Thông Thiên Chi Lộ

Chương 290: Liên pháp!

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Ba tu sĩ Tử Vi tông tụ tập trong sơn cốc, một tu sĩ Phân niệm cảnh tam trọng,
hai tu sĩ Phân niệm cảnh lưỡng trọng.

Tu vi Phân niệm cảnh tam trọng là một trong hai tu sĩ sinh đôi của Tử Vi tông,
tu sĩ này mặc tử sắc trường bào, mặt mũi trông giống hệt tu sĩ mặc hắc bạch
lưỡng sắc pháp y. Hai tu sĩ Phân niệm cảnh lưỡng trọng kia, một người mắt híp
vào, trông như chỉ còn một sợi chỉ giữa hai mí mắt, một người mặt rỗ chằng
chịt, cực kỳ đáng sợ. Thấy tu sĩ mặc hắc bạch lưỡng sắc pháp y xuất hiện trong
tầm mắt, cả ba thở phào.

Bốn tu sĩ này khá có tiếng trong các thành quanh đây.

Hai tu sĩ sinh đôi của Tử Vi tông, ngươi mặc hắc bạch lưỡng sắc pháp y là Doãn
Đạo Tiền, mặc tử sắc trường bào tên Doãn Đạo Hậu.

Tu sĩ mắt híp tên Trịnh Uyên Đồ, tu sĩ mặt rỗ tên Chương Vô Cực.

“Đại ca, sao giờ mới đến.” Tu sĩ họ Kỳ đọc những lời Doãn Đạo Hậu nói ra.

“Dọc đường gặp một tu sĩ Minh Nguyên tông, bất quá may mà không phải Âu Nhiên
Mạnh, đã giải quyết xong.” Doãn Đạo Tiền nhìn ba người, nhíu mày, “Chỉ mấy
chúng ta đến hả?”

“Giờ còn chưa đến, chắc là gặp bất trắc rồi. Bất quá đại ca đến rồi, chúng ta
đến bảy phần trở lên thắng được Hải liệp đại hội này.”

“Chắc chắn bảy phần trở lên?”

Tu sĩ họ Kỳ đọc xong, tu sĩ trên mặt biển thiếu chút nữa hỏi xem y có nhầm
không. Ngữ khí ban nãy của Doãn Đạo Tiền thì không chắc đối phó được Âu Nhiên
Mạnh.

“Bắt đầu đi.” Tu sĩ họ Kỳ nói ra những lời của Doãn Đạo Tiền.

Doãn Đạo Tiền nói xong. Chương Vô Cực mặt rỗ chằng chịt gật đầu, vung tay ném
hơn mười lá lam sắc trận kỳ ra.

Đồng thời, Trịnh Uyên Đồ mắt híp móc ra một lò hương màu vàng nhả, tiếp đó móc
mấy ngọn cỏ khô đỏ rực ra ném vào đốt.

Chân nguyên đẩy ra, mấy ngọn cỏ khô màu đỏ bốc cháy, khói từ lò hương màu vàng
nhạt phát ra.

“Đây là Ngọc giao thảo, chuyên dụng dẫn dụ Ngọc cốt yêu long!”

Hiện trường có vài tu sĩ nhận ra, liền kinh hô.

Nghe thấy Ngọc giao thảo và Ngọc cốt yêu long, mặt biển vang lên tiếng hít hơi
lạnh không tin nổi, cả Hiên Viên lão tổ cũng hơi biến sắc.

Có chữ “Long” phần lớn là cao giai yêu thú.

Ngọc cốt yêu long là đạt lục cấp cao giai yêu thú đặc hữu của Tịch Diệt hải
tại Vân Linh đại lục!

Long hình yêu thú đặc biệt này thường ăn ngọc thạch, cũng như Hắc bức ma long,
là biến dị thổ hệ yêu thú hiếm có, mỗi khúc xương đều như ngọc, bền chắc dị
thường, đều có thể dùng cho luyện chế pháp khí.

Lục cấp cao giai yêu thú, thực lực sánh với Kim đơn kỳ đại tu sĩ.

Hiện tại bốn tu sĩ Tử Vi tông đốt Ngọc giao thảo, rõ ràng định dẫn dụ Ngọc cốt
yêu long.

Tuy nhiên Ngọc cốt yêu long thường độc cư, trong phạm vi mấy nghìn dặm chỉ có
một con như thế, nhưng bốn tu sĩ Tử Vi tông dám dẫn dụ nó, lẽ nào có năng lực
giết được cả yêu thú sánh ngang tu sĩ Kim đơn kỳ?

“Đến rồi!”

Doãn Đạo Tiền tỏ vẻ ngưng trọng.

“Không phải chứ?”

Nhiều tu sĩ tại trường trợn tròn mắt vì Doãn Đạo Tiền và Doãn Đạo Hậu chợt đan
ngón tay vào nhau.

Một nam một nữ hoặc hai nữ tử đan tay nhau đều không sao nhưng hai nam nhân
nắm tay kiểu đó thì khiến người khác lạnh gáy.

Tình cảnh chấn động lòng người xuất hiện sau đó.

Linh khí trên mình Doãn Đạo Tiền sôi lên, là linh khí hóa hình như tu sĩ Kim
đơn kỳ, hình thành từng cánh sen xanh biếc, Doãn Đạo Hậu tan hết linh khí như
biến thành phàm nhân.

“Liên pháp!”

Hiên Viên lão tổ hít một hơi lạnh.

Dáng vẻ hai tu sĩ này rõ ràng đã tu luyện liên pháp bí thuật cực kỳ hiếm có ở
tu đạo giới. Bí thuật này coi như dóc hết tu vi của một tu sĩ dồn sang một tu
sĩ khác.

Chả trách Tử Tinh chân nhân biết rõ Âu Nhiên Mạnh tham gia, sau lại thấy thực
lực của Ngụy Tác mà vẫn để Hải liệp đại hội tiến hành, hóa ra còn thủ đoạn
này!

Tử Tinh đạo nhân tỏ rõ thần sắc đắc ý.

Lúc trước lão không huênh hoang như Lý Minh Hà vì không cách nào chắc rằng hai
tu sĩ này sẽ hội hợp lại.

Hiện tại trong mười tu sĩ Tử Vi tông chỉ còn bốn tập trung đến đây, Doãn Đạo
Tiền và Doãn Đạo Hậu đã hội hợp lại, Tử Tinh đạo nhân càng chắc chắn.

Lão chắc hơn ai hết Doãn Đạo Tiền và Doãn Đạo Hậu tu luyện liên pháp bí thuật
Hỗn độn nhất nguyên thuật! Hai người liên pháp, chân nguyên của Doãn Đạo Tiền
hoàn toàn không kém tu sĩ Kim đơn kỳ. Tử Tinh chân nhân từng thử, chân nguyên
sau khi liên pháp không kém gì lão.

Doãn Đạo Tiền và Doãn Đạo Hậu hoàn thành liên pháp, Doãn Đạo Tiền vung tay,
một thanh sắc quang tráo trùm lên bốn người.

Quang tráo trông thập phần dày dặn, phủ phù văn như dây leo.

Trịnh Uyên Đồ và Chương Vô Cực lấy ra một pháp bảo như viên gạch vàng và một
viên bạch sắc tinh châu cỡ nắm tay.

Gần như cùng lúc thanh sắc quang tráo xuất hiện, sơn cốc cũng rung lên.

Vách núi ở mé trái bốn người đột nhiên xuất hiện một lỗ lớn, đá bay tung tóe,
yêu thú dài hơn năm trượng lọt vào tầm mắt mọi tu sĩ trên mặt biển.

“Đó là Ngọc cốt yêu long?”

“Trời ạ! Không chỉ xương là ngọc thạch, bề ngoài cũng y hệt ngọc thạch!”

Mặt biển vang lên tiếng kinh hô.

“Ngọc cốt yêu long” đầu kỳ lân, trên đầu là hai cái chân tròn xoe, thâm thể
thô hơn cả thùng gánh nước mọc ra bốn ngọn.

Lục cấp cao giai yêu thú này, mọi tấm vảy trên mình đều màu xanh trắng, trông
như dùng ngọc thạch điêu khắc thành. Hai con mắt thô lố cũng như bằng ngọc.
Nếu nó hoàn toàn bất động sẽ tạo cho người ta cảm giác là con rồng bằng ngọc.

Hung quang khôn tả từ mắt Ngọc cốt yêu long ánh lên.

Lục cấp cao giai yêu thú đều có cực cao, tựa hồ chỉ thoạt nhìn là hiểu chuyện
gì.

Tích tắc Ngọc cốt yêu long hiện thân, dưới chân bốn tu sĩ vồng lên một mũi
thủy tinh tiêm trùy như ngọn núi nhỏ đâm mạnh tới.

Thủy tinh tiêm trùy đâm vào thanh sắc quang tráo, quang tráo rung lên nhưng
không vỡ nát, ngược lại tiêm trùy nát vụn.

Tình cảnh đó khiến sắc mặt Hiên Viên lão tổ tức thì trở nên âm trầm hơn mấy
phần.

Đòn này của Ngọc cốt yêu long rõ ràng ngang với thuật pháp của tu sĩ Kim đơn
cảnh nhất trọng, Doãn Đạo Tiền đỡ được chứng tỏ thuật pháp của y đích xác
ngang với tu sĩ Kim đơn cảnh nhất trọng.

Thanh sắc quang tráo đỡ được, bốn tu sĩ nhẹ hẳn.

Chương Vô Cực dốc sức dồn chân nguyên vào bạch sắc tinh cầu, ba mươi mấy đạo
lam sắc quang trụ từ mặt đất bốc lên tràn vào Ngọc cốt yêu long.

Đồng thời, Trịnh Uyên Đồ cũng kích phát pháp bảo như viên ngói.

Vật đó là một món pháp bảo khổng lồ, biến thành một viên ngói chừng bảy, tám
trượng trên không, đập mạnh xuống đầu Ngọc cốt yêu long.

“Ngọc cốt yêu long quá lợi hại?”

Nhiều tu sĩ trên mặt biển kinh hô vì bên ngoài Ngọc cốt yêu long xuất hiện một
quang tráo trong suốt, ba mươi mấy đạo lam sắc quang trụ liên tục xung kích
nhưng không mảy may lay động.

Đồng thời, đơn dịch gần như trong suốt nhưng sáng rực từ miệng Ngọc cốt yêu
long phun vào viên gạch.

Pháp bảo như viên gạch tinh kim bị phun trúng, lập tức đóng một lớp thủy tinh
dày, linh quang tan biến, rơi ngay xuống.

Đơn dịch Ngọc cốt yêu long có công hiệu trực tiếp ngăn trở nguyên khí pháp
trận, phong ấn pháp khí của tu sĩ!

Đối diện với yêu thú như thế, tu sĩ Phân niệm kỳ thông thường e rằng chỉ gặp
mặt là mất mạng.

Trên lam sắc quang mạc, Doãn Đạo Tiền không tỏ vẻ gì, vung tay vạch xuống,
từng dải phong nhận xanh biếc, không kém gì liêm đao pháp khí của Âu Nhiên
Mạnh ngưng kết lại rồi lóe lên, bổ vào đầu Ngọc cốt yêu long.

Gặp phải phong nhận, Ngọc cốt yêu long tựa hồ không dám chậm trễ, phun ra đơn
dịch, va vào phong nhận rồi tan biến.

Trịnh Uyên Đồ lại phát ra một pháp bảo trông giống thuần kim như ý.

Cũng như viên gạch tinh kim lúc trước, pháp bảo này cũng bị đơn dịch của Ngọc
cốt yêu long phong bế, rơi ngay xuống.

Nhưng Trịnh Uyên Đồ thản nhiên, tiếp tục lấy ra một pháp bảo thanh đồng sắc
hoàn.

Xem ra số lượng pháp bảo của y thập phần kinh nhân, uy năng mấy pháp bảo này
đều rất đáng sợ. Tử Vi tông dám để y mang ngần ấy pháp bảo lợi hại có lẽ vì y
có thủ đoạn nào đó chắc chắn đến được sơn cốc này. Giờ y không tiếc pháp bảo
rõ ràng định dùng pháp bảo từ từ tiêu hao đơn dịch của Ngọc cốt yêu long vốn
tương đương với chân nguyên. Pháp bảo chỉ bị phong ấn chứ không tổn hại

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-
Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh
hơn nào :99: :99:

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận