Thông Thiên Chi Lộ

Chương 335: Nữ hoàng

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Hỏa sát khí tức hùng hậu vừa tràn vào, Dương chi điểu co rúm sợ hãi trong ngực
Ngụy Tác phấn chấn hẳn.

Dương chi điểu phản ứng như thế, Ngụy Tác máy động, thần sắc không hề thay
đổi.

Tích tắc sau, một dải hắc hồng sắc quang diễm lao vào, hai tu sĩ nhếch nhác
chạy thục mạng tới.

Hai tu sĩ này một bao trong hắc hồng sắc quang diễm hình linh chi, một có linh
khí ngưng kết thành vô số hắc sắc khô lâu đầu, chính thị Hỏa Vân chân nhân và
Âm Thi tông Trần lão quái.

Thấy hai người như vừa trải qua đấu pháp kịch liệt, quang diễm rung rinh, cắm
đầu chạy, Diệp Linh đang ở trên bình đài trong bạch sắc linh quang quang tráo
cũng ngạc nhiên.

Trần lão quái tuy nhiên tu vi thấp hơn y một bậc nhưng vẫn là sư huynh. Y biết
rõ cả Hỏa Vân chân nhân, hai người này mà Đan đả độc đấu vị tất là đối thủ của
y nhưng liên thủ tất thực lực cao hơn.

Nhưng cả hai đến giờ còn cuống cuồng vì bị thứ gì đó cực kỳ đáng sợ truy đuổi
thì thật khó tin!

Hỏa Vân chân nhân và Trần lão quái lao vào đại điện, thấy có mấy tu sĩ thì
thoáng kinh hãi rồi hớn hở, nhất là Trần lão quái cuống cuồng gọi: “Diệp sư
đệ, Âm sư muội, không ngờ hai người ở đây, tốt quá!”

Cả Hỏa Vân chân nhân luôn khắc bạc, không muốn gần ai, nhìn thấy Ngụy Tác thì
sắc mặt xanh lét cũng tỏ ra hoan hỉ.

“Trần sư huynh, thật ra là việc gì, các vị bị ai truy sát?” Âm Lệ Hoa và lão
quái lạnh lùng của Âm Thi tông hình như quan hệ không tệ, nên hỏi.

“Bọn ta truy sát hai con nhân hình yêu thú toàn thân vảy bạc đến đây, hai con
nhân hình yêu thú đặc biệt đó là lục cấp cao giai, uy lực thuật pháp tương
đương với tu sĩ Kim Đan nhất trọng.” Trần lão quái và Hỏa Vân chân nhân lướt
đến cạnh Âm Lệ Hoa và Ngụy Tác, Cơ Nhã mới dừng lại, nhăn nhó giải thích:
“Nhưng vào đây rồi thì lại đến thêm hai con ngân lân yêu thú. Nếu chỉ bốn con
thì với tốc độ Ly Hỏa phảng của Hỏa Vân đạo hữu, an nhiên đào thoát là đương
nhiên nhưng không ngờ, lại xuất hiện một con ẩn hình yêu thú! Thực lực của nó
quá kinh nhân, độn tốc cực nhanh! Nếu không nhờ lão phu có Đồng nguyên cương
thi thì chắc đã chết trong tay nó, Đồng nguyên thi bị nó diệt!”

Nói đến đây, Trần lão quái và Hỏa Vân chân nhân nhìn rõ ngân sắc yêu thú băng
phong trong tử hắc sắc thủy tinh trụ kinh người nằm giữa bạch sắc quang tráo,
cả hai đều kinh hãi.

Trần lão quái nói đến ẩn hình yêu thú, Âm Lệ Hoa biến hẳn sắc mặt hỏi: “Trần
sư huynh, ẩn hình yêu thú có phải là yêu thú có hộ thể lam quang mình người
đầu cóc?”

“Không sai, bị thuật pháp của sư huynh đánh trúng thì hiện rõ nguyên hình như
thế.” Trần lão quái rùng mình hỏi Âm Lệ Hoa: “Âm sư muội, các vị đã gặp nó?”

“Trước đây muội gặp nó ở chỗ khác, thực lực thậm chí cao hơn tu sĩ Kim Đan
lưỡng trọng.” Âm Lệ Hoa nhợt nhạt mặt mày gật đầu: “Yêu Tán Tán của Hỏa Hoàng
cung bị nó dọa cho chạy cong đuôi, muội và Ngụy trưởng lão liên thủ mới may
mắn thoát khỏi yêu thú này.”

“Ngụy trưởng lão?” Trần lão quái kinh ngạc nhìn Ngụy Tác.

“Ngụy trưởng lão là thiên tài tu sĩ của Hải Tiên tông đích, hơn hai mươi tuổi
đã là thiên giai công pháp, tu vi Phân niệm tứ trọng. Tại Hải liệp đại hội một
mình diệt thiên tài tu sĩ Âu Nhiên Mạnh của Minh Nguyên tông, phá liên pháp
của Tử Vi tông khiến Tử Tinh chân nhân và Lý Minh Hà nhận thua sớm, hiện tại
thanh danh như mặt trời chính ngọ.” Hỏa Vân chân nhân giải. Đoạn truyền âm cho
Ngụy Tác, “Ước định của chúng ta vẫn giữ!”

Hỏa Vân chân nhân bồi thêm câu này, hiển nhiên không biết Âm Lệ Hoa và gã cùng
phe, đang xung đột với Diệp Linh mà chỉ thấy có tới ba Kim Đan tu sĩ của Âm
Thi tông, Diệp Linh còn là tu sĩ Kim Đan lưỡng trọng, thì vội lôi kéo Ngụy Tác
để tránh quá lép vế.

“Được!” Ngụy Tác bình tĩnh như thường truyền âm đáp, Dương chi điểu cũng không
dám vọng động, tựa hồ thấy ở bên gã càng an toàn nên vẫn co rúm trong ngực gã,
không về với Hỏa Vân chân nhân.

“Thiên giai công pháp tu vi Phân niệm tứ trọng? Giết Âu Nhiên Mạnh?” Hỏa Vân
chân nhân nói vậy, Trần lão quái và Diệp Linh đều chấn động. Trần lão quái gật
đầu, cảm giác thực lực tăng cường không ít mà thở phào còn Diệp Linh mắt lóe
hàn mang, sát cơ với Ngụy Tác càng rõ.

“Trần sư huynh, các vị gặp ẩn hình yêu thú có phải mất một tay?” Âm Lệ Hoa
thập phần khẩn trương nhìn ra cửa đại điện hỏi.

Trần lão quái vội lắc đầu, “Lúc yêu thú đó hiện thân thì không mất tay?”

“Lẽ nào yêu thú mà các vị gặp, bị các vị đánh gãy một tay?” Hỏa Vân chân nhân
lại càng nhăn nhó.

Âm Lệ Hoa và Ngụy Tác, Cơ Nhã nhìn nhau gật đầu, trong lòng buốt lạnh.

Cả ba không biết cáp mô đầu yêu thú có thể luyện hóa kim Đan của tu sĩ, có khả
năng tự chữa lành kinh nhân, mà cho rằng không chỉ có một con. Nếu hai con như
thế cùng tới, cộng thêm một vài con ngân lân yêu thú thực lực ngang ngửa tu sĩ
Kim Đan kỳ thì mọi tu sĩ liên thủ cũng vị tất sống sót rời khỏi được Đạo Huyền
điện.

Diệp Linh không thấy cáp mô đầu yêu thú lợi hại thế nào nên tuy chấn kinh
nhưng không coi là gì, còn Trần lão quái từng thấy nó, qua sắc mặt Âm Lệ Hoa
và Ngụy Tác, Cơ Nhã thì thần sắc lão vốn xanh lét lại càng không còn hột máu
nào.

“Trần sư huynh, yêu thú không phải đuổi theo các vị sao, hà cớ vẫn chưa vào
điện?” Âm Lệ Hoa hơi run giọng hỏi.

Như để hồi đáp Âm Lệ Hoa, yêu khí kinh nhân từ bốn khung cửa cùng tràn vào.

Từng tia ngân quang cũng dấy lên theo.

Liên tục có ngân sắc thân ảnh xuất hiện tại bốn khung cửa.

“Nhiều thế hả?!”

Tuy đã chuẩn bị tâm lý nhưng thấy số ngân sắc thân ảnh, bọn Ngụy Tác suýt nữa
thất thần kêu lên.

Sáu con!

Mới xuất hiện đã là sáu con ngân lân yêu thú!

Ba trong bốn khung cửa có hai con ngân lân nhân hình yêu thú.

Hai con ngân lân yêu thú này một thư một hùng, một hùng tráng cao lớn, một hơi
yêu kiều nhưng ngực nhô cao. Trừ toàn thân vảy bạc, miệng dài và hai cái răng
nanh nhọn thì chúng không khác gì tu sĩ.

Nhìn từ xa như có sáu ngân giáp tu sĩ đang cười mỉm đứng ở cửa nhìn chúng
nhân.

Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, Âm Lệ Hoa đã thấy một thi thể, giờ thấy yêu thú cùng
loại sống nhăn thì càng kinh hãi. Trong bạch sắc linh quang quang tráo, Diệp
Linh trên tử hắc sắc bình đài cũng biến sắc.

Chỉ từ khí tức chúng phát ra, y biết Trần lão quái và Hỏa Vân chân nhân không
hề nói quá, ngân lân yêu thú y chưa từng nghe nói tới này đích xác có thực lực
lục cấp cao giai.

“Hùng tính yêu thú có tốc độ trên không trung khá nhanh nhưng không biết độn
địa, thư tính yêu thú lại biết!” Trần lão quái lạnh buốt người nhắc nhở.

Trần lão quái chưa dứt lời, ngân quang lóe lên, một khung cửa khác lại xuất
hiện hai ngân sắc thân ảnh.

Bọn Ngụy Tác lại hít một hơi lạnh.

Hai con ngân lân yêu thú mới hiện thân cũng một thư một hùng, thư tính yêu thú
tóc dài quét đất, lớp vảy bạc cực kỳ mềm mại, ngũ quan càng nhu hòa, thân hình
cực kỳ tuyệt mỹ, nhìn xa không giống yêu thú, mà là một nữ tu diễm lệ mặc ngân
sắc pháp y bó sát.

Sự thực dù nhìn kỹ, bỏ qua hai cái răng nanh thì ngân lân yêu thú này cực kỳ
có mị lực dã tính, hoàn toàn giống một mỹ nữ, khiến phổ thông nam tu trông
thấy là xung động.

Ngân lân yêu thú này có khí tức hoàn toàn vượt trội, rõ ràng là trưởng lão yêu
thú đã tiến giai, thực lực cao cường hơn, uy thế như nữ hoàng.

Hùng tính yêu thú trước mặt và nó không phải là một đôi, mà là con cùng Trần
lão quái, Hỏa Vân chân nhân giao thủ, yêu thú này đang tỏ vẻ oán độc, vai trái
máu thịt bầy nhầy, tựa hồ bị lợi khí cắt.

Yêu thú như nữ hoàng quyến rũ hiện rõ thân ảnh thì không dừng lại, ngân sắc
quang diễm từ mình nó rực lên.

Uy áp kinh nhân từ mình nó phát ra khiến mọi tu sĩ tại trường biến sắc.

Cùng lúc, bảy con ngân lân yêu thú hơi ngẩng đầu phun yêu Đan ra!

:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-
Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh
hơn nào :99: :99:

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận