Triệu Hoán Thần Binh

Chương 251: Sói nhiều hơn người

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Chắc hẳn phần lớn những người này đều là tinh anh trong nội viện.

– Được rồi, hiện tại cho mời hai vị chiến sĩ của tiểu đoàn Tinh Binh.

Lần này tiếng hô không mấy nhiệt liệt, thật ra còn thoáng lộ sự thù địch. Dù
sao học viện cùng binh doanh là hai hệ thống khác nhau. Học viện luôn cảm thấy
người trong binh doanh đều là những kẻ không có tư chất, dã man. Trái lại,
người trong binh doanh cũng thấy học sinh của học viện đều là một đám hài tử
còn chưa cai sữa. Mỗi người đều tràn ngập sự kiêu ngạo của mình. Ngoại trừ
điều đó ra, bản lĩnh gì cũng không có.

Chẳng qua khi nữ chiến sĩ tinh binh kia đi lên, các nam sinh bắt đầu hô lên.

Thế giới này sói nhiều hơn so với người.

Đúng vào lúc này, ánh mắt vị Phó viện trưởng kia lộ vẻ kinh ngạc. Trước đó
không phải nói chỉ có hai người thôi sao? Tại sao lại xuất hiện thêm một người
nữa tới?

Chỉ có điều hắn cũng không nhiều lời. Xuất hiện thêm một người cũng không phải
là chuyện gì xấu.

Nhưng một cảnh tượng càng làm cho Phó viện trưởng kinh ngạc hơn đã xuất hiện.
Chỉ thấy trong đội ngũ học sinh của mình, đột nhiên có một người chạy về phía
ba vị tinh binh kia, sau đó không để ý tới mọi người có mặt ở đó nhào vào lòng
vị tinh binh vừa mới xuất hiện kia…

– Xôn xao…

Toàn trường chấn động. Có người kêu lên:

– Tinh binh này là ai vậy? Tại sao Vu Tiểu Dạ đột nhiên nhào tới trong lòng
hắn chứ?

– Không biết. Chẳng lẽ là nam bằng hữu trong truyền thuyết của Vu Tiểu Dạ
sao?

– Vu Tiểu Dạ không phải nói không có bạn trai, chỉ nói có một biểu ca sao?

– Biểu ca, đúng đúng rồi. Người này hình như chính là biểu ca của nàng. Trước
đây hắn còn từng giết người trong học viện chúng ta.

Mọi người bàn tán ầm ĩ. Mặc dù Vu Tiểu Dạ tiến nội viện, nhưng danh tiếng của
nàng ở trong học viện Bắc Đấu vẫn cực cao. Về phần Vu Nhai, phần lớn đều thuộc
về suy đoán. Đương nhiên, tiếng hô biểu ca tương đối nhiều. Cũng không ít
người biết nội tình, biết biểu ca Vu Tiểu Dạ phạm phải tội lớn, bị ném tới
trong rừng rậm sương mù dày đặc, không nghĩ tới đã đi ra. Đương nhiên, số
người này đặc biệt ít vô cùng.

Trong mắt Phó viện trưởng lóe lên tinh quang. Rốt cuộc hắn đã biết vị tinh
binh đột nhiên xuất hiện thêm này là ai. Tất nhiên hắn cũng là một trong số ít
người biết được tin tức. Dù sao lúc đó lão viện trưởng cũng đã đứng ra, hắn
không thể không biết.

– Khụ khụ, học sinh Tiểu Dạ, ngươi về trước đi. Rất nhanh sẽ giải tán. Đến
lúc đó các ngươi lại ôn chuyện!

Phó viện trưởng không nhịn được ho khan vài tiếng. Sắc mặt Vu Tiểu Dạ chợt đỏ
bừng, vội vàng từ trong lòng Vu Nhai lui ra, lau nước mắt trên mặt trở lại
trong đội ngũ học sinh. Mọi người lại nghe Phó viện trưởng nói:

– Ba vị tinh binh, hoan nghênh tới trong đoàn của học sinh Bắc Đấu. Sau này
làm phiền các ngươi chiếu cố nhiều hơn. Nhưng ta cũng phải nhắc lại một chút,
không quan tâm các ngươi ở trong tiểu đoàn Tinh Binh có địa vị gì, có công
trạng gì thậm chí là dạng quân hàm gì, đã đến nơi này, hi vọng các ngươi có
thể làm một học sinh bình thường, không nên làm chuyện quá khác người, được
không?

Lúc nói lời này, ánh mắt Phó viện trưởng rõ ràng nhìn về phía Vu Nhai. Ý tứ
nói đúng ra là, ngươi là một yêu tinh chuyên gây sự, ngàn vạn không nên gây ra
chuyện gì. Học sinh của ta sẽ không chịu nổi đâu.

Phó viện trưởng thật có kích động muốn đánh đuổi hắn. Nhưng nghĩ tới hắn có
thể từ dãy núi sương mù đi ra, thử thách trong sinh tử cực kỳ phong phú. Đối
với học sinh mà nói dường như lại là một niềm vui bất ngờ cực lớn.

– Phó viện trưởng xin yên tâm. Chúng ta sẽ cố gắng hết mức để giúp các học
sinh.

Nữ tử dẫn đầu nói.

– Vậy là tốt rồi. Như vậy mời các vị tự giới thiệu trước!

Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com

Phó viện trưởng đối với lời nói của nữ tử này thật ra rất yên tâm. Dù sao xét
về địa vị và thực lực của nàng, chắc hẳn có thể trị được tiểu tử kia chứ?

– Ta là Nghiêm Sương. Sau này sẽ là một thành viên trong các ngươi. Có thể
gọi ta là học tỷ. Ta đã từng ở trong học viện Bắc Đấu một thời gian ngắn.

Không sai, người quen của Vu Nhai chính là Nghiêm Sương nữ nhi của Nghiêm Lôi.
Đã lâu không gặp nàng vẫn lộ rõ tư thế oai hùng hiên ngang.

– Úy Trì Thiên Kinh, chào mọi người!

– Vu Nhai, ách, sau này mọi người chính là chiến hữu!

Vu Nhai giới thiệu một chút. Vốn hắn còn muốn nhìn về phía này xem có mỹ nữ gì
không. Kết quả hắn phát hiện ra có rất nhiều ánh mắt tràn ngập sự thù địch. Ta
tự nhiên lại bị ghét bỏ như vậy sao?

– Được rồi, như vậy mời ba vị về chỗ.

Phó viện trưởng nói.

Sau đó ba người đi rất nhanh về chỗ, cũng không nói gì thêm. Kế tiếp chính là
Phó viện trưởng nói chuyện, hi vọng các học sinh có thể làm gì, tranh thủ làm
ra thành tích như thế nào, cuối cùng vẫn là như thế nào. Nghe hắn nói thật
khiến người ta cảm thấy buồn ngủ…

Kế tiếp giải tán, sáng hôm sau xuất phát.

Vu Nhai cũng không nghĩ tới vừa trở về thành đã phải vội vàng rời đi. Ngay cả
nhà cũng chỉ có thể ở lại một buổi tối. Hắn cũng không quan tâm đám người xung
quanh thế nào, không quan tâm ôn chuyện với mấy người Nghiêm Sương. Hắn vội
vàng cùng Vu Tiểu Dạ chạy về nhà. Phía sau tất nhiên bắn tới những ánh mắt
giống như muốn giết người.

Phố Anh Hùng, Vu Nhai đã quay về đến nhà. Vu Thiên Tuyết đã biết được tin tức
Vu Nhai trở về. Chắc là Uất Trì đại nhân phái người tới thông báo. Nàng đang ở
nhà bận rộn nấu cơm. Nàng cũng đoán được, sợ rằng Vu Nhai vừa trở lại sẽ tham
gia Thánh Hội gì đó. Sáng sớm ngày mai Tiểu Dạ sẽ xuất phát, nhi tử cũng sẽ
không ngoại lệ. Trong lòng nàng không tránh khỏi có chút ưu thương.

Vu Thiên Tuyết cũng tiều tụy đi rất nhiều. Mặc dù Vu Nhai đã bảo đảm, mặc dù
sau khi Thủy Tinh trở về đã thông báo với nàng, nhưng nàng vẫn rất lo lắng.

Trong lòng Vu Nhai cũng cảm thán, có chút cảm giác áy náy.

Vì có thể sống tốt ở trong thế giới này, Vu Nhai không có lựa chọn nào khác.
Hắn phải mau chóng trở nên cường đại. Tuy nói hắn còn chưa hiểu rõ mục đích
chủ yếu của Thánh Hội lần này, nhưng cảm giác nói cho hắn biết, Thánh Hội lần
này sẽ rất đặc sắc.

Ba người vui vẻ ăn bữa cơm đoàn viên. Cả nhà đều tốt. Tâm tình Vu Nhai thả
lỏng hơn rất nhiều. Vu Thiên Tuyết còn nói nữ nhi của binh phòng đại nhân từng
cùng Dạ Tình tới nhà thăm, cho các nàng không ít đồ.

Hàng xóm xung quanh sau biết tình hình của bọn họ, cũng tự động giúp đỡ. Hàng
xóm ở phố Anh Hùng đều không phải là người bình thường. Bọn họ giúp đỡ đặc
biệt hữu dụng.

Sau đó, Vu Nhai lại hỏi tình hình của tổ Kỳ Binh, đặc biệt là tình hình của
Thủy Tinh.

– Một tháng rưỡi trước, Thủy Tinh có đến đây một lần. Sau khi báo với ta con
vẫn bình an đã vội vàng rời đi, cũng không biết có chuyện gì xảy ra. Hình như
bây giờ còn chưa trở về. Không phải là các con đã cãi nhau chứ?

Vu Thiên Tuyết khẩn trương nói.

– Không thể nào. Chúng con làm sao cãi nhau được. Chúng ta rất tốt. Chắc hẳn
là trong nhà có chuyện.

– Nghe nói Thủy Tinh là đại tiểu thư nghiệp đoàn võ học, có thật vậy hay
không?

Vu Thiên Tuyết do dự một chút hỏi.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận