Thông Thiên Chi Lộ

Chương 1068: Chỉ đơn giản như vậy hả?

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

“Âm dương hư không ma vực?” Ngụy Tác và Vu thần nữ ngẩn người, ngoái nhìn Linh
Lung Thiên.

“Môn cường pháp đó từ thời đại của ta vẫn còn lưu truyền, phe bọn ta và Hoang
tộc na đều có người biết. Môn này do Âm dương hòa hợp nhị tiên sáng tạo, như
có khắc truyền tống pháp trận, mở được hư không giữa đạo lữ song tu. Không ngờ
môn thuật pháp này còn đến giờ.” Linh Lung Thiên nói.

“Âm dương hòa hợp nhị tiên?” Vu thần nữ càng ngẩn ra, vốn tửng môn thuật pháp
này do Đông Lai bí cảnh khai sơn tổ sư truyền lại, không ngờ lại thế. “Thời
đại của ngươi?” Lời Linh Lung Thiên khiến nàng ta kinh ngạc.

“Là hai chân tiên đạo lữ từ thượng cổ. Một tu luyện Thái âm chân võ kinh, một
luyện Thái dương chí tôn kinh.” Linh Lung Thiên nhìn Ngụy Tác và Vu thần nữ:
“Sáng tạo ra môn thuật pháp này thì hai người ăn trộm bảo bối của không ít đại
tông môn và đại năng nhưng không ai làm gì được.”

“Linh Lung Thiên là người từ sáu, bảy vạn năm trước, ngủ say trong địa mạch
rồi tỉnh lại.” Cơ Nhã giải thích.

“Các hạ là nhân vật thời đại đó?! Chả trách y nghịch thiên như thế!” Vu thần
nữ cả kinh. Nàng ta chỉ biết Linh Lung Thiên là đời sau của hóa hình đại yêu
chứ không biết nó có lai lịch như thế, còn nhân vật chí tôn của tu đạo giới
như nàng ta tất nhiên biết người từ sáu, bảy vạn năm trước còn lại có ý nghĩa
gì, mang lại lợi ích gì cho tu sĩ hiện tại.

Còn đáng chấn kinh hơn việc Ngụy Tác đột nhiên có thêm một món tiên khí.

“Lão bất tử ở đây không chỉ một.” Nam Cung Vũ Tinh mỉm cười, chỉ lục bào lão
đầu, “Đấy là lão bất tử hai, ba vạn năm trước.”

“Khí linh từ hai, ba vạn năm trước?” Vu thần nữ ngẩn ra, cười khổ với Cơ Nhã,
“Cơ Nhã thư thư, chả trách lại khuyên muội như thế.”

“Có bao nhiêu lão bất tử thì cần phải sống sót đã.” Linh Lung Thiên thản nhiên
nói.

“Dù thế nào có môn bí pháp này thì đến đó cũng có thêm thủ đoạn giữ mình.”
Ngụy Tác đã quen với thái độ của Linh Lung Thiên nên hỏi Vu thần nữ, “Nơi này
cách ta ban nãy bao nhiêu dặm?”

“Chừng một nghìn ba trăm dặm.” Vu thần nữ hưng phấn nói.

“Bí pháp này khiến người ta vượt hư không xa thế!” Bọn Cơ Nhã thập phần chấn
kinh.

“Không thể, tạm thời đấy là cực hạn.” Ngụy Tác gật đầu, gã nhận ra xa hơn thì
không thể cảm ứng được Vu thần nữ đẻ phát động thuật pháp.

“Đạo thuật pháp này phát động là tiêu hao chân nguyên kinh nhân, phu quân,
chân nguyên của phu quân đạt cỡ đó hả?” Vu thần nữ lúc đó mới hiểu ra, hỏi.

“Ta có Địa Mẫu cổ kinh nên không hao phí bao nhiêu chân nguyên, không thì hao
mất quá nửa rồi.” Ngụy Tác đưa cổ ngọc ghi Địa Mẫu cổ kinh cho Vu thần nữ,
“Đây là vô thượng cường pháp nối thông địa khí, nàng tham ngộ rất có lợi.”

“Có cường pháp như thế!” Vu thần nữ run lên, càng hiểu về gã thì càng chấn
kinh, nhưng cũng thấy ấm lòng, Ngụy Tác không giấu giếm, đã coi nàng ta là
sinh tử đạo lữ.

“Nếu là bẫy rập, với công pháp cùng thuật pháp của chúng thì không cần chân
tiên tu vi, Thần huyền tứ trọng ngũ trọng thôi cũng thập phần nguy hiểm, một
nghìn ba trăm dặm không đủ.” Linh Lung Thiên nhìn Ngụy Tác, hừ lạnh: “Đã là
con bài tẩy để bỏ chạy thì ít nhất cũng ba nghìn dặm. Uy năng ban nãy thì chỉ
cần đưa thêm một người là cự ly truyền tống sẽ ngắn lại nhiều.”

“Môn thuật pháp này có thể mô phỏng nguyên khí quy tắc của truyền tống pháp
trận? Đạo lữ nào cũng có thể tu luyện hả?” Kỳ Long Sơn hỏi, môn thuật pháp này
khiến y động lòng.

“Môn thuật pháp này yêu cầu rất cao về cường độ chân nguyên và thần thức, ít
nhất song phương phải từ tu vi Thần huyền tứ trọng mới có thể tu luyện.” Vu
thần nữ tỏ vẻ khó xử, bảo bọn Kỳ Long Sơn và Thanh Bình.

“Tu vi cỡ nào? Vu thư thư đáp ứng cùng Vạn Hoàng công tử liên nhân là vì đạo
thuật pháp này?”Thủy Linh Nhi hỏi.

“Không hẳn vì thế.” Thủy Linh Nhi vốn hơi ngượng nhưng không còn cách nào, ánh
mắt trong veo nên Vu thần nữ thẳng thắn đáp với vẻ ngưng trọng, “Quan trọng
nhất là vô thượng bí thuật Tam thanh phân thần niệm của Vạn Hoàng cung.”

“Tam thanh phân thần niệm, là thuật pháp gì?” Hàn Vi Vi hỏi, nàng ta vốn hiếu
kỳ hơn ai hết, Vạn Hoàng cung hiện là đại địch nên biết đối phương có thủ đoạn
gì cũng thập phần khẩn yếu.

“Là như thần quang pháp thân của Vương Vô Nhất, hóa ra phân thân. Môn thuật
pháp này tuy cũng lợi dụng đại đạo pháp vực hóa a thần quang phân thân, nhưng
lợi hại nhất là, thần quang pháp thân của Vương Vô Nhất chỉ tương đương với
phong ấn một đoạn thần uy và thần huyền nguyên khí, bị đánh tan thì tổn hao
không ít nguyên khí. Nhưng Tam thanh phân thần niệm thì phân thân bị đánh tan,
chỉ cần động tâm niệm, nguyên khí tan đi sẽ quay về khiếu vị. Dù cách mấy vạn
dặm cũng vẫn về được.” Vu thần nữ bảo bọn Hàn Vi Vi: “Nếu nhìn thấu bản nguyên
môn thuật pháp này, diễn hóa ra đại đạo pháp vực thì càng kinh nhân.”

“Thu nguyên khí đã tan về, lại có thuật pháp thế hả!” Tất cả đều hít sâu một
hơi.

Có thuật pháp như thế, thì gặp nguy hiểm cũng có thể thoát được, như Ngụy Tác
hiện giờ có thể hóa thân đi đánh các tông môn, không cần e dè gì.

“Đây là thứ tương đương với thượng cổ cường pháp Nhất niệm hóa thần. Nếu lĩnh
ngộ được đại đạo bản nguyên… Thời tượng cổ có kinh thiên đại năng, vốn đã
chết trong đại chiến nhưng phân thần niệm này còn tồn tại thêm mấy trăm năm,
vẫn như thần linh chân chính tiếp tục giết địch.” Linh Lung Thiên hơi nheo mắt
lại, môn thuật pháp này khiến nó không dám coi thường.

“Môn thuật pháp này cần Thần huyền tứ trọng điên phong mới có thể thi triển.
Tình huống này, Vạn Hoàng cung chắc sẽ tìm mọi cách khiến Vạn Hoàng công tử đề
thăng tu vi, y sắp có thể sử dụng môn thuật pháp này.” Vu thần nữ thành đạo lữ
của Ngụy Tác xong, mọi sự được giải quyết thì phán đoán và tư duy như quay về,
như nữ đế khi trước dẫn đầu nhất phương tu đạo giới đấu với Ngụy Tác. Thần sắc
nàng ta càng lúc càng ngưng trọng.

Nàng ta hiểu tông môn như Đông Lai bí cảnh và Vạn Hoàng cung chỉ cần động dụng
tích lũy thì khiến một Thần huyền tứ trọng đại năng đột phá đến Thần huyền tứ
trọng điên phong không khó. Quan trọng nhất ở điểm Ngụy Tác hiện tại không chỉ
có một đối thủ là Vạn Hoàng công tử, nếu cả toán đối thủ Thần huyền tam trọng,
tứ trọng đều được đề thăng tu vi thì đáng ngại. Hiện giờ, trừ phi Ngụy Tác
chết, không thì chắc chắn sẽ xảy ra chuyện đó, lúc ở Đăng Tiên tông mà nàng ta
thoát thì vì áp lực của gã, tất sẽ phát động tích lũy của tông môn mà đề thăng
tu vi.

“Phu quân, tiếp theo chàng định thế nào, nếu được thì chúng ta về Đông Lai bí
cảnh, thiếp sẽ sử dụng tích lũy đề thăng tu vi cho chúng ta. Thậm chí sẽ tìm
cách đổi thêm hai thần văn cho phu quân.” Vu thần nữ thần sắc ngưng trọng hỏi
Ngụy Tác, thái độ của gã khiến nàng ta nhanh chóng hòa hợp.

“Cương nha muội, hiện tại thì ngươi nên nói ra đi, chúng ta cần tới chỗ nào.”
Ngụy Tác ngoái hỏi Linh Lung Thiên.

Kế hoạch ban đầu của cả nhón là đối phó những tông môn có thể, đồng thời gom
nguồn lực tu luyện, đợi gặp bọn Nguyên Âm lão tổ, khắc thêm ba thần văn, đề
thăng tu vi rồi đến chỗ có ghi trong chí cao điển tịch của Đông Hoang tông,
rất có thể là bảo vật mà Linh tộc để lại hoặc là chỗ Hoang tộc bày ra bẫy rập.

Nơi đó rất có thể hiện rõ kết quả kinh thiên đại chiến sáu, bảy vạn năm trước.

Đến giờ Linh Lung Thiên vẫn e dè không ít bí mật về Linh tộc và Hoang tộc, cả
một câu mật văn nghĩa là gì, cần đến đâu thì vẫn chưa nói rõ với Ngụy Tác.

“Được, đã quyết định đi thì cho ngươi biết cũng không sao. Câu đó thật ra rất
đơn giản.” Linh Lung Thiên nhìn Ngụy Tác rồi nói, “Câu đó cú nghĩa là người
của Linh tộc truyền công pháp cho Đông Hoang tông tổ sư sắp chết nhưng để lại
một món trọng bảo đối phó Hoang tộc, tại động phủ của một đại năng năm xưa là
Đại Thí Thiên ở Vân Linh đại lục.”

“Đơn giản thế hả?” Ngụy Tác nhíu mày, “động phủ tại Vân Linh đại lục là sao?”

“Đại Thí Thiên không chỉ có một động phủ, theo mật văn chỉ dẫn, chúng ta đến
động phủ ở Vân Linh đại lục.” Linh Lung Thiên bảo Ngụy Tác.

“Đơn giản thế hả?” Ngụy Tác tỏ ra không dám tin, nhìn Linh Lung Thiên, “thế mà
ngươi không cho ta biết sớm?”

“Ta cho ngươi biết sớm… ai biết ngươi mà gặp đối thủ khó đối phó thì có đến
đó để liều xem sao hay không?” Linh Lung Thiên cười lạnh, “Không phải ngươi là
song thần huyền, có ngần ấy bí pháp và con bài bỏ chạy thì dù chết ta cũng đợi
ngươi đột phá đến Thần huyền ngũ trọng, lĩnh ngộ vài môn đại đạo pháp vực thì
mới cho biết.”

“…” Ngụy Tác tắt tiếng, bất quá biết Linh Lung Thiên nói thật, với tính gã
mà biết chỗ đó, gặp tình huống khó đối phó thì sẽ tìm mọi cách, bất chấp nguy
hiểm đến liều mạng. Như lúc cứu Nam Cung Vũ Tinh và hái Tử hồ hoa.

“Hiện tại trừ ba thần văn đó thì ngươi còn quên một việc chưa hỏi nàng ta.”
Linh Lung Thiên như hiểu thấu Ngụy Tác.

“Đúng thế!” Ngụy Tác hiểu ra.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận