“Chư vị đạo hữu đều là người Lưu Hỏa đại lục, nếu có quen biết Hỏa Vực thần
vương thì thật bất tiện. Để mỗ hỏi dò là được.”
Ngụy Tác và lướt đến chỗ La Phong vừa bảo bốn tu sĩ Thánh Vương tông, “phiền
chư vị đạo hữu xem Vũ Hóa thế gia và Trưởng Tôn thế gia đã đi chưa, còn tu sĩ
nào khác gần đây không.”
“Vũ Hóa thế gia thật sự đã đi, Trưởng Tôn thế gia cũng không ngừng rút lui, có
vẻ không giả.”
Hắc bạch sắc nhãn cầu pháp bảo được tu sĩ mặc hồng sắc tinh kim pháp y thu
hồi, nhìn quanh đoạn nói. Y động dụng pháp bảo này, đích xác nhìn được cách
mấy nghìn dặm.
Đáp án này không khiến Ngụy Tác và Linh Lung Thiên bất ngờ, dù thế lực nào thì
cũng e dè thế lực khác, Trưởng Tôn thế gia khi thần văn pháp thân của Vương Vô
Nhất và kim sắc thánh kiếm bị hủy, Trưởng Tôn Cảnh đem thân thử uy năng của
Hỏa Vực thần vương mà trọng thương, tất nhiên Trưởng Tôn thế gia không dám ở
lại, sợ bị thế lực khác vây giết.
Lúc trước có ngần ấy Kim đơn đại tu sĩ truy đuổi, lại có thần huyền đại năng
giao chiến, hoa y thanh niên ở đâ không còn là bí mật, nhiều đại thế lực đều
biết, chỉ là có thực lực tranh đoạt hay không.
“Để lão đạo này thăm dò cũng tốt, tránh cho chúng ta chọc giận Hỏa Vực thần
vương.”
“Chúng ta đừng nói gì, cứ nghe đã.” Bọn Kim hoàng nữ bình tĩnh như thường
truyền âm, theo sau Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, Long Mộc Tinh.
“À!”
Ngụy Tác và bọn Kim hoàng nữ để lộ hình tích, khí tức và uy thế cực kỳ kinh
nhân, La Phong nhìn sang hai con nguyên vương run rẩy, nhận ngay ra thinh
không khác lạ, thấy độn quang của Ngụy Tác và bọn Kim hoàng nữ.
“Thần huyền ngũ trọng sơ kỳ, khí tức của một tu sĩ mới đạt Thần huyền ngũ
trọng. Hừ, tu đạo giới hiện tại đúng là sa sút, tu sĩ Thần huyền ngũ trọng mà
đủ chấn nhiếp cả một đại lục.” Linh Lung Thiên cảm tri được khí tức hồng sắc
tiểu phù lơ lửng trước mặt La Phong.
“Các ngươi là ai?”
La Phong lại lên tiếng trước, quát hỏi Ngụy Tác và bọn Kim hoàng nữ.
“Chỉ Thần hải cảnh tu vi mà dám đến đây, lại còn nói năng vô lễ, tất có lai
lịch, lão tổ ta là Tiểu Cực giới Cực Âm thần quân. Mau báo lai lịch sư thừa!”
Ngụy Tác mô phỏng phong cách của Cực Âm thần quân, giả như không biết gì.
“Ta là thất đệ tử La Phong của Hỏa Vực thần vương, phụng pháp chỉ của Hỏa Vực
thần vương đến bắt y.” Câu đầu tiên La Phong nói với bọn Trưởng Tôn Cảnh cũng
thế nhưng câu sau càng kiêu ngạo, “sư tôn ngưng thành đạo pháp phù này, sai ta
bảo mọi đại nhân vật của Tịch Hàn đại lục nếu ai phá được thì có thể chống
được uy lực người đích thân tới, không cần nghe theo lời người. Còn lại mà
ngăn ta thì trong hai tháng, người sẽ tới tấn công sơn môn. Ban nãy hai thần
huyền đại năng của Trưởng Tôn thế gia đã thử, thất bại mà rút lui, các ngươi
không tin cứ việc thử.”
“Bất quá, mấy vị đạo hữu kia chắc là tu sĩ Thánh Vương tông ởLưu Hỏa đại lục,
chắc không thể không biết uy danh sư tôn.” La Phong liếc bọn Kim hoàng nữ, tuy
y làm môn hạ Hỏa Vực thần vương chưa lâu nhưng kiến thức không tệ, nhận ngay
ra lai lịch bọn Kim hoàng nữ.
“Bọn tại hạ là tu sĩ Thánh Vương tông, không ngờ Hỏa Vực thần vương phái tọa
hạ đệ tử đến đây.” Kim hoàng nữ mục quang lóe lên, ngữ khí thập phần cung
kính.
“Pháp phù này hoàn toàn do nguyên khí ngưng thành! Có vô thượng thần vực chi
lực, lẽ nào Hỏa Vực thần vương đã đột phá đến Thần huyền ngũ trọng?” Ngụy Tác
như đột nhiên phát hiện gì đó, kêu lên với hồng sắc tiểu phù lơ lửng trước mặt
La Phong.
“Đúng thế, sư tôn tuy nói là thần thông của Cực Âm thần quân không bằng Vũ Hóa
Ứng Thiên hòa Trưởng Tôn Cảnh nhưng nhãn lực không tệ.” La Phong thập phần đắc
ý, “sư tôn đích xác đã tấn thăng Thần huyền ngũ trọng.”
“Quả nhiên đã đạt Thần huyền ngũ trọng!” Bọn Kim hoàng nữ đều cả kinh.
“Xem ra Thánh Vương tông và Đạo Đài tông không có tu sĩ có thần thông gần đạt
Thần huyền ngũ trọng đại năng. Nhân vật cỡ này tại một đại lục quả nhiên không
nhiều.” Bọn Kim hoàng nữ phản ứng như thế khiến Ngụy Tác đoán ra, nhưng ngoài
mặt ra vẻ thâm sâu, “Dù là thần vực của Thần huyền ngũ trọng đại năng ngưng
luyện, chỉ cần ta tìm mấy thần huyền đại năng, hoặc động pháp khí lợi hại thì
sẽ phá được. Sư tôn ngươi quá nhầm, ta giết ngươi đâu ai biết!”
“Vậy hả?”
La Phong mỉm cười khinh miệt, hồng sắc tiểu phù đột nhiên lóe lên, ẩn vào thể
nội.
Đoạn thân thể hoàn toàn biến thành hồng sắc, vô số thần văn rực lên, hình
thành một tấm pháp y.
“Chát!”
La Phong vung tay, hư không trước mặt như tan biến, cực đạo thần uy đốt không
khí thành tro, hình thành chân không, ít nhất cũng ngang với Thần huyền lưỡng
trọng đại năng.
“Thần thông của sư tôn ngoài tưởng tượng của ngươi.” La Phong cười lạnh, “Ta
chỉ có thể dùng phần nào thần uy của đạo pháp phù này, dù không địch nổi nhưng
không có vài thần huyền đại năng thì ai ngăn được ta? Thần vực này tan vỡ thì
sẽ bạo phát thần uy phản kích. Cả thiên hạ e không mấy ai ngăn nổi thần uy
phản kích, có thần huyền đại năng nào dám khiêu chiến uy nghiêm của sư tôn?”
Bọn Kim hoàng nữ im lặng, thần vực pháp phù của Hỏa Vực thần vương không biết
mạnh hơn kim sắc thánh kiếm của Vương Vô Nhất bao nhiêu lần, thần uy tựa hồ
kéo dài, không hề suy kiệt, qua tình hình giao đấu ban nãy thì đạo pháp phù mà
triệt để phản kích, e là Thần huyền tam trọng tu sĩ cũng mất mạng.
Không có mấy tu sĩ Thần huyền lưỡng trọng tam trọng ại mạo hiểm mất mạng đấu
với một đạo thần vực pháp phù thế này.
Dù một món cực đạo tiên binh phóng đặt trước mặt cũng không có thần huyền đại
năng nào chạm đến, một đạo thần vực pháp phù này chỉ là nguyên khí Hỏa Vực
thần vương tích lũy vài năm, dù một siêu cấp tông môn bất chấp mọi giá cũng
không thể tụ tập đủ ngần ấy thần huyền đại năng. Một tông môn muốn thần huyền
đại năng tự tìm cái chết thì cứ việc, nhưng kéo theo đại năng của tông môn
khác thì không đời nào.
“Y có một món cổ bảo đựng được nạp bảo nang. Trong đó có hơn hai trăm nạp bảo
nang, không ít thi thể tu sĩ. Dọc đường chắc y lợi dụng đạo pháp phù, giết
người cướp của không ít.” Cùng lúc, Linh Lung Thiên lại bảo.
“Còn trẻ đã độc ác như thế… cổ bảo đựng được nạp bảo nang lẽ nào cũng như
Đại thiên hư không đại?” Ngụy Tác tỏ vẻ kinh ngạc nhưng mắt ngầm lóe lệ mang,
“Cương nha muội, chúng ta có phá được thần vực pháp phù này không?”
“Ngươi phát động một đòn dẫn động một phần uy năng của thần vực pháp phù, sau
đó ta chặn giúp ngươi, đồng thời ngươi động dụng cái bình màu, phối hợp với
đòn toàn lực thần huyền uy năng của ngươi tất phá được đạo pháp phù, thần vực
pháp phù của tu sĩ vừa đạt Thần huyền ngũ trọng thì chưa đến mức thần kỳ,
không thể phá được.” Linh Lung Thiên nhìn Ngụy Tác, “Nhưng đạo pháp phù này
tan rã thì thần uy bạo phát, ktương đương với Thần huyền ngũ trọng đại năng ra
đòn, tuy như thế pháp khí của thiếu niên sẽ tổn hủy, không thể có Nguyên thần
đăng nào sánh được với đạo thần vực pháp phù để thần huyền đại năng đó phát
hiện thân phận chân chính của chúng ta nhưng uy năng bạo phát tất chúng ta
không chống nổi.”
“Hai chúng ta không chống nổi nhưng ngần này người chắc đủ rồi.” Ngụy Tác bình
tĩnh như thường truyền âm cho Linh Lung Thiên.
“Ý ngươi là…” Linh Lung Thiên nhíu mày, hiểu ngay, “Được.” Nó lập tức nhìn
Ngụy Tác, truyền âm đáp.
“Không cần nói gì nữa, chọc giận Hỏa Vực thần vương, hậu quả không cần nghĩ.”
Thấy Ngụy Tác tựa hồ định nói tiếp, Kim hoàng nữ truyền âm.
“Không lấy được thì tìm chỗ giết lão đạo này, cũng không đến nỗi công cốc.
Nhân vật như y tất có gì đó.”
“Được, chốc nữa theo ánh mắt ta mà nhất tề xuất thủ, đừng cách đây xa quá
khiến y nghi ngờ, tiêu hao mất pháp khí lợi hại.”
Đồng thời, bọn Kim hoàng nữ truyền âm, thương lượng cách đối phó Ngụy Tác.
“Các ngươi đi đi.” La Phong cực kỳ ngạp nghễ liếc Ngụy Tác, có vẻ coi thường
“Lão đạo” này.
“Hỏa Vực thần vương thần thông quả nhiên kinh nhân, bất quá so với của thủ
đoạn lão tổ ta thì kém hơn!” Ngụy Tác đột nhiên kêu lên rồi xuất thủ!
“Oành!”
Khí tức kinh nhân đột nhiên từ mình Ngụy Tác bạo phát, hôi hắc sắc loan nguyệt
mang theo sát phạt khí tức nghẹt thở cùng hồng sắc thần văn quanh La Phong va
nhau.
“Cực Âm thần quân, điên rồi hả!” Bọn Kim hoàng nữ rợn tóc gáy kêu lên!
-o0o-