Vừa rồi, hắn đã chụp cái mũ lớn lên đầu Vu Nhai. Các giáo quan xung quanh, bọn
họ không dám động cũng sẽ không động. Phần lớn giáo quan binh bên phía phòng
đại nhân đều theo đội xuất chiến. Dù sao người của hai doanh nhiều như vậy,
chung quy phải có vài cường giả chiếu cố. Các giáo quan doanh trung lập bọn họ
sẽ không ở phía sau đắc tội với người. Về phần giáo quan của đội kỵ vệ Bắc
Đấu, chuyện này thì càng khỏi phải nói.
– Vu Nhai…
Đám người Thủy Tinh nghe thấy Vu Nhai nói vậy, đều khẩn trương nói.
Vu Nhai mỉm cười với bọn họ, lại lắc đầu, sau đó chuyển hướng quay về phía Lạc
Cực. Phong Doanh phán đoán, tên Lạc Cực này có thực lực Hoàng Binh Sư nhị đoạn
mà thôi, cũng không phải hoàn toàn không cơ hội chiến thắng. Chỉ cần nắm chắc
cơ hội triệu hoán Thần Binh.
Nếu như không có Thần Binh, Vu Nhai khẳng định đánh không lại Lạc Cực. Đương
nhiên, chết là chuyện không thể xảy ra. Nếu hắn muốn chạy trốn khẳng định có
thể trốn được. Nhưng bây giờ đứng sau lưng của hắn chính là mọi người của tổ
Kỳ Binh. Hắn không thể trốn, cũng sẽ không trốn.
Vu Nhai thu búa huyền tinh biển sâu về. Một thanh trường kích màu lam lại xuất
hiện trong tay. Hắn cầm trường kích chỉ về phía Lạc Cực, sau đó không nói hai
lời xông tới.
– Quá sức buồn cười. Chỉ có Linh Binh Sư lục đoạn cũng dám liều đánh. Ngươi
thật sự cho rằng mình chính là dòng chính của Độc Cô gia sao? Ngươi cho rằng
mình có thể đánh vượt mấy cấp sao?
Lạc Cực nở nụ cười.
– Huống hồ, thứ ngươi cầm còn không phải là kiếm.
Vu Nhai rất muốn nói, ta cũng muốn cầm kiếm, nhưng con mẹ nó Thôn Thiên Kiếm
không cho ta triệu hoán.
– Loạn tinh… Tật, hoành tảo, không chuyển!
Vu Nhai cúi đầu vừa quát, hoàn toàn phát huy kích kỹ của Thất Tinh Thần Kích
ra. Ba chiêu này hắn đã dùng đến khi còn ở vương đô Lạc Thiên đối mặt với Từ
Hắc Tử của tiểu đội Ẩn Nguyên. Mà khi đó thực lực hắn mới chỉ đạt tới Tướng
Binh Sư ngũ đoạn. Mà bây giờ hắn đã tăng lên tròn một cấp bậc lớn.
Ba chiêu liên tục giống như cá gặp nước. A, thực lực tăng nhiều như vậy chỉ là
ba chiêu này sao?
– Thất Tinh Ánh Nguyệt, Thất Tinh Đoạn Nguyệt!
Vu Nhai ở trên không trung, lại dùng hai chiêu lấy Nguyệt làm tên. Đặc biệt là
chiêu thức Đoạn Nguyệt, chỉ khi đạt được Linh Binh Sư mới có khả năng đánh ra.
Chiêu thức này tuyệt đối cường hãn. Đáng tiếc, không thể sử dụng Thất Tinh
Thần Kích để đánh ra.
Lạc Cực bị liên hoàn chiêu của Vu Nhai làm cho có chút choáng váng. Trong lúc
bất ngờ hắn chỉ có thể chống đỡ, khiến tất cả mọi người mở to hai mắt nhìn,
cảm thấy trò đùa này như hơi lớn.
Sau Đoạn Nguyệt, Vu Nhai lại đánh ra một loạt các chiêu thức liền nhau. Lần
này là Thất Bộ Lưu Tinh hắn học được khi vừa nhận lấy Thất Tinh Thần Kích.
Thất Bộ Lưu Tinh, khi còn ở trong Cốc Phản Nghịch đã bị hắn dung nhập với
Phong Tung Bộ, hiện tại càng nhanh hơn mạnh hơn!
Lạc Cực càng chống đỡ càng thấy khiếp sợ, càng chống đỡ lại càng tức giận. Hắn
đường đường là Hoàng Binh Sư không ngờ đánh không lại một Kỳ Binh Giả?
– Tiểu tử, đi tìm chết đi!
Lạc Cực gầm lên một tiếng đầy giận dữ, huyền khí đại bạo phát.
Ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, bất kỳ chiêu thức và Huyền Binh nào cũng là
phù vân.
Đương nhiên, cũng không phải bất kỳ Huyền Binh nào cũng là phù vân. Chí ít
Thất Tinh Thần Kích là không phải.
Vu Nhai đã sớm tính toán được, bắt đầu đánh ép hắn ngay từ đầu, khiến Lạc Cực
luôn tự cho mình cảm thấy khó chịu, sử dụng huyền khí bạo phát đánh văng mình
ra. Khi đó đúng là cơ hội của hắn. Huyền khí bạo phát, lại thêm huyền khí của
mình, hai loại huyền khí va chạm khiến cát bụi bay mù mịt. Đến lúc đó chính là
lúc mình đổi thành Thất Tinh Thần Kích!
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
Ầm…
Vu Nhai không lùi mà tiến tới. Như phía trên đã nói, hắn cũng đem huyền khí
trong cơ thể bạo phát ra. Cát bụi lập tức cuộn lên bay mù mịt. Tất cả mọi
người thoáng nheo mắt lại.
Đúng vào lúc này, một nhân ảnh bay ngược ra ngoài. Không ngờ đó chính là Vu
Nhai.
– Vu Nhai…
Người của tổ Kỳ Binh kêu lên sợ hãi, bọn họ thấy có vết máu bên khóe miệng Vu
Nhai.
Chỉ có điều trong nháy mắt, Vu Nhai quay người lại xông vào tấn công. Hắc hắc,
một bộ huyền tinh biển sâu vẫn rất tốt. Chỉ chấn động nên bị chút nội thương
mà thôi. Mà lúc này trường kích trong tay hắn đã được đổi. Trong cát bụi mù
mịt, Vu Nhai cũng không lo lắng bí mật sẽ bị phơi bày. Kích huyền tinh biển
sâu chính là được chế tạo theo hình dạng của Thất Tinh Thần Kích. Nếu không
nhìn kỹ căn bản không nhìn ra được có điểm gì khác nhau.
Thất Tinh Thần Kích, trước khi hắn đột nhiên đạt được Linh Binh Sư, hắn đã có
thể miễn cưỡng khống chế. Nhưng hiện tại càng không cần phải nói. Chỉ cần
không cần ra đại chiêu, huyền khí cũng sẽ không tiêu hao quá nhanh. Cho dù
tiêu hao, hắn cũng có đan dược có thể bổ sung.
Hắc hắc, đan dược hắn cướp được của Lý Thân Phách lúc trước, hắn đã dùng hết,
nhưng đừng quên, còn có Lý Đông Phách.
– Keng…
Uy lực của Thất Tinh Thần Kích cùng kích huyền tinh biển sâu tất nhiên khác
nhau. Sau tiếng kim loại vang lên, tiếng Lạc Cực gầm lên giận dữ vang lên.
Huyền Binh bản mạng của Lạc Cực còn không bằng Lạc Minh. Dù sao Lạc Minh được
bồi dưỡng làm người thừa kế Lạc gia. Lạc Cực lại chỉ là Huyền Binh bình
thường, bản thân tu luyện ra Binh Linh, hiện tại cũng chỉ là Huyền Binh ngũ
giai mà thôi. Binh Linh trong đó, lại chỉ mới vừa thành hình.
Trước đó Lạc Cực cũng sử dụng Huyền Binh của hắn chống đỡ, cũng không có
chuyện gì, nhưng bây giờ chống đỡ lại xảy ra chuyện.
Huyền Binh bản mạng cùng huyền khí của bản thân tương thông. Huyền Binh bị
phế, trong cơ thể sẽ chấn động. Đương nhiên, Hoàng Binh Sư khác với Huyền Binh
Giả cấp thấp. Huyền Binh của bọn họ công năng tự động chữa trị cường đại hơn
rất nhiều. Cho dù bị gãy, vỡ, chỉ cần sử dụng huyền khí săn sóc, cũng có thể
khép lại.
Nhưng vào thời điểm hiện tại, hắn làm sao có thời gian chờ khép lại. Hắn cũng
không phải là người có thực lực Hoàng Binh Sư cao đoạn, có thể khiến Huyền
Binh bản mạng nhanh chóng liền lại. Chiêu thức của Vu Nhai lại vô cùng khủng
khiếp. Hắn nghĩ đến truyền thừa Thất Tinh Thần Kích.
Lạc Cực đã không nghĩ được nhiều như vậy. Bởi vì Huyền Binh của hắn đã bị đập
thủng ra mấy lỗ. Kỹ năng của hắn lại không ngăn cản được Thất Tinh Kích Kỹ của
Vu Nhai. Hắn lại muốn bạo phát huyền khí khiến người chấn động ra ngoài. Nhưng
Huyền Binh bản mạng bị đập, huyền khí chân động, trong lúc nhất thời không bạo
phát ra được. Cuối cùng, không ngờ hắn thấy được bóng ma của thần chết…
Buồn cười. Hắn đường đường Hoàng Binh Sư không ngờ dưới tay một Kỳ Binh Giả
lại thấy được bóng ma của thần chết. Kỳ Binh Giả này cầm trong tay còn không
phải là Huyền Binh bản mạng. Không phải sao, thật sự không phải sao…
– Kích của ngươi là…
Trong giây lát, Lạc Cực nghĩ đến dòng chính của gia tộc lớn, sau đó liên tưởng
đến trường kích trong tay Vu Nhai.
– Chết đi!
Vu Nhai tất nhiên sẽ không để cho hắn nói ra.
– Dừng tay!
Trên không trung lại truyền tới một tiếng hô. Đó là giọng nói của một giáo
quan khác. Tuy rằng ở đây cát bụi bay loạn, nhưng vẫn có thể cảm giác được khí
tức của hai người.