Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1328: Phù văn của thế giới lữ giả.

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Thành viên hạch tâm đoàn đội phản ứng lại, tuy tiếng ăn cướp bị người coi
thường nhưng nếu vạch ra âm mưu của cả đám thì sư phụ, trưởng bối sẽ gặp họa.
Dù nghi ngờ thế nào, người sáng suốt nhìn ra sao, chỉ cần không có chứng cứ
chính xác thì không cần sợ.

Một trong mấy ma pháp sư lúc trước tiếp xúc với Nhiếp Võ Tĩnh bị Vu Nhai trông
thấy lên tiếng quát:

– Còn bảo là không? Rõ ràng các ngươi có được, đó là thiên phú chi nguyên ba
thuộc tính phong, băng, quang.

Ma pháp sư này tự tay đặt ba loại thiên phú chi nguyên nên gã biết rõ có thuộc
tính gì.

Thành viên hạch tâm đoàn đội khác cũng hét lên:

– Đúng vậy! Hãy giao ba loại thiên phú chi nguyên ra đây, tha cho các ngươi
khỏi chết!

Vu Nhai cười hỏi:

– Thủy Tinh, mới rồi các ngươi chiếm được thiên phú chi nguyên?

– Không có, chúng ta đi vào trong không được thiên phú chi nguyên gì hết,
trống trơn không có thứ gì. Ta chuyên môn ghi hình lại, các ngươi xem đi. Đây
là tình hình lúc chúng ta đi vào.

Thủy Tinh phát hình đạo cụ ma pháp ghi chép ra. Trong hình Thủy Tinh đi tới
chỗ lúc trước Vu Nhai lấy ba loại thiên phú chi nguyên, chỗ đó trống rỗng.

– Cái gì, làm sao có thể? Hừ, các ngươi . . .

Vu Nhai ngắt lời:

– Ngươi định nói sau khi bọn họ lấy thiên phú chi nguyên mới ghi lại?

– Vô cùng tiếc nuối là ba loại thiên phú chi nguyên nằm trong tay ta, là ta
lấy. Ta thấy lạ là tại sao các ngươi biết ba thiên phú chi nguyên đó có thuộc
tính gì? Chẳng lẽ các ngươi bám theo ta? Nhưng tại sao ban đầu các ngươi không
nhận ra tay?

Vu Nhai trực tiếp lấy ba thiên phú chi nguyên ra phô bày trước mặt mọi người,
Thủy Tinh tiếp tục ghi hình.

Cộp cộp cộp!

Đám người hạch tâm đoàn đội thụt lùi mấy bước. Bọn họ không dự đoán được sự
việc sẽ phản triển đến tình trạng này, vốn mọi thứ nằm trong tính toán nhưng
bị người ta tính kế lại, không chút sức đánh trả.

– Nếu là hiểu lầm thì chúng ta đi đây.

Lòng Nhiếp Võ Tĩnh dâng trào sóng thần, gã rất muốn xông lên quyết chiến với
người Bắc Đẩu đoàn, đặc biệt phân thây cái tên chẳng biết từ đâu chui ra này.
Nhưng Nhiếp Võ Tĩnh biết gã phải rút, nếu không khó mà giải quyết việc này.
Đối phương dám ra mặt, biết hết mọi chuyện thì không chừng còn mai phục.

Hiện tại bọn họ phải đi, khởi động ma pháp khốn trận nhốt hết người Bắc Đẩu
đoàn lại.

Vu Nhai thản nhiên nói:

– Có phải các ngươi đang định khởi động ma pháp khốn trận ở bên ngoài, bao
vây chúng ta lại rồi khiến thánh giai cao đoạn nào đó trong thành lũy lữ giả
đến giết chúng ta diệt khẩu, chúng ta có ghi âm lại cái gì cũng thành phế
phẩm?

– Đúng vậy! Ma pháp trận mở!

Nhiếp Võ Tĩnh vốn là người rất kiêu căng, chẳng qua cần làm việc lớn nên gã cố
nhịn, chính chắn hơn. Tuy nhiên Nhiếp Võ Tĩnh bị người chọc tức gần chết, cái
gì cũng bị người ta tính trước, thế là sao? Nhiếp Võ Tĩnh không thèm diễn kịch
nữa, gã trực tiếp khởi động ma pháp trận.

Ma pháp trận dung hợp thế giới lữ giả tỏa sáng quanh hiệp cốc, bao trùm hai
phe.

Nhiếp Võ Tĩnh gào to:

– Lập tức rút khỏi ma pháp trận, không cần sợ Bắc Đẩu đoàn, đừng hy sinh dũng
mãnh gì! Chỉ cần khốn chết bọn họ trong này là Bắc Đẩu đoàn sẽ mặc cho chúng
ta xoa nắn. Yên tâm, bọn họ không thể truyền tin gì ra ngoài được.

– Ngươi nghĩ các ngươi đi được sao? Nhốt chúng ta? Chống mắt xem là ai giam
cầm ai?

Vu Nhai vung thủ ấn, vô số phù văn hiện ra quanh người bọn họ, dâng lên trong
ma pháp trận. Tức là lúc này Vu Nhai, đám người Nhiếp Võ Tĩnh đứng ở trung
tâm, phù văn trận là vòng trong, ma pháp trận là vòng ngoài, tựa như cách cục
của thế giới lữ giả.

Khốn trận trong khốn trận, có lẽ đám người Vu Nhai không ra khỏi ma pháp trận
được nhưng Nhiếp Võ Tĩnh đừng mơ bước ra khỏi phù văn trận.

Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com

– Ủa? Đây là thứ gì?

Sau khi Vu Nhai phát động phù văn trận, hắn bỗng thấy trong phù văn trận hiện
ra phù văn kỳ lạ. Vu Nhai xem hiểu những phù văn này nhưng đó không phải thứ
nàng đã bày bố. Dùng phù văn Huyền Binh Điển bày ra thứ gì bị phù văn khác xâm
nhập? Không thể nào! Vu Nhai giật nảy mình nhưng bây giờ hắn không rảnh hoảng
hốt.

Vu Nhai buộc mình gác thắc mắc sang một bên, quát to:

– Mọi người lùi lại, phải giữ thực lực, chút nữa chúng ta sẽ gặp một đối thủ
thánh binh sư cao đoạn. Nhốt bọn họ lại trước, chờ giải quyết xong thánh binh
sư cao đoạn rồi tính.

– Lùi!

Thủy Tinh chạy ra phù văn trận, giống như Nhiếp Võ Tĩnh có thể ra khỏi ma pháp
trận. Vu Nhai tạo ra phù văn trận đương nhiên muốn thả ai đi chẳng được?

– Đuổi theo, giết!

Nhiếp Võ Tĩnh biết nếu không lao ra theo nhân dịp Bắc Đẩu đoàn rút khỏi phù
văn trận thì bọn họ sẽ bị nhốt chết tại đây, dù thánh binh sư cao đoạn có đến
cũng không cứu được. Bắc Đẩu đoàn có đông người hợp sức lại dư sức giết thánh
binh sư cao đoạn.

Hiện tại Nhiếp Võ Tĩnh không mong gì khác hơn là có thể suy yếu lực lượng Bắc
Đẩu đoàn.

Vu Nhai quát to:

– Vong Linh huynh!

– Huyễn!

Ảo giác mở ra, hạch tâm đoàn đội hoang mang nhưng giây lát sau đã xé rách ảo
giác. Chậm nửa giây, đối với cao thủ cỡ Vu Nhai thì nhiêu đó đủ để làm rất
nhiều chuyện. Chậm nửa giây khiến Bắc Đẩu đoàn, Vong Linh huynh thành công lao
ra phù văn trận. Đám người Nhiếp Võ Tĩnh đập mạnh vào bức tường.

Nhiếp Võ Tĩnh gào thét:

– Hừ! Các ngươi nghĩ có thể nhốt được chúng ta sao? Hành động, bất cứ trận
pháp nào đều có thể bị lực lượng cường đại đánh phá. Chẳng qua là phù văn trận
đỉnh thiên binh sư bày ra!

Nghe câu này mắt các thành viên hạch tâm đoàn đội lóe tia sáng định dùng bạo
lực phá mở phù văn trận của Vu Nhai.

Vu Nhai lạnh lùng nói:

– Đúng vậy! Bất cứ trận pháp nào đều có thể bị vũ lực cường đại phá mở, nên
ta ở lại đây. Ta sẽ khiến lực lượng của các ngươi không ngừng bị suy yếu, để
các ngươi không có thời gian phá trận.

Tay Vu Nhai bỗng cầm ma nhẫn đen thui, tà nhẫn thất trảm chém ra dung hợp sát
ý, đao đạo của Vu Thuấn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Chớp mắt đao nhẫn đen xé rách không khí, bảy đao chém liên tục tiêu diệt hai
người.

Hai người chết khiến đám hạch tâm đoàn đội định điên cuồng phá vỡ phù văn trận
bình tĩnh lại, đối diện Vu Nhai tay cầm nhẫn đen. Bọn họ không muốn đưa lưng
hướng kẻ địch khủng bố này, hạch tâm đoàn đội tạm ngừng công kích phù văn
trận.

Thủy Tinh, Vu Tiểu Dạ cùng mọi người lao ra ngoài chợt phát hiện Vu Nhai còn ở
trong phù văn trận.

Hai nữ nhân quay trở về, hét to:

– Biểu ca làm gì vậy? Mau ra đi!

– Vu Nhai, ngươi điên rồi!

Bởi vì Vu Nhai quay về muộn, lại có hai nội ứng nên hắn không nói rõ ràng về
kế hoạch, chỉ viết sơ phong thư kế hoạch lén đưa cho Thủy Tinh chấp hành. Vài
chuyện cụ thể, thậm chí các loại âm mưu bọn họ nghe kể tại chỗ mới biết. Ví dụ
nh Bạch Trọc, giết hạch tâm hội viên đuổi trưởng lão thần giai đi này nọ.

Lúc trước đám người Thủy Tinh biết rất ít chuyện, bọn họ chỉ làm theo thư kế
hoạch của Vu Nhai.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận