Thông Thiên Chi Lộ

Chương 1196: Chân tiên thật sự

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

“Nhiều thật!”

Thần thức của Ngụy Tác hiện tại không cần thuật pháp phụ trợ cũng bao trùm
được hai nghìn ba trăm dặm, cách Thần Vũ thành phế khư ba nghìn dặm, gã quét
thần thức rồi giật giật chân mày.

Quanh Thần Vũ thành, thần thức gã khẽ quét là phát hiện sáu, bảy trăm con Hắc
thủy bạo lang.

Đàn Hắc thủy bạo lang này đều to như con nghé, lông cứng như cương châm, mắt
đỏ ngầu, không ngớt phun hắc khí.

Đến gần Thần Vũ, trông không khác gì man hoang hoang nguyên, nhưng gã quét
thần thức là nhìn rõ, trong cỏ dại chất đầy xương vụn!

Trong đống xương nát có xương tu sĩ và cả xương yêu thú, không biết bao nhiêu
đã chết vì Hắc thủy bạo lang đích khẩu trng.

Ngụy Tác quét thần thức thì có mấy chục con Hắc thủy bạo lang đang xé mấy thi
thể tu sĩ, không biết họ bị Hắc thủy bạo lang tha từ đâu đến nhưng chết chưa
lâu, thoáng sau đã biến thành thịt vụn.

Yêu thú hung tàn này không tìm tới nó, nó sẽ tự tìm tới, Ngụy Tác lúc còn ở
Linh Nhạc thành thì cầu thần bái phật cũng không muốn gặp.

Nhưng giờ với gã càng nhiều Hắc thủy bạo lang càng tốt.

“Chát!”

Ngụy Tác kích phát Tị thú phù của Tinh Nguyệt minh che đi khí tức, mặc kệ sáu,
bảy trăm con Hắc thủy bạo lang đang lao vào trung tâm Thần Vũ thành phế khư.

Hắc thủy bạo lang trong Thần Vũ thành phế khư còn nhiều hơn, Ngụy Tác trải
thần thức, chỉ số dưới đất đã hơn vạn!

“Gừ!”

Không cần dẫn dụ, thấy có tu sĩ độn quang tới, cả Thần Vũ thành sôi lên như
cháo, đàn Hắc thủy bạo lang từ bốn phương tám hướng đổ vào Ngụy Tác.

“Vù!” “Vù!” “Vù!” …

Ngụy Tác trực tiếp đáp xuống mộ đoạn tường, đạo đạo ám kim sắc kiếm khí bất
đình đích phát xchém rauất.

Khó tưởng tượng nổi tốc độ thi pháp của một tu sĩ lại kinh nhân như thế, chỉ
mấy tích tắc là hư không ngập tràn ám kim sắc kiếm khí.

Khóa chặt kỹ lưỡng, Hắc thủy bạo lang trong năm trăm trượng quanh Ngụy Tác đều
mất mạng.

Hắc thủy bạo lang ngòa phạm vi năm trăm trượng đều không sao, còn lại đều bị
ám kim sắc kiếm khí đâm xuyên tâm mạch, tóe máu lên không rồi văng đi.

Chỉ mười mấy tích tắc, quanh Ngụy Tác như hình thành một miệng núi lửa, Hắc
thủy bạo lang bị giết chất thành tường thành.

“Gừ!”

Máu chảy tràn, được mùi tanh kích tích, Hắc thủy bạo lang linh trí không cao
đều cuồng hóa, thể hình to gấp đôi trước, làm da đen còn thậm chí phát ra hồng
quang.

“À?”

Ngụy Tác vung tay hút, quang hoa ép xuống, mười mấy viên hắc sắc yêu đơn cỡ
trứng gã từ thi thể Hắc thủy bạo lang bay ra.

“Ầm”, thủy linh khí tức từ đỉnh đầu bốc lên, bao lấy mười mấy viên hắc sắc yêu
đơn cỡ trứng gà, rồi khiếu vị trên mình gã mở ra, như vô số cái miệng đang
phun, nguyên khí bất lợi trào ra.

“Được lắm, đúng là ngu xuẩn, còn định cắn ta.” Thấy Hắc thủy bạo lang vẫn dị
biến, huyết quang lóe sang lao tới hung hăn hơn thì Ngụy Tác thời cười ha hả,
vừa giết chúng vừa hút thi thể, lấy yêu đơn ra trực tiếp tu luyện.

Vốn gã lo là khí tức lộ ra khiến chúng chạy mất nhưng giờ chúng cuồng hóa thì
gã càng đỡ mất công.

Vừa giết yêu thú, vừa lấy yêu đơn ra tu luyện, cứ như trực tiếp móc từ nạp bảo
nang ra.

“Nhiều thế hả?”

Thoáng sau, Ngụy Tác đã giết hơn nghìn Hắc thủy bạo lang, đồng thời luyện hóa
yêu đơn phun ra độc tố, nguyên khí không thuần hình thành hắc sắc độc vân dày
đặc như nhỏ giọt. Nếu Hắc thủy bạo lang không chống nổi những thứ đó thì chỉ
với độc vân là chúng đã không xông qua được.

Giết mấy nghìn con Hắc thủy bạo lang xong, số lượng yêu lang không ít đi mà
nhiều lên, cả Thần Vũ thành vang tiếng gầm, từng dải bóng đen liên tục từ động
quật lao ra. Hóa ra chúng đều ở trong động quật, tổng cộng gần ba vạn.

Gã vốn giữ nguyên tắc không lãng phí, hiện tại phổ thông tu sĩ vì săn bắt khó
khăn, nguồn lực của tu đạo giới càng hiếm, cứ thu thi thể Hắc thủy bạo lang
lại cũng có tác dụng.

Nhưng thấy nhiều thế gã lạ ngứa ngáy.

Ong một tiếng, lam hắc sắc ma trảo kinh nhân hiện lên, chụp loạn trong vòng
hai nghìn dặm, Hắc thủy bạo lang bị chụp trúng là tan thành băng vụn đen ngòm,
chỉ còn lại yêu đơn. Mỗi lần ít nhất được năm, sáu chục viên yêu đơn.

Cứ thế, Huyền sát quỷ trảo còn chưa đã tay thì thiên địa trừ tiếng mưa ra đã
yên tĩnh, chỉ còn mấy trăm con Hắc thủy bạo lang phát hồng quang, không hiểu
gì mà cứ lao tới.

Bất quá Ngụy Tác cũng thấy vô liêu, không hiểu sao đầu óc tiểu gian thương
Linh Nhạc thành có lắm thứ cổ quái đến thế. Bọn Linh Lung Thiên mà thấy gã lúc
này tất muốn bóp chết ngay.

Chỉ còn lại mấy trăm con Hắc thủy bạo lang, Ngụy Tác vừa luyện hóa đống yêu
đơn còn lại, vừa cười ha hả, định xem lúc chúng cắn không nổi thì thế nào nên
dừng thi pháp, bỏ mặc chúng mà luyện hóa yêu đơn.

“Cách!” Hai con Hắc thủy bạo lang to hơn Ngụy Tác cùng lao tới.

Nhưng cả hai lập tức ngất ngư, không chỉ răng gãy hết mà đầu óc cũng mòng
mòng.

“Ha ha!”

Ngụy Tác hớn hởn. Từng con Hắc thủy bạo lang lao tới đều biến thành lão thái
bà không răng thì cắn gì nữa.

Bất quá niềm vui không dài, Hắc thủy bạo lang dã phát cuồng, đều phun yêu đơn.

Để Hắc thủy bạo lang không tự nổ yêu đơn, Ngụy Tác dùng Huyền sát âm khí giải
quyết hết.

Tiếp đó, Ngụy Tác đang tự vui vẻ thu hết thi thể Hắc thủy bạo lang còn nguyên,
cuốn hết yêu đơn, tiến về đích.

Luyện hóa hết thủy hệ yêu đơn của Hắc thủy bạo lang rồi dùng Động Hư bộ pháp
lao đi, một tuần hương sau thì đến trên một đầm lầy.

Là Vân yên trạch địa, vốn ở gần Thiên khung Vân Linh đại lục, không có yêu thú
lợi hại ra vào nhưng nơi này bị Long đầu thanh giao chiếm cứ.

Long đầu thanh giao là Hoang cổ yêu thú cỡ lớn, sau Diệt thế thú triều mới
xuất hiện, trước đó điển tịch tu đạo giới hiếm ghi lại, thực lực chỉ ngũ cấp
đê giai, nhưng vẻ ngoài cực kỳ hung hãn, dài tới hơn mười trượng, đầu giống
hệt thiên long long đầu, thân thể lại giống thanh giao.

“Các vị Long đầu thanh giao lão đệ, mượn yêu đơn nhé!”

Đáp xuống đầm lầy, Ngụy Tác hớn hở kêu lên.

Tiếng gầm vang lên không ngớt, bùn lầy bắn lên, Long đầu thanh giao từ dưới
lớp bùn đầy bong bóng xông lên.

“Ha ha, không cần dữ thế chứ.” Ngụy Tác hớn hở, vì quét thần thức là thấy ba,
bốn trăm còn Long đầu thanh giao lao ra.

“Oành!” “Oành!” “Oành!”

Long đầu thanh giao không thích lại gần cắn xé như Hắc thủy bạo lang mà phun
thanh sắc thủy trụ như mũi tên đổ vào Ngụy Tác.

“Đừng lãng phí uy năng yêu đơn, của mỗ hết!”

Thấy Long đầu thanh giao như thế, Ngụy Tác bực mình, kim sắc điện võng bao
trùm mấy nghìn trượng khiến mấy trăm con Long đầu thanh giao xì khói uốn éo
trên không.

Với tu vi hiện tại của gã, thi triển đê giai Kim xà lôi quyết thì yêu thú cũng
không ngăn được.

“Định chạy hả?”

Ngụy Tác hào hứng, Long đầu thanh giao có linh trí hơn hẳn Hắc thủy bạo, gã ra
đòn là chúng sợ hãi chui xuống, nhưng vô số kim sắc thiểm điện giáng liên tục,
đồng thời Huyền sát quỷ trảo chụp liên hồi, kéo những con không thể động đậy
lên. Mỗi con Long đầu thanh giao bị kéo khỏi bùn cũng như nhổ củ cải khiến
Ngụy Tác thấy rất thú vị.

“Nhổ củ cải vui thật.”

Ngụy Tác kêu lên nhăn nhở, Linh Lung Thiên mà ở đây tất tung cước.

Gã thi triển các loại lôi quyết, biến đầm lầy hai nghìn mấy trăm dặm thành lôi
hải, Long đầu thanh giao không ẩn thân được, bị gã hút hết ra.

Gần hai nghìn còn Long đầu thanh giao bị quét sạch, gã lại vượt hư không, đến
Vân Linh đại lục trung bộ, gần sơn môn Tự Nhiên tông xưa kia.

Gã hú vang, Hàn thủy nha lao ra dày đặc… Tiếp đó gã lại nhắm hướng Tiểu Ngọc
Thanh động thiên của Vân Linh đại lục cũ…

Gã đi đến đâu là hạo kiếp của thủy hệ yêu thú ở đó.

Săn được ba, bốn đàn số lượng kinh nhân thủy hệ yêu thú, đến sát sơn môn Quảng
Pháp thiên cung xưa kia, còn đang luyện hóa Bích ba cự chu yêu đơn thì đột
nhiên cảm được thể nội chân nguyên sôi lên, như sắp triệt để biến hóa, chuyển
hóa thành thứ khác.

“Sắp chân tiên rồi!”

Ngụy Tác biết mình sắp thành chân tiên!

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận