Hai làn khí tức khiến thiên địa kịch liệt chấn động từ mình Ngụy Tác dấy lên,
mây trên không tản ra, trút xuống hai quang trụ.
Hai lam sắc thần huyền pháp tương hiển hiện trên đầu Ngụy Tác, mang cả nhục
thân gã tiến về phía thanh sắc thần văn và kiếm luân khổng lồ.
“Tử khí đông lai… Thần thông hóa tinh… Vô thượng liên đài… Thiên long
nhiễu thân… Tiên âm tề minh… y lại là song thần huyền! Đây là Tiên uẩn
pháp thân chân chính, đủ để thành tựu chân tiên!” Trong sơn môn Thiên Kiếm
tông, hai hắc y lão nhân đang cầm quyển kinh, như mới từ đâu đó lướt ra, tức
thì run lên.
“Xoẹt!!”
Hư không lại chấn động, hai thần huyền pháp thân của Ngụy Tác một phát ra bạch
sắc tu di thần sơn, đồng thời chảy dài bạch sắc thiên hà, trước mặt một pháp
thân ánh lên hôi hắc sắc loan nguyệt, khí tức hủy diệt kinh nhân.
Hôi hắc sắc loan nguyệt chỉ lớn cỡ mấy thân người nhưng khí tức tựa hồ còn
đáng sợ hơn bạch sắc tu di thần sơn.
“Liệt khuyết tàn nguyệt!”
“Y có được cả môn vô thượng truyền thừa của U Minh cung!”
“Liệt khuyết tàn nguyệt trong thượng cổ thập đại công phạt chi pháp?!” Không
ít tu sĩ có kiến thức thất thần kinh hô.
Hai thần huyền pháp thân như thần vương đồng thời phát ra hai môn vô thượng
cường pháp, thế là thế nào!
Cùng một loại vô thượng cường pháp dẫn động thiên địa nguyên khí giống nhau,
thi triển cùng một nơi tất sẽ giảm bớt uy lực của nhau nhưng vô thượng cường
pháp khác nhau ảnh hưởng cực nhỏ, do một người thi triển, uy năng càng đáng
sợ.
“Oành!” “Oành!”…
Ngụy đi tiếp, hai thần huyền pháp thân đồng thời phát ra “Liệt khuyết tàn
nguyệt” và “Đại đề tu di” đấu với thần văn kiếm luân.
“Trận chiến này sẽ được ghi vào điển tịch.” Nhiều lão làng trong các tu sĩ
quan chiến cảm thán, hư không toàn là uy năng, có những mảnh uy năng cũng đan
dệt thần văn, ràn rạt thần uy, chỉ những mảnh này cũng đủ hạ một phổ thông Kim
đơn đại tu sĩ.
Bảy, tám ngọn núi ngoài thần văn cấm chế của Thiên Kiếm tông bị uy năng chấn
tan vỡ, từng tảng núi rơi xuống, bụi bốc mù mịt, mặt đất như mọc lên không ít
gò đống.
Cảm thán đoạn họ lại lắc đầu vì thấy mình thừa lời, từ khi Ngụy Tác với thân
phận một tiểu tán tu giết chết Hứa Thiên Ảo và Lâm Thái Hư thì việc gì gã làm
cũng đáng ghi vào điển tịch.
“Cương nha muội, cấm chế này có chỗ nào yếu hơn không?”
Ngụy Tác ấm ức truyền âm cho Linh Lung Thiên, song thần huyền của gã triệt để
chấn nhiếp Thiên Huyền đại lục, nhưng uy năng của kiếm luân vô cùng vô tận,
đạo đạo thần văn thiên kiếm xung kích khiến gã không dễ chịu gì, tốc độ thi
pháp của song thần huyền cũng không ngăn được.
“Không được, thần văn tự này là lợi dụng địa khí và kim thiết nguyên khí
trong sơn môn Thiên Kiếm tông, nối ngần ấy đỉnh núi và tinh kim điện vũ lại
thành một pháp vực đặc biệt, không có chỗ nào yêu hơn.” Linh Lung Thiên
truyền âm đáp.
“Uy năng thần văn cấm chế này liệu có từ từ hao hết không?” Ngụy Tác hỏi
tiếp. Hiện tại nhục thân mộc hóa không chỉ khiến gã cảm thấy sinh cơ không
ngừng tiêu tan, quan trọng nhất là điều khiển thần huyền pháp thân cũng rất
vướng bận, không thể đạt mức thoải mái.
“Tấn công mấy chục ngày cũng không hao hết.” Linh Lung Thiên nhe răng, sáng
mắt nhìn sơn môn Thiên Kiếm tông, có lẽ nó thấy thứ gì đó tốt nhưng không thể
đánh vào được, thành ra cũng bực mình.
“Không phá được!” Nhiều tu sĩ Thiên Kiếm tông phát hiện ra nên hoan hô rầm
trời.
Một trong hai hắc y lão nhân cầm kinh quyển, hiểu phần nào về Thần huyền cảnh,
nhìn ra thần huyền pháp thân của Ngụy Tác tập trung toàn dị tượng của vô
thượng thần thông lên tiếng trấn an đệ tử Thiên Kiếm tông, “Đại đạo cấm là do
mấy chục vị tiền nhân bản tông liên tục tích lũy nghìn năm, uy năng cơ hồ
không thể tiêu hao, đối phương không bao giờ công vào được.”
“Ngụy Tác, tu thành song thần huyền thì ghê gớm lắm hả? Vẫn không thể so được
với Thiên Kiếm tông truyền thừa!”
Cùng lúc, một tu sĩ Thiên Kiếm tông trẻ tuổi mặc bạch sắc trường sam vận chân
nguyên cười lạnh, “Dù bọn ta không làm gì, ngươi cũng bó tay.”
Lại là Tào Dực.
“Y rất biết ăn nói, quả nhiên là nhân tài.” Mấy Thiên Kiếm tông thái thượng
trưởng lão vừa mới nhợt nhạt mặt mày tức thì hớn hở, Tào Dực nói thế thì không
phải họ bị dọa cho sợ hãi mà lạnh lùng đứng xem Ngụy Tác múa may.
“Bọn ta được Kiếm Vương lão tổ truyền thừa! Kiếm kinh của Kiếm Vương lão tổ
thiên hạ vô song, Thiên Kiếm tông sẽ vươn lên càng kinh nhân! Sau này Thiên
Kiếm tông sẽ treo thi thể ngươi trước sơn môn, Thiên Kiếm tông cứ xuất hiện
thần huyền sẽ đem thi thể ngươi tế kiếm!” Tào Dực cười lạnh, càng khiến nhiều
nhân vật cao cấp của Thiên Kiếm tông hớn hở. Đây là để lộ tích lũy, Kiếm Vương
lão tổ là kiếm tu Thần huyền ngũ trọng điên phong, mạnh nhất lịch sử Thiên
Kiếm tông, ai cũng biết truyền thừa của đại năng như thế hiện thế, đối với một
tông môn có ý nghĩa gì.
“Sơn môn sẽ bị ta quét sạch, truyền thừa lắm để làm gì.” Ngụy Tác bình tĩnh
như thường hừ lạnh, thật ra rất căm hận, Tào Dực quả đáng ghét, lúc trước sợ
đến mất hồn mà giờ còn ra vẻ.
“Ai cùng mỗ tiến công sơn môn Thiên Kiếm tông, dù tu vi nào cũng được một
nghìn hạ phẩm linh thạch, lúc mỗ hạ được sơn môn Thiên Kiếm tông, linh thạch
và những thứ vô dụng với mỗ thì ai lấy được là của người đó!” Ngụy Tác nghĩ
đến Thiên vân tinh, nhưng Thiên Kiếm thành nằm giữa nhiều thành trì, dùng hết
Thiên vân tinh còn lại tạo thành thú triều cũng không có bao nhiêu cao giai
yêu thú, còn ảnh hưởng đến các thành trì chung quanh, nên nhãn quang hơi lóe
lên đoạn Ngụy Tác lùi lại tung mồi dụ dỗ tu sĩ quan chiến.
“Cùng y tấn công Thiên Kiếm tông, đấu với uy năng như thế có khác gì tự giết
mình?”
“Vạn nhất không thành sẽ bị Thiên Kiếm tông truy sát, giao dịch này quá nguy
hiểm.”
“Dù không phá được… y tạm thời chưa chết ngay, có y bảo vệ cũng không đến
nỗi nguy hiểm, lại có lợi lộc.”
“Kho trong sơn môn Thiên Kiếm tông có không biết bao nhiêu linh thạch, y lại
có chữ tín, nếu hạ được Thiên Kiếm tông, dù chỉ được một phần nghìn linh thạch
cũng là kinh thiên tế ngộ! Ngay cả huyền giai pháp bảo và pháp khí với y cũng
vô dụng… pháp bảo, nguyên liệu luyện khí… Ngần ấy thứ mà được chia
thì…”
Nhất thời, nhiều tu sĩ không dám nhưng nhiều tu sĩ cực kỳ động lòng, có điều
không ai dám đứng ra đầu tiên, cùng Ngụy Tác tấn công sơn môn Thiên Kiếm tông.
“Ngụy Tác, ngươi đã sơn cùng thủy tận mà còn mong có người giúp, ha ha!” Tào
Dực cười vang.
“Kẻ nào đánh vào sơn môn thì là đại địch của bản tông! Ai dám cùng y đánh sơn
môn, Thiên Kiếm tông sẽ tru sát toàn tộc!” Cùng lúc, Thiên Kiếm tông tông chủ
lạnh giọng, Ngụy Tác nhất thời không đánh vào được, y liền thể hiện rõ vô
thượng uy nghiêm của tông chủ siêu cấp đại tông môn.
Mọi tu sĩ rùng mình, sơn môn Thiên Kiếm ít nhất có mấy vạn đạo phi kiếm lơ
lửng trên không trung, ngần ấy kiếm tu, đại tông môn quả tạo cho người ta áp
lực tâm lý không tệ.
“Tại hạ cũng các hạ tấn công sơn môn Thiên Kiếm tông!”
Nhưng lúc đó một trung niên tu sĩ đội nón trúc, mặc áo gai hú vang lướt lên.
Mặt y đầy sẹo như chân rết đan nhau, ngũ quan cũng không nhìn rõ nhưng toán
lên linh khí và sát khí lẫm liệt, hoàng sắc linh khí hình thành hình hoàng sắc
bảo lý. Tu sĩ này đạt tu vi Kim đơn nhất trọng!
“Mọi hảo hữu của mỗ bị tu sĩ Thiên Kiếm tông đoạt bảo sát nhân, chỉ còn mình
mỗ, các ngươi có giết cũng chỉ được một mình!” Tu sĩ mặt đầy sẹo nghẹn giọng,
rõ ràng cũng có thù với Thiên Kiếm tông.
“Bọn tại hạ sẽ cùng Ngụy tiền bối tấn công Thiên Kiếm tông!”
Tu sĩ này như dây dẫn, nhảy ra sau lưng Ngụy Tác thì có thêm mấy chục tu sĩ đi
ra, phần lớn chỉ tu vi Chu thiên cảnh và Phân niệm cảnh, thân thể không ngừng
run lên chứng tỏ thập phần khẩn trương, nhưng ai cũng trầm mặc, băng lãnh, tỏ
rõ sát ý với Thiên Kiếm tông.
“Chư vị đạo hữu, thân hữu của các vị có ai biết tham mạch chi pháp rồi thất
tung không? Nếu có thì rất có thể bị Thiên Kiếm tông bức vào Ma văn hung mạch
đào linh thạch. Linh thạch của Thiên Kiếm tông phần lớn có được nhờ thế.”
Ngụy Tác tiếp tục cổ động.
“Thiên Kiếm tông chân truyền đệ tử Tào Dực kia, trừ ép không ít tu sĩ vào Ma
văn hung mạch thì còn một sở thích là gian dâm lão phụ.” Ngụy Tác nhìn Tào
Dực trong sơn môn Thiên Kiếm tông, nói to: “Tại Ma văn hung mạch y đã cưỡng
bức rồi giết mấy chục bạch phát lão ẩu!”
“Đánh rắm! Ta chỉ dẫn tu sĩ vào Ma văn hung mạch, có lúc nào gian…” Tào
Dực tức xì khói, mắng to, chợt nhận ra đã hớ nên im bặt.
“Các vị đã thấy siêu cấp đại tông môn là thế nào rồi.” Ngụy Tác cười lạnh.
“Nghe theo hiệu lệnh của mỗ, kích phát vật này phá cấm chế Thiên Kiếm tông!”
Cười lạnh đoạn Ngụy Tác đưa đơn cho hơn mười tu sĩ tu vi tối cao.
“Tuyệt diệt kim đơn! Ngần ấy Tuyệt diệt kim đơn!”
Ngụy Tác lấy ra toàn Tuyệt diệt kim đơn.
“Ngần ấy Tuyệt diệt kim đơn, phối hợp với y thì có thể sẽ công phá được sơn
môn Thiên Kiếm tông cũng nên!”
“Ngụy tiền bối, bọn tại hạ nguyện ý cùng tiến công Thiên Kiếm tông!” Thấy
thế có hơn trăm tu sĩ động lòng, che mặt lao lên.
-o0o-