Mục quang Ngụy Tác âm trầm hẳn.
Huyền quy phi độn pháp bảo lớn cỡ căn phòng lơ lửng trên không, kim sắc đại
thủ chụp lấy Hoang cổ bạch trạch, Ngụy Tác hơi nhìn lên, chỉ thấy bóng phi độn
pháp bảo và Hoang cổ bạch trạch che kín, không thể thấy ai đang thi triển.
Gã nhận ra uy năng kim sắc cự thủ hơn nhiều Trường hà thao thiên quyển.
Kim sắc cự thủ do thuật pháp hình thành, cộng thêm uy áp của tu sĩ này lúc
xuất hiện thì tu vi hoàn toàn không kém Thiên La chân nhân, cũng là Kim đan
tam trọng đại tu sĩ.
Tu sĩ cỡ này, đối với Ngụy Tác thường thì tránh được là tránh, không nên chạm
vào.
Hoang cổ bạch trạch đã bị Ngụy Tác đánh cho gần chết, gã lại tiêu hao một viên
Tuyệt diệt kim đan, thường thì Kim đan tam trọng đại tu sĩ cũng không dễ dàng
đối phó được Hoang cổ bạch trạch. Tu sĩ này rõ ràng định cướp trắng công lao.
Một tu sĩ sắp hạ được yêu thú, chuẩn bị thu nhận chiến lợi phẩm thì đột nhiên
mọc ra một tu sĩ cướp mất thì quả thật quá thiếu đạo nghĩa.
“A! Vô sỉ thật, tình huống này mà còn cướp bảo vật!”
“A! Bát cấp yêu thú, Hoang cổ bạch trạch, xương sống Hoang cổ bạch trạch cộng
với yêu đan có thể luyện chế cốt khí, kích phát được bạch sắc chướng khí, uy
năng khẳng định thập phần kinh nhân.”
Lục bào lão đầu đau lòng.
“Huyền Vũ chân nhân!”
Ở góc thinh không khác, thấy phi độn pháp bảo hình huyền quy xuất hiện, Lệ
Nhược Hải biến sắc.
Từ chỗ của y dễ dàng nhìn rõ điều khiển phi độn pháp bảo này là một đạo nhân
gầy gò, mặt mũi lạnh lùng, mặc ám kim sắc đạo bào. Thân ngoại linh khí của đao
nhân cũng màu đen tuyền, hình thành hình huyền vũ.
Cạnh đạo nhân mặc ám kim sắc đạo bào còn một công tử phong độ rỡ ràng, chỉ
chừng hai mươi tám, hai mươi chín tuổi, mặc y phục màu trắng, tóc buộc bằng
vòng ngọc tím, diện mạo còn anh tuấn hơn Lệ Nhược Hải mấy phần. Y đứng trên
phi độn pháp bảo, chắp tay sau lưng, thoải mái tự tại, không lo lắng đến cao
giai yêu thú tại trường.
Tu sĩ này không hề lộ ra linh khí nhưng khí tức khẳng định là tu sĩ Kim đan
kỳ.
“Hứa Thiên Ảo! Sao y lại ở đây!”
Thấy tu sĩ đó, nhãn thần Lệ Nhược Hải lạnh đi.
Thần sắc của y cho thấy thân phận hoặc tu vi này còn khiến y e dè hơn đạo nhân
mặc ám kim sắc đạo bào.
“Không xong!”
Đột nhiên thấy đạo nhân mặc ám kim sắc đạo bào kích phát kim sắc cự thủ, nhấc
Hoang cổ bạch trạch lên như muốn cướp đi, mí mắt Lệ Nhược Hải giật giật, lấy
ra một chiếc bạch sắc cốt tiêu ngậm vào miệng.
Y hơi nín thở vì sau tiếng nổ, lưỡng đạo hắc sắc quang hoa và một đạo cự lãng
va lên kim sắc cự thủ.
Phát ra công kích là Ngụy Tác.
Nếu lục bào lão đầu không bảo Hoang cổ bạch trạch hữu dụng, Ngụy Tác còn nhịn
được cục tức này nhưng lão đã bảo Hoang cổ bạch trạch có thể luyện chế thành
pháp bảo lợi hại, lại thêm tổn hao một viên Tuyệt diệt kim đan mà đối phương
không coi gã ra gì thì bảo sao gã ném được.
Nếu liều mạng, tổn hao một viên Tuyệt diệt kim đan mà vô dụng thì thà dùng
luôn hai viên để đối thủ biết phải trả cái giá nào!
“Ầm!”
Kim sắc cự thủ thượng thủng một lỗ, chực tan vỡ.
“Tiểu bối ở đâu, muốn chết hả!”
Trên huyền quy phi độn pháp bảo, đạo sĩ mặc ám kim sắc đạo bào nghiêm mặt phất
tay áo, một đạo ám kim sắc kiếm khí tràn ra, biến thành dài hai, ba trăm
trượng, rộng mấy trượng chém vào Ngụy Tác.
“Ngụy Tác, y là Huyền Vũ chân nhân, Huyền Vũ tông tông chủ, tu sĩ Kim đan tam
trọng, tu luyện nhiều loại thiên cấp thuật pháp, nhất thân thần thông còn hơn
cả Thiên La chân nhân. Y thì có lẽ đạo hữu không ngại nhưng tu sĩ cạnh y thì
không nên chạm vào!”
“Người đó tên Hứa Thiên Ảo, là Chân Võ thiếu chủ! Chân Võ tông tông chủ Đô
Thiên thần quân là phụ thân y, Thần huyền cảnh tu sĩ! Y cũng có tu vi Kim đan
tam trọng, một trong mấy thiên tài tu sĩ nổi danh nhất Thiên Huyền đại lục
trung bộ. Thực lực tuyệt đối không kém hơn Huyền Vũ chân nhân.”
Cùng lúc, tiếng truyền âm vọng vào tai Ngụy Tác, do Lệ Nhược Hải dùng bạch sắc
cốt tiêu truyền âm cho gã.
“Chân Võ tông thiếu chủ!”
Bạch quang lóe lên, Ngụy Tác trực tiếp dùng Như ý linh lung tháp tránh khỏi ám
kim sắc kiếm khí cơ hồ cắt cả đất trời của Huyền Vũ chân nhân. Nghe Lệ Nhược
Hải truyền âm, gã cũng chấn động.
Chân Võ tông, cũng như Huyền Phong môn, Bắc Minh tông, được xếp vào hàng siêu
cấp đại tông môn của Thiên Huyền đại lục, môn hạ đệ tử mấy chục vạn, Kim đan
tu sĩ có đến hơn hai mươi người!
Tông môn cỡ này, với tu đạo giới cũng là siêu cấp cự bá, có cả Thần huyền cảnh
tu sĩ. Linh Thú cung cũng không dám chạm vào.
Ngụy Tác hiểu rõ nếu động thủ với Hứa Thiên Ảo và Huyền Vũ chân nhân, Lệ Nhược
Hải đành coi như không quen, không dám trợ lực.
“Được!”
Nhãn quang lóe lên, Ngụy Tác quyết định.
“Oành”, Trường hà thao thiên quyển lại dấy lên, hòa với thái cổ hung hỏa và
một đạo hắc sắc quang trụ, trực giáng vào huyền quy phi độn pháp bảo.
“Muốn động thủ với ta, tu vi của ngươi non lắm.”
Huyền Vũ chân nhân cười lạnh, nhận ra Ngụy Tác chỉ là tu sĩ Kim đan nhất
trọng.
“Phù!”
Cổ đồng sắc pháp bảo hình chìa khóa từ tay áo y hiển nhiện, phát ra quang hoa
ngưng thành một chiếc thuyền cổ kính, đồng thời kim quang bừng lên thành kim
sắc cự chưởng.
Hai thứ này từ trên ép xuống, chấn tan cả thái cổ hung hỏa và hắc sắc quang
trụ của gã.
Cùng lúc, bạch quang lóe lên, Ngụy Tác biến mất, xuất hiện ở sau Hoang cổ bạch
trạch.
Lặng lẽ vung tay, tế xuất phi kiếm cánh cửa chém mạnh, cắt đầu Hoang cổ bạch
trạch đã không còn sức trả đòn.
Đồng thời Huyền sát quỷ trảo chụp lấy yêu đan vào nạp bảo nang.
“Tiểu bối, muốn chết!”
Huyền Vũ chân nhân nổi giận, không ngờ tu sĩ kém xa mình lại dám chính diện
động thủ, thậm chí dám lấy cả Hoang cổ bạch trạch ngay trước mắt y.
“Xoạt!”
Một đạo ám kim sắc kiếm khí chém xuống đầu Ngụy Tác.
Ngụy Tác vừa giết Hoang cổ bạch trạch, hút lấy yêu đan, nhất thời không kịp
thi triển thuật pháp và pháp bảo.
“Chát! Chát!”. Kim sắc linh quang quang tráo và thổ hoàng sắc linh quang quang
tráo quanh gã bị đạo ám kim sắc kiếm khí chém gục!
Ám kim sắc kiếm khí có uy năng cực kỳ đáng sợ, tựa hồ có thể nhờ vào chân
nguyên kích phát, duy trì uy năng, ít nhất cũng là thiên cấp trung giai thuật
pháp!
Ngụy Tác những tưởng bị ám kim sắc kiếm khí chém trúng nhưng gã không mảy may
rúng động.
“Xoẹt!!”
Vô số tử sắc hà quang kinh nhân đột nhiên từ mi tâm phun trào.
Tử sắc kim đan to lớn bay ra.
“…!!”
Lệ Nhược Hải nhợt nhạt mặt mày, không sao tưởng nổi Ngụy Tác đã được nhắc nhở
mà còn dám động thủ với Huyền Vũ chân nhân. Hon nữa lại trực tiếp tế xuất kim
đan.
“Oành!”
Kim đan của Ngụy Tác bay lên, hà quang hình thành hình viễn cổ thiên long va
vào ám kim sắc kiếm khí.
Cùng lúc, Ngụy Tác lại vung tay kích phát một cao giai nạp bảo nang, cho thi
thể Hoang cổ bạch trạch vào.
“Cách!”
Kim đan hà quang ngưng thành viễn cổ thiên long, chỉ giằng co một chốc là bị
ám kim sắc kiếm khí cắt tan.
Bạch quang lại lóe lên, thân ảnh Ngụy Tác tan biến, xuất hiện cách hơn năm
mươi trượng.
Gã thu kim đan, một dải lửa hai màu đen trắng đột nhiên xuất hiện.
Không hề dừng lại, Ngụy Tác bỏ chạy ngay, hắc bạch lưỡng sắc lưu quang bắn
ngược lại vào bạch sắc chướng khí do Hoang cổ bạch trạch kích phát còn chưa
tan hết.
Tất cả chỉ trong điện quang hỏa thạch.
Tu sĩ nào thấy cảnh đó cũng chỉ chớp mắt là Ngụy Tác đã thu Hoang cổ bạch
trạch, thân ảnh tan biến vào bạch sắc chướng khí.
Đoạt xong là chạy!
-o0o-
:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-
Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh
hơn nào :99: :99: