Thông Thiên Chi Lộ

Chương 906: Cùng là người sao cách nhau quá

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Câu ly thần tiên là cổ vật nổi danh, luyện hóa thành bản mệnh pháp bảo thì
không gì bằng, nhưng Nam Cung Vũ Tinh chưa đạt kim đơn, nên không thu lấy mà
để lại xem có ai thích hợp với nó không.

Trừ Câu ly thần tiên, Nam Cung Vũ Tinh thi thuật lên những thứ khác đều không
có phản ứng, không thích hợp cho nàng tu luyện bản mệnh pháp bảo.

“Sư tỷ, thử xem đi.”

Hàn Vi Vi cổ động, Cơ Nhã thi thuật phát ra đạo đạo bạch sắc hồng quang.

“Thiên đồ thạch đao?!”

Chúng nhân thập phần kinh ngạc, Cơ Nhã thử đến món thứ hai là bạch sắc hồng
quang đã hóa thành quang ảnh bạch sắc pháp ấn.

“Vật này hợp với nàng?” Ngụy Tác kinh ngạc. Cơ Nhã thử được thạch đao gã lấy
được ở chỗ Thiên Kiếm tông đặt pháp bảo, bề ngoài thô kệch như phàm nhân tùy
tiện đẽo đá mà thành, Thiên Kiếm tông cũng chỉ ghi lại đơn giản rằng là thạch
khí của viễn cổ tu sĩ, tuy chỉ huyền giai trung phẩm uy năng nhưng khí tức
thập phần cổ quái, hoa văn đồ đằng như vẽ bằng mực màu song thấu vào thớ đá,
thoáng có nguyên khí dao động với khí tức cực kỳ hoang cổ, Ngụy Tác và Linh
Lung Thiên lẫn lục bào lão đầu nghiên cứu rất lâu mà cũng chỉ thấy thập phần
bất phàm, cảm tri của Ngụy Tác cũng không rõ là pháp bảo hệ nào.

Cơ Nhã thử tiếp nhưng không thành công.

“Chi bằng nàng dùng pháp bảo này tu luyện bản mệnh pháp bảo?” Ngụy Tác bảo Cơ
Nhã. Vật đó tuy không đẹp nhưng rất lâu đời, có từ khi Thiên khung vừa hóa
sinh, đại năng dùng đá luyện thành binh khí thì ở thời địa đó cũng là bậc kiệt
xuất, cổ vật này có thể hám chứa nhưng thứ tu đạo giả hiện tại không chạm tới,
thậm chí có truyền thừa đặc biệt.

“Được.” Cơ Nhã cũng thấy thạch đao tuy giản dị nhưng tạo cảm giác bất phàm nên
thu lại.

Theo cách tu luyện bản mệnh pháp bảo Ngụy Tác biết, muốn luyện hóa thạch đao,
ít nhất cũng tu vi Kim đơn tứ trọng, nhưng Thiên Kiếm tông là tông môn thiên
về phi kiếm, có nhiều công pháp luyện hóa phi kiếm và pháp bảo, gã lấy được
Thiên uẩn ôn dưỡng thuật có thể dùng bản thân nguyên khí ôn dưỡng pháp bảo ở
ngoài thân thể, như từ từ thuần phục, lâu dần như thế thì bọn Cơ Nhã chỉ cần
đạt tu vi Kim đơn lưỡng trọng là có thể chính thức dung nhập pháp bảo vào kim
đơn. Dần dần ôn dưỡng rồi mới luyện hóa bản mệnh pháp bảo sẽ không bị uy năng
pháp bảo phản lại, thập phần an toàn.

“Tỷ thử xem.” Âm Lệ Hoa thấy Cơ Nhã thu thạch đao thì mỉm cười, một đạo bạch
sắc hồng quang trực tiếp bắn vào Tà vương minh hạp.

Tà vương minh hạp với tu sĩ tu luyện âm nguyên công pháp là chí bảo, rất hợp
với nguyên khí của nàng ta, Âm Lệ Hoa cho rằng vật này rất có thể thích hợp để
tu luyện bản mệnh pháp bảo.

“Sao hả?”

Âm Lệ Hoa bất ngờ vì đạo bạch sắc hồng quang chạm vào Tà vương minh hạp thì
trơ ra, không thích hợp cho nàng ta tu luyện bản mệnh pháp bảo.

Thử tiếp thì nàng càng kinh ngạc ở chỗ bạch sắc hồng quang giáng vào Kim lôi
thần cổ thì có phản ứng, hóa thành một bạch sắc pháp ấn.

“Vật này cho tỷ tu luyện bản mệnh pháp bảo?”

Kết quả này ngoài dự liệu, lôi cương pháp bảo là khắc tinh của âm lệ pháp bảo,
tại viễn cổ tu đạo giới, một được gọi là chính, một được gọi là tà, trời sinh
đối lập.

Âm Lệ Hoa kinh ngạc đến trước Kim lôi thần cổ.

Kim lôi thần cổ còn lớn hơn thân thể nàng ta, trông cực dày, lại không có phù
văn, khảm hơn một trăm viên hoàng sắc pháp châu, kim sắc điện mang lấp lánh,
thập phần huyền ảo.

Vật này được chi chép trong điển tịch tu đạo giới Thiên Huyền đại lục, là một
món cổ vật, không biết do tông môn nào hay ai truyền lại, nhưng đã lưu truyền
mấy nghìn năm, qua tay không ít đời chủ nhân, do da thượng cổ lôi man và lôi
bạng pháp châu hiếm có luyện chế thành, phát ra lôi quang kinh nhân, uy năng
huyền giai thượng phẩm.

Âm Lệ Hoa chạm vào kim sắc đại cổ, điện quang tê tê tựa hồ có cảm ứng đặc biệt
chấn động trong thể nội.

“À!” Âm Lệ Hoa càng tỏ ra kinh ngạc.

“Sao hả?” Thấy thần sắc Âm Lệ Hoa biến hóa, Ngụy Tác cùng bọn Cơ Nhã hỏi.

” Kim lôi thần cổ chấn động nguyên khí trong thể nội, tựa hồ tiêu giảm được
nguyên khí bất lợi.” Âm Lệ Hoa nhìn Ngụy Tác, kinh ngạc nói.

“Có gì lạ đâu.” Linh Lung Thiên thản nhiên bảo Âm Lệ Hoa, thái độ của nó với
bọn Âm Lệ Hoa hơn nhiều với Ngụy Tác, “Nhiều bản mệnh pháp bảo là để tu bổ
khuyết điểm của kim đơn nguyên khí. Công pháp thuật pháp nào cũng phải hợp đại
đạo. Chỉ ngoại vực tu đạo giới mới theo đuổi uy năng đối địch, pháp bảo nào
cũng dung nhập đến mức tổn thương tự thân, từ khi Thiên khung hóa sinh thì bản
mệnh pháp bảo bất lợi với mình đã thất truyền.”

“Không phải chứ, ta đẹp trai thế này mà phải luyện đại phủ như thế? Tệ quá
hả?”

Sư Phi Thanh ấm ức, vì ngứa ngáy mà thi triển thuật pháp, kết quả phát hiện
chỉ Hỗn độn khai thiên phủ thích hợp.

Hỗn độn khai thiên phủ là Ngụy Tác lấy được từ các tông chủ và lão bất tử,
thai thể pháp bảo chừng một trượng, hắc khí liễu nhiễu, khí diễm mờ đục, thân
phủ của phù văn sừng trâu, đầy khí tức dã man.

Bất quá tuy kêu gào nhưng Sư Phi Thanh vật bảo vật này có duyên với mình nên
thu lại, chuẩn tu luyện bản mệnh pháp bảo.

“Mộc cung lại tương hợp?”

Lần thử bảo vật sánh với giám bảo đại hội này thập phần thuận lợi, Kỳ Long Sơn
tìm được pháp bảo phù hợp, là mộc cung vô danh.

Thanh Bình hợp với Phù dung cẩm kê đồ do thượng cổ tán tu để lại, món pháp bảo
phòng ngự này sáng rực, bao trùm trăm trượng. Thích hợp với pháp bảo công kích
của Kỳ Long Sơn.

“Không phải chứ?”

Ai nấy suýt rớt tròng vì Thủy Linh Nhi cũng gặp cảnh tương tự Âm Lệ Hoa, Quảng
hàn nguyệt cung trong mi tâm lại không thể dùng để luyện chế bản mệnh pháp
bảo, bạch sắc hồng quang giáng vào hắc sắc đại chung lại có phản ứng, hình
thành quang ảnh một bạch sắc pháp ấn.

Hắc sắc đại chung khắc đầycổ phạn văn là một món pháp bảo cực độ đặc biệt,
không phải loại tiến công hay phòng ngự thuần túy, kích phát xong là thân
chung sáng lên hắc sắc phật quang, như đựng đầy hắc thủy, pháp bảo công kích
của đối phương giáng vào mà uy năng không đủ huyền giai thượng phẩm thì sẽ bị
giữ lại, uy năng tiêu hao hết là bị lấy mất.

Có thể thu được pháp bảo của đối phương mà luyện chế thành bản mệnh pháp bảo
thì tất nhiên quá tốt, nhưng có vẻ hơi to, một cô nương xinh đẹp dùng cái
chuông kiểu này thật không hợp, Ngụy Tác vốn didhj để Thủy Linh Nhi đợi xem có
vật gì thích hợp nữa không nhưng nàng không chú trọng bề ngoài vật nay, thu
hắc sắc đại chung lại.

Hàn Vi Vi không phải kém cỏi, tu luyện bản mệnh pháp bảo cần đến cơ duyên,
Phong Tri Du và Trương Châu Dự thử hết nhưng cũng không được gì, xem ra phải
đợi sau này.

“Lão lưu manh, xem ngươi làm được trò gì.” Hàn Vi Vi truyền âm với Ngụy Tác,
hầm hừ.

Ai cũng thử rồi, tiếp theo là màn chính của Ngụy Tác.

“Chát!”

Một đạo bạch sắc hồng quang từ tay Ngụy Tác bắn lên Tứ dương tế thiên tôn
thượng.

Không có tiếng xung kích, bạch sắc hồng quang tan ra trên thanh đồng phương
tôn có bốn con dê, nặng như ngọn núi, hình thành quang ảnh một bạch sắc pháp
ấn.

“Món đầu đã được?” Hàn Vi Vi trợn tròng trắng.

Ngụy Tác cũng không ngờ, hơi ngẩn ra đoạn đạo bạch sắc hồng quang thứ hai bắn
vào đồng nhân đang múa.

“Oành!”

Đại điện sôi lên, đồng nhân hình thành một bạch sắc pháp ấn, vật này có thể
được Ngụy Tác luyện chế bản mệnh pháp bảo.

“Chuyện đó…” Hàn Vi Vi mở mắt càng lớn.

Ngụy Tác cũng không dám tin, huyền thiết đế vương cổ chiến xa, Âm dương cổ
kính, Thiên Quỳ mộc oản và cả kim sắc long lân đại kiếm đều hình thành bạch
sắc pháp ấn.

Gã thử được tới năm món!

“Lẽ nào vì tu thành Tiên căn ngũ mật, hình thành tiên linh căn, các loại
nguyên khí đều có thể quán thông?” Ngay cả Linh Lung Thiên cũng cả kinh. Ở mức
độ hiểu biết của nó, chọn bản mệnh pháp bảo cũng không thể đạt xác suất thành
công như thế, trong hơn mười bảo vật, tối đa chỉ có một, hai món thích hợp.

“Các vị bỏ Kim lôi thần cổ ra cho ta thử.” Linh Lung Thiên nghĩ đi nghĩ lại
chỉ có nguyên nhân đó, bảo bọn Âm Lệ Hoa.

“…” Tất cả nhìn nhau.

Kim lôi thần cổ, hắc sắc mộc cung, Phù dung cẩm kê đồ, cả phạn văn đại chung
của Thủy Linh Nhi, trừ thạch đao của Cơ Nhã và Câu ly thần tiên của Nam Cung
Vũ Tinh thì còn lại Ngụy Tác đều hình thành bạch sắc pháp ấn.

“Nhĩ muội yêu!” Hàn Vi Vi kêu câu mà Ngụy Tác thường kêu. Cùng là người sao
vênh nhau quá.

“Thật ra nên chọn gì?” Ngụy Tác tròn mắt, chắc vì hai nguyên nhân là tu thành
tiên linh căn và hấp nạp được chút chân tiên nguyên khí. “Có phải những cổ vật
bất phàm khác cũng thế?” Đột nhiên, Ngụy Tác máy động, lấy Bất hủ đế mộc và cổ
hương mà Thông Thiên đại đế để lại ra.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận