– Xì.
Vu Tiểu Dạ bật cười nói:
– Biểu ca lại gạt người, khi an ủi ai ngươi hãy dùng đầu óc một chút. Ai
không biết lúc ở Bắc Đẩu hành tỉnh ngươi đã đao đạo thành thánh? Lại còn nói
là ba loại chưa thành thánh.
Vu Nhai cười xòa:
– A . . . Ha ha, dù sao ba loại này giúp ích rất nhiều.
Vu Nhai có quá nhiều quy tắc lực lượng thành thánh, quên béng đi đao đạo thành
thánh. Hết cách, ai bảo Bắc Đẩu hành tỉnh gọi nhẫn chứ không phải đao? Tóm lại
Vu Nhai cẩn thận khiến hai nữ nhân, những người khác đều dễ chịu. Mọi người
bắt đầu chọn lựa quy tắc chi nguyên, còn lại cất đi đợi lúc khác chia cho đồng
đội.
Bọn họ sẽ không báo tin của Vu Nhai cho tất cả thành viên Bắc Đẩu đoàn, vì
không quen thân.
Trời biết trong Bắc Đẩu đoàn có còn nội ứng không? Dù không có thì ai biết sau
khi các thành viên hay tin sẽ lựa chọn như thế nào?
Giải quyết xong hết đám người Thủy Tinh quay về doanh, đỡ khỏi phải bị người
nghi ngờ. Vu Nhai chuẩn bị xuất hiện, bây giờ hai nội ứng cho rằng Vu Nhai đi
tiêu xong đã trở về lều, giờ không đi còn đợi bao giờ?
Trước khi từ biệt Vu Nhai thấy Vu Tiểu Dạ ngập ngừng muốn nói lại thôi, hắn an
ủi:
– Tiểu Dạ yên tâm, biểu ca sẽ không sao.
– Biểu ca biết Tiểu Dạ luôn muốn giúp biểu ca, đôi khi nàng cảm thấy biểu ca
vẫn là tên vô dụng chơi bời, chỉ là tiểu binh thủ thành suy sút. Đôi khi Tiểu
Dạ không thích ứng biểu ca bây giờ.
– Trong lòng biểu ca biết hết, nhưng Tiểu Dạ phải cố thích ứng. Thấy biểu ca
lợi hại không? Khi đó biểu ca luôn khiến Tiểu Dạ lo lắng, chăm sóc đã đủ uất
ức, nàng muốn biểu ca cứ tiếp tục như vậy sao?
– Không phải, ta . . .
Vu Nhai cười nói:
– Biểu ca biết Tiểu Dạ lo lắng, sợ ta xảy ra chuyện gì. Yên tâm yên tâm, ta
đã từng nói với dóm Thủy Tinh, Dạ Tình phải vô điều kiện tin tưởng biểu ca của
nàng là con gián bất tử. Dù lúc nào đều phải tin biểu ca sẽ không gặp nguy
hiểm gì, biểu ca sẽ không chết. Hãy vững tin biểu ca nhất định sẽ quay về bên
cạnh Tiểu Dạ.
Vu Nhai không thích nhìn người khác lo lắng cho mình.
Vu Tiểu Dạ vò góc áo nói:
– Ta biết, nhóm Cửu Tà đại ca đã có nói.
Vu Nhai mỉm cười nói:
– Ừm! Sự thực chứng minh ta giữ lời.
Vu Nhai nhéo mặt Vu Tiểu Dạ, nói:
– Tiểu Dạ nhỏ hơn biểu ca ba tuổi nhưng cũng là đỉnh thiên binh sư, đừng quá
sốt ruột. Không chừng thiên phú của nàng lợi hại hơn biểu ca ta đây, khi đó có
lẽ nhờ Tiểu Dạ bảo vệ ta.
Vu Tiểu Dạ từ biệt Băng bà bà bắt đầu lữ hành mới có thiên binh sư tam đoạn,
khi nàng đến công hội lữ giả đã lên tới đỉnh thiên binh sư. Trong Bắc Đẩu đoàn
những người quen thân với Vu Nhai nhất đều là đỉnh thiên binh sư, thực lực
khác nhau ở chỗ ai cảm giác nhiều quy tắc lực lượng hơn, ai lĩnh ngộ căn cơ
địa binh sư mạnh hơn, huyền khí của ai tinh thuần, khủng bổ hơn.
Vu Nhai không nói thêm lời tâm sự sến nữa, hắn chắp tay chào mọi người rồi
biến mất tại chỗ.
Vu Tiểu Dạ sờ gò má nóng ran, nỗi lòng phức tạp, có ngọt, có đắng . . .
Rất nhanh, đám người Thủy Tinh âm thầm quay về doanh địa, dung hợp quy tắc chi
nguyên 1t tặng cho, bắt đầu chuẩn bị đủ loại. Sẵn sàng đại chiến, điều chỉnh
trạng thái. Đối với bọn họ thì đây là cuộc chiến với đối thủ không biết tên.
Chỉ tạm thời không biết, có lẽ Vu Nhai sẽ điều tra ra.
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
Sau khi Vu Nhai rời đi không dung hợp ba loại quy tắc chi nguyên ngay. Thật sự
Vu Nhai đang có sáu loại cần dung hợp, trong đó một loại không phải quy tắc
chi nguyên mà là thiên phú chi nguyên, nhưng hắn không có thời gian.
Lúc Vu Nhai dùng Tinh Linh thần nỗ viễn cổ bắn chết Vĩ Tiễn Điêu vương đã được
thiên phú chi nguyên.
Sau khi Vu Nhai bị Vĩ Tiễn Điêu vương một mũi tên bắn bay hắn lấy ra Tinh Linh
thần nỗ viễn cổ đã có bước đầu được sửa chữa, nuốt đan dược hồi khí vào, bắn
tên giết Vĩ Tiễn Điêu vương. Khi Vu Nhai cất Tinh Linh thần nỗ vào người kèm
theo một phần thể năng lượng kỳ lạ, Vu Nhai suy đoán đó chính là “Tiễn chi
thiên phú chi nguyên”. Lúc ấy Vu Nhai chưa hiểu rõ ràng Nguyệt Lâm Sa đã chạy
tới bế hắn lên quay về Ủng Hộ Công Chúa đoàn, đến bây giờ hắn vẫn không hiểu
được nhưng cơ bản khẳng định đó là thiên phú chi nguyên.
Còn lại hai loại quy tắc chi nguyên một là tiễn chi nguyên từ người Vĩ Tiễn
Điêu, loại khác là Nguyệt Lâm Sa tặng cho không gian chi nguyên. Công chúa
Nguyệt Lâm Sa là ma pháp sư không gian, nàng tìm không gian chi nguyên rất dễ,
còn dư một ít.
Nếu là còn dư thì Vu Nhai không khách sáo nhận lấy không gian chi nguyên.
Dù là loại nào trong sáu loại quy tắc chi nguyên thì Vu Nhai không có thời
gian dung hợp, trước tiên là điều tra rõ ràng mọi việc. Vu Nhai nhanh chóng
lao tới hướng phe địch chỉ dẫn, chỉ còn một mình hắn nên tốc độ nhanh hơn.
Không biết qua bao lâu Vu Nhai cảm giác đằng trước có người.
– Ủa? Có người?
Vu Nhai không ngừng lại, làm yếu đi phản ứng thân thể, thả chậm tốc độ đến gần
nên có người. Vu Nhai trông thấy người lạ mà quen.
– Đã làm tốt hết?
Người kia cùng mấy ma pháp sư lén ltú làm gì đó, dường như vừa xong chuyện.
Người đó là chỉ huy.
Mấy ma pháp sư tới gần nói:
– Đã làm xong.
Vu Nhai giật nảy mình, phát hiện mấy ma pháp sư kia khá quen mắt, là hạch tâm
hội viên lúc đó.
– Quả nhiên là hắn giở trò quỷ.
Trong đầu Vu Nhai hiện lên hình ảnh Bạch Trọc. Người lạ mà quen này chính là
thiên tài được người dẫn đường Bạch Trọc chọn. Lúc trước Vu Nhai có nói chuyện
với thiên tài này, sau đó vì ‘tiềm lực’ của hắn quá tệ nên bị gã coi thường.
Theo lý thuyết gã không nên có thực lực chỉ huy được mấy ma pháp sư hạch tâm
hội viên này, nhưng gã đích thực đích chỉ huy.
Mấy ma pháp sư không quá cung kính, chứa sự kiêu ngạo, sư phụ của bọn họ là
trưởng lão thần giai.
Một nữ ma pháp sư đi tới trước mặt thiên tài được Bạch Trọc chọn, hỏi:
– Nhiếp Võ Tĩnh, tại sao ta cảm giác ma pháp trận dung hợp với thế giới lữ
giả? Thật kỳ lạ.
Hóa ra gã tên là Nhiếp Võ Tĩnh. Nữ ma pháp sư đặt câu hỏi, các ma pháp sư vãnh
tai lên tò mò lắng nghe.
Nhiếp Võ Tĩnh hờ hững cười nói:
– Là ma pháp trận sinh ra từ thế giới lữ giả, nếu không có ma pháp trận này
làm sao giấu được tai mắt người Bắc Đẩu đoàn, nhốt bọn họ trong đó?
Nhiếp Võ Tĩnh tỏ vẻ người bề trên, khác hẳn lúc gã vừa vào thế giới lữ giả. Có
lẽ ở trong thế giới lữ giả mới được nhiều tin tức hơn.
Vu Nhai núp phía sau, con ngươi co rút. Thật sự là người đó, và . . .
Vu Nhai giương mắt nhìn mấy ma pháp sư, toàn là đệ tử của trưởng lão thần giai
vậy mà làm tay sai cho Nhiếp Võ Tĩnh, e rằng sư phụ, trưởng lão của bọn họ đã
. . . Hung thủ giấu sau màn đáng sợ hơn Vu Nhai tưởng tượng, may mắn bọn họ
không làm việc ngang nhiên.