Thông Thiên Chi Lộ

Chương 209: Chiêu đồ đại hội

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Chân ma phong thể thuật, đối với tu sĩ thụ thương trí mạng, tối đa duy trì
thêm được một tuần hương, hơn nữa không thể phát ra bất kỳ thuật pháp nào,
bằng không sẽ mất mạng.

Kim Hinh Nhi vì thế sau khi mà giả chết đánh lén Kim Xảo Nhi thì cũng ngọc nát
hương tan.

Đối với tu sĩ chưa bị thương trí mạng như Ngụy Tác thì tối đa có thể phong tỏa
thương thế bảy, tám ngày, trong thời gian đó có thể động dụng phần nào chân
nguyên, chỉ là khi giải trừ Chân ma phong thể thuật mà không kịp cứu chữa,
thương thế sẽ ác hóa gấp mấy lần.

Cũng như hái một quả tươi xuống, để dưới ánh nắng thì bình thường chỉ được hai
ngay sẽ thôi rữa còn để vào trong băng tuyết nửa tháng mới bỏ ra ánh nắng thì
chỉ được một ngày là rữa nát.

Thuật pháp cả lục bào lão đầu cũng chưa nghe nói đến thì thật quỷ dị.

Bất quá trong năm sáu ngày, không có gì bất ngờ là đủ cho gã tìm được đơn dược
liệu thương trong mấy thành thị quanh Tê Phượng thành.

Giải thích với lục bào lão đầu về môn thuật pháp này xong, Ngụy Tác lập tức
theo đó luyện tập.

Gã lấy làm phiền lòng vì thi triển môn thuật pháp này phải tưởng tượng ra
trong não hải về bát tí ma sát. Chỉ khi tưởng tượng được, chân nguyên lưu
chuyển theo phương pháp, mới có thể thi triển được.

Gã đã đọc được giải thích về thuật này ở điển tịch, liên quan đến chân nguyên
chu thiên và thần thức chu thiên, giải thích đơn giản là chân nguyên và thần
thức niệm lực đều là sức mạnh, phổ thông thuật pháp chỉ cần sức mạnh chân
nguyên còn loại thuật pháp cần cả quan tưởng mới thi triển được này đã dùng
đến thần thức và niệm lực. Người sáng tạo môn thuật pháp này vì sao lại tạo ra
hình ảnh ma thần khó coi như thế nhỉ, biến thành mỹ nữ chả hơn sao.

Thành công thi triển xong xuôi, Ngụy Tác phát hiện những nơi thụ thương, khí
huyết tựa hồ đông cứng lại, không còn cảm giác gì, còn chân nguyên vẫn có thể
lưu động, như thể bộ phận nào đó biến thành cương thi chi thể.

Tiếp đó, gã nhăn nhó như biến thành bán cương thi, không dám lãng phí thời
gian, thu Phệ tâm trùng lại rồi lấy ra bạch ngọc hạc, dốc hết khả năng lướt đi
sát mặt đất, về phía Mê Vân thành.

Vốn gần Tê Phượng thành nhất là Đô Thiên thành, nhưng gã cho rằng tu sĩ Trương
gia và Lưu gia rất có khả năng mai phục trên đường đến đó, hơn nữa quy mô Đô
Thiên thành còn không bằng Linh Nhạc thành, vị tất mua được đơn dược liệu
thương tốt, nên gã quyết định đi xa hơn đến nơi có quy mô gấp mấy lần là Mê
Vân thành.

Mê Vân thành là một ngôi tu sĩ chi thành xây dựng theo thế núi, chỉ là bên
ngoài quanh năm được một vùng hoàng sắc vân vụ bao phủ.

Dải hoàng sắc vân vụ nhìn từ xa như một cái thùng vàng trùm lên Mê Vân thành,
còn vì sao dải mấy này cả năm không tan thì mấy trăm năm này có vô số tu sĩ
tìm hiểu nhưng không tìm ra nguyên nhân, không rõ lá pháp trận của thượng cổ
tu sĩ để lại hay là thiên sinh hình thành.

Dọc đường, vận khí của gã không tệ, không gặp cao giai yêu thú, lên lúc trời
sáng thì từ chân trời có thể thấy rõ một vùng mây vàng đặc biệt.

Liên tục lướt đi một lúc nữa, nhìn rõ mấy đỉnh núi trong vùng mấy vàng, Ngụy
Tác đáp xuống, thu bạch ngọc hạc, lấy từ nạp bảo nang ra một tấm phổ thông
thanh bố pháp y mặc lên mình đoạn lấy một lọ thuốc bôi lên mặt biến thành một
tu sĩ sắc mặt vàng vọt.

Tiếp đó gã không tế xuất bạch ngọc hạc hoặc thi triển Hỏa Vân độn, mà dùng
Phong vân lý, đi chậm hơn nhiều, thong thả tiến về Mê Vân thành.

Khiến gã kinh nghi là càng gần Mê Vân thành, càng gặp nhiều.

Trong đó thậm chí có mấy người hoặc mười mấy người kết đội.

Nếu là chính ngọ, có ngần ấy tu sĩ muốn vào thành là bình thường nhưng giờ mới
sáng sớm, họ lại giống như gã, đều từ xa xôi hoặc qua truyền tống pháp trận,
đi cả đêm đến đây.

Tựa hồ có điều không ổn.

Còn cách Mê Vân thành không đầy trăm dặm, đã tới sát vùng mây vàng đặc biệt,
lại thấy mấy tu sĩ trẻ tuổi từ xa tới, Ngụy Tác sau rốt cũng không nén được
nữa, lướt đến chỗ bốn người.

Bốn người đều chỉ có tu vi Thần hải cảnh tam tứ trọng, Ngụy Tác hiện tại ăn
vận không có gì nổi vật nhưng thoạt nhìn cũng nhận ra khí tức Chu thiên cảnh
nhất trọng, các tu sĩ này đều tỏ vẻ kính sợ dừng lại, đợi gã đến trước mặt họ
thì một tu sĩ trẻ tuổi mặc áp giáp da đen, đầu tóc chải chuốt gọn gàng, sắc
mặt tương tỉnh, thi lễ hỏi: “Vị tiền bối này có việc gì chăng?”

“Các vị là tu sĩ ở đâu? Mê Vân thành có việc gì sao mà lúc này còn có ngần ấy
tu sĩ định vào thành?” Ngụy Tác vừa quan sát mấy tu sĩ trẻ tuổi, vừa bình tĩnh
hỏi.

“Tiền bối đến Mê Vân thành, không phải vì việc Huyền Phong môn thu đồ đệ hả?”
Nghe Ngụy Tác nói vậy, một tu sĩ trẻ tuổi mặc hoàng sắc y sam bật cười hỏi.

Ngụy Tác ngẩn người: “Huyền Phong môn thu đồ?”

“Xem ra tiền bối thật sự qua đường.” Hắc giáp tu sĩ trẻ tuổi nói: “Bọn vãn bối
đều là tu sĩ Tam Tiên thành, vì thế mà đến đây.”

“Tại hạ đích xác từ xa đến, không biết gì về việc Huyền Phong môn chiêu đồ,
các vị có thể nói rõ một chút chăng.” Ngụy Tác lấy làm lạ. Gã không lạ gì
Huyền Phong môn, Huyền Phong thành ở trung bộ không chỉ là một trong mười
thành lớn nhất Thiên Huyền đại lục, Huyền Phong môn cũng là một trong mấy tông
môn lớn nhất đại lục, chính thị tông môn của Thủy Linh Nhi!

“Huyền Phong môn mỗi năm đều thu đồ đệ ở mấy chục đại thành khắp Thiên Huyền
đại lục, chỉ cần là tán tu, không có tông môn gì, bất luận tu vi, đều có thể
tham gia trắc nghiệm, chỉ cần họ thấy tiền bối thiên tư không tệ hoặc có điểm
đặc biệt khác thì sẽ được thu nhận, thành đệ tử Huyền Phong môn.” Hắc giáp tu
sĩ trẻ tuổi mắt ánh lên quang mang nóng bỏng tột bậc: “Mê Vân thành chính là
một trong những thành trì Huyền Phong môn mỗi năm sẽ cố định đến thu đồ đệ,
hôm nay người Huyền Phong môn đã đến Mê Vân thành, bắt đầu thu đồ trong vòng
năm ngày, trong thời gian này Mê Vân thành sẽ thành nơi náo nhiệt nhất trong
mười mấy thành trì gần đây.”

Ngụy Tác ngẩn ra, không ngờ vô tình gặp được thịnh hội thế này. Đoạn gã hỏi:
“Xem ra chư vị đến để tham gia trắc nghiệm nhập môn của Huyền Phong môn, vậy
sao không đi bằng truyền tống pháp trận vào thành, mà lại như đi bộ từ xa đến
đây?”

“Tiền bối nói không sai, bọn tại hạ đến thử vận may, xem có qua được trắc
nghiệm nhập môn của Huyền Phong môn hay không.” Hắc giáp tu sĩ trẻ tuổi gật
đầu, cười khổ: “Có điều tiền bối không biết, vì tu sĩ đến Mê Vân thành quá
nhiều, truyền tống pháp trận ở đây đã không gánh nổi nữa, để tránh cho tu sĩ
các nơi tranh nhau, Mê Vân thành đã áp đặt nhiều hạn chế, hiện tại muốn đi
bằng truyền tống pháp trận ra vào Mê Vân thành đều tốn ba trăm hạ phẩm linh
thạch. Bọn vãn bối chỉ còn cách truyền tống đến gần Mê Vân thành rồi đi cả đêm
đến đây.”

“Vì sao phải đi cả đêm? Đi ban ngày không phải càng an toàn hả?” Ngụy Tác nói
với mấy tu sĩ đang hưng phấn: “Huyền Phong môn thu đồ đệ tới năm ngày tại Mê
Vân thành, thế nào chả kịp?”

“Tiền bối không biết rồi.” Hắc giáp tu sĩ trẻ tuổi giải thích: “Nghe nói ngày
đầu sẽ có đệ tử kiệt xuất của Huyền Phong môn biểu diễn, nếu có mặt Thủy Linh
Nhi, chúng ta sẽ được thấy phương dung.”

“Có thể gặp cả Thủy Linh Nhi?” Ngụy Tác cả kinh.

“Cũng chưa hẳn.” Hắc giáp tu sĩ trẻ tuổi đáp: “Về cơ bản, chiêu đồ đại hội hai
năm nay, Thủy Linh Nhi đều xuất hiện ở một hai thành trì. Nhưng ở đâu thì phải
trông vào vận khí.”

“Các vị nói vậy thì mỗ thấy hứng thú với việc Huyền Phong môn thu đồ.” Ngụy
Tác mỉm cười, nói với mấy tu sĩ: “Không rõ chư vị có thể dẫn đường, đưa mỗ đến
xem nhiệt náo?”

“Chỉ cần tiền bối không coi rẻ, bọn vãn bối đều vui lòng.” Hắc giáp tu sĩ nhìn
ba tu sĩ trẻ tuổi kia, đều thập phần hưng phấn. Bình thường muốn có quan hệ
với tu sĩ ít nhất cũng Chu thiên cảnh lưỡng tam trọng trở lên đâu có dễ, hà
huống Ngụy Tác lại có vẻ thập phần hòa thiện.

Ngụy Tác gật đầu, ra hiệu lên đường với tu sĩ trẻ tuổi đoạn thầm tính toán.

Đối với việc gia nhập đại tông môn, Ngụy Tác không hề hứng thú, nhưng gã biết
rõ mình là kẻ nhà quê, nhân cơ hội này mà tăng thêm kiến thức, đồng thời biết
thêm nội môn đệ tử, đệ tử tinh anh, thậm chí trưởng lão của đỉnh cấp tông môn
có thực lực thế nào.

Nếu may mắn thấy được Thủy Linh Nhi quốc sắc thiên hương đến thế nào thì không
gì bằng.

Xem nhiệt náo rồi tìm trong Mê Vân thành có đơn dược liệu thương không, hiện
tại ngần ấy tu sĩ tụ tập ở Mê Vân thành, cơ hội mua được đơn dược liệu thương
thượng giai sẽ đại tăng. Theo mấy người này vào thành càng được yểm hộ.

Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-Cac-Manh-Thuong-
Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận