Thông Thiên Chi Lộ

Chương 901: Gạt được người khắp thiên hạ

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Thần hoàng thạch đan dược dịch cực kỳ kinh nhân, mỗi giọt đều là côi bảo phi
phàm, Ngụy Tác dồn hết vào thể nội, thân thể đỏ như bảo thạch phát ra hà quang
mấy màu.

Thần hoàng thạch đan chảy vào thể nội Ngụy Tác, hai thần huyền pháp thân triệt
để ngưng tụ, hai lòng động không đáy được lấp đầy, sáng rực quang hoa huyền
diệu, bắt đầu lần biến hóa cuối cùng.

“Cương nha muội, lấy Hắc thủy liên ra.”

Ngụy Tác lại kêu lên, hai thần huyền pháp thân tạo cho gã cảm giác khí huyết
không đủ, lại đã quá hiểu về đột phá thần huyền thì gã hiểu đó là do bản mệnh
thủy linh nguyên khí không đủ, nhiều nguyên khí chưa thể triệt để điều hòa.
Bao nhiêu thủy hệ yêu đan và linh dược chuẩn bị sẵn đã hao hết, đành nén xót
ruột dùng đến Hắc thủy liên chứa thủy linh nguyên khí kinh nhân.

Bất quá gã không kinh hoảng, dù không có Hắc thủy liên thì thần huyền pháp
thân đã triệt để hình thành, tối đa sẽ thành uy năng tiên thiên bất túc mà
thôi.

“Hai thần huyền pháp thân của ngươi cần nhiều nguyên khí quá. Hoang tộc công
pháp đúng là xa xỉ…”

Linh Lung Thiên bất mãn lẩm bâm, không chỉ song thần huyền mà Thủy hoàng phệ
nhật quyết tựa hồ cần lượng nguyên khí thập phần kinh nhân, tay nó không hề
ngưng, lấy Hắc thủy liên thủ ném cho Ngụy Tác đoạn lấy cả Phỉ thúy bồ đề diệp
trong Thất bảo mật địa ra.

Phỉ thúy bồ đề diệp có thể tiêu trừ nguyên khí bất lợi, có nhiều lợi ích với
tu sĩ, Linh Lung Thiên giữ đến cuối mới đem ra, bao nhiêu thủy hệ yêu đan và
linh dược của Ngụy Tác đều không còn.

“Thành rồi!”

Hắc thủy liên được sức mạnh kinh nhân gột rửa thì tan ra trong tích tắc, thủy
linh nguyên khí một phần hòa vào thần huyền pháp thân, Ngụy Tác tức thì thấy
hai thần huyền pháp tướng như cá gặp nước, hào quang huyền diệu lưu chuyển
nhanh gấp mười lần, từng làn nguyên khí kỳ dị nối nhau theo trật tự đặc biệt
trong thần huyền pháp thân, ẩn vào một pháp thân.

Tích tắc đó, thần thức gã tựa hồ bay ra thiên ngoại, vô số nguyên khí từ vực
ngoại tinh không cuồn cuộn trút xuống thần huyền pháp thân.

Thần huyền pháp thân của gã như sáng lên vạn vì sao.

Cấm chế trên đỉnh động quật lóe lên vô số đạo quang hoàn như pháo hoa, từng
tia sáng mê ly tựa lưới nhện lan ra.

“Gian thương, thế mà ngươi cũng qua được.” Linh Lung Thiên hầm hừ. Nó nhận ra
Ngụy Tác đột phá thần huyền đã xong bước cuối, tinh thần nguyên khí được dẫn
xuống pháp thân, nếu không có pháp trận cấm chế, hiện tại đỉnh núi chắc có vô
số vầng sáng biến hóa, hình thành hai quang nhân khổng lồ như vực ngoại thần
ma giáng lâm.

“Chát!”

Tích tắc đó, Ngụy Tác thu hồi thần thức, khí tức dã triệt để nội liễm, đứng
lên khỏi Tạo hóa ngọc trì.

“À!”

Mắt gã lại lóe lên.

Gã nhận ra nhiều nguyên khí của Hắc thủy liên trút vào Trường hà thao thiên
quyển, Trường hà thao thiên quyển liền biến hóa huyền diệu. Vốn nó được gã
luyện hóa thành bản mệnh pháp bảo, được thể nội nguyên khí tôi luyện thì không
ngừng đề thăng uy năng, nhưng nguyên khí Hắc thủy liên dung nhập vào, tốc độ
đề thăng uy năng của Trường hà thao thiên quyển nhanh hẳn.

Vốn dùng đến cả Hắc thủy liên khiến gã xót ruột nhưng thay đổi này đối với gã
là kinh hỉ bất ngờ.

“Sau cùng cũng xong…” Bọn Cơ Nhã kinh hỉ dị thường, từ khi ngăn cản nhục
thân mộc hóa thất bại đến lúc Ngụy Tác bước lên bước cuối cùng của thần huyền,
đối với họ thật sự là niềm vui lớn nên không nói thành lời.

Ngụy Tác hít sâu một hơi, toàn lực phát thần thức.

“Chát!”

Như thủy triều vô hình triều, thi triển bí thuật cùng phối hợp thì thần thức
gã bao trùm hai trăm dặm.

Nếu muốn gã có thể phát một đạo thuật pháp vào bất cứ đâu trong hai trăm dặm.

Tinh khí vô cùng dâng lên, Ngụy Tác cảm giác dù không động dụng chân nguyên,
chỉ toàn lực kích phát khí huyết, nếu không có pháp trận cấm chế thì tinh khí
sẽ như lợi kiếm xuyên qua lòng núi.

Nhục thân huyền hóa hoàn thành bước sau cùng, nhục thân quả nhiên càng mạnh,
lúc trước nhục thân gã như thần thiết, giờ càng dẻo dai, như có linh vận, sinh
cơ cực kỳ kinh nhân.

Hiện tại chỉ Động Hư bộ pháp phối hợp với nhục thân, e rằng không mấy Kim đan
tu sĩ chống nổi.

“À! Việc gì hả?” Linh Lung Thiên nhìn Ngụy Tác, đột nhiên nhướng mày kinh
ngạc.

“Cái gì?” Ngụy Tác còn đang tìm hiểu thay đổi của bản thân nên chưa kịp hiểu
ra.

“Thần huyền khí tức của ngươi không còn lẽ nào vì chân tiên nguyên khí?” Linh
Lung Thiên hỏi.

“Thần huyền khí tức?” Ngụy Tác lúc đó mới phát hiện thần huyền dị hương vốn có
hiện giờ đã tan.

Nhục thân huyền hóa khẳng định đã hoàn thành, nhưng dị hương tan đi thì chí có
thể vì chân tiên nguyên khí, hoặc luyện hóa linh dược nào đó.

Bất quá thần huyền hương khí vốn khó giấu, giờ không còn thì đối với Ngụy Tác
lại càng bớt phiền hà, hiện tại gã tinh khí xung thiên, dù không có thần huyền
dị hương nhưng muốn ẩn thân cũng cần pháp khí.

“Đi thôi, chúng ta đến gặp bọn Âm Lệ Hoa.”

Ngụy Tác không vội tế xuất thần huyền pháp thân, mà nói thế vì lo lắng cho an
nguy của bọn Âm Lệ Hoa, gã biết bọn nàng ta còn lo lắng cho gã hơn, nhất định
đang rất nóng lòng.

Ngọc thạch của Tạo hóa ngọc trì được gom lại.

Sau này bọn Cơ Nhã xung kích thần huyền mà gặp phải nhục thân mộc hóa, Tạo hóa
ngọc trì sẽ rất hữu dụng.

“Ngụy tiền bối, bọn tại hạ có một thỉnh cầu, không biết tiền bối có đồng ý
không.” Thấy Độc Cô Vũ Vân lấy ra Tam nhật vong hồn đan, các lão nhân hiểu
ngay ý, cửu cấp luyện đan sư Lưu Tú Thành lên tiếng với Ngụy Tác.

“Thỉnh cầu gì? Các vị cứu mạng mỗ, có thỉnh cầu gì mà được thì mỗ sẽ làm.”

“Tại hạ đảm bảo không để lộ tin tức về tiền bối, có thể không bắt tại hạ uống
đan dược đó không. Tại hạ yêu thích nghiên cứu dược lí, công thức này rất đặc
biệt, có thể sẽ hữu dụng với mỗ.” Lưu Tú Thành bảo Ngụy Tác, “Nếu Ngụy tiền
bối không yên tâm, tạ hạ xin theo Ngụy tiền bối, tin rằng tại hạ có nhiều lợi
lộc, đồng thời cũng hữu dụng cho Ngụy tiền bối.”

“Các vị muốn theo mỗ?” Ngụy Tác ngẩn người.

“Bọn vãn bối cùng muốn theo Ngụy tiền bối.” Cơ hồ mọi lão nhân nhìn nhau, như
thương lượng sẵn, dị khẩu đồng thanh.

Ngụy Tác dở khóc dở cười, các lão nhân càng già càng thành tinh, biết song
thần huyền như gã vạn năm hiếm có, sẽ đạt thành tựu kinh nhân, là chỗ dựa vững
nhất.

“Tại hạ thậm chí sẽ chuyển phường thị đến thành trì tiền bối dừng chân.” Một
lão nhân nói.

“Thỉnh cầu này mỗ sẽ đáp ứng, nhưng các vị nghĩ cho kỹ, mỗ có không ít thần
huyền là đối đầu.” Ngụy Tác không hề do dự, bảo ngay. Các lão nhân đều muốn
dựa hơi gã, theo Thần huyền tu sĩ thì tất nhiên lợi lộc vô vàn, còn đối với
gã, tu sĩ tinh thông bố trí trận pháp và luyện đan chi pháp thì dĩ nhiên hữu
dụng, thường thì tông môn như Âm Thi tông muốn chiêu lãm luyện đan sư cỡ Lưu
Tú Thành là điều không tưởng. Có lẽ trừ tu vi thì Ngụy Tác lấy ra ngần ấy linh
dược kinh nhân khiến họ chấn kinh.

Các lão đầu không hề do dự, đều tạm thời không liên lạc với phường thị và gia
tộc cho đến khi Ngụy Tác không cần che giấu hành tung nữa.

Ngụy Tác lại lấy ra cả mớ linh dược, suýt khiến các lão đầu tử ngất xỉu.

Ngụy Tác từ khi tham gia Đại Hóa minh hội của Hóa Thiên giáo, giết chết vô số
Kim đan đại tu sĩ ở Chập Khí hải, cộng thêm tích lũy từ trước, linh viên trong
Thất bảo mật địa của Công Đức tông, vơ vét của hai tông môn và một đại phường
thị, cả Thiên Kiếm nữa, thì số lượng linh dược gã có cực kỳ kinh nhân, xung
kích thần huyền chỉ dùng mất một phần nhỏ hữu dụng, còn lại là vô dụng với gã
nhưng đối với các lão nhân cả đời theo đuổi đan đạo lại đều là chí bảo. Nhiều
loại họ thậm chí tìm kiếm nhiều năm không thấy.

Bỏ hết cấm chế trong động quật, Ngụy Tác để bọn Cơ Nhã đánh động quật thành
tro, cả ngọn núi sập theo, không ai nhận ra dấu vết thi pháp bên trong.

Cả toán thay đổi hình dạng, vô thanh vô tức rời đi, không ai nhận ra trong
ngọn núi này có một thần huyền hóa sinh.

“Ngụy Tác đã chết rồi?”

“Đáng tiếc, y kinh tài tuyệt diễm như lưu tinh, nhục thân mộc hóa cuối cùng
không thể nghịch chuyển.”

“Tiếc là rồi y cũng chết.”

Vô số tu sĩ đợi tin về Ngụy Tác, nhưng hơn mười ngày sau không ai nghe thấy
gì, tu sĩ như thần ma san phẳng Thiên Kiếm tông triệt để tan biến khỏi Thiên
Huyền đại lục.

Ai cũng cho rằng gã đã chết vì nhục thân mộc hóa không thể tồn tại được lâu
thế, Thiên Huyền đại lục không nơi nào xuất hiện thiên địa dị tượng có người
đột phá thần huyền.

“Cuối cùng y cũng chết.” Trong Huyền Phong môn, Diệp Huyền Thành đứng trên một
đỉnh núi ràn rạt cuồng phong, hai con rồng xanh ở sơn môn Huyền Phong môn do
khí tức hình thành từ từ tan đi.

“Tông chủ, Phong Ngô Thương ở Tiên Giáp thành tới tận hôm nay, không gặp ai,
thủy hệ yêu đan gom được vẫn nguyên… Thần sắc tựa hồ thập phần tiếc nuối.”
Trong Chân Võ tông, một chân truyền đệ tử vào gặp Hứa thần quân bẩm báo tin
tức. Hiển nhiên Chân Võ mấy hôm nay ngầm giám sát Phong Ngô Thương.

“Ngụy tiểu tử, xem ra rồi ngươi cũng chết!” Cách, Hứa thần quân nhăn nhúm mặt
mày, chấn tan noãn ngọc liên đài bảo tọa.

“Tìm tung tích đạo lữ của y, có thể y để vô thượng bí pháp và pháp bảo cho đạo
lữ.” Một mệnh lệnh từ đại điện Công Đức tông vang lên.

“Y quá xuất chúng nên bị trời ghen ghét.” Trong một lâu các Đăng Tiên tông
vang lên tiếng thở dài.

… Ai cũng tưởng Ngụy Tác đã chết, nhiều người ghi lại sự tích của gã vào
điển tịch.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận