn.
Hiện tại Vu Nhai thật sự cảm nhận được tầm quan trọng của cực hạn trong mỗi
đẳng cấp. Hắn tuyệt không muốn trên con đường sau này, Vu Tiểu Dạ càng ngày
càng khó đi.
Đột nhiên, hắn giống như đã hạ quyết tâm, nói:
– Tiểu Dạ, nhìn kỹ, cảm nhận một chút!
Nếu Vu Tiểu Dạ không có cách nào tu luyện được Khống Bàn Quyết, vậy sử dụng
phương thức của mình giúp nàng nâng cao. Nâng cao lên chút nào hay chút ấy.
Bỗng nhiên toàn thân Vu Nhai phát ra tướng khí đáng sợ, gần như bao trùm toàn
bộ doanh địa.
Tiểu Dạ ở gần, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức trắng bệch. Tướng khí của Vu Nhai
nhưng lấy Ý Vững Hơn Kim là chính, xen lẫn với bốn loại sát khí, dũng khí,
tuôn chảy theo gió, báo thù. Nếu như là người thực lực quá yếu gặp phải loại
tướng khí này, tuyệt đối là mặt lạnh.
Vu Nhai chỉ để Vu Tiểu Dạ cảm thụ một chút mà thôi, rất nhanh lại thu tướng
khí lại đến mức Tướng Binh Sư. Trong đầu hắn hiện lên các huyễn ảnh Tướng Binh
Sư ở trong Thần Huyền Khí Điển…
– Tiểu Dạ, nhìn kỹ!
Vu Nhai bắt chước huyễn ảnh chuyển động. Tuy rằng tướng khí không tiếp tục
cuồng bạo nữa, nhưng cũng gần như là cực hạn trong Tướng Binh Sư.
Tiểu Dạ cũng là Tướng Binh Sư cửu đoạn, dù vậy vẫn cảm giác được sự chênh lệch
rất lớn. Đồng thời nàng cũng rất nghe lời, nhìn chằm chằm vào từng động tác
của Vu Nhai. Trong lòng nàng chậm rãi hiện lên điều gì đó, dường như hiểu ra
điều gì đó.
Ngay khi Vu Nhai để Tiểu Dạ lĩnh hội tướng khí, xung quanh muốn phát điên.
Những gia hỏa muốn nghe trộm xem bên trong có truyền ra âm thanh khả nghi nào
không, đã trực tiếp hôn mê bất tỉnh. Cho dù là những người ở khoảng cách xa
cũng cảm giác có chút mềm chân.
Nghiêm Sương và Úy Trì Thiên Kinh giật mình, rất nhanh liền đi tới trước lều
của Vu Nhai. Nhưng có người còn nhanh hơn bọn họ. Đó chính là Hạng Phi…
Có Hạng Phi ở đó, không người nào dám vọt vào.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Vu Nhai đi ra ngoài. Vu Tiểu Dạ dường
như đã hiểu ra điều gì, trực tiếp ở ngay trong lều của hắn tu luyện. Mà đối
với chuyện bên ngoài, Vu Nhai tất nhiên hiểu rõ. Hắn đương nhiên phải ra ngoài
để giải quyết.
– Tiểu tử, vừa rồi là tướng khí của ngươi sao?
Hạng Phi khiếp sợ nhìn chằm chằm vào hắn nói.
– Đúng vậy, xin lỗi, vì để biểu thị một chút cho Tiểu Dạ nhà ta, đã kinh động
tới mọi người!
Tâm tình Vu Nhai không tồi, nói
– Họ Vu kia, ngươi cố ý sao?
Cuối cùng mấy nam sinh gặp bi kịch ngất đi kia đã tỉnh lại. Không đợi Hạng Phi
nói gì, bọn họ đã quát lớn.
– Cố ý, cố ý cái gì? Ta đương nhiên là cố ý. Ta muốn biểu thị một chút tướng
khí cho Tiểu Dạ nhà ta, chẳng lẽ còn phải lén lút sao? Đúng rồi, mấy người các
ngươi tại sao lại ở phía ngoài lều của ta?