Thông Thiên Chi Lộ

Chương 466: Trận đấu khốc liệt

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

“Lão phu tất nhiên không có vấn đề gì, Ngụy đạo hữu định thế nào.” Thiên La
chân nhân mặt mũi lạnh tanh cúi đầu.

“Quảng trường này đương nhiên tuyệt vời, chỉ là đấu pháp thì khó khống chế uy
năng thuật pháp và pháp bảo, sẽ có tổn hại, Cực Lạc chân nhân không trách
chứ?” Ngụy Tác nhìn Cực Lạc chân nhân mỉm cười.

“Các vị phá nát cũng không sao.” Ngụy Tác nói vậy, Cực Lạc chân nhân bật cười:
“Còn các công trình ở ngoài thì ngần này đạo hữu tại trường, ngăn đón chút uy
năng tản ra thì không thành vấn đề. Nếu ngần này đạo hữu cũng không chặn được
thì dù các vị lật tung Cực Lạc cung, mỗ cũng không có gì để nói.”

“Đương nhiên, điện vũ ngoài kia dù tại hạ muốn lật đổ cũng không thể.” Ngụy
Tác cười ha hả: “Cực Lạc chân nhân, ban nãy nghe Thiên La chân nói thì các hạ
cũng là thành viên Nhàn Vân minh?”

“Không sai.” Cực Lạc chân nhân mắt lóe lên, nhìn Ngụy Tác, “Ngần này đạo hữu
đang đợi, đạo hữu có gì cứ nói thẳng.”

“Hắc hắc, không có gì, một câu sau cùng thôi.” Ngụy Tác cười hắc hắc, “Thuật
pháp và pháp bảo đều khó khống chế, nếu Thiên La chân nhân có gì sơ sảy, Nhàn
Vân minh chắc không khó dễ tại hạ.”

“Ngụy Tác, ngươi tưởng mình làm gì được ta!” Ngụy Tác nói vậy, nhiều tu sĩ
không nén được nín thở, Thiên La chân nhân hé nụ cười tàn nhẫn.

Thiên La chân nhân tu vi Kim đan tam trọng, tu sĩ Kim đan nhất lưỡng trọng
hoàn toàn không được lão coi ra gì, thử hiện thời thần sắc tuy nhiên bình tĩnh
nhưng Ngụy Tác nói thế thì lão giận điên người.

Lúc này lão cho rằng Ngụy Tác dám khinh thị như thế là đã chọc giận đến uy
nghiêm của lão, khác gì tự sát!

“Thế nào, các hạ tưởng mỗ đổ đấu là định cố ý nhận thua?” Ngụy Tác nãy giỡ vẫn
khiên tốn chợt nghiêm mặt, cười lạnh, “tu sĩ Kim đan lưỡng trọng chết trong
tay mỗ không ít.”

“Được! Nếu đối thủ nhát chết, đổ đấu còn thú vị gì nữa.” Thiên La chân nhân
nheo mắt, sát ý băng lãnh cực độ phát ra, “Ngụy Tác, các hạ nói vậy, có các
đạo làm chứng, dù mỗ bị giết cũng là việc cá nhân, Nhàn Vân minh sẽ không
nhúng vào gây khó các hạ.”

“Thuật pháp, pháp bảo không có mắt, nếu tại hạ bất cẩn chết trong tay các hạ
thì không có gì để nói.” Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh.

“Y định cùng Thiên La chân nhân quyết sinh tử?”

“Tu vi Kim đan nhất trọng lợi hại đến đâu cũng không thể thắng được tu sĩ Kim
đan tam trọng, cùng một thuật pháp mà tu sĩ Kim đan tam trọng thi triển thì uy
năng gấp mấy lần! Y dựa vào đâu?!”

“Nghe nói y giết chết mấy Kim đan tu sĩ là nhờ vào Diệt tiên đằng. Giờ định
khiêu chiến Thiên La chân nhân, định tự sát hả!”

“Thiên La chân nhân bức ép mãi, y không phát tác mà ẩn nhẫn, nếu bị Thiên La
chân nhân hạ sát thì không nói làm gì, còn nếu chống nổi thì tuyệt đối không
ai nên chạm vào, sau này không được đắc tội với y.”

Nghe Thiên La chân nhân và Ngụy Tác đối đáp, các Kim đan tu sĩ khác đều sáng
mắt, lướt ra ngoài quảng trường.

“Ngụy Tác, cẩn thận.” Nam Cung Vũ Tinh nhìn gã chằm chằm, do dự một chốc rồi
nói câu đó trước khi lướt lên.

“Yên tâm đi.” Ngụy Tác mỉm cười, “Ngươi lùi ra sau một chút, không có gì nguy
hiểm đâu.”

“Ngụy đạo hữu, nên xem lại mình đi.” Quảng trường mấy trăm trương trong tích
tắc trống trơn, chỉ còn lại Ngụy Tác và Thiên La chân nhân, Thiên La chân nhân
ra vẻ kẻ cả, uy áp dâng lên ào ạt.

Thiên La chân nhân là tu sĩ Kim đan tam trọng, dù thu liễm mọi khí tức thì cất
tay giơ chân cũng có uy thế khôn tả.

“Oành! Oành! Oành!”

Đồng thời, Thiên La chân nhân rực kim quang, liên tục bành trướng ba lần, linh
khí ngưng thành kim giáp kỳ lân, trong tích tắc cũng to lên ba lần, biến thành
hơn mười trượng.

Thân thể lão không thay đổi gì, khí tức và linh quang bừng lên, tạo thành xung
kích tâm thần khiến mọi tu sĩ đều thấy lão cao lớn hẳn.

Có cảm giác lão cao lớn hơn Ngụy Tác mấy lần, còn gã trở nên cực kỳ bé nhỏ.

“Chân nguyên tu vi của các hạ cao hơn mỗ hai bậc, Kim đan tam trọng, nhưng đổ
đấu công bằng thì mỗ không cần được ưu tiên.” Ngụy Tác không hề đổi sắc, bình
tĩnh như thường nhìn Cực Lạc chân nhân, “Chốc nữa mời Cực Lạc chân nhân dùng
thuật pháp làm hiệu lệnh, chúng ta cùng động thủ thi pháp?”

“Được! Ngụy Tác, thanh niên như ngươi quả nhiên ngông cuồng!” Cực Lạc chân
nhân gật đầu, Thiên La chân nhân không nén được lửa giận, gầm lên vang vọng.

“Lưỡng vị đạo hữu cẩn thận.” Cực Lạc chân nhân nhíu mày, đoạn không nhiều lời,
hồng quang từ ngón tay vút lên trời.

Vù!

Tích tắc Cực Lạc chân nhân búng hồng quang, tiếng xé không khí vang lên trước
mặt Ngụy Tác.

Tích tắc đó, Ngụy Tác kích phát thái cổ hung hỏa, không chỉ tế xuất của Trường
hà thao thiên quyển Hoàng Nha Tử mà cả Hắc minh cốt quân, Pháp vương thái
điệp, Phệ tâm trùng.

Nhất thời, nghìn tầng sóng tụ tập các loại quang hoa đổ vào Thiên La chân
nhân.

“Cuồng vọng, thần thông của tu sĩ Kim đan tam trọng đâu phải loại nhãi ranh
như ngươi tưởng tượng được. Nếu ngươi trực tiếp động dụng kim đan phối hợp với
mấy pháp bảo, chưa biết chừng còn khiến ta e dè, như thế này thì chỉ một chiêu
là ngươi bại!”

Ngụy Tác kích phát Trường hà thao thiên quyển, đồng thời kích phát pháo bảo có
thể phát ra kim sắc tinh quang, hai pháp bảo cùng một đạo thuật pháp là gần
đạt cực hạn, cộng thêm Hắc minh cốt quân thì uy thế khiến quá nửa Kim đan tu
sĩ có mặt biến sắc, đổi lại là mình tuyệt đối không chống nổi. Có điều Thiên
La chân nhân chỉ cười lạnh khinh miệt, sau lưng đột nhiên xuất hiện sáu dải
hoàng sắc quang hoa, quấn lại hình thành cự trụ, giáng mạnh đến.

Cùng lúc, vô số hoàng sắc hà quang từ miệng Thiên La chân nhân phun ra hình
thành kim giáp kỳ lân như inh khí ngưng hình.

“Phù!”

Hoàng sắc cự trụ và kim giáp kỳ lân đổ tới, cự lãng của Trường hà thao thiên
quyển, thái cổ hung hỏa, kim tinh quang trụ, hắc sắc quang trụ của Hắc minh
cốt quân… mọi thế công của Ngụy Tác tan vỡ!

Tuy hoàng sắc cự trụ và kim giáp kỳ lân cũng tan vỡ, chỉ bằng thuật pháp và
kim đan uy năng, Thiên La chân nhân cũng chống được đòn của Ngụy Tác.

Vù!

Tích tắc sau, trước mặt Thiên La chân nhân hiện lên mũi thanh sắc tiểu tiễn
như được luyện chế từ xương cốt, từng làn gió không ngừng hình thành chung
quanh.

Cùng lúc, Ngụy Tác như cảm thấy không ổn, vạn đạo tử sắc kim đan hà quang từ
mi tâm bừng lên hình thành hình ảnh viễn cổ thiên long.

“Để ngươi biết thế nào là điệp pháp! Ban nãy không dùng kim đan, hiện tại còn
kịp không?”

Thiên La chân nhân cười lạnh phun ra quan hoa lên thanh sắc tiểu tiễn. Uy năng
thanh sắc tiểu tiễn thượng phát ra tăng lên mấy lần. Chát! Thanh sắc tiểu tiễn
hóa thành lưu quang chấn tan tử sắc viễn cổ thiên long của gã.

Không xong!

Đột nhiên Thiên La chân nhân chấn động tâm thần!

Viễn cổ thiên long võ tan, vẫn còn lơ lửng một dải bạch quang. Bạch quang là
một viên đan châu tròn xoe cỡ trứng gà!

Đan châu lưu động vô số quang phù và quang văn, khí tức khiến người ta rùng
mình.

Vật này vừa hiện ra, quanh Ngụy Tác xuất hiện một thổ hoàng sắc quang tráo và
kim sắc quang tráo, gã và mọi thứ quanh mình đều được hai linh quang quang
tráo bao lấy bay lùi lại.

“Oành!”

Bạch sắc đan châu nổ tung, vô số quang văn và nguyên khí tràn ra vô hạn.

“Tuyệt diệt kim đan!”

Tuyệt đại đa số Kim đan tu sĩ đều rùng mình, phát ra đạo đạo quang hoa ngăn
trước mặt. Ngay cả Cực Lạc chân nhân cũng biến sắc, hồng quang bừng lên hình
thành chướng ngại, che chở cho mọi điện vũ sau lưng.

Quang diễm bao trùm quảng trường mấy trăm trượng.

“Chát! Chát! Chát! Chát!”

Linh quang quang tráo của Ngụy Tác không ngừng tan vỡ, mỗi một đạo vỡ đi là
lại có quang hoa mới che trước mắt, gã đứng sừng sững ở rìa quảng trường.

Tuyệt diệt kim đan nổ tung cách Thiên La chân nhân không xa, lão coi như phải
chống chọi với phần lớn uy năng của Tuyệt diệt kim đan.

“A!”

Thân ảnh Thiên La chân nhân chìm trong quang diễm, chỉ có tiếng rú vang cùng
tiếng nổ kinh thiên động địa lồng lộng.

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-
Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh
hơn nào :99: :99:

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận