Thông Thiên Chi Lộ

Chương 537: Quả cầu đặc biệt

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Đan bình do lục sắc thủy tinh chế thành, có hình lá sen, hình như đang đựng
rất nhiều giọt suong bên trong.

Đan dược ít nhất cũng hơn một trăm viên.

Ngụy Tác lấy ra một viên, không có mùi vị nhưng linh khí ràn rạt, mềm như mỡ
đông.

“Thiên tinh đế đan!”

Cơ hồ đồng thời, Ngụy Tác và lục bào lão đầu kêu lên.

“Thiên tinh đế đan! Xem ra siêu cấp đại tông môn như Chân Võ và Ngọc Thiên
tông cũng giao dịch, không thì Bàn Long chân nhân cũng không dám giết đệ tử
Ngọc Thiên tông cướp đoạt đan dược.”

“Bàn Long chân nhân có nhiều Thiên tinh đế đan thế này, khẳng định để tu
luyện, xa xỉ quá!”

Llục bào lão đầu không nén được kêu lên, cho rằng Bàn Long chân nhân là phá
gia chi tử.

Thiên tinh đế đan, là đan dược Ngọc Thiên tông độc hữu, dùng Đế tinh giao
luyện chế thành.

Đan dược này, Chân Sùng Minh và Chu Tiếu Xuân từng lấy được, khi Ngụy Tác từ
Vân Linh đại lục về Tiểu Dạ sơn, phát hiện tu vi cả hai đại tiến thì đã hỏi,
Cơ Nhã cũng miêu tả kỹ về đan dược này cho gã và lục bào lão đầu nghe, nên giờ
cả hai mới nhận ra.

Ngọc Thiên tông, tại Thiên Huyền đại lục, cũng là siêu cấp đại tông môn như
Huyền Phong môn, Bắc Minh tông, nhưng tại Ngọc Thiên tông thì đan dược tăng
tốc tu luyện này cũng chỉ được dùng làm phần thưởng cho đệ tử tinh anh.

Chân Võ tông và Ngọc Thiên tông thực lực ngang ngửa, Bàn Long chân nhân có đan
dược này, khẳng định qua đường tông môn giao dịch với nhau.

Để có đan dược này, Chân Võ khẳng định rất tốn kém, Bàn Long chân nhân đem
Thiên tinh đế đan ra tu luyện, theo lục bào lão đầu thì đương nhiên thị cực kỳ
xa xỉ.

“Y đã có tu vi Kim đan tam trọng hậu kỳ, chỉ cần đột phá đến Kim đan tứ trọng,
đối với Chân Võ thì tốn kém thế có là gì.” Ngụy Tác không đồng ý với lục bào
lão đầu, nuốt luôn Thiên tinh đế đan.

“Kim đan tứ trọng, đỉnh cấp thiên giai thuật pháp, thực lực không kém gì tu sĩ
Kim đan ngũ trọng, tiếc là môn thuật pháp này y không mang theo. Ngụy Tác,
công hiệu Thiên tinh đế đan thế nào?” Lục bào lão đầu tiếc nuối thở dài.

Hiện tại nạp bảo nang của Bàn Long chân nhân đều được Ngụy Tác lấy ra, trừ
ngần ấy thi thể yêu thú và mấy đan bình thì một món pháp bảo cũng không có,
căn bản không ghi lại thuật pháp gì. Nếu có thì Ngụy Tác đã hớn hở xem xét chứ
quan tâm gì đến bình đan dược.

“Thiên tinh đế đan, một viên tương đương với đan dược luyện chế từ lục cấp đê
giai yêu đan, chỉ là linh khí cực kỳ tinh thuần, tốc độ luyện hóa gấp hơn hai
mươi lần.” Ngụy Tác nuốt Thiên tinh đế đan, chân nguyên tản ra, cảm nhận được
linh khí tinh thuần dấy lên. Linh khí này cũng như trong thượng phẩm linh
thạch, không có tạp chất.

“Một viên tương đương với đan dược luyện chế từ lục cấp đê giai yêu đan? Ngụy
Tác, coi như phát tài.” Lục bào lão đầu xuất hiện thần sắc cuồng hỉ, “Ngầy này
Thiên tinh đế đan, tuy không thể khiến ngươi đột phá đến Kim đan tam trọng,
nhưng sẽ khiến tu vi đề thăng không ít. Ngần này cao giai yêu thú để nuôi
dưỡng Phệ tâm trùng, khẳng định tiến giai không chỉ một lần.”

“Trong số thi thể yêu thú có mấy con phẩm giai tối cao, ngươi chọn giúp ta.”
Ngụy Tác nhướng mày, bảo lục bào lão đầu.

“Thần cương hống, thượng cổ dị thú, thất cấp trung giai. Lam dực hải long,
cũng là thất cấp trung giai yêu thú…”

Lục bào lão đầu nhìn Ngụy Tác, chỉ những con yêu thú thất cấp trở lên.

Trong cả núi yêu thú Bàn Long chân nhân săn được, thất cấp trở lên có mười hai
con.

Đếm mười hai yêu thú thất cấp trở lên xong, Ngụy Tác thu hết yêu thú còn lại
vào nạp bảo nang của Bàn Long chân nhân.

Ngụy Tác vỗ lên nạp bảo nang.

Nạp bảo nang lóe lên hoàng quang, Ngụy Tác lấy ra một cái đầu to.

Cái đầu có nhiều vết thủng nhưng diện mục phủ một lớp lấp lánh.

Cái đầu này là của bát cấp man hoang cự thú Hoang cổ bạch trạch.

Hiện tại dù chỉ còn là cái đầu nhưng vẫn phát ra khí tức rợn người.

Lấy đầu Hoang cổ bạch trạch ra, Ngụy Tác thả cả Phệ tâm trùng đoạn lấy thi thể
Bàn Long chân nhân, Cổ Ngạc động chủ và Bạch Kiếm Không ra.

Thân thể Bạch Kiếm Không tuy bị Bàn Long chân nhân chẻ thành mấy mảnh nhưng
vẫn hoàn chỉnh.

Vốn Ngụy Tác không dùng thi thể tu sĩ nuôi dưỡng Phệ tâm trùng, vì gã thấy ghê
tởm nhưng gã hiểu hiên tại mình đang gặp nguy hiểm.

Chân Võ tông tuyệt đối không tha cho tán tu như gã, nhất là sau khi gã giết
Bàn Long chân nhân.

Tin Bàn Long chân nhân chết không đồn ra, sau này lão vẫn không con tin gì,
Chân Võ khẳng định sẽ phái Kim đan tu sĩ càng lợi hại đi điều tra, truy sát
Ngụy Tác.

Siêu cấp tông môn như thế, lại có cả Thần huyền cảnh tu sĩ thì Ngụy Tác hiện
tại không chạm vào được.

Bạch Kiếm Không nằm trong Thiên Bắc tam hung, nếu tin lão chết trong gã đồn
ra, song hung chưa biết chừng sẽ đến đòi nợ.

Cả Cổ Ngạc động chủ, Kim đan tam trọng đại tu sĩ như lão không rõ có bối cảnh
gì.

Thiên khung có thể sắp sập, Ngụy Tác không lấy được Thanh hư đằng, nên giờ gã
mặc kệ tất cả, tìm cách đề cao thực lực cho Phệ tâm trùng đã, không thì đẳng
cấp của nó hiện tại với gã chỉ là vô dụng.

“Được! nên làm thế!” Lục bào lão đầu mãn ý kêu gào, với lão thì thi thể tu sĩ
và yêu thú không khác gì nhau. Đối với tuyệt đại đa số tu sĩ cũng vậy, không
nói các tông môn tu luyện âm lệ công pháp dùng thi thể tu sĩ luyện chế pháp
khí, ngay cả nhiều thượng cổ phật tông tu luyện phật môn công pháp cũng coi
nhục thân tu sĩ là cái túi da. Nhiều phật môn pháp bảo dùng xương sọ bản môn
đệ tử làm nguyên liệu luyện chế.

Ném ra ngần ấy thi thể cường giả, Ngụy Tác cầm nạp bảo nang của Cổ Ngạc động
chủ lên.

Một cái bóng trong suốt nằm trên đầu Hoang cổ bạch trạch rồi tiếng hút xoàn
xoạt vang lên.

Hút sạch não tủy Hoang cổ bạch trạch xong, Phệ tâm trùng nằm soài trên đỉnh
đầu Bàn Long chân nhân mà hút.

Tiếp đó, nó chợt co người, ngủ say sưa.

“Nhanh thế hả?!”

Ngụy Tác ngạc nhiên.

Dạo này gã không chăm nhiều cho Phệ tâm trùng, dùng thần thức quan sát nạp bảo
nang của Cổ Ngạc động chủ. Mọi thứ thập phần giản đan, trừ phổ thông đan dược
và linh thạch đại thì không có thêm pháp bảo, không có gì đặc biệt hữu dụng
với gã.

Chỉ có một kim sắc viên cầu, giống như pháp bảo nhưng linh khí thập phần cổ
quái, không hiểu phẩm giai nào.

Gã mới lấy kim sắc viên cầu khỏi nạp bảo nang của Cổ Ngạc động chủ thì Phệ tâm
trùng đã ngủ say.

“Chỉ Hoang cổ bạch trạch và Bàn Long chân nhân là khiến Phệ tâm trùng lại tiến
giai?!”

“Yêu thú và tu sĩ cao cấp thế này, đối với giá Phệ tâm trùng quả nhiên tương
đương với đạo giai đan dược! Ngụy Tác, còn một Kim đan tam trọng, một Kim đan
lưỡng trọng, ngần ấy yêu thú thất cấp trở lên, Phệ tâm trùng tiến giai ít nhất
cũng hai, ba cấp!”

Lục bào lão đầu hưng phấn gần như gào lên.

Lão cùng Ngụy Tác nuôi dưỡng Phệ tâm trùng lâu rồi, biết nó ngủ say là tiêu
chí tiến giai, chỉ cần hưn mười ngày sau tỉnh lại Phệ tâm trùng sẽ chính thức
tiến giai.

Ngụy Tác chuẩn bị ngần ấy thi thể cường giả, không ngờ chỉ Hoang cổ bạch trạch
và Bàn Long chân nhân đã đủ cho Phệ tâm trùng thăng cấp!

Yêu thú và tu sĩ cỡ này, tác dụng đối với Phệ tâm trùng quá lớn!

“Tiến giai vài cấp, uy năng thuật pháp của Phệ tâm trùng tương đương với tu sĩ
Kim đan kỳ nhất trọng, không giểu sẽ có chủng tộc dị năng gì.”

“Ngụy Tác, ngươi chọn nuôi dưỡng Phệ tâm trùng đúng là nhặt được bảo vật! Bất
quá dù Linh Thú cung cũng không thể có ngần ấy cao giai yêu thú, thậm chí Kim
đan tu sĩ để bồi dưỡng!”

“Lần này tổn thất nhiều Tuyệt diệt kim đan, chạm vào đại đối đầu, bất quá cũng
được một món huyền giai pháp bảo, thêm Phệ tâm trùng thì cũng không thiệt.”
Ngụy Tác kinh hỉ vô cùng.

Tới đây Phệ tâm trùng khẳng định sẽ ngủ một thời gian, gã cho nó nạp bảo nang
trung, mọi thi thể được nhét vào theo.

“Pháp bảo gì nhỉ?”

Ngụy Tác cúi đầu nhìn kim sắc viên cầu.

Kim sắc viên cầu thập phần đặc biệt, thoạt nhìn thì như đúc bằng kim sắc tinh
kim nhưng nhìn kỹ thì trên mặt tụ tập vô số tinh kim tiểu trùng như ruồi
nhặng.

Vù!

Ngụy Tác dồn chân nguyên vào, tinh kim tiểu trùng bay lên dày đặc trước mặt.

Tiểu trùng trông như con nhặng nhưng nhỏ hơn, tổng thể tới hơn nghìn con.

Tinh kim tiểu trùng bay lên thì phía trong viên cầu lộ ra một tinh cầu trong
suốt.

“À!”

Ngụy Tác tỏ vẻ kinh nghi bất định, tựa hồ định dùng tâm niệm điều khiển pháp
bảo nhưng vô dụng. Do dự một chốc, lại một làn chân nguyên dồn vào tinh cầu.

Tình cảnh khiến gã và lục bào lão đầu kinh ngạc xuất hiện.

Tinh kim tế trùng bay hết ra ngoài.

Ngụy Tác không hiểu huyền hư gì, nửa tuần hương sau, ánh mắt đang nhìn thủy
tinh cầu chăm chú chợt lóe lên.

Gã ra hiệu cho lục bào lão đầu, lão thu lại vào Dưỡng quỷ quán, còn gã vừa
nhìn thủy tinh cầu, vừa lướt tới một phía.

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-
Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh
hơn nào :99: :99:

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận