“Nếu trong ba ngày mỗ không đến mà đối phó tông môn đó thì sẽ chôn Đại chư
thiên tạo hóa bình?”
Ngụy Tác dừng lại, Thánh Vương tông và Đơn Nguyên tông liên tục phát diễm
quang, dùng mật ngữ độc môn đưa tin kỹ hơn.
Tuyệt đại đa số thành trì Tịch Hàn đại lục không có truyền tống pháp trận,
tông môn và thương đội thường dùng các loại diễm quang truyền tin, thủ đoạn
rất riêng, thậm chí liên màu sắc hơi đổi là có ý nghĩa khác hẳn. Thánh Vương
tông và Đơn Nguyên tông dùng diễm quang truyền tin thành ta rất bình thường,
không bị ai chú ý.
Tin Thánh Vương tông và Đơn Nguyên tông đưa ra giống nhau, là Ngụy Tác trong
ba ngày sẽ đơn độc đến sơn môn Hoàng Thiên đạo, cách sơn môn hai vạn dặm sẽ
thể hiện.
Nếu gã không tuân thủ điều kiện, hoặc trong ba ngày lại động đến các tông môn
khác, Trung thiên tử lôi tông sẽ công khai nhấn chìm Đại chư thiên tạo hóa
bình trước sơn môn Hoàng Thiên đạo.
Theo tin của Trung thiên tử lôi tông và Hoàng Thiên đạo, đạo lữ và thân hữu
của Ngụy Tác bị nhốt trong Đại chư thiên tạo hóa bình, nếu gã lấy được cái
bình thì có thể cứu họ, không thì khi bình bị ném xuống hỏa mạch, dù không bị
luyện hóa, thì bị hắc sát hỏa khí thổi đi, dù chân tiên hay cấp trên nữa cũng
không tìm được.
“Không ngờ họ cũng biết về Đại chư thiên tạo hóa bình, xem ra Cương nha muội
đích xác không lừa ta.”
Nhận được tin, Ngụy Tác không tỏ vẻ gì nhưng trong lòng thập phần kích động.
Gã không biết rằng Thiên Cửu thần quân và Trung thiên tử lôi tông cộng lại
cũng không hiểu về Đại chư thiên tạo hóa bình bằng Linh Lung Thiên thâm, lúc
này Thiên Cửu thần quân tưởng nó và bọn Cơ Nhã đã bị luyện hóa, chỉ vì bức
Ngụy Tác hiện thân nên cố ý truyền tin này.
Tất cả không biết rằng tin này khiến Ngụy Tác kích động cơ hồ phát khóc
Gã lo lắng Linh Lung Thiên nói dối, chỉ muốn gã thoát khỏi trùng vây nên thế.
“Y tuy lấy được Như Lai thần mang, nhưng lần này không chỉ Trung thiên tử lôi
tông và Hoàng Thiên đạo liên hợp, sẽ có cả Tô Thần Huyết, Vạn Hoàng công tử,
Bích Tỳ tông tông chủ đến, ngần ấy đại năng mà truyền thừa pháp khí tề xuất,
cộng thêm cấm chế ở sơn môn Hoàng Thiên đạo, y sao có thể đối phó nổi.”
“Cách sơn môn hai vạn dặm sẽ hiển lộ tung tích, thế thì không thể dùng âm mưu
quỷ kế, chỉ đành quang minh chính đại giao chiến, sao có thể là đối thủ của
ngần ấy đại năng!”
Ngụy Tác biết chắc bọn Linh Lung Thiên và Cơ Nhã còn sống, Linh Lung Thiên quả
có biện pháp thì gã kích động nín thở nhưng trong mắt bọn Thánh Vương tông
tông chủ và Ngọc Lý thần quân lại thành gã da vào tuyệt cảnh, tiến thoái lưỡng
nan.
“Các ngươi tưởng tụ lại thì đối phó được ta, nhưng không biết là ta có vô
thượng cường pháp Như Lai thần mang. Ta còn lo không tìm được tung tích Trung
thiên tử lôi tông tông chủ thì các ngươi tụ lại.” Cả hai không ngờ tâm cảnh
Ngụy Tác lúc này ngược hẳn.
Ngụy Tác không chỉ kích động mà hoan hỉ, sắp đến lúc khoái ý ân cừu.
Thánh Vương tông tông chủ và Ngọc Lý thần quân cũng không biết lần này gã thu
hoạch kinh nhân thế nào!
Đỉnh đầu gã không ngừng dấy lên thủy linh nguyên khí.
Trong thủy linh nguyên khí là Hoang cổ ngộ tiên thảo xanh biếc đã thành linh
tính.
Cả nhánh màu lục có dược lực cực kỳ hung mãnh, không chỉ ôn dưỡng thần thức,
chữa lành tổn thương cũng hoàn toàn bị luyện hóa!
Hoang cổ bản thảo kinh mà Trác Thanh Ngưng cho gã chỉ thiếu ghi chép về hai
nhánh Hoang cổ thực chu này, hiện thì gã đã bổ sung.
Nhánh màu tím thì ôn hòa, Thần hải cảnh tu sĩ cũng có thể trực tiếp luyện hóa,
chữa lành thần thức tổn thương, hiệu quả ngang với tiên giai đỉnh cấp linh
đan.
Nhánh màu lục thì dược lực hung mãnh như hổ lang, không phải thần huyền đại
năng không thể luyện hóa, hiệu quả chữa thần thức tổn thương và tăng cường
thần thức ngang với tiên giai đỉnh cấp linh đan!
Hiện tại Thánh Vương tông tông chủ và Ngọc Lý thần quân đều nhận ra khí tức
của Ngụy Tác thập phần bình hòa tự nhiên, thần thức khẳng định đã khôi phục,
nhưng cả hai không biết chính gã cũng thấy thần thức của mình trong suốt,
không còn thương tổn nào, còn tăng trưởng kinh nhân!
Trước kia thần thức của gã phối hợp với đại đạo tiên âm và Duy ngã tâm kiếm
mới bao trùm được hơn một nghìn dặm, nhưng giờ không cần thi triển thuật pháp,
thần thức cũng cảm tri rõ cảnh vật trong nghìn dặm.
Chỉ cần luyện hóa hai nhánh Hoang cổ thực chu, thần thức gã tăng cường gấp
đôi!
Tốc độ này dù từ Thần huyền tứ trọng đột phá đến Thần huyền ngũ trọng cũng
không đạt được.
Dược lực của nhánh màu lục khiến Ngụy Tác không dám tin. Nên gã càng hiểu
Hoang cổ bản thảo kinh là chí bảo cỡ nào.
Gã hiểu hơn Hoang tộc khi xưa đáng sợ thế nào, đồng thời hiểu vì sao hoa y
thanh niên tưởng đã thoát thì huênh hoang như thế.
Hoang cổ bản thảo kinh ghi lại hơn hai trăm loại Hoang cổ thực chu, dược lực
cơ hồ đều kinh nhân, người khác không thể hiểu nổi Hoang cổ thực chu còn Hoang
tộc ghi lại thế này thì tương đương với có trong tay hơn hai trăm loại tiên
giai đỉnh cấp linh dược!
Hoa y thanh niên lúc đối địch với Ngụy Tác, cường độ thần thức cực kỳ kinh
nhân, đạt tới một nghìn ba trăm dặm.
Cự ly này cả Hắc Bồ Đề thiên mẫu cũng không đạt được. Trừ công pháp và Tịnh
niệm tâm kiếm thì tất y còn lấy được không ít linh dược, chỉ trong Hoang cổ
bản thảo kinh đã có ghi hơn mười loại tăng cường thân thức.
Không thì với tu vi Thần huyền nhất trọng không thể có có thần thức đó.
Dù thần thức y mạnh như thế, công hiệu của nhánh màu lục với y không được như
với Ngụy Tác nhưng dược lực vẫn giúp thần thức y đề thăng đến một nghìn sáu,
bảy trăm dặm.
Thần thức như thế thì dù Ngụy Tác lấy được Như Lai thần mang thì e chưa kịp
dùng đã bại rồi.
Vì Như Lai thần mang không thể với Duy ngã tâm kiếm mà phát ra, nên cự ly công
kích tối đa là sáu, bảy trăm dặm.
Hoa y thanh niên khẳng định có chủ ý đó, có thời gian luyện hóa Hoang cổ linh
dược này là sẽ tìm Ngụy Tác báo cừu, dù Ngụy Tác có Như Lai thần mang trảm sát
thần thức hơn hẳn Tịnh niệm tâm kiếm nhưng y không sợ. Có điều y đắc ý quá,
tưởng đã lừa được Ngụy Tác, hóa ra mang lại cho gã vô vàn lợi lộc.
Hiện tại bọn Thiên Cửu thần quân chưa biết gã lấy được Như Lai thần mang, càng
không biết lai lịch của hoa y thanh niên đi cùng Thánh Vương tông tông chủ,
lợi ích y mang lại cho Ngụy Tác không kém gì Thủy hoàng phệ nhật quyết của Lâm
Phong Hoa khi xưa!
Dù là Vương Vô Nhất, Thiên Cửu thần quân, hay Vạn Hoàng công tử Đồng Bất Cố,
Ngụy Tác dám chắc thần thức tối đa chỉ ngang với gã lúc trước, nói gì bọn Tô
Thần Huyết và Trạm Đài Linh Lan.
Tô Thần Huyết dùng Tà vương nhãn luyện chế Tà vương bảo quan, gã được Linh
Lung Thiên và lục bào lão đầu cho biết pháp khí này tuy sát thương thần thức
cực kỳ lợi hại, song phạm vi công kích liên quan đến tu vi của tu sĩ, cần có
tu sĩ mới kích phát được công kích.
Dù người tu vi tối cao dùng pháp khí này đối với gã cũng không mảy may uy
hiếp.
Dù toàn bộ xông lên thì gã cũng không sợ, có thể đánh tan hết!
Duy nhất cần e dè truyền thừa pháp khí của họ vào tông môn đại cấm của Hoàng
Thiên đạo nhưng gã có Hồng mông tử kinh và Minh vương cảm ứng kinh thì có lẽ
sẽ tránh được.
Những kẻ đó bức y ra vì tưởng gã không địch nổi, chỉ có thể sử dụng âm mưu, mà
không biết rằng gã là người đầu tiên trong mấy nghìn năm nay được Đông Như Lai
và Hoang tộc truyền thừa!
Hiện tại, gã không cần âm mưu quỷ kế, cứ quang minh chính đại giao chiến!
“Các ngươi bức ta ra, ai ngờ ta đang chủ động tìm các ngươi!”
Tâm niệm thoáng chuyển, Ngụy Tác hít sâu một hơi, khoái ý và sát ý khôn tả
dâng lên.
“Ba ngày, dù các vị đưa thì mỗ cũng đến được sơn môn Hoàng Thiên đạo. Ngọc Lý
thần quân, mỗ cần tham ngộ và luyện hóa mấy thứ, các hạ điều khiển pháp khí
này đưa mỗ đến sơn môn Hoàng Thiên đạo.” Hít sâu một hơi, Ngụy Tác giải khai
mấy đạo cấm chế cho Ngọc Lý thần quân, đưa Đơn khí thần kiếm cho y.
“Cái gì, các hạ định đến Hoàng Thiên đạo phó hội? Không tính toán gì?” Ngọc Lý
thần quân và Thánh Vương tông tông chủ đều rùng mình biến sắc.
“Không cần lo, lần này không cần các vị ra mặt, cách sơn môn Hoàng Thiên đạo
ba vạn dặm, các vị cứ đi, mỗ sẽ để lại rất ít cấm chế, không ảnh hưởng đến thi
pháp và tu luyện. Nếu mỗ không chết thì việc này xong, mỗ sẽ giải khai mọi cấm
chế, nếu mỗ chết thì cấm chế sẽ không bao giờ phát động, tương lai tu vi các
vị cao lên sẽ tẹ hóa giải.” Ngụy Tác không đổi sắc, bảo hai người.