Trên tầng không hải đảo Ngụy Tác và các đại nhân vật rồi Minh Đức kịch chiến
có một tu sĩ trẻ tuổi mặc kim sắc thiền y đứng.
Tu sĩ trẻ tuổi này mặt mũi vuông vắn, đôi mày rậm hơn người khác khiến mặt mũi
uy áp khôn ả, tinh quang quanh mình hình thành hình ảnh tam diện phật cao cả
trượng, tay cầm liên hoa, bắt thủ ấn, ánh lên minh tịnh phật quang, ba gương
mặt là ba nét bình tĩnh, phẫn nộ, hung hãn.
“Minh Đức sư đệ… sư đệ ở đâu…”
Từng tiếng nói sang sảng vang lên, ngưng thành đạo đạo quang phù trên không
trung.
Càng kinh nhân là mi tâm y bắn ra chu hồng sắc quang hoa quét khắp hư không,
dài hơn vạn trượng.
Rõ ràng, tu sĩ trẻ tuổi mặc kim sắc thiền y là Minh Ninh.
Minh Ninh tìm trên tầng không hải đảo bị các loại uy năng thuật pháp đánh tan
tành một lúc, đoạn hừ lạnh, quang hoa lóe lên, biến mất.
Minh Ninh đi chưa lâu, lại có tu sĩ xuất hiện tra xét hải đảo.
Các tu sĩ phần lớ ẩn giấu thân phận, đến đảo, cảm tri được mùi máu tanh và tàn
dư khí tức thuật pháp trong mấy chục dặm phạm thì đều hàn ý xung thiên.
Tiếp đó tin tức kinh thiên nối nhau, dấy lên phong ba.
Các cường giả truy tung Ngụy Tác đến Chập Khí hải, định giết gã cướp bảo vật
nhưng đều bị giết, ít nhất mấy chục danh Kim đơn đại tu sĩ bị bọn Ngụy Tác
diệt trong trận này.
“Cái gì, giết mấy chục Kim đơn đại tu sĩ! Ngụy Tác dù là Thần huyền tu sĩ cũng
không thể một hơi giết ngần ấy Kim đơn đại tu sĩ… Ngần ấy Kim đơn đại tu sĩ,
mỗi người một bảo vật là đủ đè chết thần huyền đại năng…”
“Tin này là thật… Nhiều tông môn đến đó tra xét, đúng là luyện ngục, nửa hòn
đảo tan tành, đâu đâu cũng là dấu vết Kim đơn đại tu sĩ gục ngã.”
“Khôn Nguyên cốc song lão cũng chết trong trận đó…”
“Lạn Kha tông tông chủ cũng thế, mấy chân truyền đệ tử Lạn Kha tông tranh đoạt
truyền thừa tối cao, sau cùng tam đệ tử giết hết mấy đệ tử kia…”
“Theo tin của ta, Linh Xà tông tựa hồ đã đổi tông chủ…”
“Các lão bất tử Tử Dương tông và Quảng Pháp thiên cung sau khi ly khai Hóa
Thiên giáo đại hội thi vẫn chưa về tông môn. Lẽ nào đã chết?”
…
Không tông môn nào thừa nhận có tu sĩ đến Chập Khí hải truy sát Ngụy Tác,
nhưng càng lúc càng nhiều tin tức kinh hãi lộ ra, cả Vân Linh đại lục chấn
động, cơ hồ mọi tông môn, mọi tu sĩ đều đổ đi tìm hiểu, càng thêm tin tức kinh
nhân được hé lộ.
“Tiểu Ngọc Thanh động thiên tông chủ chết rồi!”
“Tự Nhiên tông tông chủ cũng thế!”
“Cửu Lê giáo tông chủ… Vạn Tinh tông tông chủ…”
Nhiều tu sĩ tham gia Hóa Thiên giáo đại hội nhưng rồi mất tích, vô số tông môn
đổ đến hải đảo đó, dấu vết tu sĩ gục ngã không dễ tra ra, cơ hồ tu sĩ Vân Linh
đại lục đều tìm hiểu nên không thể che giấu đươc.
Không ít tông môn truyền tin thừa nhận một số nhân vật có trọng lượng vây giết
Ngụy Tác rồi chết, đồng thời tuyên xưng hành vi của các nhân vật đó không liên
quan đến tông môn.
Vân Linh đại lục triệt để chấn động!
Trận chiến Chập Khí hải so với mọi tu sĩ tưởng tượng, thậm chí càng kinh nhân
hơn, ít nhất sáu, bảy mươi đại tu sĩ gục ngã, đến nửa số lão bất tử của Vân
Linh đại lục đều không về được.
“Tuyệt đối là hạo kiếp với cả tu đạo giới Vân Linh đại lục…”
“Không có lão bất tử áp chế, không bị những lão giả sắp xuống đất đen cướp
đoạt bảo vật, chưa biết chừng sẽ có thêm nhiều thiên tài tu sĩ, có khi lại là
việc hay… Tu đạo giới qua nhiều lần kinh thiên đại chiến thì đều xuất hiện
nhân vật kinh tài tuyệt diễm.”
“Tu đạo giới Vân Linh đại lục sẽ được sắp xếp lại, thế lực nhiều tông môn sẽ
biến hóa, trận chiến thế này mấy trăm năm chưa có, sẽ ảnh hưởng đến tiến trình
tu đạo giới Vân Linh đại lục.”
“Ngụy Tác thật ra có thần thông thế nào, dù là thần huyền đại năng, đồng thời
đối diện ngần ấy kinh thiên nhân vật thì e cũng mất mạng.”
Vô số tu sĩ đều kinh thán.
Sự thực là thế, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên đều có chiến lực gần đạt thần
huyền, nhục thân cực kỳ đáng sợ, lại có thần căn Nguyên thủy thần mộc chứ
không thì dù hai thần huyền đại năng, tuy giết được vô số Kim đơn đại tu sĩ
nhưng bị ngần ấy người liều mạng, pháp bảo ngập trời thì chết chắc.
Gặp rồi giao chiến và có kế hoạch vây giết là hai việc khác nhau.
Thần huyền đại năng hơn xa Kim đơn đại tu sĩ, giết vài Kim đơn đại tu sĩ chỉ
là việc cất tay, nhưng số lượng đối thủ đến trình độ nhất định, lại thêm vô số
pháp bảo, pháp khí áp chế thì khác. Hơn vạn năm này chưa từng có một đại năng
nào tung hoành cả tu đạo giới, thần huyền đại năng cũng chỉ hoành hành thiên
hạ chứ không thể khiến mọi tu sĩ nghe lệnh.
…
“Phu quân, lần này gây ra sóng gió quá lớn…”
Cả Vân Linh đại lục triệt để chấn động thì Ngụy Tác cùng bọn Cơ Nhã đã hội
diện.
“Phu quân, hợp tác với Minh Đức tuy nhiều lợi ích nhưng y có thể trừ khử cường
địch, thành Công Đức tông chân truyền đại đệ tử, nhưng vì bị chàng đánh bại,
không còn đường sống mới đưa ra đề nghị này thì thật khả nghi.” Ngụy Tác cùng
bọn Cơ Nhã ngầm gặp nhau trong một thành trì giữa Hải Tiên thành và Âm Thi
tông, hiện tại họ và Minh Đứcở hai chỗ khác nhau, nghe Ngụy Tác kể lại mọi sự
thì Nam Cung Vũ Tinh lo lắng.
“Ta cũng nghi ngờ nên mới cùng tất cả gặp nhau ở đây. Ta đã bàn với Lệ Hoa,
đều truyền âm để cho kín đáo, không để ai biết chúng ta có liên hệ với Hải
Tiên tông.” Ngụy Tác gật đầu, “Bất quá đạo thuật pháp đó không có vấn đề gì,
dù y co thể tự giải khai, ta cũng sẽ biết, tình hình này có lựi cho ta, dù y
có ý gì thì cứ thoải mái hợp tác, đến đâu hay đến đó, không nên bỏ qua cơ hội
có Đề hồ thánh quả.”
“Phu quân, thi triển Tiềm long thổ châu quyết, tu vi đại khái bao lâu mới phục
nguyên?” Thủy Linh Nhi lo lắng: “Nếu tu vi chưa khôi phục mà vào Công Đức
tông, vạn nhất có bất trắc thì thập phần nguy hiểm.”
“Tiên vương thần tinh tựa hồ có tác dụng nhất định với việc ta mở lại khiếu
vị, hai mươi ngày nữa là khôi phục tu vi, thời gian này đủ để trị liệu thương
thế.” Ngụy Tác gật đầu: “Ta có đến Công Đức tông cũng phải sau hai mươi ngày
nữa.”
“Tô Thần Huyết và Vương Vô Nhất giao đấu với Đăng Tiên tông tông chủ vẫn chưa
có tin gì đồn ra…” Âm Lệ Hoa nhíu mày. Từ lúc giấu thân phận, về lại Hải
Tiên thành, Ngụy Tác bảo nàng ta nghe ngóng tin về trận chiến giữa Tô Thần
Huyết và Vương Vô Nhất với Đăng Tiên tông tông chủ nhưng chưa được, chứng tỏ
khi đó Đăng Tiên tông tông chủ kích phát truyền tống thông đạo bị đánh vỡ, ba
thần huyền đại năng không xuất hiện tại Vân Linh đại lục mà rất có thể thị bị
truyền tống đến man hoang.
“Đăng Tiên tông tông chủ tựa hồ tu vi hơn Tô Thần Huyết, nhưng chưa đến Thần
huyền tam trọng, Vương Vô Nhất tuy không phải chân thân, song tương đương với
một tu sĩ Thần huyền lưỡng trọng, hai đánh một thì thắng là đương nhiên. Tô
Thần Huyết và Vương Vô Nhất định giết y những cũng trầy vi tróc vỉ.” Linh Lung
Thiên nhe răng.
“Tây tịnh lưu ly tu luyện không có vấn đề gì cứ?” Ngụy Tác hơi trầm ngâm, mục
quang nhìn sang Hàn Vi Vi.
Tây tịnh lưu ly và Đại hoang vấn đạo kinh là thiên cấp đỉnh giai công pháp,
tốc độ tu luyện chậm gấp mấy lần phổ thông công pháp, càng về sau tiêu hao
càng kinh nhân, nhưng hiện tại Hàn Vi Vi và Nam Cung Vũ Tinh vừa luyện lại,
Thần hải cảnh nhất trọng, lưỡng trọng, tam trọng thì thời gian đột phá không
lâu, lại có đủ linh đơn phụ trợ, Ngụy Tác nhận ra cả hai sắp tu thành đệ nhị
thần hải.
Tây tịnh lưu ly và Đại hoang vấn đạo kinh tu thành thần hải đều cực lớn, hiện
tại Ngụy Tác biết hai loại Vọng khí thuật pháp, thần hải của Hàn Vi Vi như một
viên băng minh hàn tinh, của Nam Cung Vũ Tinh như hoang cổ không gian. Hàn Vi
Vi không hề có gì dị thường, Tây tịnh lưu ly tồn tại ở U Minh cung rất lâu
nhưng phái này không hề xuất hiện nữ tu tu luyện nên Ngụy Tác không yên tâm về
môn công pháp đó.
“Cái gì, ngươi hi vọng ta có vấn đề hả?” Hàn Vi Vi biết Ngụy Tác quan tâm
nhưng vẫn lẩm bẩ.
“Ngần ấy Đại hóa đạo đơn… cả Lưu ly linh nguyên đơn… Bích tinh đơn…
luyện hóa ngần này đơn dược, Vi Vi và Vũ Tinh tỷ tỷ có thể đạt kim đơn.”
Tiếp đó Ngụy Tác lấy ra chiến lợi phẩm giao cho Cơ Nhã và Hàn Vi Vi. Các tu sĩ
tham gia vây giết ga, phần lớn được Hóa Thiên giáo mời, vừa tham gia Đại Hóa
minh hội, đều có Đại hóa đạo đơn, gã và Âm Lệ Hoa lấy được hai mươi bảy viên.
Linh đơn này đối với tu sĩ Kim đơn trở lên đề thăng tu vi không nhiều, nhưng
đối với Hàn Vi Vi và Nam Cung Vũ Tinh thì lại một ngày nghìn dặm.
Đại hóa đạo đơn và linh dược thích hợp cho tu sĩ Kim đơn kỳ trở xuống đề thăng
tu vi ít nhất đủ cho hai người trực tiếp đột phá đến Phân niệm ngũ trọng trung
kỳ.
“Có Tùy tâm ảo hóa quyết để thay đổi diện mục, tình hình này… tốt nhất là
tìm chỗ thích hợp bên ngoài Thiên khung mà lập động phủ, quan hệ giữa ta và
Hải Tiên tông cũng không chắc sẽ không bị tìm ra, các vị lợi dụng Địa Mẫu cổ
kinh mà tìm chỗ…”
“Được, chúng ta trực tiếp chỗ thích hợp, trồng Diệt tiên đằng… chọn được chỗ
sẽ để lại tin ở Hải Tiên thành…”
“Các vị đến Hải Tiên thành, sau đó Lý Tả Ý sẽ đến gặp…”
Ngụy Tác cùng bọn Cơ Nhã thương nghị rồi từ biệt, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên,
Âm Lệ Hoa cứ kệ Minh Đức lưu lại trong thành, cả ba về Âm Thi tông.
Cả ba đến Âm Thi tông vì thỏ huynh đệ Lý Tả Ý còn ở đó. Nghe bọn Cơ Nhã nói,
Lý Tả Ý tựa hồ càng điên khùng, cả lời họ cũng không nghe, chỉ nhắc đến thỏ
huynh đệ của y, Liệt khuyết tàn nguyệt thiếu chút nữa là xong, y vẫn ở trong
gian tĩnh thất đó để nhớ lại kinh văn. Chỉ khi Ngụy Tác tới mới đưa y đi được.