Ở bên trong lại có một linh thể lén lút đi ra. Đó chính là Khắc Liệt Luân Tư.
Hắn là từ hồn người chuyển thành Binh Linh. hắn có quyền lên tiếng nhất.
– Đúng vậy. Còn có chúng ta. Chúng ta có thể cùng ở trong thế giới Huyền Binh
Điển, nói chuyện phiếm.
Cổ Đế Long Linh cũng lén lút đi ra. Thân thể hắn rất lớn, bộ dạng uy phong,
lời nói ra lại không hề uy phong như vậy.
– Ta đã đợi các ngươi rất lâu.
Hoang Kiếm Linh vẫn không đổi được câu cửa miệng của hắn.
– Đúng vậy, đúng vậy. Tiền bối Vu Thuấn, hoàng hậu tỷ tỷ, mọi người cùng vào
đây đi?
Phong Doanh nhảy ra, rất khả ái nói.
– Vào đây đi!
Gần hai trăm Kiếm Linh mỗi người đều xuất hiện ở trước mặt Vu Thuấn và hoàng
hậu, dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn bọn họ. Ngoại trừ những Binh Linh đã từng
xuất hiện, các Binh Linh khác giống như “Xích Thố”, như búa huyền tinh biển
sâu được Vu Nhai luyện thành ma thú Binh Linh, như Linh Doanh, như các loại
Binh Linh Thần Binh nhận được từ mộ của các cường giả ở trong thế giới Lữ Giả
đều lặng lẽ nhìn bọn họ.
Tuy rằng trước đây hoàng hậu từng phụ thể ở trên người Vu Nhai, nhưng không
hiểu rõ về Huyền Binh Điển. Hiện tại, nàng nhìn thấy những Binh Linh này đều
có chút đờ đẫn, không hiểu.
Vu Thuấn cũng biết ở bên trong Huyền Binh Điển không cô độc. Hắn cũng nhìn
thấy một bóng đen nhỏ xông ra, bộ dạng ngơ ngác, toàn thân đều là màu đen, đặc
biệt khả ái, thoạt nhìn giống như hài tử năm sáu tuổi. Ngoại trừ da rất đen
ra, những điểm khác cũng không khác gì so với Cổ Ma tộc. Đó chính là Thí Thần
Binh Linh đã bất tri bất giác tiến vào Thần Binh giai đoạn thứ hai.
Cho dù ai nhìn thấy tên tiểu tử này cũng sẽ không liên hệ với ma binh hung
danh hiển hách.
Trước đây, Binh Linh Diệt Thần Ma Nhận cũng không có cảm giác hung binh. Sau
khi Thí Thần Ma Nhận cắn nuốt diệt Thần Ma, Binh Linh mới có thể lột xác thành
bộ dạng như vậy. Trải qua khoảng thời gian rèn luyện mới tiến vào giai đoạn
thứ hai.
Lúc này, không ai chú ý tới sự khả ái của hắn, chỉ chú ý tới ánh mắt hắn ngơ
ngác nhìn Vu Thuấn, hy vọng Vu Thuấn ở lại.
– Hoàng hậu, nàng cứ ở lại đi. Có nhiều Binh Linh như vậy ở cùng, nàng tuyệt
đối sẽ không cô độc. Nàng cũng có thể hoàn thành nguyện vọng của mình.
Vu Thuấn chậm rãi chuyển ánh mắt, dùng chút linh hồn lực còn sót lại của hắn
tẩm bổ cho hoàng hậu, không để cho nàng biến mất. Hoàng hậu ngơ ngác nhìn
những Binh Linh trước mắt. Tuy rằng nàng vẫn không biết gì về Huyền Binh Điển,
nhưng nàng biết nàng có thể sẽ không cô độc. Nàng động lòng. Từng ánh mắt nóng
bỏng kia không có chút lợi dụng nào, mà là sự chân thành. Đó chính là ánh mắt
của những linh thể giống như nàng.
Còn nữa, tuy rằng trên vai không có cảm giác gì, nhưng dường như lại truyền
tới hơi ấm của bàn tay, Vu Thuấn truyền tới chút linh hồn lực của mình để bồi
dưỡng thân thể nàng, cũng sưởi ấm trái tim nàng. Rất nhanh nàng liền nắm lấy
tay Vu Thuấn nói:
– Tiền bối cũng lưu lại đi!
Ngụ ý nàng đã động lòng, nàng đã quyết định sẽ ở lại.
Tàn hồn Vu Thuấn càng suy yếu hơn nặng nề lắc đầu:
– Ta đã không còn nguyện vọng nào nữa!
– Sao tiền bối có thể không còn nguyện vọng được? Không phải tiền bối muốn
nhìn thấy tộc nhân của tiền bối trở lại đại địa này hay sao?
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
Linh quang Vu Nhai đột nhiên lóe lên nói:
– Ta có biện pháp. Chỉ cần có một chút tinh huyết Cổ Ma tộc thuần túy nhất,
có thể làm cho Cổ Ma tộc lại xuất hiện hậu thế. Ta đã từng xem qua nhà khoa
học. . . A, có bút ký của vị thuật sĩ luyện kim viết như thế. Chỉ cần trong cơ
thể một người có một chút tinh huyết, hoàn toàn có thể sao chép ra một người.
Ta tin tưởng, trên đại địa này khẳng định vẫn còn sót lại tinh huyết của cường
giả Cổ Ma tộc. Ví dụ như ta hiện tại có thể ép tinh huyết ra cho ngài. Chút
tinh huyết này có thể nhờ thủ hạ của thuật sĩ luyện biến thành một người chân
chính!
– Cái gì, thật sự có loại luyện kim thuật này sao?
Hai mắt Vu Thuấn mở to nhìn Vu Nhai nói.
– Đương nhiên. Chính xác trăm phần trăm. Ta có thể thề độc!
Vu Nhai nghiêm túc nói.
Hắn nghĩ đến kỹ thuật …. Nhân bản kiếp trước, cũng chính là “Phục chế và
chuyển tế bào gien thực tế”.
Tuy rằng hắn chỉ nghe nói qua danh từ này, nguyên lý thế nào cũng không hiểu,
nhưng lời hắn chính là sự thật. Đến lúc đó cùng lắm là nói vài điều hắn biết
cho thuật sĩ luyện kim biết, để cho bọn họ đảm nhận nhiệm vụ nghiên cứu là
được. Hơn nữa, thế giới này đều là cường giả. Lưu lại tinh huyết cường đại
không được, có thể trên đời còn có sinh vật cổ cường đại hơn nhiều. Nói không
chừng xác xuất thành công càng cao hơn.
Ngoại trừ phương diện khoa học, kiếp trước có vài tiểu thuyết cũng có kỹ thuật
ma đạo “người Nhân tạo”. Tuy rằng những điều này có chút không đáng tin, nhưng
ít ra cũng khiến Vu Thuấn có hi vọng, không phải sao? Chí ít để hắn tạm thời
không muốn chết nữa!
– Ta cũng có thể làm chứng!
Một giọng nói yếu ớt từ trong cơ thể Vu Nhai truyền ra. Một thân ảnh ngân sắc
đẹp tới cực điểm, chậm rãi hiện lên ở bên cạnh Vu Nhai. Nàng mặc trường sam cổ
do phù văn ngân sắc kết thành, trên mặt điềm tĩnh, âm thanh cũng có lực.
Trong nháy mắt, các Binh Linh gần như đều ngây dại. Vào lúc này, Thôn Thiên
Kiếm Linh lại xuất hiện.
Thủy Tinh ở đối diện, nhìn ngây người. Không ngờ trong cơ thể Vu Nhai lại cất
giấu nữ tử tuyệt sắc giống như thiên tiên vậy.
Vu Thuấn cũng ngây người. Hắn đương nhiên biết về sự tồn tại của Thôn Thiên
Kiếm. Chỉ có điều nàng vẫn luôn thần bí. Ngoại trừ Huyền Binh Điển ra, đây là
điều thần bí nhất, Thần Binh cường đại nhất của Vu Nhai. Không nghĩ tới lúc
này nàng lại xuất hiện ở trước mặt hắn.
Hoàng hậu cũng ngây người. Bởi vì nàng cảm giác được sự cường đại của Thôn
Thiên Kiếm Linh. Đương nhiên, là Binh Linh nàng cũng không hoài nghi Vu Nhai
hoa tâm.
Vu Nhai đương nhiên cũng đang ngẩn người. Hắn không nghĩ tới Thôn Thiên Kiếm
Linh lại xông ra. Nhưng thời điểm hắn thấy thấy các binh linh xung quanh, hắn
đã biết tại sao Thôn Thiên Kiếm Linh lại muốn đi ra. Bởi vì nàng đã hoàn toàn
dung nhập vào trong đại gia đình Binh Linh này, không còn cao cao tại thượng
như trước nữa. Tất cả Binh Linh đều chân thành như vậy, khiến cho nàng cảm
động, khiến cho nàng cũng muốn đứng ra.
– Được. Vậy chúng ta sẽ trở thành ấn linh của Lục Thiên Ấn!
Vu Thuấn nhìn trời, sau đó nhìn về phía hoàng hậu nghiêm trang nói. Từ trước
đến nay hắn làm việc gì sẽ không do dự. Nếu đã động tâm, vậy sẽ không suy nghĩ
nữa, trực tiếp lao tới.
– Được! Lưu lại!
Hoàng hậu cũng nghiêm túc gật đầu.
Vu Nhai và Thủy Tinh không tiếp tục quan tâm tới Thôn Thiên Kiếm Linh nữa. Hai
người lộ ra nụ cười rạng rỡ. Các Binh Linh cũng vậy. Sau đó, Vu Nhai cũng
không chút do dự. Nếu còn tiếp tục do dự, nói không chừng bọn họ sẽ biến mất.
Hắn nhanh chóng triệu hồi ra Huyền Binh Điển, thu bọn họ vào trong đó. Tiếp
đó, hắn lại lợi dụng “Phong” tự quyết của Luân Chuyển Thần Ấn, phong bọn họ
vào trong Lục Thiên Thần Ấn. Tiếp đố, Huyền Binh Điển sẽ khiến cho bọn họ cùng
Lục Thiên Thần Ấn dung hợp lại với nhau.