Thông Thiên Chi Lộ

Chương 1154: Thiên kiếp lần đầu tiên sau vạn năm

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

“Oành!”

Thiên nguyên thần đơn đổ nguyên khí vào chân nguyên của Ngụy Tác, hai thần
huyền hóa thân kịch liệt chấn động.

Đấy là cảm giác dị thường huyền diệu, khi Ngụy Tác cảm giác được nguyên khí
của hai thần huyền hóa thân kịch liệt chấn động, phát sinh biến hóa thì thiên
địa cũng chấn động.

Như có một ngọn núi đổ xuống một ngọn khác, rồi lại thêm từng ngọn nối nhau,
vô số vô hình đại sơn đổ xuống theo phản ứng dây chuyền.

Bên ngoài hắc sắc quang khung, bọn Trưởng Tôn Cảnh, Trưởng Tôn Tiểu Như, Hoàng
Đạo Quân đều thấy trên vô tận cao không biến thành hồng sắc, từng làn song
không nhìn rõ nhưng cảm nhận được với tốc độ kinh nhân lan đi.

“Không xong! Đi mau, không thì sẽ bị ảnh hưởng!”

“Không kịp rồi, chúng ta còn một pháp khí!”

Tích tắc đó, ai nấy triệt để biến sắc, hai lão nhân Trưởng Tôn thế gia tế xuất
pháp khí như Đăng tiên đài, quang hoa lóe lên, ai nấy biến mất, xuất hiện cách
đó hơn vạn dặm.

Hắc sắc quang khung bao trùm hơn ba nghìn mấy trăm dặm, vị trí của họ cách gần
bốn nghìn dặm nhưng tích tắc đó, ai cũng nhận ra khí tức hủy diệt.

“Định lui hả!”

Dù thế, bọn Hoàng Đạo Quân vẫn thấy chưa đủ, lại toàn lực phát động độn quang,
cuốn bọn Trưởng Tôn Tiểu Như lui đi.

“Thiên kiếp phát động!”

“Ngụy đại ca đã phát động thiên kiếp!”

“Vạn năm nay không ai dẫn động thiên kiếp, giờ Ngụy Tác dẫn động!”

Tích tắc đó, ai nấy nín thở, tâm thần chấn động đến mức không thể dùng ngôn
ngữ hình dung, từ trung tâm là sơn cốc trong hắc sắc quang khung, vạn dặm cao
không chợt biến thành màu hồng ngọc đỏ rực!

Vô tận cao không như có mấy vạn viễn cổ thiên long phun lửa, tiếng nổ ầm ầm
vang vọng.

Từng dải hồng sắc thiên hỏa dày đặc như cánh cửa, vạch lên vô số quỹ tích chói
lòa trên không, trút như mưa rào.

Tình cảnh không thể tưởng tượng nổi!

“Sao thế, lẽ nào có tiên binh xuất thế?”

“Thiên địa nguyên khí sao lại chấn động lợi hại thế, bí địa nào đó mở ra hả?”

“Lẽ nào có sao rơi?!”

Tích tắc đó, đừng nói bọn Hoàng Đạo Quân mà cả gần Thiên khung Vân Linh đại
lục cách mấy vạn dặm cũng có tu sĩ nhận ra biến hóa kinh nhân.

Nhất thời, vô số tu sĩ đều bị hấp dẫn, thập phần chấn kinh đổ về xem chuyện
gì.

“Kích phát pháp trận!”

Tích tắc đó, Ngụy Tác hít sâu một hơi, quát to với bọn Vương Vô Nhất và Tô
Thần Huyết rồi kích phát “Tứ phương vân giới cấm” cùng hơn nghìn viên thủy hệ
yêu đơn và linh dược như vô số minh châu lơ lửng dày đặc quanh mình.

“Oành!”

Định đỉnh tứ phương đại cấm được bọn Vương Vô Nhất phát động, bốn quang mang
theo vô số quang phù cỡ bàn tay quay tít dâng lên trong hắc sắc quang khung,
quang phù phun lên như suối.

Tứ phương vân giới cấm mà Trưởng Tôn thế gia lão tổ hoàn thành trước khi chết
phát động, vô số quang văn bay múa trên hư không.

“Cách!” Ngụy Tác lấy ra hơn nghìn viên thủy hệ yêu đơn và linh dược, cơ hồ chỉ
tích tắc là tan, thiên kiếp đã bị gã triệt để dẫn động, từ Thần huyền tứ trọng
đột phá Thần huyền ngũ trọng thì hai thần huyền hóa thân cũng biến thành hai
tổ ong lớn, vô số khiếu vị há ra hút nguyên khí.

“Chuyện gì thế nhỉ?”

“Sao nguyên khí dao động có thể kinh nhân thế được!”

Trong cổ điện, Hoang tộc đại năng vốn hào hứng, chuẩn bị mở ra một thời đại
mới đều như rơi xuống vực sâu.

Ai nấy kích động gầm lên, Hoang tộc đại năng chuẩn bị thiên hạ vô địch đều
rùng mình ngẩng nhìn.

Lam sắc thần văn quanh cổ điện còn chưa tan, từ trong nhìn lên chỉ thấy đỉnh
điện nhưng ai nấy đều ngẩng đầu.

Ai cũng nhận ra khí tức đáng sợ cực độ.

“Oành!” “Oành!” “Oành!” “Oành!” “Oành!” …

Tích tắc đó, vô số vẫn tinh thiên hỏa đốt cháy tất ở ngoài, xô lên hắc sắc
quang khung.

Mỗi dải thiên hỏa đều có tốc độ khó tưởng tượng nổi, nổ vang chói tai, trông
như màu đỏ rất thuần túy nhưng xung kích lên hắc sắc quang khung thì mang theo
vô số kim sắc hỏa diễm.

Kim sắc hỏa diễm là tinh thần chân hỏa và thái dương chân hỏa!

Nhất thời, hắc sắc quang khung bừng lên ánh lửa, như vô số hỏa liên bừng nở!

“Đáng chết, không phải đại cấm do tiểu tử đó bố trí! Là thiên kiếp!”

“Tiểu tử đó dẫn động thiên kiếp!”

Tích tắc đó, Bát tí Hoang tộc đại năng kêu lên.

“Cái gì, thiên kiếp!” Gần như mọi Hoang tộc đại năng đều toát mồ hôi, ai nấy
tuy đều có tu vi chân tiên, có vài người từng trải thiên kiếp nhưng càng từng
trải rồi càng hiểu thiên kiếp đáng sợ. Nhưng đó là điên phong tu vi của họ!

Bị trọng thương trí mệnh, rồi sáu, bảy vạn năm chìm trong phong ấn, các Hoang
tộc đại năng không ai dám nói mình còn nổi năm thành thần thông so với lúc
đỉnh cao?

Dù còn thành chiến lực, toán Hoang tộc đại năng này cũng không chống được lâu,
như ngọn nến sắp hết, từ từ cháy còn được một lúc, còn cơ hội tìm sáp nhỏ thêm
vào, nếu đốt to lên thì cạn hết ngay.

“Đừng giải khai cấm chế! Mau kích phát cấm chế!” Không rõ Hoang tộc đại năng
nào đột nhiên ré lên.

“Không được, chỉ còn cách xông ra giết tiểu tử đó, không thì cấm chế ở đây và
chúng ta lúc này vị tất ngăn được!”

“Thiên kiếp sẽ khiến nguyên khí rối loạn, thần thức bị ảnh hưởng, ai biết được
y ở đâu?” Đồng thời, Hoang tộc đại năng khác kinh hoảng thất thố.

Ngần ấy Hoang tộc đại năng đều hoảng loạn, không biết nên nghe ai.

Trong hắc sắc quang khung, Ngụy Tác đột nhiên ngẩng nhìn.

Hắc sắc quang khung sáng rực vô số hồng sắc quang điểm.

“Chát!” “Chát!” “Chát!” …

Hắc sắc quang khung bị vô số hỏa quang đâm thủng, một dòng chảy hơi nóng khó
tưởng tượng nổi dồn lên.

“Ghi chép quả nhiên không sai, ban đầu là Hỏa vân thiên kiếp!”

“Thiên địa nguyên khí hỗn loạn đến mức này. Được lắm, chúng càng không thể đến
giết ta!”

Dòng chảy khó tưởng tượng nổi đổ xuống, Ngụy Tác hít sâu một hơi, tỏ vẻ kinh
hỉ.

Thiên địa đang nổi giận!

Thần thức gã chỉ bao trùm được gần trăm dặm, ngoài tầm đó đều uốn cong.

Giờ mà các Hoang tộc đại năng lao ra cũng không thể nhanh chóng phát hiện được
gã.

Đấy mới chỉ là bắt đầu!

Trong vòng vạn toàn là các loại uy năng!

“Hoang tộc đại năng xây lên chỗ này và các Hoang tộc đại năng hiện tại đừng để
mỗ thất vọng!”

Ngụy Tác lẩm bẩm, vung tay lấy một thứ như thạch cầu ra.

Là Thần hoàng thạch đơn chuyên môn ngăn chặn thiên hỏa.

Thiên hỏa tụ cả tinh thần chân hỏa và thái dương chân hỏa từ trên cao giáng
xuống, nhiệt lượng kinh nhân thì tinh kim phẩm giai cực caocũng tan chảy,
thuật pháp nguyên khí phát ra sẽ tan ngay, chỉ bằng tu vi chống lại là không
thể nào, hiện tại hi vọng duy nhất của gã là cấm chế được Hoang tộc đại năng
để lại uy mãnh một chút.

“Chát!”

Cơ hồ hắc sắc quang khung vừa bị phá, Ngụy Tác mới thoáng có ý nghĩ thì mọi tử
đồng sắc cổ điện sáng lên như sống lại.

Đạo đạo thần quang xung thiên như vô số thần thổ hóa sinh, nghênh đón thiên
hỏa vô cùng vô tận khuynh.

“Ta… không phải chứ?”

Ngụy Tác giật nảy mình, vì trong tử đồng sắc cổ điện gần gã nhất dấy lên chân
tiên khí tức đáng sợ, phượng hoàng thần quang suýt nữa quét trúng gã. Hai cổ
điện gần gã nữa, một phát ra mặc lục sắc quang hoa, hình thành quang trụ xung
thiên như cây cột chống trời, một phát ra lam sắc quang hoa, hình thành một
quang tráo, bao trùm gần trăm dặm, kể cả Ngụy Tác và pháp trận gã bố trí.

Chỗ Ngụy Tác đứng bố trí ba phòng ngự pháp trận, có ba tầng linh quang quang
tráo bao lấy. Tử đồng sắc cổ điện phát ra lam sắc quang tráo thì không ảnh
hưởng đến Ngụy Tác và cấm chế của gã, coi như tự thêm một quang tráo khổng lồ.

Nhất thời, Ngụy Tác chỉ thấy đáo vô số đạo thần quang từ sơn cốc bay lên va
vào thiên hỏa.

Thiên hỏa ngút trời nhưng hiếm tia nào lọt xuống, sơn cốc dâng lên không biết
bao nhiêu linh quang quang tráo, thiểu số thiên hỏa xung kích lên không thể uy
hiếp nổi.

Gã tế xuất Thần hoàng thạch đơn, đồng thời hơn mười pháp khí cùng pháp bảo
chuyên chặn thiên hỏa cũng được lấy ra, nhưng hình như không cần tới, dẫn động
thiên kiếp xong thì như xem kịch vậy.

“Các vị lão bà, các vị lão hữu, mau ra xem kịch hay.”

Ngẩn ra rồi Ngụy Tác như tỉnh mộng, tế xuất Đại chư thiên tạo hóa bình.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận