“Oành!”
Hoàng sắc diễm quang mang theo khí tức hủy diệt nổ tung trên khung cửa, không
khí trong mấy chục dặm như bị vô hình thần vương giẫm lên mà rung động.
Vẫn bình an!
Ngụy Tác trực tiếp tế xuất Tuyệt diệt kim đơn là tế luyện từ của kim đơn Bàn
Long chân nhân. Bàn Long chân nhân có tu vi Kim đơn tam trọng hậu kỳ, uy năng
Tuyệt diệt kim đơn cực kỳ đáng sợ mà khung cửa này vẫn sáng rực, không hề phá
tổn.
“Đây là…” Phía sau khung cửa, thân thể Hứa Thiên Ảo bất động, như cố định
trong một bức tranh. Khung cửa từ trong một khiếu vị chi bật ra, tựa hồ đã nối
làm một với y, nhưng cần rút ra thật nhiều thể nội chân nguyên, y cơ hồ như
đội tấm bia trên lưng, có điều vẫn cười nhạo.
“Oành!”
Nhưng y mới nói được hai chữ, Ngụy Tác lạnh lùng vung tay, lại một viên Tuyệt
diệt kim đơn nổ tung trên tinh quang cự môn.
“Cách!”
Tinh quang cự môn tan nát mất mấy dải sáng.
“Chân Võ chi môn sắp nát?!”
“Đây là khí tức của Bàn Long chân nhân và Cổ Ngạc động chủ, y biết cách luyện
chế Tuyệt diệt kim đơn! Kim đơn của họ đã bị y luyện chế thành Tuyệt diệt kim
đơn!”
Bạch Vũ chân nhân chấn động trước cảnh Ngụy Tác với đối kháng Chân Võ chi môn.
Bọn Ngụy Tác không biết rằng Bạch Vũ chân nhân địa vị tuyệt cao tại Chân Võ
này hiểu rõ Chân Võ chi môn là một trong những vô thượng bí thuật của tông
môn, chỉ có tu sĩ Thần huyền cảnh lưỡng trọng trở lên mới có thể luyện chế
hoặc sử dụng.
Chân Võ chi môn mở ra cũng như có một hóa thân của Chân Võ tông chủ, uy năng
không kém gì ông ta tự thân thi pháp. Tương đương với một Thần huyền cảnh
lưỡng trọng tu sĩ thi triển thuật pháp!
Chân Võ chi môn tựa hồ sắp bị Ngụy Tác đánh vỡ!
“Sao lại như thế!”
Hứa Thiên Ảo những tưởng nắm vững mọi thứ chợt kêu lên.
Y hiểu hơn ai hết uy năng Chân Võ chi môn, đổi lại là y tất đã bị uy năng kinh
thiên của thần huyền đại năng hút vào, biến thành tro tàn, mà giờ Chân Võ chi
môn bị đối phương chống cự đến độ nứt vỡ.
“Liều thôi!”
Mắt Lý Tả Ý sáng lên.
Y nhảy khỏi hoàng ngọc tam túc đại đỉnh, linh khí ngưng hình thành ngọn núi
tan vỡ.
Cùng lúc, hôi hắc sắc loan nguyệt đánh tan mọi uy năng cản đường.
Bạch Vũ chân nhân biến sắc, không ngừng kích phát bản mệnh pháp bảo, lưỡng đạo
bạch quang bắn vào Lý Tả Ý.
Chân Võ chi môn vang lên tiếng nứt vỡ, nếu không ngăn Lý Tả Ý, Liệt khuyết tàn
nguyệt trong thượng cổ thập đại công kích chi pháp oanh kích tới thì Chân Võ
chi môn e rằng tan vỡ thật.
“Oành!”
Hôi hắc sắc loan nguyệt lóe lên trên không trung, đánh tan thần huy của lưỡng
đạo bạch quang và bản mệnh pháp bảo của Bạch Vũ chân nhân. Đồng thời, Bạch Vũ
chân nhân và Lý Tả Ý cũng hộc máu, da nứt ra.
Tốc độ thi pháp của cả hai đã vượt cực hạn thân thể. Chân nguyên lưu động quá
kịch liệt khiến nhục thân có phần không chịu nổi.
“Phu quân!”
“Ngụy Tác!”
Tam túc hoàng ngọc đại đỉnh liễu nhiễu các loại quang hoa, chui ra khỏi màn
sao sáng, thật ra từ lúc Ngụy Tác và Hứa Thiên Ảo giao thủ, cho đến khi Chân
Võ chi môn xuất hiện cũng chỉ là mấy tích tắc, song phương chỉ kịp phát ra vài
lần thuật pháp. Tam túc hoàng ngọc đại đỉnh lao ra, Cơ Nhã và Nam Cung Vũ
Tinh, Thủy Linh Nhi, Hàn Vi Vi đồng thời kinh hô.
“Ha ha! Thần huyền uy năng, ngươi ngăn được hả!” Cùng lúc, Hứa Thiên đắc ý cực
độ cười vang.
Chân Võ chi môn khổng lồ trên không tuy có tiếng nứt vỡ nhưng không sụp đổ, uy
năng vẫn hút cả Ngụy Tác và kim đơn của gã vào.
Kim đơn hà của gã cùng ám kim sắc kiếm quang, hắc sắc hỏa quang đều hóa thành
tro tàn, không thể sánh với uy năng kinh thiên của Thần huyền tu sĩ.
Da gã lấp lánh ngân quang, nhục thân cực kỳ hùng hậu, đổi lại là phổ thông tu
e rằng đã tan nát.
Kim đơn và nhục thân gã kéo thành một dải sáng bạc, cách Chân Võ chi môn không
đầy mấy chục trượng!
Ở cự ly này dù Ngụy Tác có Tuyệt diệt kim đơn uy lực càng kinh nhân thì kích
phát, gã sẽ không chịu nổi sức nổ mà tan thành tro.
Chát, Ngụy Tác đột nhiên được bao trong ánh sáng thần thánh, khí tức bừng lên
gấp mấy lần, như thể mọi tiềm năng được triệt để kích phát, biến thành vì sao
chói lòa. Kim đơn của gã vỡ ra, hóa thành vô số nguyên khí khó tưởng tượng
nổi.
“Đây là gì nhỉ! Tự nổ kim đơn? Không phải! Bản mệnh pháp bảo vẫn y nguyên thì
không phải tự nổ kim đơn!” Thổ máu ồng ộc, ngay cả da cũng rỉ máu, Bạch Vũ
chân nhân hoàn toàn chấn động.
Kim đơn to hơn thân người tan vỡ thì sẽ thế nào?
Mức độ khiến cho các tu sĩ chấn động hoàn toàn không kém gì Chân Võ chi môn
đột nhiên xuất hiện.
Viên kim đơn khó tưởng tượng nổi của Ngụy Tác tan vỡ, vô số nguyên khí không
hề tan đi, cả Trường hà thao thiên quyển cũng không hề tổn hại, men theo vô số
quỹ tích huyền ảo vô vàn quy nhập vào tâm mạch khiếu vị của gã.
“Xoẹt!!”
Hư không trước mặt Ngụy Tác lõm vào.
Nguyên khí của gã như bị rút sạch, tu vi cơ hồ tan biến nhưng miệng lại phun
ra một đạo quang hoa trong suốt.
“Phù!”
Mắt Hứa Thiên Ảo tròn xoe, máu miệng phun ra.
Y vẫn ở sau Chân Võ chi môn, như được thuẫn bài che chắn nhưng đạo quang hoa
của Ngụy Tác phun ra ép không gian đến độ khiến y trọng thương.
“Chát!”
Đạo quang hoa giáng lên Chân Võ chi môn.
Chân Võ chi môn vỡ tan, hóa thành vô số lưu quang.
Chân Võ chi môn như một vị Thần huyền cảnh đại tu sĩ giáng lâm cũng hóa thành
cát bụi!
“Phù!”
Như một khúc than củi đã cháy hết, mắt Hứa Thiên Ảo vừa lộ rõ thần sắc tuyệt
vọng, thân thể cùng pháp bảo triệt để hóa thành tro, bị uy năng kinh thiên
thổi tan.
Thiếu chủ của siêu cấp đại tông môn Chân Võ, một đại nhân vật Kim đơn tứ trọng
đã mất mạng.
Cùng lúc, trong một thanh đồng cự điện cách đó không biết bao nhiêu vạn dặm,
một tu sĩ mặc hoàng sắc pháp y, trên mình rực thần huy, da như bạch ngọc vẫn
đưa tay lên không.
Gương mặt y vốn thập phần bình đạm, vô kinh vô hỉ như thần vương chợt xuất
hiện thần sắc kinh nộ dị thường.
Lòng tay y thủng lỗ chỗ như bị vô số hỏa tinh thiêu đốt.
Thanh sắc cự điện khổng lồ cơ hò nứt nẻ nền, lõm xuống như miệng núi lửa!
“Xảy ra chuyện gì!”
Quanh thanh đồng sắc cự điện có mấy đỉnh núi dày đặc điện vũ, như mấy thành
trì tụ tập lại. Cơ hồ mọi tu sĩ đều đi ra, chi chít như kiến trên núi.
Những tu sĩ này thập phần kinh hãi nhìn lên thanh đồng sắc cự điện.
Trên thanh đồng sắc cự điện hiển hiện hư ảnh Hoang cổ thần ma mặc thanh đồng
sắc chiến giáp, cầm trường thuẫn và cổ qua, mặt mũi là khô lâu hung hãn.
Hư ảnh như Hoang cổ thần ma đang gầm vang khiến thinh không lập lòa tựa ngày
tàn.
…
“Y đã giết thiếu chủ!”
Trên thinh không ngoài Mặc Ngọc lĩnh, mỗi lỗ chân lông của Bạch Vũ chân nhân
đều toát ra hàn khí.
Y không còn mảy may chiến ý, hóa thành bạch sắc lưu quang lướt khỏi Mặc Ngọc
lĩnh.
“Chát!”
Đột nhiên bạch quang sững lại, Bạch Vũ chân nhân văng ngược về sau.
Lưu ly tịnh thổ!
Thượng cổ thần phù mà lúc trước Hứa Thiên Ảo sợ bọn Ngụy Tác đào thoát, uy lực
sánh với thần huyền đại năng!
“A!”
Bạch Vũ chân nhân biến sắc.
Ngụy Tác nhìn lên mình y, vừa chạm ánh mắt thì y vị khí thế của gã chấn nhiếp,
run lên mà không kịp thi pháp.
“Ăn hiếp thỏ sẽ thế đấy!”
Hôi hắc sắc loan nguyệt trấn áp lên y.
Ngọn núi linh khí ngưng hình quanh Lý Tả Ý tan vỡ, thân thể Bạch Vũ chân nhân
cũng hóa thành tro!
Lại một tu sĩ kinh thiên của Chân Võ mất mạng!
“Hứa Thiên Ảo và Bạch Vũ chân nhân đều bị y giết!” Mạnh Phong Vũ co người
trong góc gục xuống.
Mục quang Ngụy Tác nhìn sang y.
“Đạo hữu tha mạng! Tại hạ không phải người của Chân Võ!” Mạnh Phong Vũ quỳ
xuống, run giọng xin.
-o0o-