Trạm Đài Linh Lan tuy muốn lao lên cắn Ngụy Tác nhưng bó tay, dù gã đứng im
thì y cũng không cắn được, có khi còn gãy răng. Gào lên gần như thổ huyết đoạn
y phát động Hư không kim hồ, ẩn thân vào hư không.
“Sao lại chạy vào hư không, lưỡng vị tông chủ không nên trút giận vào y, bày
ra mười bảy, mười tám cấm chế là được.” Câu tiếp theo của Ngụy Tác khiến y
trước mắt tối sầm, không khống chế nổi Hư không kim hồ.
“Ngụy đạo hữu, có cách đối phó y và Đại chư thiên tạo hóa bình?” Thần sắc Ngụy
Tác khiến Hoàng Đạo Quân và Ngọc Thiên tông tông chủ lấy làm lạ.
“Có nhưng không chắc hoàn toàn thành công.” Ngụy Tác không giấu: “Nếu dẫn động
thiên kiếp thì có thể phá Đại chư thiên tạo hóa bình.”
“Dẫn động thiên kiếp?”
Hoàng Đạo Quân và Ngọc Thiên tông tông chủ sững người, một lúc sau Hoàng Đạo
Quân cười khổ truyền âm, “Theo lý thì được nhưng thiên kiếp sẽ có không biết
bao nhiêu vực ngoại lôi hỏa trút xuống, có thể phá được Đại chư thiên tạo hóa
bình, nhưng có kịp không?”
Bọn Hoàng Đạo Quân hiểu về thiên kiếp còn không được như Ngụy Tác đọc điển
tịch các tông môn nên cho là không đủ thời gian.
Tuy Ngụy Tác ngầm bàn tán với họ, bọn Linh Lung Thiên còn mấy chục ngày nhưng
họ cho là phải tới chân tiên mới có thể dẫn động thiên kiếp. Ngụy Tác dù tốc
độ tu luyện nhanh hơn cũng không kịp.
“Mỗ khác với các đại năng, Thần huyền tứ trọng đột phá đến Thần huyền ngũ
trọng sẽ dẫn động thiên kiếp.” Ngụy Tác truyền âm cho bọn Hoàng Đạo Quân.
Lúc trước gã lạnh buốt cõi lòng, hiện tại còn trấn định được vì định lợi dụng
thiên kiếp kích phá Đại chư thiên tạo hóa bình.
Qua ghi chép được đọc, giai đoạn thứ ba của thiên kiếp là Thiên lôi địa hỏa,
có vô số vực ngoại lôi hỏa đến, giai đoạn thứ sáu Kim phong hỏa tuyến ngưng tụ
vô số vực ngoại lôi hỏa, dùng vực ngoại lôi hỏa phá hoại Lục tinh hạch kim thì
có thể phá được Đại chư thiên tạo hóa bình. Cái bình mạnh như thế, chưa biết
chừng sẽ ngăn được phần nào thiên kiếp chi uy.
Trạm Đài Linh Lan thì chỉ cần gã qua được thiên kiếp, tu luyện Động Thiên thần
hỏa là có thể đối phó.
Quan trọng là khi dẫn động thiên kiếp thì phải chống nổi. Không chống nổi thì
tất cả xong đời.
“Cái gì, Thần huyền tứ trọng đột phá đến Thần huyền ngũ trọng sẽ dẫn động
thiên kiếp?” Thiên kiếp là thứ Ngụy Tác sớm chuẩn bị nên nhắc tới không có gì
đặc biệt, có điều Hoàng Đạo Quân và Ngọc Thiên tông tông chủ rúng động biến
sắc. Ghi chép của tu đạo giới thì đã vạn năm không có ai dẫn động thiên kiếp.
Ngụy Tác dọc đường tu luyện Vạn cổ thánh vương kinh khắc thần văn, liên tục
tạm dừng tu luyện, tu vi chỉ gần đạt Thần huyền tứ trọng hậu kỳ, không như dự
tính. Nhưng cả hai hiểu với Thủy hoàng phệ nhật quyết của gã thì đạt Thần
huyền tứ trọng điên phong không mất bao nhiêu thời gian.
“Chả trách các hạ mau chóng tìm pháp bảo và pháp khí chống lại thiên kiếp đ.”
Hoàng Đạo Quân và Ngọc Thiên tông tông chủ đều hiểu.
“Ngụy đạo hữu, định thế nào? Nếu không có gì đặc biệt thì bọn tại hạ sẽ toàn
lực giúp đạo hữu tìm pháp bảo và pháp khí chống lại thiên kiếp.” Hoàng Đạo
Quân và Ngọc Thiên tông tông chủ nhìn nhau, truyền âm cho Ngụy Tác.
“Trừ phiền lưỡng vị tiền bối tìm giúp pháp bảo và pháp khí chống lại thiên
kiếp thì còn việc quan trọng khác.” Ngụy Tác truyền âm cho Hoàng Đạo Quân và
Ngọc Thiên tông tông chủ, Cực Âm thần quân: “Hiện tại Vương Vô Nhất và Tô Thần
Huyết bị tại hạ bắt sống, tại hạ có Phổ độ thần quang buộc chúng nói ra mọi bí
ẩn, mong chư vị đạo giúp đỡ thi pháp.”
Theo tình hình hiện tại, gã biết thiên kiếp của mình không phải cứ muốn là qua
được, đương nhiên phải rũ hết mọi thứ để toàn lực chuẩn bị độ kiếp. Không chỉ
đề thăng chân nguyên tu vi đến Thần huyền tứ trọng điên phong, Vạn cổ thánh
vương kinh khắc thần văn và lĩnh ngộ đại đạo pháp vực cũng cần liên tiếp, nhục
thân và thần thông mạn thêm tí nào là thêm phần sống sót tí ấy.
Thần văn của bọn Vương Vô Nhất hòa Tô Thần Huyết khẳng định hữu dụng, khống
chế mấy người này để khi cần sẽ đem chống lại thiên kiếp, bằng hữu giúp gã mà
chết thì gã không đành chứ mấy kẻ cùng hung cực ác này thì gã không cần đắn
đo.
“Dùng Phổ độ thần quang độ hóa mấy kẻ này? Chuyện nhỏ thôi.” Bọn Hoàng Đạo
Quân hiểu ý gật đầu.
Ngụy Tác không hề lãng phí thời gian, đưa thuật pháp Phổ độ thần quang cho bọn
Hoàng Đạo Quân.
Hiện tại Hoàng Đạo Quân và Ngọc Thiên tông tông chủ, Thánh Vương tông tông chủ
liên thủ thi pháp, độ hóa Vương Vô Nhất và Tô Thần Huyết cũng chỉ mất chừng
mười ngày.
“Hoàng Đình tông cầu kiến Ngụy thần quân.”
Đột nhiên có hồng quang từ xa bắn tới, đáp xuống sơn môn Hoàng Thiên đạo khiến
Hoàng Thiên thành sôi lên.
Hoàng Đình tông tông chủ Thiên Cửu thần quân là kẻ chủ mưu trận này, lại mới
thoát thân mà cử người đến tham kiến Ngụy Tác, không ai biết y giở trò gì.
Ngụy Tác hơi ngẩn ra, người đến là một nữ tu diễm lệ, mặc bạch sắc pháp y, tu
vi Kim đơn ngũ trọng, khẳng định là cao thủ trong các chân truyền đệ tử Hoàng
Đình tông.
“Thiên Cửu thần quân bảo các hạ đến làm gì?” Ngụy Tác quan sát nữ tu, hỏi
luôn.
“Tiểu nữ Đỗ Xuân Lan, sư tôn bảo tiểu nữ đến mong thần quân khoan thứ và hòa
đàm.” Nữ tu này tư sắc xuất chúng, giọng nói ngọt ngào, nhưng cái tên thập
phần phổ thông, hành đại lễ với Ngụy Tác rồi nói.
“Hòa đàm? Thiên Cửu thần quân nhanh thật, biết Ngụy Tác khẳng định sẽ diệt
Hoàng Đình tông đầu tiên nhưng sợ chết nên phái nữ đệ tử đến hòng khiến Ngụy
Tác mềm lòng?”
“Hoàng Đình tông định cùng Ngụy Tác hòa đàm, với thần thông của y thì dễ dàng
quét sạch Hoàng Đình tông.”
Tu sĩ Hoàng Thiên thành nhao nhao bàn luận.
“Điều kiện gì?” Ngụy Tác không muốn lãng phí thời gian, hỏi ngay. Trong các
tông môn vây giết gã, chỉ Hóa Thiên giáo và Hoàng Đình tông không đến, Hóa
Thiên giáo đã bị gã trọng thương, Tô Thần Huyết chết lần này thì quần long vô
thủ, đã loạn lên, bọn Hoàng Đạo Quân đã tiếp quản Hóa Thiên giáo. Gã định đến
Hoàng Đình tông vì đây là tông môn truyền thừa lâu nhất trong mấy đại lục,
pháp bảo và pháp khí khẳng định nhiều hơn tông môn khác. Gã thậm chí định dẫn
động thiên kiếp tại sơn môn Hoàng Đình tông, Thiên Cửu thần quân lúc đó còn
bao nhiêu truyền thừa pháp khí, bao nhiêu đại cấm cũng bị bức phải lấy chống
lại thiên kiếp, tương đương với giúp đỡ gã.
“Sư tôn nói Hoàng Đình tông cũng như tông môn khác, liệt kê danh sách cho Ngụy
thần quân chọn, chỉ hi vọng Ngụy thần quân đại nhân đại lượng, bỏ qua việc
trước kia. Sư tôn còn nói để biểu đạt thành ý thì sẽ cho thần quân biết một
việc rất bí ẩn nhưng hữu dụng. Trừ ra, sư tôn còn nói chỉ cần thần quân không
chê, tiểu nữ sẽ cả đời hầu hạ thần quân, làm thị thiếp cũng được.” Nữ tu diễm
lệ truyền âm, đỏ mặt lên.
“Thiên Cửu thần quân còn chiêu này.” Ngụy Tác thầm rủa, y tưởng gã có nhiều
đạo lữ thì là hạng tham đồ nữ sắc nên cử nữ đệ tử đến nhưng gã đã có bọn Cơ
Nhã rồi thì cần gì nữa.
“Bí ẩn gì?” Đối với bí ẩn của Hoàng Đình tông, gã cũng kinh ngạc, lời Thiên
Cửu thần quân bảo nữ tu chuyển tới hình như không đơn giản.
“Thần quân đồng ý?” Nữ tu cũng băng tuyết thông minh, lập tức dùng câu này
buộc lấy Ngụy Tác đoạn truyền âm nhanh: “Bí ẩn mà sư tôn nói là nơi có hóa
hình đại yêu, thần quân không phải có một vị đồng bạn cũn là đời sau của hóa
hình đại yêu hả? Nơi đó còn phong ấn một thượng cổ hóa hình đại yêu.”
“Cái gì!” Nữ tu diễm lệ nói thế khiến Ngụy Tác biến sắc, “Ở đâu?!”
“Thần quân đồng ý?” Nữ tu diễm lệ lại hỏi.
“Mỗ tạm đồng ý điều kiện đó.” Ngụy Tác nào còn lòng dạ lắm lời, nói luôn. Tin
này với gã quá chấn động, cũng hiểu có đánh tới Hoàng Đình tông, Thiên Cửu
thần quân chác cũng chạy rồi, có khi theo hết đồ.