Thông Thiên Chi Lộ

Chương 305: Bí văn cổ điển

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Ngụy tiểu hữu, thanh hắc sắc quỷ trảo của tiểu hữu thập phần huyền diệu, phát
ra không có dấu hiệu, không dễ nhận ra, chi bằng ấn thử vào cấm chế để bọn tại
hạ xem uy năng thật ra thế nào.” Lý Dực Triển và Hỏa Vân chân nhân đã quen với
Ngụy Tác nên không gọi gã là Ngụy trưởng lão nữa mà là tiểu hữu, rõ ràng thấy
thực lực của gã, hai Kim Đan kỳ đại tu sĩ cũng coi gã là tu sĩ cùng cấp, không
dám coi thường. Lúc trước Lý Dực Triển đề xuất chia đều đồ lấy được trong
thượng cổ di tích cũng vì nguyên nhân này.

“Mời Lý đảo chủ đến gần hơn.” Ngụy Tác gật đầu, không từ chối mà đưa ra yêu
cầu.

Thiên cấp trung giai Huyền Sát đại pháp, chỉ cần song tu âm dương dung hợp, sẽ
liên tục ngưng tụ thành âm sát chi khí uy năng kinh nhân trong thể nội, hiện
giờ Âm sát quỷ thủ của gã cùng hàn Đan của Cơ Nhã thi triển, uy năng đã cao
hơn linh giai trung phẩm pháp bảo, gần đạt linh giai thượng phẩm. Môn thiên
cấp trung giai pháp bảo này càng song tu hành công nhiều thì uy năng càng
tăng, dần dần thì không chỉ vượt hơn linh giai thượng phẩm pháp bảo, ngay cả
đạo giai pháp bảo cũng có thể vượt được.

Môn thuật pháp này so với các loại thuật pháp dựa vào chân nguyên kích phát,
đánh ra tuy uy năng kinh nhân nhưng xong là thôi, uy lực tuy lớn nhưng đã cố
định, chỉ khi chân nguyên tu vi tăng lên thì mới tăng theo, thì khá hơn nhiều.

Môn thuật pháp này cũng có khuyết điểm, âm sát chi khí gặp phải uy năng kháng
cự thì sẽ tổn hao, nếu hao tổn qua mức thì uy năng sẽ giảm đi, cần song tu để
tích lũy. Vì thế nên về lý luận, môn thuật pháp này có thể liên tục tích lũy
uy năng như một món pháp bảo liên tục trưởng thành mà chỉ được xếp vào thiên
cấp trung giai, bằng không đã thuộc nhóm đỉnh cấp của thiên cấp cao giai.

Hiện tại thi pháp ở độ sâu này, đấu với lực nước, khẳng định sẽ tổn thất một
chút uy năng, càng đến gần càng tốt.

Ngụy Tác quyết định sau này không tất yếu thì không để lộ môn thuật pháp này,
cứ từ từ tích lũy, đến khi lợi hại hơn đạo giai thượng phẩm pháp bảo, có thể
như phi kiếm “Nhĩ muội yêu” hiện tại đại danh đỉnh đỉnh bắc bộ Vân Linh đại
lục, dùng để dọa người khác.

Lý Dực Triển đương nhiên không ngờ Ngụy Tác có ngần ấy quỷ chủ ý, thấy gã bảo
đến gần thì điều khiển Tinh Bạng chu vốn gã rất thèm muốn đến cách vô hình cấm
chế chỉ bốn, năm trượng rồi vung tay, Tinh Bạng chu mở ra.

Thanh hắc sắc âm khí từ tay Ngụy Tác dâng lên, ngưng thành một quỷ trảo, ấn
vào bức tường vô hình.

“Con bà nó chứ! Sớm biết vậy thì kiếm cớ bảo họ xử lý.”

Xuyên qua nước biển, ấn vào chướng ngại vô hình, Ngụy Tác cảm giác được áp lực
lên quỷ trảo cực lớn, như khi Huyền sát quỷ trảo xuyên qua tấm thép, tổn thất
uy năng ít nhất cũng mười tám lần mới bổ sung lại được.

Ấn xuống bức tường vô hình, Ngụy Tác cảm giác phản lực kinh nhân, như ấn vào
một ngọn núi lớn, không thể xô nổi.

Thủy hoa bừng lên, thanh hắc sắc quỷ trảo án xuống bất động thì thu lại ngay.

Chướng ngại vô hình đột nhiên dấy lên thanh hắc sắc quang hoa, Hiên Viên lão
tổ và bọn Ngụy Tác tỏ vẻ kinh dị tột bậc, chướng ngại chợt rực lên năm, sáu
mươi đạo quang hoa, khí thế hung hung bổ vào Tinh Bạng chu.

Nước biển trước bừng lên, uy năng thập phần bất phàm.

Nhìn kỹ thì quang hoa là hình một con đom đóm cỡ nắm tay trông cực kỳ hung ác
quái dị, không khác gì vật sống.

Hỏa Vân chân nhân chỉ tay, hắc hồng sắc hỏa quang lóe lên trước mắt, phân
thành mấy chục con hỏa diễm tiểu điểu, từng con một, va vào đom đóm tràn tới.

Hai lần va nhau, mấy chục con hỏa diễm tiểu điểu của Hỏa Vân chân nhân mạnh
hơn đom đóm, thiêu tan tất cả rồi lướt thêm một đoạn dưới nước biển trước khi
tắt, hình thành từng dải khí trắng dưới biển sâu.

Hỏa Vân chân nhân thể hiện thủ đoạn, Lý Dực Triển tấm tắc, “Hỏa Vân đạo hữu,
Ly Hỏa chân quyết tu luyện ngày càng tinh thâm.”

Hỏa Vân chân nhân không tỏ vẻ mừng mà hơi nhíu mày, trầm ngâm một chốc, không
nói gì mà phất tay, hắc hồng sắc hỏa trụ lớn cỡ bắp đùi hiện ra, hung hãn lao
vào vô hình cấm chế.

Chướng ngại vô hình hơi run lên, sáng rực hắc hồng sắc quang hoa, rồi tràn ra
năm, sáu mươi đạo quang hoa, xô vào Tinh Bạng chu.

Lần này năm, sáu mươi đạo hắc hồng sắc quang hoa là từng đóa hắc hồng sắc linh
chi, cực kỳ đặc biệt.

Hỏa Vân chân nhân cứ thế thi pháp, bắn lửa ra rồi phân thành mấy chục con hỏa
diễm tiểu điểu, va vào từng đóa hắc hồng sắc linh chi.

Va chạm lần này, mấy chục con hỏa diễm tiểu điểu và hắc hồng sắc linh chi đồng
thời tan biến, uy năng cơ hồ hoàn toàn tương đương.

Thấy cảnh tượng đó, Ngụy Tác cùng Cơ Nhã trừ kinh nghi thì không có cảm giác
đặc biệt gì nhưng Hỏa Vân chân nhân và Hiên Viên lão tổ đều sáng mắt.

“Hiên Viên lão tổ, Hỏa Vân đạo hữu, thế nào, các vị biết lai lịch cấm chế hả?”
Tia sáng lạ lùng đó nhanh chóng lọt vào mắt Lý Dực Triển.

“Cách tuyệt thần thức, chướng nhãn pháp trận lớn như vậy, thuật pháp nào đánh
vào là phản lại đúng tính chất, thậm chí uy lực cũng vậy.” Hỏa Vân chân nhân
mặt mày lạnh băng nhưng mắt lóe lên hỏa diễm, “Chỉ có Tố sắc vân giới trận mới
có uy năng và công hiệu đó.”

“Tố sắc vân giới trận?” Lý Dực Triển sững sờ, “Lẽ nào đây là cấm địa Tiểu
thiên giới của Vân Giới tông!”

Mắt Hiên Viên lão tổ sáng rỡ như khi Ngụy Tác thấy một linh thạch. Ông ta
không nói gì, phát ra một đạo hoàng khí, xung kích vào chướng ngại vô hình,
bức tường vốn vô sắc vô hình chợt có hoàng sắc quang hoa lóe lên, bắn lại,
năm, sáu mươi đạo hoàng sắc quang hoa.

Lần này hoàng sắc quang hoa như pháp ấn hình vuông lớn cỡ nắm tay, trông như
nắm đất nhưng nặng tựa núi, phát ra dưới nước, phía trước mỗi pháp ấn dấy lên
dòng nước kinh nhân.

Hiên Viên lão tổ vung tay phát ra hoàng quang, tiếp đỡ năm, sáu mươi pháp ấn.

Liên tục năm, sáu mươi pháp ấn, Hiên Viên lão tổ càng sáng mắt, “Nơi này rất
có khả năng là cấm địa Tiểu thiên giới của Vân Giới tông!” Giọng nói hơi run
chứng tỏ lão đầu tử này phi thường kích động.

“Lẽ nào Tiểu thiên giới trong truyền thuyết lại ở Tịch Diệt bắc hải! Không thể
nào!” Lý Dực Triển hít hơi lạnh, “Tố sắc vân giới trận không chỉ có uy năng
như thế, nếu là Tố sắc vân giới trận, chúng ta sẽ không thể cảm giác được nó
tồn tại, vào trận sẽ bị chướng nhãn pháp và uy năng mê hoặc, xuyên qua mặt
biển cũng không thể phát hiện pháp trận tồn tại.”

“Nhưng trừ Tố sắc vân giới trận của Vân Giới tông năm xưa thì không còn pháp
trận nào có uy năng đặc biệt như thế.” Hỏa Vân chân nhân thập phần lãnh tĩnh
bảo Lý Dực Triển: “Chắc là quá lâu năm, pháp trận xuất hiện phá tổn, uy năng
giảm đi nên mới khiến chúng ta cảm nhận được cấm chế tồn tại.”

“Rất có thể, pháp trận đại phạm vi thế này, lại có uy năng đó, trừ Tố sắc vân
giới trận, lão phu không nghĩ ra gì khác.” Hiên Viên lão tổ hít sâu một hơi:
“Pháp trận này, trừ nối thông thiên địa nguyên khí, khẳng định cần uy năng của
linh thạch đặc biệt, qua nhiều năm, địa mạch biến động, linh thạch hao tận uy
năng, ảnh hưởng đến pháp trận.”

Ngụy Tác cùng Cơ Nhã như lạc và sương mù, có vẻ Vân Giới tông và Tiểu thiên
giới rồi Tố sắc vân giới trận gì đó đều là đỉnh cao tột bậc, Ngụy Tác không
nén được lên tiếng hỏi, “Vãn bối kiến thức hữu hạn, không rõ Vân Giới tông và
Tiểu thiên giới, thật ra lai lịch thế nào?”

“Cũng khó trách tiểu hữu chưa nghe đến, đã lâu quá rồi, Vân Giới tông là Vân
Linh đại lục đệ nhất tông môn một vạn sáu nghìn năm trước. Họ thống trị Vân
Linh đại lục rất lâu, đặt ra nhiều quy củ, Vân Linh đại lục chư thành đều phải
tuân theo, tu sĩ phạm quy và xúc phạm môn uy định chống lại thì đều bị chế
tài.” Hiên Viên lão tổ giải thích sơ qua cho Ngụy Tác: “Tiểu thiên giới, do
Vân Giới tông đặc biệt lập ra, nhốt tu sĩ đối địch và cho môn hạ đệ tử rèn
luyện.”

“Là nơi thả tu sĩ vào và cho môn hạ đệ tử rèn luyện?” Ngụy Tác tròn mắt, “Thế
thì trong đó có gì hay?”

“Lão phu đọc được trong một quyển sách cổ đã rách, nói về Tiểu thiên giới. Chỉ
biết Tiểu thiên giới cực kỳ rộng lớn, như một một thiên địa hoàn toàn độc lập.
Hoàn toàn sánh được với sơn môn một đại tông môn.” Hiên Viên lão tổ nói: “Khi
đó có rất nhiều tu sĩ chủ động vào Tiểu thiên giới phối hợp với đệ tử Vân Giới
tông rèn luyện, thành con mồi cho đệ tử Vân Giới tông truy sát, cũng vì muốn
có được lợi ích trong đó. Con mồi bị đệ tử Vân Giới tông truy sát, khẳng định
cửu tử nhất sinh, theo ghi chép thì có rất nhiều lọt ích, tu sĩ sống sót rất
có khả năng lấy được bảo vật kinh nhân. Còn có lợi ích kinh nhân thế nào thì
lão phu không biết, Hỏa Vân đạo hữu, Lý đảo chủ, các vị biết không?

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-
Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh
hơn nào :99: :99:

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận