Thông Thiên Chi Lộ

Chương 1039: Ngươi phải cầu ta

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

“Thế thì thế nào, đồ biến thái vô sỉ!” Vu thần nữ thực vừa thẹn vừa giận, mất
hết lý trí gầm to.

“Ngươi lẻn vào được sơn môn Đăng Tiên tông!” Ngụy Tác hít sâu một hơi, quát:
“Hàn Vi Vi đâu?”

Đồng thời, gã hút hết mọi thứ của Vu thần nữ, thần thức quét vào, phát hiện Vu
thần nữ mang theo mọi thứ của Hàn Vi Vi, ngoài ra còn thạch kiều pháp khí màu
xanh xám, không rõ tác dụng.

“Bị ta giết rồi! Giết ta đi!” Vu thần nữ kêu lên.

“Không thể nào!” Ngụy Tác lạnh người, nhưng không mất lãnh tĩnh, “Trừ phi
ngươi giết cả nàng ta và Hỗn nguyên ngân oa. Với tu vi của ngươi, vô thanh vô
tức giết nàng ta thì được, còn cùng cả Hỗn nguyên ngân oa mà không khiến
nguyên khí dao động là không thể. Nói mau, ngươi xử trí nàng ta thế nào!”

“Lẽ nào ta không có bí thuật khắc chế, lẽ nào thần thông của ta còn không nhận
ra nàng ta có tâm thần liên hệ đặc biệt với cao giai yêu thú! Ta có thủ đoạn
diệt nàng ta mà bi bị yêu thú đó cảm tri, muốn báo thù thì giết ta đi!” Vu
thần nữ điên cuồng kêu lên.

“Nếu ngươi giết nàng ta, không đời nào ngươi chỉ đơn giản là được chết đâu.
Không phải ngươi tự phụ về thần thông, thần bất tri quỷ bất giác đột nhập vào
đây hả, nhưng lại lọt vào tay ta, bị ta đùa giỡn mà không thể phản kháng sao!”
Ngụy Tác thắt lòng, các loại thuật pháp huyền ảo trong thiên hạ nhiều không
tưởng tượng nổi, Vu thần nữ nói cũng không hẳn sai. Nhưng gã không vội tin mà
hít sâu một hơi, lạnh lùng nói, phá đạo tâm của nàng ta, đồng thời tay thò vào
đôi ngọc nhũ, thoải mái bóp nặn. “Tuy ngươi thay hình đổi dạng nhưng nhục thân
và ý thức vẫn là ngươi.” Đồng thời, gã lại bổ tới.

“Ta cho ngươi thêm cơ hội, nếu còn không nói thì ta sẽ đưa ngươi ra, ném cho
mọi tu sĩ, mấy vạn tu sĩ Đăng Tiên tông chắc cũng muốn nếm mùi giao hoan với
thần huyền nữ tu, ta ra lệnh thì họ không đời nào cự tuyệt. Ngày mai Hỏa Vực
thần vương tới thì không biế bao nhiêu tu sĩ Đăng Tiên tông đã được nếm mùi.”
Ngụy Tác thập phần ác độc kêu lên.

“Ngươi! Ngươi không phải là người!” Vu thần nữ kêu lên, “Trong hơn hai mươi
canh giờ tiếp theol ta sẽ trông giống Hàn Vi Vi, ngươi nhẫn tâm… A!”

Tiếng kêu của Vu thần nữ bị Ngụy Tác ấn mạnh cắt ngang, “Chắc n hiểu rõ tầm
quan trọng của Hàn Vi Vi với ta, nàng ta theo ta từ Linh Nhạc thành, nên ngươi
mới đổi sang hình dáng đó để ta không phòng bị. Nhưng nên biết là họ càng
trọng yếu, ta càng yêu thương họ, ngươi giết nàng ta thì hận ý của ta càng vô
cùng. Việc gì ta cũng dám làm.”

Ngụy Tác không hề thương hương tiếc ngọc, vò cho ngọc thể Vu thần nữ biến
hình, ngữ khí hung hãn vô cùng. “Ta hỏi lần cuối, ngươi xử trí nàng thế nào,
nếu còn không nói thì ta đưa ngươi ra.”

Thân ảnh Ngụy Tác loáng lên, như định đưa nàng ta ra.

Vu thần nữ ban nãy không thể nói năng, lại bất động nhưng giờ có thể, chỉ là
chân nguyên chưa thông sướng, nhục thân khí lực không so được với Ngụy Tác nên
giãy thế nào cũng bị gã tùy ý đùa giỡn. Nàng ta vốn cao cao tại thượng, cao
quý vô cùng, nghe gã nói thế thì bao nhiêu ngạo khí, cao quý tan hết, không
còn uy nghiêm của nữ vương và khí độ của đại năng mà kinh hãi ré lên, “Không,
ta cho ngươi biết, ta không giết nàng ta, chỉ nhốt vào một tĩnh thất không
người.”

“Tĩnh thất đó ở đâu?” Ngụy Tác hỏi tiếp.

“Trong điện vũ vắng vẻ ở phía đông, cách chỗ yêu thú ở không xa.” Vu thần nữ
như bị triệt để hàng phục, đáp ngay.

“Ngươi dùng thủ đoạn nào vào đây, còn ai vào cũng nữa?” Ngụy Tác chỉ vào thạch
kiều pháp khí trong nạp bảo nang của Vu thần nữ, “cái gì đây?”

“Ta dùng thượng cổ Động cấm thần phù mà vào. Không còn ai vào cùng. Đây là một
món cổ pháp khí có thể dồn chân nguyên vào để kích phát, truyền tống người ta
đi.” Vu thần nữ hơi vặn người, nhưng không thoát được.

“Âm Lệ Hoa!” Ngụy Tác lên tiếng, đồng thời lấy ra một món truyền tấn pháp khí
của Âm Thi tông.

“Cái gì!”

Thoáng sau, Âm Lệ Hoa cùng Cơ Nhã, Thủy Linh Nhi đã vào gian tĩnh thất Vu thần
nữ nhốt Hàn Vi Vi, mở ra thấy Hàn Vi Vi bất động thì biến sắc. Âm Lệ Hoa tỏ vẻ
kinh ngạc cực độ, ném truyền tấn pháp khí đi.

“Chát!”

Ngụy Tác hút pháp khí lên, thần thức quét vào, thần sắc lỏng hẳn ra.

“Ngươi sử dụng cấm chế gì?” Đồng thời, gã hỏi Vu thần nữ.

“Chỉ là phổ thông cấm chế, chắc ngươi giải được.” Ánh mắt Vu thần nữ hơi trống
rỗng, chỉ mong được chết, “Ngụy Tác, ta không giết đạo lữ của ngươi, giết ta
đi.”

“Ngươi!” Nhưng nàng ta lại co người, Ngụy Tác lại hành động, không ngừng thôi
động dương nguyên, một mình dấy động Huyền sát đại pháp, liên tục chuyển hóa
dương nguyên và âm nguyên của cả hai thành Huyền sát âm khí.

“Ta đã cho biết chỗ giấu Hàn Vi Vi mà ngươi còn làm nhục ta!” Vu thần nữ không
tỉnh táo nữa, kêu lên.

“Nếu không phải nàng có có tâm thần liên hệ với Hỗn nguyên ngân oa thì đã chết
trong tay ngươi. Ngươi dùng thủ đoạn này giết ta, ta chỉ hỏi thế để đòi lại
chút vốn.” Biết Hàn Vi Vi không sao, Ngụy Tác chợt thấy vui sướng, Vu thần nữ
còn nhiều âm nguyên chưa chuyển hóa, có thể đề thăng thần thông cho gã, đã đến
mức này thì gã không thể dừng, hơn nữa Vu thần nữ lúc tại Toái Ngọc cổ vực là
đại địch, thiên chi kiêu nữ mà hiện tại không có sức hoàn thủ, mặc cho gã công
phạt, thật sự là thống khoái.

“Ngươi…” Vu thần nữ run lên, nhục thân Thần huyền tứ trọng của nàng ta cũng
cao cường, Ngụy Tác khống chế chân nguyên và dương nguyên không cần cẩn thận,
nguyên khí liên tục chuyển đổi và chấn động thành tiếng ầm ầm và chát chát,
càng khiến nàng ta hổ thẹn.

Nhân vật như nàng ta, không địch nổi mà bị đối phương uy hiếp cũng là chuyện
thường, nhưng không bao giờ khuất phục.

Nhân vật như nàng ta, dù không địch nổi thì bỏ chạy hoặc lao vào thần uy hóa
thành tro, cơ hồ không thể bị đối phương bắt sống.

Hiện tại tình cảnh không thể phản kháng nay đã nghiền nát uy nghiêm và ngạo
khí của nàng ta.

Chân nguyên bị cấm cố, nhục thân khí lực không thể sánh với Ngụy Tác, giãy
giụa chỉ tổ vô ích, nên lòng nàng ta hoàn toàn buôn xuôi.

“Ngụy Tác!”

Tiếng gọi khẩn trương vang lên ngoài bạch ngọc đại điện.

“Ta không sao.” Ngụy Tác hơi sững lại, lên tiếng. Lúc đưa tin, gã đã nói rõ
Hàn Vi Vi vào chỗ gã là do Vu thần nữ giả trang, đã bị gã chế trụ, nhưng Vu
thần nữ tu vi và thần thông kinh nhân, bọn Âm Lệ Hoa đều vì lo lắng mà đến.

“Có nên gọi họ vào xem Vu thần nữ thế nào?” Ngụy Tác vốn định lên tiếng bảo sẽ
ra ngay, vì dược lực Xá nữ bồi nguyên đơn thập phần kinh nhân, dồn âm nguyên
thập phần ngưng tụ, gã thi triển Huyền Sát đại pháp chuyển hóa không tốn bao
nhiêu thời gian. Nhưng Âm Lệ Hoa, bọn Cơ Nhã đã tới, thấy Vu thần nữ càng hổ
thẹn sợ hãi thì gã máy động, cố ý nói thế. Nữ đế như Vu thần nữ cũng bị gã
công phạt, bị hàng phục, đâm ra hào khí của gã dâng lên, nhớ đến thần văn của
nàng ta, nếu được nàng ta diễn hóa chỉ dẫn, rất có thể trước khi Hỏa Vực thần
vương đến thì có thể khắp kịp, Vu thần nữ lĩnh ngộ được ba đại đạo pháp vực
thì đối với gã, nàng ta là một bảo khố! Gã cố ý nói thế, nhằm triệt để hàng
phục nữ tu cao ngạo này, khiến nữ đế rơi xuống trần ai, tâm cảnh không giữ
được nã.

“Đừng!” Quả nhiên, Vu thần nữ rùng mình, kinh hô cầu xin.

“Do ngươi quyết định!” Ngụy Tác cố ý ấn mạnh, bóp đôi ngọc nhũ của Vu thần nữ
mạnh hơn, “Nếu cầu xin ta, ta sẽ không để họ vào.”

“Ta… ta xin ngươi… đừng để họ vào.” Vu thần nữ triệt để bị phá tâm cảnh,
không còn bá khí và uy nghiêm của nữ vương mà cầu xin như người hầu.

-o0o-

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận