Thông Thiên Chi Lộ

Chương 520: Kim đan lưỡng trọng

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

“Sao càng lúc càng mạnh nhỉ!”

Lục bào lão đầu cảm giác được uy năng kim đan hà quang của Ngụy Tác đang tăng
cường.

“Kim đan lưỡng trọng! Y sắp đột phá đến tu vi Kim đan lưỡng trọng!”

Đột nhiên, lục bào lão đầu phản ứng quá lai liễu thập yêu tự, phát xuất liễu
nhất thanh kinh hô.

Kim đan hà quang từ mi tâm gã liên tục ánh lên.

Còn thể nội chân nguyên bị kim đan rút đi, cứ giảm dần.

Lục bào lão đầu tuy không biết tình hình thể nội gã nhưng đoán không sai tí
nào.

Ngụy Tác trong chính lúc này lại đột phá đến tu vi Kim đan lưỡng trọng!

Lần trước gã lấy được Chân Võ chí bảo Thất khiếu tiên đan đã đột phá đến Kim
đan nhất trọng hậu kỳ.

Không có gì bất ngờ thì dù gã không tu luyện, mấy tháng nữa là sẽ đột phá đến
tu vi Kim đan lưỡng trọng.

Trong Bích ngọc đạo liên, trừ nguyên khí trực tiếp tăng cường kim đan thì cũng
có không ít linh khí, lúc Bích ngọc đạo và nguyên khí tan ra, gột rửa Huyền
chân tiểu lộ thảo và mảnh vỡ Diệu thụ mang theo cực kỳ nhiều linh khí tinh
thuần.

Lần này vừa hay giúp Ngụy Tác từ Kim đan nhất trọng đột phá đến Kim đan lưỡng
trọng!

Với gã đúng là niềm vui bất ngờ.

“Oành!” “Oành!” “Oành!”

Trong nội thị của gã, kim đan được Bích ngọc đạo liên tưới nhuần, đã tăng
cường không ít, lại bành trướng!

Bao nhiêu vết gồ từ lần bành trướng trước trên vỏ kim đan vỡ tan.

Nhưng không phải nứt vỡ mà mỗi một vết nứt đều có vô số huyền ảo quang phù nối
liền, tham lam nuốt lấy chân nguyên.

Chân nguyên vào kim đan lại ép lại mà biến hóa, kim đan to dần lên.

“Oành!”

“Oành!”

“Oành!”

Không biết liên tục chấn động, bành trướng bao nhiêu lần, quang văn trên kim
đan đều ngưng kết lại, hình thành những đường gồ rõ ràng.

Mỗi đường gồ có vô số điều phù lục huyền ảo.

Kim đan hà quang của gã triệt để ổn định.

Kim đan lưỡng trọng!

Trong chốn hung hiểm này, Ngụy Tác lại đột phá thành tu sĩ Kim đan lưỡng
trọng.

“Ầm!”

Vết nứt ngưng đọng, bành trướng kết thúc, Ngụy Tác cảm thấy tinh thần, cảm tri
lại tăng tiến.

Đan khí hùng hậu tùy theo hơi thở cứ từ kim đan tràn ra gột rửa trứ thân thể.

Thể nội chân nguyên lưu động, dưới tác dụng của kim đan thì thắt lại, ngưng
tụ.

Ngay cả thời gian cũng trôi chậm hơn.

Ngụy Tác phát ra toàn bộ thần thức!

Tức thì gã tỏ vẻ hưng phấn cực độ.

Kim đan hoàn thành lần bành trướng đầu tiên, đột phá đến tu vi Kim đan lưỡng
trọng thì thần thức của gã cũng tăng theo, hiện tại gã quét thần thức sẽ cảm
tri rõ cảnh vật trong vòng bảy trăm trượng.

“Oành!”

Kích động vô vàn, Ngụy Tác lại tế xuất kim đan.

“A!”

Lục bào lão đầu lồi mắt, lão thấy kim đan của Ngụy Tác rất lớn, như một quả
dưa!

“To thế này hả?”

Không chỉ lục bào lão đầu, ngay cả Ngụy Tác lúc thấy kim đan của mình cũng cả
kinh.

Vật gì cũng phải so sánh, kim đan của tu sĩ Kim đan nhất trọng thường chỉ cỡ
trứng gà, tu sĩ Kim đan lưỡng trọng mới cỡ trứng ngỗng, như thế cũng là tu sĩ
Kim đan lưỡng trọng tu luyện công pháp cao cấp rồi.

Nhưng của gã còn hơn cả ba quả trứng ngỗng, lực xung kích tất cực kỳ đáng sợ.

Tu sĩ Kim đan lưỡng trọng khác, trên kim đan chỉ có mấy đường vằn mờ còn của
gã không khác gì con rết bò lên.

“Xoạt!”

Mắt Ngụy Tác lóe lên, không khí quanh viên kim đan to đến biến thái bị kim đan
hà quang thổi rung rinh.

Tử sắc hà quang ngưng thành hình viễn cổ thiên long.

Kim đan hà quang ngưng thành tử sắc thiên long cả chục trượng, uy thế cực kỳ
kinh nhân, thân thể thiên long càng ngưng tụ, tử quang điểm điểm, trông như
từng dải phù lục.

“Ngụy Tác, giờ thì đạo giai thượng phẩm pháp bảo đối với ngươi cũng vô dụng
rồi.”

Thấy uy thế kim đan hà quang ngưng hình của gã, ngưng thành tử sắc thiên long,
lục bào lão đầu chêm vào.

Tu vi từ Kim đan nhất trọng đột phá đến Kim đan lưỡng trọng, chân nguyên đề
thăng, thuật pháp cũng có uy lực hơn hẳn.

Thái cổ hung hỏa của Ngụy Tác, kể cả Ám hoàng kiếm khí lấy được của Huyền Vũ
chân nhân đều có uy năng đạo giai thượng phẩm, với tu vi hiện tại của gã thi
triển, uy năng khẳng định ít nhất cũng bán huyền giai.

Tử sắc thiên long khẳng định còn trên bán huyền giai.

Gã còn có Trường hà thao thiên quyển và Hạo thiên ti nam đều là bán huyền giai
pháp bảo, cả bộ pháp bảo bán huyền giai Minh nguyệt lôi châu pháp trận, có thể
nói trang bị của gã được thay máu mạnh mẽ.

Tính đi tỉnh lại thì chỉ thiếu một món pháp bảo phòng ngự bán huyền giai trở
lên.

Hắc thủy liên của gã là pháp bảo có thể trưởng thành nhưng hiện tại còn chưa
đạt đạo giai thượng phẩm, muốn đạt bán huyền giai trở lên cần tìm nguyên liệu
có thủy linh nguyên khí kinh nhân để tôi luyện.

“Mặc kệ có hữu dụng hay không, xử lý chỗ linh dược còn lại đã.”

Bình thường đột phá đến tu vi Kim đan lưỡng trọng, Ngụy Tác chắc hớn hở lắm,
có điều ở chỗ thế này, thoát được hay không còn chưa biết, niềm vui tu vi đột
phá giảm nhiều. Tử quang lóe lên, thu kim đan lại, Ngụy Tác không thử uy năng
thuật pháp khác mà hỏi lục bào lão đầu.

“Năm nhánh này đều có thể trực tiếp luyện hóa, đề thăng tu vi. Tuy hiệu lực
không như Huyền chân tiểu lộ thảo, nhưng cũng có ích. Chỉ là dược lực tương
xung, chỉ có thể luyện hóa riêng rẽ, cần thời gian nhất định. Năm nhánh này
không tan mất dược lực, ngươi muốn luyện hóa lúc nào cũng được.”

“Mấy nhánh kia cứ dùng đan bình nút kín là dược…”

“Mấy nhánh này dùng Bảo nguyên ngọc hạp đựng, Bảo nguyên ngọc hạp lý trừ mầm
Diệt tiên đằng thì còn chứa được nữa, mấy thứ này có thể phối hợp với yêu đan,
luyện chế cao giai đan dược…”

“…”

Lục bào lão đầu cũng muốn thoát khỏi chỗ quỷ quái này nên không lắm lời, tách
linh dược còn lại ra xử lý.

Số linh dược lấy được ở Linh Diệu cốc cùng mấy nhánh bị Ngụy Tác luyện hóa thì
là bốn mươi ba nhánh.

Trong số này, lục bào lão đầu xác định được sĩ Kim đan kỳ như Ngụy Tác không
dùng tới, để lại cho Hàn Vi Vi và Nam Cung Vũ Tinh là mười một loại.

Ba mươi hai nhánh kia có năm nhánh có thể trực tiếp luyện hóa đề thăng tu vi,
ba nhánh trực tiếp luyện hóa để tăng cường khí huyết, thọ nguyên.

Trừ ra, hai mươi tư nhánh linh dược còn lại có mười tám nhánh để phối hợp với
nguyên liệu khác luyện chế cao giai đan dược, có cả Tiếp dẫn tiên thảo để
luyện Tiếp dẫn tiên đan.

Trừ Chu du quả cần ngô đồng mộc hạp đặc biệt để bảo tồn, đành nhìn nó tan dược
lực biến thành phế vật chi ngoại, còn lại Ngụy Tác thu hết.

Tu sĩ khác e rằng không có đủ đồ đựng linh dược đủ chất liệu nhưng Ngụy Tác
sau trận chiến Tiểu Dạ sơn đã hạ ngần ấy cao giai tu sĩ thì những thứ này gã
quá nhiều. Hiện tại gã có cả mớ nạp bảo nang, đủ để mở tiệm.

Bất quá lục bào lão đầu vẫn không nhận ra sáu nhánh linh dược.

Lục bào lão đầu có mấy kiến thức vạn năm tích lũy, khả năng nhận ra linh dược
hơn bất kỳ đỉnh cấp luyện đan sư nào của Thiên Huyền đại lục, linh dược mà lão
không nhận ra thì chỉ cực ít tu sĩ vô tình đọc được ghi chép mới biết.

Trong sáu nhánh có bốn nhánh hình cây cỏ, một nhánh là đóa hoa màu đỏ sậm, và
một chùm quả lam hắc sắc.

Từ màu sắc và mùi vị thì đều không phải phổ thông linh dược, chỉ là không nhận
ra nên Ngụy Tác không dám thử liều, cân nhắc một lúc thì gã lấy ra sáu bạch
ngọc đan bình, định cứ nhét vào đã.

Nhưng bạch ngọc đan bình không thích hợp bảo tồn vài linh dược, hỏng thì hỏng,
Ngụy Tác cũng bó tay.

“Ực, ực!”

Lúc gã định thu sáu nhánh này lại thì Dương chi điểu đột nhiên ra vẻ khoa chân
múa tay.

“Lẽ nào trong số này có linh dược mà ngươi nhận ra, không cần giữ nữa mà ngươi
cứ việc luyện hóa?” Thấy Dương chi điểu như thế, Ngụy Tác và lục bào lão đầu
nhìn nhau, rồi hỏi nó.

Ngụy Tác nhiều nhiều yêu thú có năng lực nhận ra linh dược đặc biệt hơn xa tu
sĩ.

“À!”

Nhưng Ngụy Tác ngẩn người vì linh điểu lại lắc đầu, còn dùng cánh chỉ vào
mình.

“Ý ngươi là trong này có linh dược có ích với ngươi?” Lục bào lão đầu lên
tiếng.

Dương chi điểu gật đầu đầy nhân tính hóa.

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-
Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh
hơn nào :99: :99:

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận