Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1293: Giao dịch.

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Nếu Vu Nhai biết Độc Cô gia chủ có mười hai loại thì hắn sẽ cảm thán rằng đã
rất cực hạn, mười hai đại thuộc tính. Vu Nhai biết rõ hắn sẽ vượt qua Độc Cô
gia chủ.

Bởi vì Độc Cô gia chủ chỉ có kiếm, Vu Nhai thì có huyền binh bản mệnh khác như
đao đạo, kích đạo, thương đạo . . .

Vu Nhai hờ hững nhún vai nói:

– Đi đi, chúng ta tiếp tục lữ hành.

Vu Nhai cất bước đi dạo trong thương chi tuyệt địa. Vong Linh huynh cười khổ,
cũng rất phục Vu Nhai. Trong chỗ này có mấy ai bình tĩnh được như Vu Nhai?

Thời gian vẫn trôi qua, Vu Nhai phát hiện trên đường đi tuy có nhiều huyền
binh tuyệt địa nhưng có rất nhiều chỗ bị lấy đi, hầu như không có huyền binh
chi nguyên nào còn sót lại. Vu Nhai hơi hối hận nhưng cố nén, bây giờ dao động
tâm tính thì mọi chuyện lúc trước sẽ thất bại trong gang tấc

Vu Nhai thầm an ủi mình:

– Phía sau hoặc khu vực vòng giữa chắc chắn sẽ có thứ tốt hơn.

Vu Nhai nương thời gian này bắt đầu học tập, cảm ngộ các loại lực lượng huyền
binh bản mệnh.

Ví dụ như phản nghịch chi chuy, Vu Nhai có thể tự suy ngẫm, cảm ngộ, không
ngừng học tập. Như đao đạo của Vu Nhai không dung hợp bất cứ quy tắc chi
nguyên nào, hắn có được nhờ học cùng Vu Thuấn trong huyễn ảnh.

Không chỉ là chuy, kích, thương, nỗ, thuẫn . . . Vu Nhai không ngừng học tập,
những huyền binh tuyệt địa đã mất quy tắc chi nguyên có ích với hắn, tiếp tục
không ngừng học tập, lĩnh ngộ. Bên trong huyền binh tuyệt địa có nhiều thứ dẫn
dắt, lại có thể cảm ngộ địa diễn, học tập các loại kỹ năng huyền binh, cảm ngộ
đủ loại đạo huyền binh, cần gì bỏ gần mơ xa?

Vu Nhai đi tới kích chi tuyệt địa, cảm thán rằng:

– Ta hơi hiểu tại sao công hội lữ giả thả các thiên tài vào khu vực vòng giữa
nguy hiểm. Có lẽ nhiều người du lịch trong khu vực vòng trong bắt đầu ỷ lại
quy tắc chi nguyên, quên bản thân có thể tự mình cảm ngộ thành thánh.

Bởi vì trong kích chi tuyệt địa Vu Nhai thu được ích lợi rất lớn, hắn cảm giác
kích chi thánh đạo chỉ còn một tầng giấy mỏng chưa đâm thủng.

– Cứ luôn ký thác và ỷ lại thì đúng như Lâm Mộc Phong tiền bối đã nói, sẽ
thành đóa hoa trong nhà ấm, dung hợp nhiều thánh đạo hơn cũng chỉ uổng công.

Vong Linh huynh nghe lời Vu Nhai nói, ngẩn ngơ chìm trong suy tư.

Vong Linh huynh khẽ thở dài:

– Thụ giáo.

Mấy ngày qua Vong Linh huynh bị Vu Nhai ảnh hưởng rất lớn, gã có cảm giác nửa
đời sống uổng. Dù là căn cơ địa binh sư hay dung hợp, cảm ngộ các loại quy tắc
chi nguyên, hoặc tâm tình đều bị ảnh hưởng.

Vong Linh huynh cảm giác trong thời gian ngắn ngủi này gã thăng hao rất lớn
trong mọi mặt.

Vong Linh huynh không giỏi ăn nói, gã chỉ thầm nghĩ:

– Có lẽ những siêu thiên tài này phải đến khu vực vòng giữa mới cảm nhận được
tâm tình hiện nay của Vu Nhai, vậy chẳng phải bọn họ chậm hơn hắn một bước?

Tiếp tục lữ hành, Vu Nhai và Vong Linh pháp sư ôm tâm tính tự nhiên.

Hai người thỉnh thoảng sẽ tìm được quy tắc chi nguyên các siêu thiên tài đi
trước bỏ sót, tiếc rằng không tìm được lực lượng đại thuộc tính mới. Vẫn có
đại thuộc tính lặp lại, quy tắc chi nguyên có đủ loại khác biệt, tìm được có
thể nâng cao tiến bộ.

Ví dụ như thủy thuộc tính trừ vụ thủy, bạo vũ ra hai người còn tìm được thứ
khác, vẫn là thủy, thủy chi thánh đạo được nâng cao.

Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com

Khi Vu Nhai đến ngoài cùng khu vực vòng trong thì hắn từ chín loại quy tắc chi
nguyên biến thành mười.

Vu Nhai tìm đến “Hắc ám chi nguyên”, rốt cuộc cảm ngộ hắc ám thánh đạo. Kết
hợp sát ý thành thánh, Vu Nhai tiến bộ gấp đôi theo hướng ám sát. May mắn có
đến hai hắc ám chi nguyên, tức là Vong Linh huynh cũng cảm ngộ hắc ám thánh
đạo.

Đến đây thì thánh đạo của Vong Linh huynh được sáu loại, trước kia gã không
dám mơ điều này.

– Làm sao đây? Chúng ta không vào khu vực vòng giữa được, quá nguy hiểm. Đối
với người một loại quy tắc chi nguyên cũng không có như ta đây đi vào là chịu
chết. A, trong cơ thể đám quái thú cũng có quy tắc chi nguyên.

– Chỉ hy vọng ngươi có thể nhanh chóng tìm được quy tắc chi nguyên thích hợp
vậy thì chúng ta mới có cơ hội.

– Đáng tiếc, trong tay ta có một phần kích chi nguyên, chết tiệt là ta không
phải huyền binh giả, muốn kích chi nguyên làm gì? Rất ít huyền binh giả dùng
kích, lần trước gặp Lữ Nham của Lữ gia, hắn chẳng những sớm kích đạo thành
thánh còn là loại rất lợi hại, không cần kích chi nguyên này. Lữ Nham không có
mộc chi nguyên mà ta cần, tiếc thật. Đoàn đội Bắc Đẩu bọn họ mạnh như thế tại
sao không có mộc chi nguyên? Có lẽ bây giờ có nhưng bọn họ đã ở trong vòng
giữa.

Vì ở mép vòng trong nên càng lúc càng tụ tập nhiều người.

Vu Nhai và Vong Linh pháp sư nghỉ ngơi ở một khu tuyệt địa to lớn, bên cạnh
nghe giọng hai người đối thoại. Cây quá to, Vu Nhai, Vong Linh huynh thì như
hồn ma nên không bị phát hiện.

– Nói nhỏ chút, lỡ bị người ta nghe thì sao? Chỉ cần là quy tắc chi nguyên sẽ
bi người cướp.

– Yên tâm, với thực lực của hai chúng ta khó ai ẩn úp bên cạnh được. Ta chỉ
muốn oán trách một chút, ta là ma pháp sư mộc hệ nhưng tại sao không tìm được
thứ khác lại tìm trúng ngay kích chi nguyên?

– Còn cách nào khác? Đôi khi quy tắc chi nguyên thần kinh . . . Ai?

Thực lực của hai người này không tệ, không phải mấy phương trận bét nhất, cao
cường hơn đám người đại hậu phương trước kia. Dù vậy nhưng hai người này chỉ
có một người là dung hợp quy tắc chi nguyên, một người khác tức ma pháp sư có
kích chi nguên không dung hợp được loại quy tắc chi nguyên nào. Có thể tưởng
tượng đằng trước cạnh tranh tàn khốc cỡ nào.

Vu Nhai như hồn ma từ đằng sau cây to bay ra ngoài:

– Xin lỗi, lỡ nghe hai vị đối thoại.

Có lẽ vì mới gần đây dung hợp hắc ám chi nguyên nên giọng Vu Nhai hơi kỳ dị.
Tâm tình Vong Linh huynh tốt hơn nhiều, tuy nhiên bộ dạng không khác gì quỷ.

Nhìn thấy hai người ấn tượng đầu tiên sẽ rất lệ. Hai người đối thoại bản ănng
phát hiện công kích nhưng bị Vong Linh huynh dễ dàng chặn lại, lực lượng vong
linh tà ác bộc phát trong rừng cây to dạt dào sức sống. Biểu tình hai người
kinh hoàng liếc nhau, biết đối phương đáng sợ nên định chuồn đi.

Vu Nhai bất đắc dĩ nói:

– Khoan đã, chúng ta muốn giao dịch với hai vị.

Bản thân Vu Nhai không có gì nhưng bộ dạng của Vong Linh huynh hơi tà ác, vong
linh đúng là đáng thương. Hèn gì Vong Linh pháp sư hay bị người hiểu lầm, khi
hiểu lầm quá nhiều thì không xấu cũng biến thành xấu xa, tâm lý vặn vẹo.

Ma pháp sư có kích chi nguyên dừng lại, cảnh giác hỏi:

– Giao dịch?

Vu Nhai nói:

– Đúng vậy! Chỗ ta có một phần tuyết mộc chi nguyên không cần dùng, ta muốn
trao đổi tuyết mộc chi nguyên mới kích chi nguyên của ngươi.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận