Thông Thiên Chi Lộ

Chương 1046: Dùng vô thượng nhục thân giao chiến

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

“Thật ra là việc gì? Lẽ nào y là tu sĩ chuyên tu luyện thể thuật?”

Tất cả nằm ngoài dự liệu của mọi tu sĩ, ngay cả Vạn Hoàng công tử cũng thập
phần ngạc nhiên, da thần bí đại năng như thần thiết, thần ngọc, thần huy từ
thể nội bắn ra, là sức mạnh vốn có chứ không phải uy năng thuật pháp.

“Lẽ nào y là…?”

Ngụy Tác kinh ngạc. “Oành!” Liệt khuyết tàn nguyệt và Đại đề tu di lại phát
ra, nhắm vào thần huyền đại năng đó.

“Đừng tưởng chỉ mình ngươi biết vô thượng bí thuật.”

Tử quang từ thần bí đại năng quét ra, quét trúng Liệt khuyết tàn nguyệt như
vầng trăng đen cong cong trên không.

Tử quang tan đi nhưng Liệt khuyết tàn nguyệt hơi đổi phương vị, trấn áp cạnh
sườn y.

Đối diện bạch sắc thần sơn, thần huyền đại năng thần bí ung dung vỗ lên như
đuổi muỗi.

Tay gần như trong suốt, nhưng là do thần văn, các loại thần lực lưu chuyển,
dệt thành màn sáng.

Bạch sắc tu di thần sơn trấn áp xuống, cương phong chấn động, cây cối phía
dưới thần huyền đại năng đó nát vụn, sơn cốc như bị bức tường vô hình ép lên.

“Oành!”

Hư không rung lên, mọi người đều thấy khó tin vì tan vỡ là bạch sắc tu di thần
sơn do Ngụy Tác dùng tu vi Thần huyền tứ trọng phát ra.

Bạch sắc tu di thần sơn bị thần huyền đại năng đó vỗ tan như tảng đậu hũ đập
vào đá.

“Chát!” “Chát!” “Chát!”…

Thần bí đại năng không hề dừng bước, hùng mạnh đến mức khiến tất cả nín thở.

“Đấy là tu sĩ sao, thánh linh thì có! Sao lại có nhục thân như thế được!”

“Thần huyền tứ trọng đại năng phát ra thiên cấp đỉnh giai cường pháp mà không
đả thương nhục thân y được? Y là ai!”

Đăng Tiên thành vang lên tiếng hít hơi lạnh và tiếng kinh hô không dám tin,
thậm chí vượt cả tiếng bạch sắc tu di thần sơn tan vỡ.

“Ngươi là Thánh Vương tông tông chủ?”

Mắt Ngụy Tác ánh lên.

Nhục thân thần huyền đại năng thần bí này không lấy sức mạnh từ thần văn pháp
vực mà bản thân nhục thân đã như một thai thể pháp bảo, rõ ràng sử dụng Vạn cổ
thánh vương kinh khắc nhập không ít thần văn đến đại thành, đó là bất truyền
chi bí của Thánh Vương tông nên thân phận y coi như đã lộ.

“Bất quá, giờ ngươi mới biết ta là Thánh Vương tông tông chủ, có muộn quá
không?” Thánh Vương tông tông chủ nở nụ cười tàn nhẫn, áp sát Ngụy Tác.

“Không ngờ y là Thánh Vương tông tông chủ!”

Phe Ngụy Tác đề khẩn trương. Thánh Vương tông tông chủ có thể chống nổi thuật
pháp của Ngụy Tác thì nhục thân không biết khắc nhập lbao nhiêu thần văn, Hỏa
Vực thần vương hiển nhiên vì thế nên rất tin vào Thánh Vương tông tông chủ.

“Đối phương không thể biết ta có vô thượng cường pháp như Động Hư bộ pháp, có
thể y biết bí thuật, hoặc pháp khí gì đó để đến sát ta. Không thì Hỏa Vực thần
vương không thể coi là y ăn chắc ta.”

Mắt Ngụy Tác ánh lên, nhưng không tránh mà lao về phía Thánh Vương tông tông
chủ.

“Y muốn xem nhục thân Thánh Vương tông tông chủ đến mức nào!”

“Y tương kế tựu kế, nếu nhục thân Thánh Vương tông tông chủ không bằng y thì
vài chiêu là mất mạng!”

Phe Ngụy Tác đều hiểu ý gã, nín thở đợi. Lòng tay Hàn Vi Vi đẫm mồ hôi, chuẩn
bị kích phát Đế tâm tinh quan.

“Ngụy Tác định làm gì? Lẽ nào ngạnh tiếp đối phương?”

Tuyệt đại đa số tu sĩ Đăng Tiên thành kinh hô không dám tin. Ngay cả Hỏa Vực
thần vương và Thánh Vương tông tông chủ đều kinh ngạc.

Ngụy Tác và Thánh Vương tông tông chủ trực tiếp cận chiến. Thánh Vương tông
tông chủ diễn hóa hắc sắc pháp đao đại đạo pháp vực cùng Đăng tiên pháp vực
của Ngụy Tác tan vỡ, y lại vỗ vào gã, như đập muỗi.

Ngụy Tác không hề tránh, cũng bổ vào Thánh Vương tông tông chủ.

Ngụy Tác diễn hóa thần quang kỳ dị, như biến thành ngân sắc thần thiết, lưu
động khí tức khôn tả, trong mình cơ hồ là trời sao lấp lóe.

“Choang!”

Tay Ngụy Tác lóe ánh vạc và tay Thánh Vương tông tông chủ gần như trong suốt
va nhau, như hai cái chuông đúc bằng thần thiết ngân nga.

“Lại đấu nhục thân với Thánh Vương tông tông chủ?”

Cơ hồ toàn bộ tu sĩ Đăng Tiên thành tròn mắt, nhìn thấy cảnh tượng không dám
tin.

Ngụy Tác và Thánh Vương tông tông chủ cùng văng đi, pháp y trên một tay Ngụy
Tác nát vụn, cánh tay bạc vỡ ra, lan đến tận cổ như sắp vỡ nốt.

“Thánh Vương tông tông chủ có nhục thân còn hơn Ngụy Tác!”

Phe Ngụy Tác biến sắc. Nhục thân Thánh Vương tông tông chủ như thường, chỉ
cánh tay đó hơi co lại.

“Thể nội y khắc nhập ngần ấy thần văn?!”

Ngụy Tác thập phần chấn kinh, từ băng hệ thần văn do Linh Lung Thiên cho đến
Đăng tiên pháp vực thần văn, thần văn của Hoàng Đạo Quân, cộng thêm “Thiên la
địa võng” và “Thiên băng địa liệt” của Nguyên Âm lão tổ và “Nhất nguyên càn
khôn” của Vu thần nữ, gã có ngần ấy thần văn đại thành mà nhục thân vẫn không
địch nổi Thánh Vương tông tông chủ!

Bọn Ngụy Tác đã xem xét tình hình Thánh Vương tông, cho rằng một tông môn
truyền thừa, tối đa chỉ có ba, bốn thần văn nhưng suy đoán đó đã nhầm!

Thánh Vương tông tông chủ không chỉ khắc nhập ba, bốn thần văn.

“Có thể Hỏa Vực thần vương giao dịch với, truyền cho y thần văn cũng nên.”

Ngụy Tác thậm chí có ý nghĩ đó nhưng không hoảng loạn, nhục thân của gã tuy
kém hơn nhưng biết nhục thân Thánh Vương tông tông chủ không hơn bao nhiêu.

“Keng!”

Ai cũng thấy tay Ngụy Tác như nát vụn nhưng văng đi mà vẫn ung dung, ngân
quang lóe lên, mặc thần thiết liên hoa chiến y vào.

Ngụy Tác sững lại trên không, mặc ngân sắc chiến y, như thượng cổ chiến thần
trùng sinh.

“Ngươi quả nhiên lấy được Vạn cổ thánh vương kinh, vô thượng bí pháp của Thánh
Vương tông!”

“Không ngờ ngươi khắc được ngần ấy thần văn, tiếc là còn kém, hôm nay tất chết
trong tay ta!”

“Nếu ngươi ngoan ngoãn thần phục Thánh Vương tông, ta sẽ chừa cho đừng sống.”

Thánh Vương tông tông chủ hùng hổ áp sát Ngụy Tác, đồng thời cười lạnh liên
hồi.

Ngụy Tác không ngạn tiế mà lướt đi gần bốn mươi dặm hư không!

“Ta đã chuẩn bị Thiên từ thần cầu, ngươi muốn cũng không chạy được.”

Thánh Vương tông tông chủ lại cười lạnh, ngân hắc lưỡng sắc cổ phù, tựa hồ do
vô số sợi tơ quấn lại được kích phát, hình thành một ngân hắc sắc quang cầu
chừng một trượng, như một vì sao nhỏ bắn ra.

Tế xuất vật đó, y và Ngụy Tác như nam châm hút nhau, lao tới với tốc độ càng
lúc càng nhanh.

Ngụy Tác lại phát động Động Hư bộ pháp, vẫn không thoát được, Thánh Vương tông
tông chủ càng lúc càng như thuấn di, nhanh chóng đến trước mặt gã.

“Choang!”

Thánh Vương tông tông chủ vung tay vỗ vào tay kia Ngụy Tác.

Ngụy Tác tan hết ngân sắc quang văn, thần thiết liên hoa chiến y tóe lửa, rung
lên. “Cách cách… cách cách…” tay gã có tiếng xương vỡ.

“Choang!”

Thánh Vương tông tông chủ và Ngụy Tác tựa hồ chỉ hơi sững lại trên không trung
rồi bị ngân hắc sắc quang cầu kéo lại gần, Thánh Vương tông tông chủ lại bổ
vào nhưng bị tay Ngụy Tác chặn lại, vang lên tiếng thần chung ngân nga.

“Đom đóm mà đua ánh sáng với vầng trăng? Thêm chiến y cũng vô dụng! Nhục thân
của ngươi khôi phục nhanh nhưng liệu được bao nhiêu lần?”

“Ngươi khôi phục bao nhiêu lần, ta dánh nát bây nhiêu lần, đến khi ngươi không
thể khôi phục nữa!”

Thánh Vương tông tông chủ dấy động khí thế đến đỉnh điểm, hai tay rực thần
quang như có vô số thần lực lưu chuyển, không ngừng bổ vào Ngụy Tác.

“Cách cách… Cách cách…” Ngụy Tác liên tục văng đi, trên mình vang lên
tiếng như rang đậu.

Nhưng gã càng lãnh tĩnh, Nguyên thủy thần căn và thần văn của Hoàng Đạo Quân
khiến nhục thân khôi phục cực nhanh.

“Keng!” “Keng!” “Keng!”…

Bị Thánh Vương tông tông chủ đánh cho thê thảm nhưng gã bình tĩnh như thường,
không ngừng khắc nhập thần văn!

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận