Ngụy trưởng lão, việc đó thế nào?” Hiên Viên lão tổ hỏi Ngụy Tác.
“Chỉ cần giao trước yêu Đan Dương chi điểu, vãn bối đương nhiên cùng lưỡng vị
tiền bối vào di tích.” Ngụy Tác bình tĩnh nói.
“Đưa trước cho tiểu hữu yêu Đan Dương chi điểu cấp thì không được. Ít nhất ra
khỏi nơi đó hẵng tính.” Hỏa Vân chân nhân không hề do dự cự tuyệt.
Ngụy Tác nhíu mày, cả quyết: “Đó là điều kiện cho chuyến đi này, tại hạ không
muốn nhỡ mày có gì bất trắc, không chỉ mình không được lợi mà cũng không cứu
được đồng bạn.”
“Đúng.” Hiên Viên lão tổ cũng khuyên Hỏa Vân chân nhân: “Âm Thi tông có ưu
thế, chúng ta cùng vào tức là đứng chung một thuyền, đưa trước hay sau không
quan hệ gì? Ngụy trưởng lão cần yêu Đan Dương chi điểu chỉ để cứu trị đồng
bạn, trọng tình trọng nghĩa như thế, Hỏa Vân đạo hữu còn sợ y bội tín hả?”
“Đương nhiên không phải nguyên nhân đó.”
Hỏa Vân chân nhân bật cười lạnh, không nói thêm gì, vỗ mạnh lên một bảo lam
sắc nô thú đại trên eo, lam quang tỏa ra, một con chim kỳ lạ dài chừng hai
thước xuất hiện.
Lông con chim này gồm hai màu trắng và vàng, sáng lấp lánh, tuy không lớn
nhưng linh khí thập phần kinh nhân, hình thành một vầng sáng vào đỏ như mặt
trời, rõ ràng tựu là Dương chi điểu cực kỳ trân quý.
Hỏa Vân chân nhân mắt lóe lên, Dương chi điểu kêu quang quác, trước mặt chợt
xuất mấy chục mũi bạch sắc hỏa tiễn, trong tích tắc bắn đi trăm trượng.
Trong mắt Hiên Viên lão tổ và Ngụy Tác lóe lên dị quang.
“Nó theo tại hạ nhiều năm, đã tiến hóa đến lục cấp trung giai hơn nữa được tại
hạ dạy dố nên rất có linh tính, thực lực còn cao hơn tu sĩ Phân niệm cảnh tam
trọng. Dương chi điểu tại thượng cổ tu đạo giới cũng được xếp vào hàng ngũ đại
linh điểu, thiên tính dự cảm lành dữ hơn nhiều tu sĩ chúng ta, có mấy lần tại
hạ vì có nó dự cảm được điềm không lành nên mới không mất mạng ở những cấm chế
không nhận ra.” Hỏa Vân chân nhân nhìn Hiên Viên lão tổ và Ngụy Tác, “Nếu hiện
để Dương chi điểu thổ yêu Đan ra, năng lực phát giác khí tức nguy hiểm sẽ giảm
nhiều, chúng ta vào thượng cổ di tích, coi như thiếu một trợ thủ đắc lực.”
“Chuyện đó…” Nghe Hỏa Vân chân nhân nói vậy, Hiên Viên lão tổ cũng trù trừ.
Thượng cổ di tích, Hiên Viên lão tổ cũng động lòng.
Tu đạo giới linh khí thiếu thốn, rồi tan biến hẳn, hậu thế tu sĩ tu luyện ngày
càng khó, số lượng đại thần thông tu sĩ không cách nào so với thượng cổ tu đạo
giới. Trong thượng cổ di tích chưa biết chừng lấy được pháp bảo, tu luyện điển
tịch từ thượng cổ để lại, thậm chí còn có cả linh dược kinh nhân. Nếu có Đan
dược mà dược lực đủ cho ông ta tăng trưởng sáu, bảy mươi năm thọ nguyên thì
rất khả năng xung kích tu vi Kim Đan cảnh tam trọng.
“Lão tổ, dù gì thực lực các vị cũng cao hơn bọn tại hạ, không cần lo lắng bọn
tại hạ trở mặt. Hơn nữa chúng ta vào đó cần hợp lại hành động, vạn nhất vận
khí tại hạ cực tệ mà mất mạng thì các vị lo gì không lấy được yêu Đan Dương
chi điểu.” Hỏa Vân chân nhân thấy Hiên Viên lão tổ còn chần chừ thì nói vậy
rồi lạnh lùng bảo Ngụy Tác, “Ai cũng là người thông minh, tại hạ chỉ nói thế,
trước khi vào đó, tại hạ không đời nào bỏ đi một món bảo vật giúng hệ số an
toàn đại tăng. Nếu các vị không tiếp nhận điều kiện, bọn tại hạ đành tìm tu sĩ
Kim Đan kỳ khác hợp tác. Với tại hạ và Lý đảo chủ thì tìm một hai tu sĩ Kim
Đan kỳ hợp tác, chắc không đến nỗi không được.”
Ngụy Tác trầm ngâm một chốc: “Vậy thì chúng ta cần nói rõ đã, chỉ cần ra khỏi
nơi đó, dù có được lợi gì hay không, hỏa vân tiền bối đô đều phải giao yêu Đan
Dương chi điểu cho tại hạ.”
Tuy gã cực kỳ không vui nhưng tình hình này đành vậy, tu vi của Hỏa Vân chân
nhân và Lý Dực Triển dù không địch nổi gã và Hiên Viên lão tổ nhưng bỏ chạy
khẳng định không thành vấn đề. Lúc đó yêu Đan Dương chi điểu coi như không
không bao giờ với được.
“Được, Ngụy trưởng lão quả nhiên sảng khoái.” Nghe Ngụy Tác đồng ý, Lý Dực
Triển tức thì hớn hở.
Hiên Viên lão tổ vui vẻ, vội nói, “Bất quá lão phu còn một yêu cầu. Trước khi
vào đó, lão phu phải loan tin hai vị thành khách khanh trưởng lão của Hải Tiên
tông. Vạn nhất lão phu và Ngụy trưởng lão có bề gì, Hải Tiên tông không còn ỷ
trượng, lão phu không dám nhìn mặt lịch đại tổ sư.” =312389=
“Việc đó đã thành thì nói sớm hay muộn cũng thế.” Hỏa Vân chân nhân gật đầu,
“Trước sau cũng được. Nhưng ra khỏi chỗ đó, tại hạ không cần linh thạch nhưng
Địa hỏa tiên liên đổi yêu Đan Dương chi điểu thì cần. Hai cánh Địa hỏa tiên
liên không phải do Hải Tiên tông bịa ra chứ?”
“Hai cánh Địa hỏa tiên liên trên mình vãn bối.” Ngụy Tác bình tĩnh lấy từ nạp
bảo nang ra.
“Được lắm.” Hỏa Vân chân nhân liếc qua, thập phần mãn ý gật đầu.
“Lưỡng vị đạo hữu định lúc nào sẽ xuất phát?” Hiên Viên lão tổ thập phần mãn ý
gật đầu, hỏi Hỏa Vân chân nhân và Lý Dực Triển, “Chỗ đó là nơi nào?”
“Đương nhiên càng nhanh càng tốt, nếu các vị chuẩn bị xong rồi, hiện tại xuất
phát luôn.” Lý Dực Triển mỉm cười: “Chỗ đó ở tại tịch diệt bắc hải, cách đây
khá xa.”
“Tịch diệt bắc hải?” Hiên Viên lão tổ hơi trầm ngâm một chốc, quay hỏi Ngụy
Tác: “Ngụy trưởng lão, lưỡng vị đồng bạn của trưởng lão đi cùng hay về Hải
Tiên tông? Nếu về Hải Tiên tông, chỉ cần đem tin hai vị này là trưởng lão bản
tông truyền ra, chúng ta không cần quay về.”
Ngụy Tác hơi do dự một chốc, nhìn vào trong kiệu.
Cơ Nhã không hề cân nhắc nói, “Ngụy Tác, bọn muội đi cùng huynh.”
“Được.” Ngụy Tác gật đầu. Tình hình hiện thời, nếu gã không may, không lấy
được yêu Đan Dương chi điểu thì không cứu được Hàn Vi Vi, chi bằng cùng vào,
vạn nhất lúc đối địch, Cơ Nhã và gã song tu luyện thành hàn Đan có tác dụng
không nhỏ.
“Vậy thì lưỡng vị đạo hữu cùng bọn lão phu đi về phía Hải Tiên thành, dọc
đường gặp tu sĩ thì lão phu sẽ bảo họ truyền tin về, thế nào?” Hiên Viên lão
tổ gật đầu, hỏi Hỏa Vân chân nhân và Lý Dực Triển.
“Được, chúng ta lên đường ngay.” Hỏa Vân chân nhân và Lý Dực Triển đáp ứng, Lý
Dực Triển nghiêm mặt: “Bất quá chúng ta có bốn người, mỗi bên hai người, vào
trong mà lấy được bảo vật, cần bàn rõ phương thức phân phối đã.”
Hiên Viên lão tổ gật đầu: “Theo ý Lý đảo chủ thì lấy được bảo vật, phân phối
thế nào?”
“Lấy được đồ trong đó, chúng ta chia bốn, tại hạ và Hỏa Vân đạo hữu mỗi người
một phần, lão tổ và Ngụy trưởng lão cũng vậy, các vị thấy thế nào?” Lý Dực
Triển nói ngay. Rõ ràng lão vào Hỏa Vân chân nhân đã thương lượng sẵn từ lúc ở
Ly Hỏa đảo.
“Coi như chia đôi, tạm là công bình.” Hiên Viên lão tổ đáp ứng.
“Vậy thì chư vị lên Ly hỏa phảng để tới đó. Ly hỏa phảng tuy không có lực
phòng ngự như Thông minh liên đài của lão tổ nhưng tốc độ hơn một chút.” Hiên
Viên lão tổ đáp ứng, Hỏa Vân chân nhân vốn khắc bạc cũng tỏ vẻ vừa ý, tế xuất
một món phi độn pháp bảo.
Ngoại hình phi độn pháp bảo Ly hỏa phảng như một con thuyền, toàn thân màu đỏ
sậm, dài hơn mười trượng, mấy chục người ngồi lên cũng không có bất kỳ vấn đề
gì.
Ly hỏa phảng như điêu khắc từ nham thạch này, bên ngoài toàn là phù văn huyền
ảo như hỏa diễm và nham tương, rực rỡ linh quang. Thấy pháp bảo này đột nhiên
xuất hiện, Ngụy Tác vừa được trang bị lại toàn diện, pháp khí ít nhất cũng là
linh cấp cao giai mà không khỏi hâm mộ.
Phi độn pháp bảo thông thường chỉ có tác dung phi độn nhưng rõ ràng, của mấy
Kim Đan kỳ đại tu sĩ này, dù là Hiên Viên lão tổ hay giá Hỏa Vân chân nhân thì
đều có uy năng phòng ngự không tệ, đồng thời là một món pháp bảo phòng ngự.
Cưỡi phi độn pháp bảo này cũng như cưỡi một di động pháp thuẫn cỡ lớn.
“Ly hỏa phảng của Hỏa Vân chân nhân, trong số phi độn pháp bảo hơn mười thành
gần đây, không nói là đệ nhất, e rằng cũng trong ba pháp bảo dẫn đầu.” Hiên
Viên lão tổ thu bạch sắc ngọc thạch liên đài lại, cùng Ngụy Tác lên thuyền đầy
hỏa sát khí tức nhưng sau khi vỗ mông ngựa Hỏa Vân chân nhân xong thì không
nén được lên tiếng hỏi, “Đúng rồi, Âm Thi tông che giấu tin tức này, hai vị
lấy được từ đâu?”
“Lão tổ còn nhớ mấy năm trước, Âm Thi tông nổi giận treo thưởng cao ngất khiến
nhiều tu sĩ vào Chập Khí hải tìm kẻ giết môn hạ đệ tử không?” Lý Dực Triển
hỏi.
Lý Dực Triển tuy nói nhẹ tênh nhưng lọt vào tai Ngụy Tác cùng Cơ Nhã thì cả
hai cùng thắt lòng
-o0o-
:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-
Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh
hơn nào :99: :99: