Khi mọi người mở mắt ra, cảnh tượng bọn họ nhìn thấy khiến bọn họ phải trợn
mắt hốc mồm.
Gia hỏa kia còn chưa lấy ra Huyền Binh, đã nắm thật chặt lấy cổ của thiếu gia
Tạp Đức, nhẹ nhàng nhấc lên. Sát khí trên người không ngừng kích động phát ra.
– Ngươi là ai? Nhanh buông tay!
Không biết là ai là người đầu tiên kêu lên.
– Ta là ai sao? Lão tử là thiên tài siêu cấp của học viện Bắc Đấu. Con mẹ nó,
thừa dịp lão tử không có ở đây, dám khi dễ học sinh của học viện ta. Khi dễ
người khác thì cũng thôi, lại dám động thủ đối với Vu Tiểu Dạ ta sùng bái đã
lâu. Cho dù ngươi có mười cái mạng cũng không đủ để đền đâu!
Cục diện thoáng cái đã trở nên yên tĩnh. Chẳng ai nghĩ tới tình huống sẽ biến
thành như vậy. Trong học viện Bắc Đấu không ngờ lại có một nhân vật dũng mãnh
như thế ẩn nấp. Gia hỏa này có vị hôn thê còn dám nói hắn rất sùng bái đối với
Vu Tiểu Dạ. Một tay hắn tiêu diệt tất cả ma pháp của Tạp Đức thiếu gia. Đây là
lực lượng gì vậy? Hình như trên người hắn để lộ ra lực lượng cũng không phải
quá mạnh đi?
Người của học viện Bắc Đấu nghi ngờ. Người của đế quốc Ma Pháp nghi ngờ. Người
của vương quốc Lạc Thiên càng nghi ngờ hơn. Đồng thời Dạ Tình và Tiểu Mỹ cũng
rất nghi ngờ.
Rốt cuộc Vu Nhai đã che giấu lực lượng thế nào. Vì sao hắn đột nhiên có thể
trực tiếp giết chết Tạp Đức cấp bậc ma đạo sĩ.
Ma đạo sĩ, tương đương với Linh Binh Sư của đế quốc Huyền Binh.
Ngoại trừ Dạ Tình ra, Tạp Đức thiếu gia ngoài là ám hành giả còn là tồn tại
mạnh nhất trong các học sinh ở đây. Đương nhiên, hắn cũng là nhân vật ám hành
giả. Chỉ có điều không biết vì sao gia hỏa này lại muốn gây ra chuyện náo động
như thế?
Tất cả mọi người ở đó đều cảm thấy mơ hồ.
Không, không phải tất cả. Trong sứ đoàn đế quốc Ma Pháp của đại ma đạo sĩ Cáp
Đức Lâm, có đôi mắt nhìn chằm chằm vào Vu Nhai:
– Vừa nãy tại sao lại có cảm giác quen thuộc như vậy? Nàng khẳng định có quen
biết tên học sinh dũng mãnh này. Chỉ có điều hắn là ai chứ? Một quyền vừa nãy,
chỉ cần là cao thủ đều có thể thấy được. Hắn dùng không phải là quyền, mà là
Huyền Binh!
Đúng vậy, trong nháy mắt vừa rồi, chính là Huyền Binh trong cơ thể hắn đã phá
nát lớp tường băng.
Tại sao hắn lại muốn che giấu Huyền Binh của hắn, nhất định không muốn để cho
người khác thấy được Huyền Binh của hắn?
Rất nhiều người đều thích giấu dốt. Huống chi Huyền Binh của hắn rất cường
đại. Thật ra điều này cũng không có gì kỳ quái. Chỉ có điều ở dưới tình trạng
tức giận như thế, hắn có thể che giấu. Điều này thật không bình thường.
Đúng vào lúc này, nàng đột phát hiện ánh mắt của người này bắn qua. Cảm giác
lúc trước không phải là ảo giác. Người này đã chú ý tới mình. Rốt cuộc hắn là
ai. Mình xuất hiện không có ai biết. Cho dù là Tạp Đức cũng không biết. Không
thể nào xuất hiện vấn đề từ nội bộ được. Trong tiểu đội Ẩn Nguyên thật sự có
nhân vật lợi hại như thế. Hắn có hoả nhãn kim tinh. Khoan đã. Ánh mắt hắn rất
quen thuộc.
Ép đầu một chút, nàng lén lút tới gần Cáp Đức Lâm. Nàng muốn từ các vị cao thủ
điều tra ra xem Huyền Binh của hắn là vật gì. Như vậy có thể biết được Huyền
Binh của hắn, có thể đoán được người này là ai. Đồng thời nàng hình như cũng
muốn thay Tạp Đức, kẻ không xứng làm chức quan chỉ huy hành động lần này. Nàng
cảm thấy rất bất đắc dĩ. Nàng vốn không nên để lộ bản thân. Đáng tiếc Tạp Đức
không chịu nổi sự trọng dụng.
Vu Nhai khẽ nhíu mày. Hắn cũng cảm giác người này có phần quen thuộc, nhưng
không biết đã từng gặp nàng ở đâu. Nếu như có thể có nát tấm ma pháp bào của
nàng ra thì tốt bao nhiêu.
Hắn lại lắc đầu. Tốt nhất là đối phó chuyện trước mắt đã.
– Thực lực Vu Nhai như vậy, không thể nghi ngờ, hắn đã hoàn toàn bị lộ. Hắn
đoán cũng không sai. Tên ngu ngốc gọi là Tạp Đức là tổng chỉ huy nhiệm vụ lần
này. Vu Nhai đoán được những người đó cũng không nhúc nhích. Chỉ có điều ánh
mắt bọn họ nhìn chằm chằm vào Vu Nhai đều như giống như mắt sói!
Dạ Tình phân tích nói.
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
– Không sao đâu, Ngọc Vấn Hiền đã ra tay, chúng ta cũng gần tới lúc hành động
rồi!
– Người của bọn họ không phải đã phát hiện ra Dạ Tình tỷ sao?
– Phát hiện cũng không sao. Ta dẫn bọn chúng rời đi. Muội đi cùng đám Ngọc
Vấn Hiền. Chỉ có năng lực đặc biệt của muội mới có thể dễ dàng hóa giải được
tinh thần lực của đám ma pháp sư. Được rồi, bớt nói chuyện đi. Hành động!
Dạ Tình tỉnh táo nói. Hóa ra Tiểu Mỹ thật sự có năng lực đặc biệt!
– Vậy còn Vu Nhai thì phải làm sao bây giờ?
– Nếu Tạp Đức quả thật là quan chỉ huy, khẳng định như vậy sẽ có vài người
không đi theo hành động. Dù sao bọn họ cũng phải bảo vệ tính mạng của quan chỉ
huy. Hiện tại, tên hỗn đản Vu Nhai này đã bắt đầu thực hiện nhiệm vụ của hắn.
Dạ Tình mỉm cười, sau đó thân hình lặng lẽ không một tiếng động biến mất.
Bộ dạng Tiểu Mỹ vẫn mơ hồ, chui ở trong đám người, hình như muốn nhìn rõ tình
huống bên trong. Sau đó không biết lén chạy đi thế nào. Không ai chú ý tới
nàng. Người bị lộ chỉ là Vu Nhai và Dạ Tình mà thôi. Cuộc đối thoại vừa rồi
giữa hai nàng cũng đặc biệt bí ẩn.
Có người đuổi theo Dạ Tình. Cũng có người sau khi được nữ ma pháp sư nhắc nhở
bắt đầu hành động. Chỉ có điều tất cả đã chậm nửa nhịp.
– Ngươi dám giết ta, ngươi có biết ta là ai hay không?
– Ta chỉ biết là ngươi là người của đế quốc Ma Pháp, là kẻ địch, là kẻ thù
truyền kiếp!
Vu Nhai cười nhạt. Lúc này Tạp Đức còn dùng tới uy hiếp, hắn cảm thấy quá buồn
cười. Chắc hẳn đây là câu hắn thường xuyên tụng. Chỉ có điều hắn quên mắt
người hắn đối mặt là ai!
Mặc dù là kẻ hầu thấp hèn nhất của đế quốc Huyền Binh, giết hắn cũng không có
phải là tội gì lớn, ngược lại còn là vinh quang.
Vừa nghe Vu Nhai nhắc nhở hắn, thoáng cái sắc mặt hắn trắng bệch. Hắn thật sự
sợ Vu Nhai sẽ giết hắn. Đồng thời hắn cũng muốn báo thù. Đột nhiên hắn nhớ tới
lời Vu Nhai nói. Đúng vậy, hắn thầm nghĩ tới lời Vu Nhai nói. Hắn không hiểu
được vì sao Vu Nhai có thực lực như vậy. Cụ thể gia hỏa này có thân phận thế
nào. Hắn nói:
– Vu Tiểu Dạ, quên những gì ta nói với nàng rồi sao. Còn không bảo hắn buông
ra?
Vu Tiểu Dạ cũng kinh ngạc tới ngây người trước mắt tình huống đột ngột xuất
hiện này. Nghe Tạp Đức nhắc nhở như thế, nàng mới giật mình tỉnh táo lại. Chỉ
có điều, nàng chút do dự. Nàng thật muốn tên sắc lang này có thể giết chết Tạp
Đức. Nhưng…
– Nàng còn đứng ngây ra đó làm gì? Nói cho nàng biết, cho dù ta chết, người
của ta cũng sẽ hành động. Nếu như hắn ngưỡng mộ nàng, tất nhiên sẽ nghe lời
nàng nói. Nhanh bảo hắn yên tâm thả. Ách ách ách…
Tạp Đức có chút khó thở, nói.
– Vị bạn học này, mong…
– Hắn uy hiếp muội cái gì?
Vu Nhai thản nhiên ngắt lời nàng nói. Hắn thật sự không biết Tiểu Dạ có nhược
điểm gì bị gia hỏa trước mắt này nắm được. Hình như từ trước tới nay Tiểu Dạ
chưa từng cùng ma pháp sư có bất kỳ trao đổi nào?