Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1216: Vượt ải chém tướng (hạ).

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Vì Vu Nhai dạy cho Tinh Linh tộc nên Tiểu Dịch thích gọi hắn là lão sư hoặc sư
phụ, gã vẫn kiên trì định luận không thể địch lại Độc Cô gia.

– Vậy phải làm sao?

– Nên khiến người toàn thôn chúng ta cầu xin thay bọn họ, khiến gia chủ thành
toàn đôi uyên ương số khổ.

– . . .

Độc Cô Cửu Dã cứ tưởng Tiểu Dịch sẽ nói ra lý luận kinh thiên gì, ai ngờ ấu
trĩ như thế. Độc Cô Cửu Dã nhìn hai huynh muội cãi lộn đi hướng chỗ nghỉ ngơi,
cười bất đắc dĩ.

Độc Cô Cửu Dã buồn cười hai đứa trẻ ngây thơ, lại thấy thương cho bọn họ. Độc
Cô Cửu Dã liếc hướng Độc Cô Cửu Lan, nàng sẽ nén giận vì Tiểu Loan, Tiểu Dịch
sao?

Độc Cô Cửu Lan lạnh nhạt nói:

– Nếu Vu Nhai không đến hoặc không giúp chúng ta thì ta sẽ giao hai đứa cho
Mê Thành gia gia, còn ta thì nhảy Thiên Tội Uyên.

Độc Cô Cửu Lan không dám ôm nhiều hy vọng với Vu Nhai, hắn và nàng có quan hệ
gì? Tại sao Vu Nhai phải giúp nàng? Phải giúp thôn dưới Thiên Tội Uyên? Bọn họ
chẳng qua là có chung kẻ thù.

Độc Cô Cửu Lan nói xong đi thẳng. Mọi người hé môi, không biết nên nói cái gì.
Đặc biệt là Độc Cô Cửu Dã, gã là ca ca ruột của Độc Cô Cửu Lan, gã biết muội
muội nói được thì làm được. Với thực lực hiện giờ của Độc Cô Cửu Lan nếu nhảy
Thiên Tội Uyên thì chết chắc, dù không chết nàng cũng đặt quyết tâm sống trong
đó.

Lúc này Thiên Tội Uyên vẫn tối tăm, chẳng qua không có hiệu quả áp lực. Nếu
không vào Minh Huyễn cổ lâm thì thực lực cường đại có thể bò lên lại.

Nếu Độc Cô Cửu Lan nhảy xuống thì có còn bò lên không?

Độc Cô Cửu Lan muốn dùng cái chết hy vọng cao tầng Độc Cô gia chú trọng, nếu
không được thì ít nhất khiến lão già Mê Thành không say mê trong phù văn trận,
bảo vệ hai đứa trẻ đến trưởng thành.

Thôn trưởng gia gia thở hắt ra:

– Ài . . .

Thôn trưởng gia gia chậm rãi bước đi, bóng dáng già hơn mấy tuổi.

Rầm!

Độc Cô Cửu Dã đấm mạnh vào bức tường. Bản thân Độc Cô Cửu Dã vô dụng, gã và
Độc Cô Cửu Lan cũng vào kiếm thần bí địa nhưng không kiếm đạo thành thánh,
nghĩa là bọn họ sẽ không được kim bào, không được cấp trên chú trọng.

Hết cách, Độc Cô Cửu Dã, Độc Cô Cửu Lan quá yếu, trong Thiên Tội Uyên bị áp
chế, chỉ mấy tháng khó nâng thực lực lên cảnh giới thiên binh sư. Không đến
thiên binh sư mà muốn kiếm đạo thành thánh hầu như là chuyện không thể.

Độc Cô Cửu Lan, Độc Cô Cửu Dã không được học tập có hệ thống, tức là giống như
thiên tài Bắc Đẩu hành tỉnh không được bồi dưỡng. Dù bọn họ là thiên tài muốn
tiến bộ cũng cần thời gian.

Tiểu Loan, Tiểu Dịch còn nhỏ, nếu bắt đầu học tập là vừa lúc, thực lực tương
lai sẽ mạnh hơn bọn họ.

– Phải rồi, nghe nói Vu Nhai đại ca ca rất lăng nhăng.

– Nghe nói đã có nữ nhân, nhưng không sao, buộc hắn bỏ thê tử hay ít nhất để
Cửu Lan tỷ tỷ làm đại phu nhân!

Tiểu Loan, Tiểu Dịch còn ước mơ ngây thơ, bọn họ tạm thời không biết bầu trời
xanh biếc này hắc ám, tàn khốc hơn Thiên Tội Uyên.

Cùng lúc đó, chỗ đệ lục kiếm hoàn hùng quan, Vu Nhai đứng trên tường thành
nhìn hướng khu vực trung tâm. Vu Nhai cảm giác rõ ràng kiếm ý mãnh liệt kia đã
biến mất, lối vào kiếm thần bí địa bị đóng kín.

– Lối vào kiếm thần bí địa đã đóng kín?

Cách Vu Nhai không xa có một thanh niên mặc thuần kim bào nói:

Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com

– Ha ha ha ha ha ha! Họ Vu, kiếm thần bí địa đã đóng, ngươi không thể kiếm
đạo thành thánh được. Ngươi đánh bại ta thì sao? Ở trong Độc Cô gia đã định là
không có địa vị.

Hiện tại mỗi kiếm hoàn hùng quan do người trẻ tuổi đóng giữ, có lẽ chỉ là tạm
thời, để tôi luyện lực lượng.

Những thanh niên này có đủ kiểu đủ dạng. Có người không ghét Vu Nhai, có người
cực kỳ phản cảm, có người là bằng hữu tốt trực hệ của Độc Cô Cửu Dương. Thanh
niên kim bào trước mắt rất ghét Vu Nhai.

Vu Nhai cười khẩy nói:

– Mới rồi đã chỉ dùng kiếm đạo đánh bại kiếm đạo thánh giai của ngươi, nói ta
không thể kiếm đạo thành thánh mà không biết ngượng?

Mỗi đánh một thanh niên là Vu Nhai sẽ cảm nhận được các loại kiếm đạo của bọn
họ, tuy mới đánh với vài người nhưng hắn dần lần mò được manh mối. Như Thôn
Thiên kiếm linh đãn ói, Vu Nhai chỉ mơ hồ, chờ hắn hiểu rõ kiếm đạo của mình
thì kiếm của hắn không kém hơn bất cứ đỉnh thiên binh sư nào.

Thủ tướng đệ lục kiếm hoàn cứng họng.

kiếm thần bí địa chỉ trợ giúp thế hệ trẻ kiếm đạo thành thánh chứ không phải
đi vào sẽ được gì. Kiếm thần bí địa là thủ đoạn, kiếm đạo thành thánh là mục
đích. Nếu không cần kiếm thần bí địa thì chẳng phải người này càng thiên tài
hơn?

– Dị Ma tộc, tăng tốc chạy nhanh, sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ phải đến Kiếm
Thần đài.

Vu Nhai nhảy xuống hùng quan, cưỡi trên phong câu phương bắc bình thường, dẫn
theo Dị Ma tộc cũng cưỡi phong câu phương bắc tiến hướng đệ ngũ kiếm hoàn hùng
quan. Hỏi tại sao bọn họ có phong câu phương bắc, rất đơn giản, ở đệ bát kiếm
hoàn Vu Nhai thấy một mục trang của Độc Cô gia thế là ăn cướp.

Cũng không xem như cướp, chỉ là ép mua. Vu Nhai không có nhiều tiền, không đủ
tiền thì trả bằng ma tinh.

Trên đường đi Vu Nhai mới biết kiếm thần bí địa nằm ở trung tâm Độc Cô Thần
thành, Kiếm Thần đài, còn do Độc Cô Cửu Dương chủ trì. Vu Nhai nhìn thấu Độc
Cô gia không định ngăn cản hắn, chỉ biến mỗi thủ tướng hùng quan thành thử
thách cho hắn. Nếu Độc Cô gia thật sự muốn ngăn cản thì Dị Ma tộc nhiều gấp
mấy lần cũng sẽ thành tro ngay.

Vu Nhai nhíu mày nói:

– Độc Cô gia chủ muốn làm cái gì? Thử thách ta sao?

Tình huống trước mắt trừ Độc Cô gia chủ cố ý ra lệnh không còn khả năng nào
khác. Độc Cô Thanh Hải, lão già Mê Thành không đi ra, rõ ràng bị người ngăn
cản, không thể tiếp xúc với Vu Nhai. Nếu không với cá tính của Độc Cô Thanh
Hải, lão già Mê Thành sao có thể giữ im lặng trước việc Vu Nhai làm?

Lúc trước Vu Nhai cố ý gây lớn chuyện, kêu Độc Cô Thanh Hải, lão già Mê Thành
ra. Tiếc rằng thế cục trước mắt khác với Vu Nhai dự đoán, bình thường Độc Cô
gia chủ có kế hoạch gì đó với hắn.

Vu Nhai thầm lạnh nhạt nói:

– Thử thách thì thử, nếu các ngươi đã không ra tay thì hy vọng lúc ta đối
diện Độc Cô Cửu Dương các ngươi cũng giữ im lặng đi.

Vu Nhai nhìn ra được Độc Cô gia đang tạo ra boss cuối cùng cho Vu Nhai, tức là
Độc Cô Cửu Dương đã phục hồi.

Vu Nhai lẩm bẩm:

– Ha, xem rất vẫn được gia chủ xem trọng.

Vu Nhai cười thầm, mong mỏi vượt ải chém tướng, boss cửa cuối.

Nhưng không biết kiếm thần bí địa có trở thành phần thưởng? Tuy Vu Nhai tự tin
kiếm đạo thành thánh, sẽ không yếu nhưng hắn vẫn muốn vào kiếm thần bí địa.
Trừ có trợ giúp nhiều hơn về mặt kiếm đạo, Thôn Thiên kiếm linh còn muốn thu
thêm tiểu đệ.

Màn đêm dần buông xuống rồi trời lại sáng.

Độc Cô Thần thành đã bị Vu Nhai vượt ải gây ồn ào lật nóc. Mỗi cửa Vu Nhai
đánh bại một tử tôn trung tâm kim bào Độc Cô gia, toàn là nhân vật phong vân
mấy tháng qua, bọn họ kiếm đạo thành thánh!

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận