– Công chúa, hoàng tử chẳng qua có phụ thân là thần vương, được nhiều tài
nguyên để dùng, ta nói đúng không?
Từ lúc Vu Nhai nghe những người vây xem nói Cổ Duệ chi dân không phân chia cao
thấp sang hèn thì đã quyết định phản kháng.
Như lúc trước đã nói, Vu Nhai muốn sống sót, không bị lộ thân phận, tiếp tục
lăn lộn trong mảnh đất bí ẩn cho đến khi rời đi thì chỉ có một cách, đó là
giành lấy vật thần tứ và không bị đưa đi cải tạo huyết mạch.
Nhiều công chúa, hoàng tử nét mặt sa sầm, tuy Vu Nhai nói thật nhưng vẽ mặt
người ta.
– Mộc Tuyên Dương, hiện tại Mộc Nguy ta chính thức khiêu chiến ngươi!
Tay Vu Nhai chậm rãi ngang tụ ra liêm đao chứa hơi thở huyền khí. Không sợ,
mọi người đều biết Mộc Nguy là tạp chủng, trước kia là huyền binh giả, chưa
biến thành thuần Cổ Duệ chi dân thì tất nhiên vẫn dùng huyền khí, dù có chuyển
hóa thần lực bản mệnh cũng không thói quen dùng.
Vù vù vù vù vù!
Một cơn gió thổi qua, Mộc Nguy và Thanh Mộc hoàng tử lạnh lùng giằng co, không
khí đóng băng. Tiếng gió lại nổi lên, tiếng lá cây xào xạc. Bất giác con lai
các tộc leo xuống cự mộc thần, ngơ ngẩn nhìn người ném bọn họ cả con phố. Mãi
đến bây giờ các con lai người và thần mới biết người ta không để họ vào mắt.
Vốn không cùng một đẳng cấp!
Mộc Hạo trợn mắt há hốc mồm sau đó cười khẽ. Mộc Nguy khiêu chiến với Thanh
Mộc hoàng tử chẳng khác nào tìm chết.
Trong khi Mộc Hạo vui vẻ thì Mộc Tinh Tinh mở miệng nói:
– Khí thế thật mạnh, có lẽ Mộc Nguy có cơ hội.
Mộc Hạo không tin nổi, gã chú ý đến bất giác khí thế Mộc Nguy, Thanh Mộc hoàng
tử dâng lên cao đến trình độ gã không thể với tới.
Mộc Tinh Tinh tiếp tục bảo:
– Mộc Nguy đúng là có tư cách ngông cuồng. Mặc kệ thế nào hãy quên thù hận
với Mộc Nguy đi, dù hắn thua hoàng tử thì sẽ không chết. Mộc Nguy sở hữu vật
thần tứ, lại có thiên phú thế này, chỉ cần hắn trở thành thuần Cổ Duệ chi dân
thì sẽ một bước lên mây, ít nhất ngang hàng cùng ta.
Tim Mộc Hạo đập nhanh, gã sợ hết hồn.
Mộc Hạo không chết tâm gặn hỏi:
– Nhưng hoàng tử chịu tha cho Mộc Nguy không?
Mộc Hạo thầm nghĩ:
– Chết tiệt, ta có thể quên mối thù nhưng người ta chịu không? Ta là người
định giết Mộc Nguy! Làm sao đây? Làm sao bây giờ?
Mộc Tinh Tinh nói:
– Hết cách. Hắn dung hợp vật thần tứ tức là được chân thần thừa nhận, vật
thần tứ đã nguyện ý dung hợp vào cơ thể Mộc Nguy sẽ từ từ cải tạo huyết mạch.
Ngay từ khi Mộc Nguy nuốt vật thần tứ thì hắn đã đứng ở vị trí ngang hàng với
Thanh Mộc hoàng tử.
Không ai ngờ cuộc chiến tranh gàinh sẽ bị con lai luồn lách kẽ hở.
Không ai ngờ vật thần tứ sẽ nguyện ý bị con lai dung hợp.
Bởi vì thứ của chân thần chỉ con dân chân thần mới dung hợp được, nhân loại
bình thường, chủng tộc khác thì không thể. Con lai người và thần thì rất có
thể, bởi vì bọn họ có huyết mạch của thần. Tuy nhiên lúc trước không ai cho
rằng con lai dám dung hợp.
Tức là nếu Vu Nhai không có Huyền Binh Điển rất có thể ngay khi tiếp xúc với
vật thần tứ đã bị lộ đuôi ngay.
Cũng vì dung hợp vật thần tứ nên thân phận Vu Nhai càng không bị ai nghi ngờ,
chỉ bởi nhân loại bình thường không dung hợp được.
– Đương nhiên nếu thực lực Mộc Nguy quá kém, Mộc Tuyên Dương giết hắn ngay,
lấy vật thần tứ chưa hoàn toàn dung hợp ra khỏi cơ thể hắn thì không thành vấn
đề.
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
Mộc Tinh Tinh nói tiếp:
– Tuy nhiên vấn đề ở chỗ Mộc Nguy thâm tàng bất lộ, Mộc Tuyên Dương không thể
nào giết hắn ngay được.
Một chút hy vọng của Mộc Hạo bể tan tành.
Hiện tại ai quan tâm Mộc Hạo ra sao? Bọn họ nhìn chằm chằm đại chiến sắp xảy
ra, có lẽ là cuộc chiến khơi dòng.
Đây là lần đầu tiên con lai người và thần nghịch tập. Nói thật ra đa số Cổ Duệ
chi dân hy vọng Thanh Mộc hoàng tử chiến thắng, bọn họ không muốn thấy con lai
thành công nghịch tập. Ở trong mắt mọi người thì con lai người và thần là đê
tiện.
Các con lai người và thần hơi kích động, cảm giác có người đại biểu nâng cao
màu cờ sắc áo.
Thanh Mộc hoàng tử không suy nghĩ nhiều, tuyên bố:
– Ta sẽ cho ngươi biết tạp chủng chính là tạp chủng, ta sẽ giết chết ngươi,
moi vật thần tứ ra khỏi cơ thể ngươi. Ngươi và gia tộc của ngươi sẽ hối hận
sống trên đời này vì ngươi!
Thanh Mộc hoàng tử dứt lời hơi thở mộc ngút trời bùng nổ từ người gã, thần lực
bản mệnh màu xanh biếc ngưng kết ra một cây trường mâu. Bóng Thanh Mộc hoàng
tử lướt cùng gió.
Keng!
Tiếng kim loại vang lên bên dưới cự mộc thần. Liêm đao màu xanh dễ dàng ngăn
Thanh Mộc hoàng tử lại, tuy thực lực của gã dã đến thánh giai nhưng huyền khí
của Vu Nhai thì mạnh nghịch thiên. Dù bây giờ Vu Nhai chỉ có thể phát huy ra
hai loại thánh ý, chất lượng huyền khí bị áp chế nhưng sức chiến đấu vẫn mạnh
mẽ cỡ thánh giai tứ đoạn.
Nên biết nếu không phải mộc chi thánh đạo mà đổi thành thánh đạo khác thì Vu
Nhai khó thể phát huy. Mộc chi thánh đạo là do Vu Nhai dung hợp mộc chi nguyên
cộng với lúc trước cảm ngộ cự mộc thần, đã tiến bộ nhiều. Nếu chỉ có bấy nhiêu
thì Vu Nhai chưa thể phát huy ra lực lượng cường đại, tuy nhiên mộc chi thánh
ý có chứa căn cơ địa binh sư.
Căn cơ thuộc về Vu Nhai có thể thoải mái phát huy ra, không cần che giấu. Dù
sao Mộc Nguy ở trong Thần Mộc thành là loại người thâm tàng bất lộ, có phát
huy như thế nào cũng không quá đáng. Các loại thủ doạn chồng chất, sức chiến
đấu của Vu Nhai tăng vùn vụt.
Đừng quên lúc trước có nói nếu Vu Nhai bộc phát hết thực lực bây giờ thì có
thể đối kháng cùng thánh binh sư thất đoạn.
Vu Nhai nhẹ nhàng hất trường mâu của Thanh Mộc hoàng tử ra, lạnh nhạt nói:
– Hoàng tử, tuy người muốn giết ta nhưng ta thì không muốn giết hoàng tử. Chỉ
cần hoàng tử rút lại hai chữ tạp chủng là được, chỉ cần hoàng tử thừa nhận địa
vị con lai chúng ta thì ta sẽ không nặng tay.
Lời Vu Nhai nói dẫn đến con lai người và thần cộng minh, cảm giác bị kỳ thị
thật sự rất tệ.
Thanh Mộc hoàng tử gầm rống:
– Cuồng vọng!
Trường mâu tăng tốc, kình phong khủng bố bay theo trường mâu lực lượng màu
xanh đan xen vào nhau như cái lưới to bộc phát bên dưới cự mộc thần.
Dưới cự mộc thần như có thêm một cái lưới, trung tâm là người can đảm đối đầu
với Thanh Mộc hoàng tử. Người xung quanh cảm giác áp lực nặng nề, nhưng bọn họ
là thế hệ trẻ cường đại của thần tộc dĩ nhiên lù lù bất động. Mọi người suy
tính thực lực của Lam Sương hoàng tử.
Mộc Hạo thầm cầu nguyện:
– Thật đáng sợ, cứ như thể đâm gãy cự mộc thần. Mộc Nguy, mau chết đi!
Mộc Hạo cảm nhận Thanh Mộc hoàng tử đáng sợ, những thủ đoạn của gã ư sức đấm
bể mấy tòa núi to. Cự mộc thần lớn hơn núi bình thường rất nhiều.
Cuối Mộc Hạo đành ôm nỗi tiếc nuối.
Mộc Nguy xuyên toa trong cái lưới khủng bố hầu như kín kẽ, hắn tựa luồng khói.
Kinh khủng hơn là lưới tiếp xúc với Mộc Nguy như bị ảnh hưởng dần thay đổi hơi
thở, đó là loại thủ đoạn gì?