Thông Thiên Chi Lộ

Chương 498: Thất khiếu tiên đan

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

“Ám hoàng kiếm khí” có hai thủ đoạn công kích.

Một là kiếm khí dài mấy trăm trượng, rộng mấy trượng.

Đương nhiên với tu vi hiện tại của Ngụy Tác, thi triển không thể đạt tới uy
năng như Huyền Vũ chân nhân.

Kiếm khí uy thế kinh nhân, theo gã tính toán thì với tu vi hiện tại mà thi
triển thì uy năng hơi kém hơn thái cổ hung hỏa.

Nhưng tốc độ kích phát lại thập phần kinh nhân.

Theo gã tính toán thì nhanh hơn thái cổ hung hỏa chừng năm phần.

Thời gian phát hai ngọn thái cổ hung hỏa đủ cho gã phát ra ba ngọn Ám hoàng
kiếm khí.

Thiên cấp thuật pháp dù uy năng hay tốc độ kích phát đều cao hơn thuật pháp
bình thường.

Tốc độ kích phát thái cổ hung hỏa vốn đã rất nhanh, nhanh hơn Băng Ly chân
quyết nhiều.

Tốc độ kích phát Ám hoàng kiếm khí thật sự kinh người.

Đối với tu sĩ, thần thức càng mạnh, phản ứng càng nhanh, điều động chân
nguyên, kích phát thuật pháp càng nhanh.

Thần thức của gã thậm chí còn hơn tu sĩ Kim đan tứ trọng nên tốc độ thi phóng
thuật pháp và pháp bảo so với tu sĩ Kim đan tam trọng như Huyền Vũ chân nhân
thì vẫn chiếm thượng phong.

Vốn tốc độ kích phát kim sắc đại thủ của Huyền Vũ chân nhân nhanh hơn thuật
pháp thông thường nhiều nhưng đụng Ngụy Tác thì lại lép vế về tốc độ thi pháp.

“Ám hoàng kiếm khí”, đối với Ngụy Tác đúng là niềm vui vô vàn, vì với thần
thức của gã, tốc độ thi triển thuật pháp này cực kỳ kinh nhân.

Nếu đối phó tu sĩ Phân niệm cảnh, e rằng đối phương chưa kịp thi triển một đạo
thuật pháp, thậm chí pháp bảo phòng ngự chưa kịp giở ra thì đã mất mạng.

Gặp tu sĩ Kim đan kỳ cũng cực kỳ hữu dụng, đối phương khả mới phát được một
đạo thuật pháp thì gã đã liên tục phát ra hai làn kiếm khí.

Trừ tốc độ kích phát kinh nhân thì “Ám hoàng kiếm khí” còn có thủ đoạn công
kích khác.

Cũng là thủ đoạn Huyền Vũ chân nhân đả thương Ngụy Tác, ngưng kiếm khí thành
một cây trụ.

Tốc độ kích phát kiểu đó hơi chậm, chậm hơn Ngụy Tác kích phát thái cổ hung
hỏa ba phần nhưng uy năng cao hơn Ám hoàng kiếm khí phát nhanh hai phần.

Như thế uy năng công kích đã cao hơn thái cổ hung hỏa.

Ngụy Tác tính rằng khi tu vi đột phá nhất trọng, đạt Kim đan lưỡng trọng, Ám
hoàng kiếm khí sẽ cao hơn bán huyền giai pháp bảo, gần đạt huyền giai.

Lúc nào dùng kiếm khí nhanh hay chậm là tùy lựa chọn khi đấu pháp.

Ám hoàng kiếm khí, đối với Ngụy Tác cũng thập phần hữu dụng, là thu hoạch đáng
kể.

Lĩnh ngộ một hồi, nhận ra môn thuật pháp này không có vấn đề gì, Ngụy Tác
không nhiều lời, trực tiếp đưa ám kim sắc cổ phù cho lục bào lão đầu.

Gã biết lục bào lão đầu sẽ hỏi cổ phù là vật gì.

Đặt cổ phù xuống, Ngụy Tác lấy cái chìa khóa màu cổ đồng mà Huyền Vũ chân nhân
sử dụng, cái đỉnh màu xanh phun cương phong, hơn trăm hoàng sắc tinh cầu bố
thành lôi trận, huyền quy phi độn pháp bảo ra.

Huyền quy phi độn pháp bảo cực lớn, cơ hồ lấp đầy thạch thất của Ngụy Tác.

“Lão đầu, xem thử vật này còn tác dụng gì không?”

Đặt xuống, Ngụy Tác chỉ vào huyền quy phi độn pháp bảo.

Phi độn pháp bảo này đen tuyền, thập phần trầm trọng, nhìn kỹ thì mai rùa và
thân rắn bò trên đó đều đầy phù văn cứng đanh như đúc cùng một lúc, trông cũng
không mới mẻ gì, chắc phải từ hơn nghìn năm trước.

“Phù văn pháp trận này là đặc hữu của tông môn của y, không thể khôi phục.”
Lục bào lão đầu đáp, không tỏ vẻ gì kinh ngạc, tựa hồ qua thần sắc của Ngụy
Tác là biết trong ám kim sắc cổ phù ghi lại Ám hoàng kiếm khí. “Bất quá dù gì
nó cũng do Huyền văn cương luyện chế thành, là nguyên liệu luyện khí không tệ,
ngươi thu lại, sau này có thể đem luyện chế thai thể pháp bảo.”

Theo hướng lục bào lão đầu chỉ, Ngụy Tác nhận ra chỗ tinh kim bị Thực huyết
pháp đao xung kích vỡ một vết có hoa văn.

Nhìn thêm một chút, gã không nói nhiều mà thu lại.

“Đây là Hạo thiên ti nam, vật này còn lưu truyền thì không biết Hạo thiên la
bàn còn lưu truyền không.”

Lục bào lão đầu chắp tay sau lưng nhìn cổ đồng sắc pháp bảo bình luận.

“Hạo thiên ti nam? Đây là pháp bảo phẩm giai gì? Hạo thiên la bàn là cái gì?”
Ngụy Tác thu cổ đồng sắc pháp bảo lại.

“Hạo thiên la bàn từ thời của ta đã là một món huyền giai trung phẩm pháp bảo
nổi danh. Hạo thiên ti nam mô phỏng pháp trận trên Hạo thiên la bàn mà luyện
chế, uy năng chỉ bán huyền giai.” Lục bào lão đầu nhìn Ngụy Tác, ra vẻ ngươi
có biết gì đâu, “Bất quá nguyên liệu luyện chế Hạo thiên ti nam cũng như Hạo
thiên la bàn, đều có Hạo thiên tinh kim. Hạo thiên tinh kim là loại tinh kim
bền nhất tu đạo giới, không sợ thuật pháp xung kích. Trước thời viễn cổ đại
năng tạo ra Thiên khung, pháp khí phòng ngự đứng đầu tu đạo giới là Hạo thiên
kính, dùng tinh kim này luyện chế thành.”

Ngụy Tác gật đầu, không nhiều lời, thu pháp bảo này vào nạp bảo nang đựng pháo
bảo thường dùng.

Lục bào lão đầu khoe kiến thức, bảo vật này là đồ phỏng chế nên coi thường
nhưng bán huyền giai pháp bảo tại tu đạo giới hiện tại rất hiếm có, trong tay
Ngụy Tác thì lợi hại nhất cũng chỉ là Trường hà thao thiên quyển, bán huyền
giai mà thôi.

Vật này là trấn sơn chi bảo của Huyền Vũ tông. Nếu bình thường mà lấy được thứ
thế này, Ngụy Tác tất kinh hỉ cực độ. Nhưng vì lúc giao đấu với Huyền Vũ chân
nhân, gã đã biết pháp bảo này là bán huyền giai nên thần sắc mới không có gì
ngạc nhiên lắm.

“Vật này chắc là của thời các ngươi, không phải cổ bảo.”

Lục bào lão đầu như giám định sư, đi quanh cái đỉnh, nói thế.

Cái đỉnh màu xanh không có chữ, chỉ có phù văn hình giao long phun mây nhả
khói.

Ngụy Tác cho luôn vào pháp bảo nạp bảo nang thường dùng.

Tuy không biết tên pháp bảo này, nhưng lúc trước Huyền Vũ chân nhân sử dụng
thì gã đã nhận ra uy năng không chỉ đạt mức đạo giai thượng phẩm, phạm vi bao
trùm cũng năm, sáu trăm trượng, rất hữu dụng khi đối phó tu sĩ và yêu thú trên
quy mô lớn, có tác dụng khắc chế với tu sĩ và yêu thú độn tốc kinh nhân, thậm
chí biết thuấn di.

“Vật này ta chưa thấy, chắc là pháp trận thành bộ. Ngươi thử là biết.” Lục bào
lão đầu nhìn kỹ mớ hoàng sắc tinh cầu đoạn bảo.

Ngụy Tác quét thần thức, nhãn quang lóe lên, tựa hồ có thêm phát hiện.

Gã dùng chân nguyên bao lấy hơn trăm hoàng sắc tinh cầu, lấy Thanh minh pháp y
từ nạp bảo nang ra mặc vào rồi nhét Dưỡng quỷ quán xuống ngực áo, phá ta loạn
thạch chặn thông đạo, nhảy ra ngoài sơn cốc.

Chân nguyên thử dồn vào một hoàng sắc tinh cầu, còn lại đều rực quang hoa, tà
tay gã bắn ra, liên tục khảm vào sơn cốc.

Hoàng sắc tinh cầu rực lôi quang, dấy lên vô vàn lôi cầu.

Không đợi lôi cầu bay lên, mục quang Ngụy Tác lóe lên, lôi cầu lại tan đi, gã
thu hết hoàng sắc tinh cầu vào nạp bảo nang.

Gã đã thử được mấy quả cầu này là pháp trận thành bộ, cách thi triển thập phần
giản đan.

Điều khiển pháp trận này rất tiêu hao chân nguyên.

Huyền Vũ chân nhân khiến được lôi cầu ngăn cách giữa y và gã, nhưng thủ pháp
khống chế đó không có trong pháp trận này. Pháp trận chỉ có thể kích phát lôi
cầu, rồi tu sĩ khống chế hoàng sắc tinh cầu khiến trong vòng mấy dặm liên tục
có lôi cầu oanh kích. Có pháp trận này là có một món pháp bảo công kích bán
huyền giai, Huyền Vũ chân nhân khống chế như thế là nhờ có thuật pháp khác.

Bất quá uy năng bán huyền giai cũng rất hiếm có.

Dù không có Ám hoàng kiếm khí, chỉ hai món bán huyền giai này cũng đủ cho thực
lực của gã tăng thêm một cấp.

“Đây là Thất khiếu tiên đan!”

Ngụy Tác về thạch thất, đổ sạch mọi thứ trong nạp bảo nang của Huyền Vũ chân
nhân ra đếm. Trong nạp bảo nang này, yêu thú đều từ ngũ cấp đê giai trở lên,
linh thạch đại chứa lượng thượng phẩm linh thạch tương đương với hai trăm vạn
hạ phẩm linh thạch. Đột nhiên, đang kiểm kê đan bình và tạp vật của Huyền Vũ
chân nhân thì một thủy tinh đan bình đựng một viên đan dược khiến gã và lục
bào lão đầu run lên.

Viên đan dược này cỡ trứng gà, có bảy lỗ, toát lên xích kim sắc quang hoa theo
tiết tấu như đang thở.

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-
Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh
hơn nào :99: :99:

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận