“Sao lại thế này!”
Cùng lúc, Công Đức tông tông chủ, Đăng Tiên tông tông chủ và Trạm Đài Linh Lan
phát hiện Ngụy Tác vượt hư không, chuẩn xác đón lấy một nhũ bạch sắc đạo tôn.
Nhũ bạch sắc đạo tôn thứ hai như tiên đơn trút vào thể nội Ngụy Tác.
“Oành!”
Khí thế của gã tăng cao!
“Không xong! Y có thuật pháp nhìn thấy linh nguyên quỹ tích!” Công Đức tông
tông chủ biến hẳn sắc mặt, toàn lực phát ra đạo đạo thần uy vào Ngụy Tác.
“Oành!”
Ngụy Tác lại nhắm sơn cốc phát ra Liệt khuyết tàn nguyệt đấu với thần uy, vô
số quang hoa tắt lịm, chỉ còn thưa thớt nhũ bạch sắc đạo tôn rơi xuống, phần
lớn thay đổi quỹ tích, bắn đi bốn phương tám hướng.
“Chát!”
Đồng thời, Ngụy Tác lại phát động Động Hư bộ pháp, đến trước hai nhũ bạch sắc
đạo tôn, một tan vào thể nội gã, một lướt qua người.
Gã tỏ rõ thần sắc kinh hỉ cực độ.
Nhũ bạch sắc đạo tôn như tiên đơn, như một mảnh vỡ đại đạo pháp tắc khó tưởng
tượng nổi của nhân vật hoàn toàn siêu việt chân tiên phát ra, tuy gã nhờ Minh
vương cảm ứng kinh mà biết được phần nào quỹ tích, song kinh ngạc là nguyên
khí trong nhũ bạch sắc đạo tôn trung tựa hồ tương hợp với thể nội nguyên khí
của gã nên có ý đến gần, nhờ thế gã thành công bắt được một đạo tôn.
“A! Tiểu tử, không ngờ ngươi lấy được thứ này! Cảm giác thế nào, có bao nhiêu
nguyên khí kinh nhân! Đề thăng bao nhiêu tu vi!” Lục bào lão đầu hưng phấn kêu
to.
“Oành!”
Hiện tại Ngụy Tác không có thời gian cảm giác kỹ, không đáp lục bào lão đầu mà
lại phát ra Liệt khuyết tàn nguyệt, đến trước một nhũ bạch sắc đạo tôn để đạo
tôn ấn vào thể nội.
“A!”
Một lão nhân Đăng Tiên tông đột nhiên hãi hùng rú vang, kim đơn khí tức đạt
đỉnh phong, đang lao ra ngoài sơn cốc, lão mượn uy năng của Thiên khung đạt
tới Kim đơn ngũ trọng đỉnh phong nhưng không nắm chắc đột phá thần huyền, sợ
sa vào cảnh như lão tăng Công Đức tông nên bỏ chạy. Có điều một nhũ bạch sắc
đạo tôn vì uy năng va nhau chấn động thiên địa mà đổi quỹ tích đích, lão phát
ra vô số uy năng mà vẫn không tránh được.
Lão tỏ rõ thần sắc tuyệt vọng, thể nội nổ vang, kim đơn phá bích, đơn khí cuồn
cuộn chảy ra.
Không có thần huyền pháp tướng ngưng thành, lão nhân Đăng Tiên tông này mất
hết lòng tin, không dẫn đạo đơn khí, nhục thân hóa thành từng mảnh gỗ mục.
“A! Giết! Giết y mau! Ngụy Tác, ta sẽ xé ngươi thành vạn mảnh, bắt thần hồn
ngươi mà đày đọa! Cho ngươi biết thế nào là thống khổ!”
Ầm một tiếng, Công Đức tông tông chủ từ bạch ngọc cao đài lao về phía Ngụy
Tác.
Công Đức tông chủ mất sạch đạo tâm, lúc trước y bị Ngụy Tác lợi dụng đế thi
đánh nát nhục thân, lần này đại kế mà thành, tu vi của y thậm chí đột phá đến
Thần huyền ngũ trọng hậu kỳ.
Bố trí trong sơn cốc cơ hồ vô dụng, nhũ bạch sắc đạo tôn bay tán loạn, chỉ còn
rơi xuống thưa thớt, cố thủ sơn cốc thành vô ý nghĩa.
Quả đã cho vào mồm lại bị giật ra!
Quả này còn có thể khiến y thăng tiến, thậm chí khả dĩ ngạo thị cả tu đạo
giới!
Làm gì có chuyện Công Đức tông tông chủ không điên cuồng!
“Giết y đã!”
Đăng Tiên tông tông chủ cũng hú vang, bám theo Công Đức tông tông chủ, lưỡng
đại thần huyền vây giết Ngụy Tác!
“Giết!”
Hai tông chủ hạ lệnh, tu sĩ Công Đức tông tu sĩ và Đăng Tiên tông gầm lên chấn
động thiên địa.
“Phù!”
Cùng lúc, sơn cốc đã thưa thớt nhũ bạch sắc đạo tôn nhưng có một rơi trúng
Trạm Đài Linh Lan, đơn khí kinh nhân cực độ từ thể nội y bừng lên.
“Y đang lúc đột phá thần huyền!” Linh Lung Thiên mục quang lạnh lại.
Trạm Đài Linh Lan không mất mạng như hai lão bất tử, tích tắc kim đơn phá bích
là y lấy ra một cổ đồng sắc đơn bình, dốc một viên hổ phách sắc đơn dược cho
vào miệng.
Nuốt viên đơn dược này, Trạm Đài Linh Lan tỏa dị hương, khí tức càng lúc càng
mạnh, như có thứ gì đang hình thành với tốc độ kinh nhân.
“Cổ đơn gì nhỉ! Y đã chuẩn bị, đột phá thần huyền không thành vấn đề.”
Ngụy Tác nheo mắt, lóe lên ý nghĩ này, vượt hư không chặn một nhũ bạch sắc đạo
tôn.
Một lão bất tử Đăng Tiên tông già cốc đế, cơ hồ không mở nổi mắt kích phát một
huyết sắc cổ lô, phát ra huyết hồng sắc thần văn. Là một món truyền thế pháp
khí của Đăng Tiên tông, bình thường tuyệt đối không bao giờ động dụng, huyết
hồng sắc thần văn dấy lên chân tiên khí tức, nhưng vừa phát ra là huyết sắc cổ
lô vỡ tan, rõ ràng chỉ còn đủ uy năng kích phát một lần.
“Một không có thần huyền tu vi, đừng có tự sát. Dù là tiên binh, với tốc độ
thi pháp này sao có thể uy hiếp được ta.”
Chân tiên khí tức ngút trời, nhưng Ngụy Tác không thèm nhìn lão giả mà lạnh
giọng đoạn vượt hư không, thành công đón đường một nhũ bạch sắc đạo tôn!
“A!”
Huyết hồng sắc thần văn chưa phát ra thì lão bất tử Đăng Tiên tông đột nhiên
kêu to nát xác.
Tu sĩ hai tông vốn thèm muôn cực độ nhũ bạch sắc đạo tôn hồng đều bị chấn
nhiếp, sững lại trên không.
“Thứ đó… đúng là sánh với tiên đơn!”
Đồng thời, mục quang Ngụy Tác lóe lên.
Tuy gã không có thời gian cảm tri kỹ tu vi đề thăng, nhưng nhũ bạch sắc đạo
tôn vào thể nội, gã nhận ra mình gần đạt Thần huyền lưỡng trọng trung kỳ.
Một nhũ bạch sắc đạo tôn khiến nhiều tu sĩ trực tiếp đề thăng một mức Kim đơn
tu vi, gã lấy được sáu đạo tôn nên cũng gần đến mức Thần huyền lưỡng trọng
trung kỳ!
Ngụy Tác có song thần huyền, như động không đáy, từ Thần huyền nhất trọng đến
Thần huyền lưỡng trọng, tiêu hao bao nhiêu?
Chỉ sáu nhũ bạch sắc đạo tôn khiến gã từ tu vi Thần huyền lưỡng trọng sơ kỳ đề
thăng đến Thần huyền lưỡng trọng trung kỳ!
“Xoẹt!!”
Ngụy Tác lại vượt hư không, đến trước một nhũ bạch sắc đạo tôn.
Gã phát hai làn Liệt khuyết tàn nguyệt về sau lưng.
Vù! Vù!
Sau lưng Ngụy Tác, vô số kim sắc thần văn hình thành các dạng phật đà, pháp
khí, thần huyền, phật điện, như thần phật đầy trời múa may, nguyên khí pháp
tắc cháy lên trong tại hư không.
Một đạo đồ do bạch sắc hà quang ngưng thành ép tới.
Đây là lưỡng đạo thần uy Công Đức tông tông chủ và Đăng Tiên tông tông chủ
liên thủ tấn công Ngụy Tác!
“Oành!” “Oành!”
Ngụy Tác phát ra lưỡng đạo Liệt khuyết tàn nguyệt, chuẩn xác cắt ngang quỹ
tích thần uy, một mình đối kháng hai thần huyền đại năng.
“A!”
Tất thảy, cả Công Đức tông tông chủ và Đăng Tiên tông tông chủ đều kinh hãi.
Ngụy Tác một địch hai, một dải Liệt khuyết tàn nguyệt hoàn toàn áp đảo bạch
sắc thần hà đạo đồ của Đăng Tiên tông tông chủ, ép cho y thoái lui liên tục,
thần huyền nguyên khí tắt ngóm, lùi mấy chục dặm mới chặn được.
Vầng Liệt khuyết tàn nguyệt còn lại tan vỡ trước vô số kim văn thần vực của
Công Đức tông tông chủ nhưng dư uy xung kích thì gã không tránh, nhục thân chỉ
hơi run lên, vang động như thần thiết ngân nga mà thôi.
“Phù!”
Ngụy Tác bất động, chặn một nhũ bạch sắc đạo tôn đập tới, khí tức lại bừng
lên.
“Xoẹt!!”
Ngụy Tác lại phát ra hai làn Liệt khuyết tàn nguyệt, chủ động công kích Công
Đức tông tông chủ và Đăng Tiên tông tông chủ.
“A!”
Ai nấy kinh hãi, Đăng Tiên tông tông chủ văng đi, bạch sắc thần hà tan biến,
hộc máu.
Công Đức tông tông chủ gầm lên liên tục, nhưng thần uy dù hơi cao hơn Ngụy Tác
thì dư uy xung kích lên mình gã cũng như vào thần thiết, không mảy may ảnh
hưởng đến chân nguyên lưu động.
“Nhục thân y làị thần thiết hay sao mà đạt mức đó!”
Tất thảy kinh hãi, Ngụy Tác lao thửng sang hai nhũ bạch sắc đạo tôn khác, đồng
thời phát ra hai vầng Liệt khuyết tàn nguyệt tấn công Công Đức tông tông chủ!
-o0o-