“Thủy Linh Nhi? Hôn thê của Hứa Thiên Ảo là Thủy Linh Nhi, Thất khiếu tiên đan
bị huynh đệ cướp?”
“Huynh đệ đã đột phá đến tu vi Kim đan lưỡng trọng?”
“Thanh Thành khư hung hiểm thế hả? Nếu cả Linh Diệu cốc bị các vị phân chia
thì tốt quá!”
“Huynh đệ còn ngay trước mắt chân truyền đại sư huynh Lâm Thái Hư của Huyền
Phong môn đoạt một nhánh Thanh hư đằng? Huyền Phong môn cũng đối phó huynh
đệ?”
“Cả Huyền Vũ chân nhân và Chân Võ thái thượng trưởng lão Bàn Long chân nhân mà
cũng giết…”
“…”
Ngụy Tác kể lại từ đầu đến đũa, tức thì tất cả xôn xao.
Ngay cả Trương Châu Dự vốn hợp với gã cũng phải tắt tiếng chịu phục.
Đoạt một viên tiên cấp đan dược của người ta, cả Kim đan tam trọng thái thượng
trưởng lão của tông môn người ta cũng giết, không thể coi là thù nhỏ mà là
không thể hóa giải.
Gã không chỉ đắc tội một, mà là hai.
“Không sợ nợ nhiều, đằng nào một cũng không chạm vào được, đắc tội một hay hai
không khác gì.” Ngụy Tác cười hắc hắc.
Trươc kia gã còn giữ gìn nhưng đấu với nhân vật như Hứa Thiên Ảo và Lâm Thái
Hư thì không còn gì e dè nữa. Vốn trước kia mà xung đột với đệ tử tông môn như
Huyền Phong môn và Chân Võ thì có lẽ gã còn cân nhắc đến bối cảnh của đối
phương mà e ngại.
Đằng nào cũng đắc tội rồi, dù đệ tử của đối phương là vương hầu hay tướng
quân, gã không đời nào nương tay.
“Tay ngươi là sao hả.” Răng Hàn Vi Vi còn ngâm ngẩm đau, giờ cũng nhận ra tay
gã liên tục ánh lên ngân sắc quang hoa, có phần cổ quái.
“Đây là Tinh quang mãng thân…” Hàn Vi Vi hỏi, Ngụy Tác kể luôn cả việc Lý Tả
Ý.
“Viễn cổ thiên long hài cốt thật sự? Huynh lấy được viễn cổ thiên long hài
cốt? Lý Tả Ý bị huynh làm cho phát điên?” Cơ Nhã và Nam Cung Vũ Tinh không
biết nói gì. Họ tuy đi theo đường gã sắp xếp, gần hư không dừng lại nhưng hai
ngày đi qua hai thành trì thì có nghe đến việc U Minh cung Cuồng Sơn chân nhân
Lý Tả Ý phát điên, đại chiến với chúng cường giả Huyền Phong môn. Hiện tại tin
Lý Tả Ý bị nhiều cường giả vây công mà vẫn thoát được đã chấn động cả Thiên
Huyền đại lục bắc bộ, nhưng họ không sao ngờ ngay cả việc này cũng liên quan
đến Ngụy Tác.
“Viễn cổ thiên long hài cốt thật ra thế nào, lấy ra cho ta xem.” Nghe nói đến
thứ bình thường không thấy, Hàn Vi Vi hưng phấn hẳn.
“Ngụy đạo hữu, hiện tại đã đợi được họ rồi, chi bằng tại hạ và Âm Lệ Hoa đạo
hữu xin từ biệt?” Ngụy Tác cùng bọn Cơ Nhã, Hàn Vi Vi lâu rồi không gặp, nói
chuyện như thế là bình thường nhưng không hiểu sao nữ tu có cảm giác bị bỏ rơi
nên nói thế.
“Hiện tại đi luôn?” Ngụy Tác không nghĩ sâu như thế, lắc đầu bảo: “Không nên
vội, chưa biết chừng Lâm Thái Hư còn ở gần đây, thêm mấy ngày nữa, chúng ta
cùng rời Thiên Huyền đại lục bắc bộ sẽ an toàn hơn.”
“Được, các vị cứ nói chuyện. Bọn tại hạ lui đi tĩnh tu, lúc nào đi nhớ gọi.”
Thấy Ngụy Tác bảo sẽ đưa minh, rồi gã ơ hờ nói xong thì quay lại nhìn bọn Hàn
Vi Vi, nữ tu đột nhiên bực mình, đoạn đi vào một gian tĩnh thất khác.
“Ngụy Tác, Lam đạo hữu tính cách lạnh lùng, không thích nói chuyện với người
khác hả?” Nam Cung Vũ Tinh khẽ hỏi Ngụy Tác.
“Không phải, thường thì y ngoài hơi ẻo lả ra không có gì khác thường.” Ngụy
Tác thấy nữ tu đi ra thì cũng phiền lòng.
“Các vị lâu rồi mới gặp lại, chắc có nhiều chuyện riêng.” Âm Lệ Hoa nhìn Ngụy
Tác đầy thâm ý đoạn mỉm cười: “Lần trước gặp tiểu đệ mới có một đạo lữ, lần
này biến thành hai, lần sắc chắc là ba.”
“Được rồi, thư the không nói đùa nữa, khi nào các vị đi nhớ bảo.” Ngụy Tác
chưa kịp nói gì, Âm Lệ Hoa đã xua tay, lướt đi.
“Không ngờ lần này lo uổng.” Âm Lệ Hoa đi rồi, Trương Châu Dự nghiên túc bảo
Ngụy Tác: “Bất quá tốt nhất mỗ và Sư Phi Thanh phải về tìm bọn lão Phong.”
“Hai vị về trước?” Ngụy Tác tỏ vẻ không hiểu, hỏi Trương Châu Dự, “Vì sao?”
“Theo kế hoạch, nếu huynh đệ thật sự chết trong tay Chân Võ thì bọn lão Phong
dùng Bổ thiên đan tìm một đại tông môn đối đầu với Chân Võ để giao dịch, giap
phương pháp luyện chế cho họ. Hiện tại huynh đệ không sao, nhỡ Chân Võ lan tin
không hay mà bọn lão Phong nghe được, giao phương pháp luyện chế Bổ thiên đan
đi thì không xong. Một đại tông môn toàn lực luyện chế Bổ thiên đan, chưa biết
chừng Thanh giáp trùng yêu đan bị gom sạch, những nguyên liệu không hiếm có
khi cũng thành hiếm.” Trương Châu Dự giải thích: “Truyền tống pháp trận quanh
đây không thể sử dụng, về cũng tốn thời gian lắm, để an toàn, mỗ và Sư Phi
Thanh lên đường ngay, hai bọn mỗ thân phận phổ thông, sẽ không nguy hiểm gì.
Các vị khi nào an toàn hẵng đi.”
“Đúng thế, một đại tông môn có mười mấy vạn đệ tử toàn lực luyện chế Bổ thiên
đan, nguyên liệu e sẽ bị bị quét sạch.” Ngụy Tác biết siêu cấp đại tông môn
như thế lấy được cách luyện chế Bổ thiên đan cũng không phân cho mỗi một đệ tử
dùng nhưng chỉ đệ tử tinh anh thì số lượng Bổ thiên đan tiêu hao cũng thập
phần kinh nhân. Đan dược kinh nhân tăng cường thần hải này tông môn nào cũng
cần, tất sẽ gom sạch nguyên liệu, dự trữ Bổ thiên đan.
Hơi trầm ngâm, Ngụy Tác càng tỏ ra ngưng trọng, “Tới đây, Bổ thiên đan càng
trọng yếu đới với chúng ta.”
“Ngụy Tác, là sao hả?” Trương Châu Dự biết gã có ý khác nên hỏi.
“Lần này mỗ tại Thanh Thành khư có lấy được thứ ghi chép về viễn cổ tu đạo
giới, theo đó Thiên khung rất có khả năng như dự liệu, sắp sụp đổ rồi.” Ngụy
Tác bảo Trương Châu Dự cùng bọn Cơ Nhã: “Thiên khung của Thiên Huyền đại lục,
uy năng tổn hao quá nghiêm trọng, có thể sụp bất cứ lúc nào!”
“Cái gì!” Trương Châu Dự cùng bọn Cơ Nhã rùng mình.
Thiên khung sắp hết thọ mệnh, cái tin này quá chấn động, đến độ không dám tin.
“Thiên khung thật sự sụp đổ, còn bao nhiêu thời gian nữa sẽ xảy ra?” Nam Cung
Vũ Tinh hít sâu một hơi, hỏi.
“Cụ thể còn bao nhiêu thời gian thì không thể xác định, lúc trước nứt liên
tục, mỗ tưởng sẽ sụp ngay nhưng gần đây không nứt thêm thì không thể xác
định.” Ngụy Tác bảo bọn Nam Cung Vũ Tinh: “Bất quá từ giờ phải chuẩn bị tình
hình trong vài năm nữa là sụp đổ.”
“Tin này không thể tùy tiện truyền bá đi.” Nam Cung Vũ Tinh lại bảo Ngụy Tác.
“Tất nhiên, bất quá Lệ Nhược Hải và mỗ có chút giao tình, hai vị về có thể cho
y biết tin này.” Ngụy Tác gật đầu, nói với Trương Châu Dự và Sư Phi Thanh còn
đang chấn kinh.
Tin này quá chấn động, nếu các siêu cấp đại tông môn biết, chưa biết chừng
Thần huyền cảnh tu sĩ đô cũng triệt để kinh động, không tiếc giá nào tìm ra
nguồn tin, biết là đúng thì các siêu cấp đại tông môn sẽ chuẩn bị, các tông
môn và tu sĩ khác cũng hoảng loạn, chưa biết chừng Thiên khung chưa sập thì
đạo giới Thiên Huyền đại lục đã đại loạn.
Với tu vi hiện tại và thân phận của gã, gã không thấy rằng mình nên làm chúa
cứu thế, cứu cả tu đạo giới trong cơn nguy nan để vạn cổ lưu truyền gì đó. Gã
chỉ muốn trước khi Thiên Huyền đại lục đại loạn thì tìm được thứ cần tìm, đề
thăng tự tu vi bản thân và cho họ, cứ minh triết bảo thân rồi tìm chỗ dừng
chân.
“Thanh giáp trùng yêu đan, mỗ có sai người thu gom không ít. Các vị mang về,
toàn lực luyện chế Bổ thiên đan, ít nhất đủ số lượng cần thiết.” Nhìn Trương
Châu Dự và Sư Phi Thanh đoạn Ngụy Tác ném một nạp bảo nang cho hai người, lấy
Hạo thiên ti nam và hai kim sắc pháp bảo đưa cho họ, “Hạo thiên ti nam này là
bán huyền giai pháp bảo, hai kim sắc pháp bảo đều là đạo giai thượng phẩm pháp
bảo, các vị cầm lấy, đi đường càng an toàn, bất quá Hạo thiên ti nam là mỗ lấy
được từ Huyền Vũ chân nhân, chưa đến lúc bất bắc dĩ thì đừng động dụng.”
“Được, không thể chần chừ, bọn mỗ về đây.” Trương Châu Dự và Sư Phi Thanh thu
ba pháp bảo lại rồi đi ngay.
Cả hai mang theo Hộ thần cổ phù của Tâm Hữu Lan còn Ngụy Tác có đỉnh cấp Hộ
thần cổ phù, sắp tới gã sẽ hộ tống Âm Lệ Hoa về Vân Linh đại lục nên sẽ phải
sử dụng truyền tống pháp trận ở cự ly siêu dài nên phải giữ lại.
“Ngụy Tác, huynh định luyện hóa viễn cổ thiên long hài cốt xong mới đi?”
Trương Châu Dự và Sư Phi Thanh đi rồi, Cơ Nhã những tưởng đã sinh ly tử biệt
với gã, nói chuyện với Nam Cung Vũ Tinh và Hàn Vi Vi một lúc đoạn hỏi.
“Đi, vào tĩnh thất đặt thiên long hài cốt đã.” Ngụy Tác gật đầu, cùng ba người
vào đó.
-o0o-
:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-
Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh
hơn nào :99: :99: