Lam Thương Tử bình tĩnh nói:
– Nếu là tọa kỵ của nhân loại, ta nghĩ thực lực của người này nên là cao đoạn
thánh binh sư. Ngươi đã cảm ứng được nó e rằng nó cũng phát hiện ra ngươi,
chúng ta chờ xem liền biết, nhìn xem rốt cuộc là nhân loại hay ma thú?
Nếu là cao đoạn thánh binh sư nhân loại bình thường thêm tọa kỵ tà ác có thể
uy hiếp Gia Lý Đốn thì nhóm Lam Thương Tử gặp rắc rối, nhưng bọn họ không mấy
quan tâm, dư sức giữ mạng.
Lam Thương Tử cảm giác khả năng cao đoạn thánh binh sư nhân loại bình thường
thêm tọa kỵ tà ác là rất thấp, bởi vì cao thủ như vậy không nên xuất hiện ở
Bắc Đẩu hành tỉnh, Huyền Binh đế quốc không dễ có được cao thủ đẳng cấp đó.
Cự long Gia Lý Đốn mở miệng nói:
– Ủa? Hơi thở ma thú kia ngày càng xa. A, đã biến mất.
Lam Thương Tử nhẹ nhõm mỉm cười nói:
– Quả nhiên là ma thú trong tuyệt địa. Đi đi, làm theo kế hoạch.
Gia Lý Đốn không giấu hơi thở cự long, đối phương phát hiện nhưng không đến
chắc không liên quan gì nhân loại bình thường. Lam Thương Tử có thiên tài cách
mấy cũng không nghĩ ra con ma thú hắc ám tạm thời bị ai đó nô dịch, dù phát
hiện ra cự long Gia Lý Đốn cũng không thể nói với tên khốn nô dịch nó, tối đa
là rống hướng cự long mấy tiếng.
Người nô dịch Hắc Ma Cự Thiên Hống không hiểu tiếng thú, ai biết nó rống cái
gì?
Lam Thương Tử cũng không biết, bởi vì gã không biết nên chuyến đi Bắc Đẩu hành
tỉnh của gã sẽ không thuận lợi.
Nếu bây giờ Lam Thương Tử cưỡi cự long Gia Lý Đốn lao lên, chặn lại con ma thú
hắc ám này rồi ra lệnh đội quân tiếp tục đi tới cứu viện hay vây công Bắc Đẩu
hành tỉnh thì Bắc Đẩu sẽ tiêu đời. Tiếc rằng Lam Thương Tử quá mức tự tin.
– Grao!
Hắc Ma Cự Thiên Hống cảm nhận được hơi thở cự long, mắt nó bắn ra tia hung ác,
chiến ý cao vút. Trong ký ức của Hắc Ma Cự Thiên Hống không có rồng nhưng bản
năng cho nó biết đó là một sinh vật khủng bố, sinh vật thậm chí ở trên nó.
Bản năng thì bản năng, nó là nó, bản năng nói ở trên thì Hắc Ma Cự Thiên Hống
thật sự chịu bị dè sao? Coi Hắc Ma Cự Thiên Hống là đất sét dễ nặn sao?
Hắc Ma Cự Thiên Hống rất muốn bay qua đấu một trận với tồn tại cường đại kia,
tiếc rằng trên lưng nó chở nhân loại chết tiệt nô dịch nó, không có ý chí của
mình. Hắc Ma Cự Thiên Hống chỉ có thể rống hai tiếng biểu thị có chú ý đến cự
long Gia Lý Đốn.
Thủy Tinh nắm tay Vu Nhai an ủi:
– Nghe ý của Nghiêm Lôi đại nhân thì tình huống hiện tại của Bắc Đẩu còn lạc
quan. Dù sao bên chúng ta chỉ là một góc chiến trường chính, không tính là khu
đông nam.
– Lúc trước ngươi tạo nhiều phù văn còn trong ‘Dao Quang nội thành’, cộng với
cao thủ Độc Cô gia bảo vệ, chắc chắn chúng ta sẽ đến kịp.
Từ Động Minh yếu tắc bay đến Bắc Đẩu thành cần tốn chút thời gian, dù Hắc Ma
Cự Thiên Hống có siêu đến mấy cũng không thể đến ngay trong một giây như
truyền tống trận.
Vu Nhai gật đầu, nói:
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
– Ừm! Không ngờ Cổ Duệ chi dân thật sự buông xuống Thuẫn Lĩnh hành tỉnh, theo
Nghiêm Lôi đại nhân nói có vẻ không chỉ một mình Thuẫn Lĩnh hành tỉnh tạo
phản. Mấy vương quốc, hành tỉnh khác cũng vậy.
Vu Nhai không quan tâm Hắc Ma Cự Thiên Hống đang gầm rống cái gì, hắn hoàn
toàn không rõ thế cục hiện nay, chỉ phân tích theo những lời Nghiêm Lôi đã
nói. Vu Nhai phân tích trúng tám, chín phần. Tạm thời Vu Nhai không cần biết
Huyền Binh đế quốc ra sao, bảo vệ Bắc Đẩu hành tỉnh trước rồi tính. Bắc Đẩu
hành tỉnh nằm ở góc ngoài cùng, nếu không có Côn Vực hành tỉnh bám giữ chủ lực
Cổ Duệ chi dân, chờ Cổ Duệ chi dân phái thêm cao thủ đến là Bắc Đẩu hành tỉnh
sẽ tan hoang.
Khi Vu Nhai nghe Hắc Ma Cự Thiên Hống rống gầm thì đã nghĩ tới điều này, hắn
sợ chủ lực Cổ Duệ chi dân xuyên qua Bắc Đẩu hành tỉnh. Bây giờ ngẫm lại Vu
Nhai dã lo xa, bản thân Huyền Binh đế quốc còn không chú trọng Bắc Đẩu hành
tỉnh nói gì đến Cổ Duệ chi dân?
Vu Nhai khẽ thở dài:
– Tiếc rằng lúc trước ta biết tin Vệ gia Thuẫn Lĩnh hành tỉnh làm phản nhưng
không cách nào truyền ra.
Trái tim Vu Nhai treo cao. Vệ gia Thuẫn Lĩnh hành tỉnh có thù lớn với Vu Nhai,
nếu bọn họ đến đối phó với hắn thì sẽ rất rắc rối. Vu Nhai không thể thả lỏng
tinh thần, nhưng trước mắt Vệ gia còn bị bám chân ở Côn Vực hành tỉnh.
Như Vu Nhai đã nói, sau khi Cổ Duệ chi dân buông xuống liền tấn công Bắc Đẩu
đồ thư quán.
Một lực lượng tổng hợp do năm hành tỉnh làm phản như Vệ gia đồ sát hết những
gia tộc không muốn đầu vào Cổ Duệ chi dân, ai đầu vào thì được xếp vào quân
đội. Cổ Duệ chi dân là lực lượng đỉnh cao, số người không nhiều.
Cổ Duệ chi dân giống như mấy ngàn năm trước, cần mượn lực lượng của nhân loại
bình thường mới được. Cho nên dù là tấn công Côn Vực hành tỉnh, Chuy Lĩnh hành
tỉnh, binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh thì đa số là nhân loại bình thường đầu vào Cổ
Duệ chi dân.
Như lúc tước Vu Nhai đã thấy trong Động Minh yếu tắc, quân chủ lực là Lạc
Thiên vương quốc, sau đó phối hợp một ít lực lượng đỉnh cao của Cổ Duệ chi dân
là có thể càn quét tinh binh doanh. Đây cũng là do Bắc Đẩu hành tỉnh quá yếu,
nếu là Chuy Lĩnh hành tỉnh thì sẽ không bị chưa đến mười sức mạnh đỉnh cao dao
động. Trước khi buông xuống Cổ Duệ chi dân đã nghĩ ra kế hoạch tỉ mri nên đánh
như thế nào.
Nói tóm lại một câu, vì Bắc Đẩu hành tỉnh quá yếu nên lực lượng tấn công nó
cũng yếu nhiều.
Không nói nhiều, mắt thấy là thật. Tốc độ của Hắc Ma Cự Thiên Hống siêu mau
lao nhanh hướng Bắc Đẩu thành, hoặc nên nói đúng hơn là Dao Quang thành. Vu
Nhai quan tâm nhất là người thân ở Dao Quang thành.
Trong phủ thành chủ Bắc Đẩu thành đang tổ chức cuộc biện luận cấp cao, cuối
cùng là nam nhân trung niên ngồi trên ghế cao chưa từng xuất hiện ở Bắc Đẩu
hành tỉnh cãi thắng.
– Được rồi, đừng nói nữa. Ta đã quyết định, cứ làm vậy đi.
Nam nhân trung niên nói thẳng:
– Truyền lệnh xuống, lấy Dao Quang thành làm mồi dụ chủ lực của kẻ thù công
kích, chủ lực chúng ta thì công kích điểm yếu nhất phe địch.
Lãnh Thu Dương đã bị chen ra khỏi vị trí Bắc Đẩu thành chủ nên ngồi.
– Vị Ho óiên đại nhân này, không thể lấy Dao Quang thành làm mồi. Ta đã nói
rất nhiều lần, Dao Quang là bản gia của Vu Nhai, có cao thủ Độc Cô gia Kiếm
vực hành tỉnh tọa trấn bên trong. Ngươi làm như vậy là hy sinh Dao Quang
thành, khi đó Độc Cô gia . . .
Nam nhân trung niên thuộc hạ của Lam Thương Tử phân tích rất đúng, sau khi
người Tiên Vực hành tỉnh đến liền muốn nắm giữ quyền điều khiển quân đội Bắc
Đẩu hành tỉnh, có vẻ bọn họ đã thành công.
– Ta nói rồi, ta đã quyết định. Vì Dao Quang thành có cao thủ Độc Cô gia nên
mới làm mồi, lực lượng sáu thất tinh thành có đủ sức không?