Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 122: Đánh bại Sư Tử chín đầu

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Mặt trời dần về hướng Tây, phía cuối chân trời chỉ còn là ánh đỏ sắp tàn lụi,
sắc trời dần dần tối mờ lại.

Trên cả thảo nguyên mênh mông, tiếng sư hống rung trời khiến cho linh hồn con
ngươi đều hoảng sợ, tất cả mọi người nhanh chóng lùi ra xa, tách khỏi cái
chiến trường đầy đáng sợ này.

Nhóc tỳ đại chiến với Sư Tử chín đầu, xông thẳng vào nơi sâu của thảo nguyên
mênh mông, đã rời xa hoàn toàn dãy núi đá hùng vĩ kia, phạm vi chiến trường
lan ra cực rộng, Bảo Thuật thần huy kinh khủng.

Hoàng Kim sư tử hống dài, chín cái đầu lâu đồng loạt gào thét, có thể thấy
được chín luồng gợn sóng màu vàng vọt lên giống như là chín ngọn sóng lớn, làm
cho cả thiên địa chấn động nổ vang.

Đây chính là Bảo Thuật của Hoàng Kim sư tử, Sư Hống công đích thực, sóng âm
vừa ra, đại địa nứt toác, trên thảo nguyên toàn bộ các loại cây cỏ đều đổ gãy,
cảnh tượng thật là kinh khủng.

Nhóc tỳ dốc toàn lực chống lại, hai người chiến đấu rất gay cấn nghẹt thở, một
đường xung kích, ngang dọc cách xa nhau mấy trăm dặm làm cho phạm vi chiến
trường càng ngày càng lớn hơn.

“Hống…”

Sư Hống công kinh người, chín cái đầu lâu lại điên cuồng gào rít, sóng âm biến
thành thực thể, có thể thấy được rõ ràng các gợn sóng có màu vàng giống như là
biển đang gầm thét mênh mông phập phồng, che kín cả bầu trời, như sóng lớn vỗ
bờ.

Bọn họ tấn công ngang dọc, chiến trường không ngừng biến hóa, ở trong thảo
nguyên có xuất hiện những gò núi đá nhưng dưới Sư Tử hống vừa rồi, sóng lớn
màu vàng lướt qua làm cho những gò núi đã thấp bé này đều bị chia năm xẻ bảy,
có những tảng đá nổ tung hóa thành bột mịn.

Những người theo phía sau không ngừng trợn mắt há hốc mồm, mỗi người đều đang
run lên bần bật, âm ba công quả nhiên lợi hại, loại thần công này nếu không
phải dòng dõi của Hoàng Kim sư tử thì nhất định sẽ không thể sử dụng được.

Thảo nguyên mênh mông, Sư vương gào thét, cường giả tranh bá, tiếng hống chấn
động cả sơn hà, mạnh hiếp yếu, kẻ thích nghi thì được tồn tại, đây chính là
hiện trạng của Đại hoang.

Hoàng Kim sư tử khổ người rất ghê rợn, tráng kiện mà oai phong, móng vuốt to
lớn màu vàng mỗi lần nhấc lên hạ xuống đều có uy thế làm cho núi lở đất nứt,
cùng với nắm đấm của nhóc tỳ đụng vào nhau, Phù Văn ngập trời không ngừng ầm
ầm vang lên. Khiến cho mọi người nơi xa đều run sợ không thôi.

Mọi người run sợ không phải vì Hoàng Kim sư tử mà là do cái thân ảnh nhỏ nhắn
kia, vì sao lại có sức mạnh mạnh mẽ như thế, thân thể va chạm với nhau mà
không có rơi xuống hạ phong tí nào.

Thậm chí, còn hơn hẳn một bậc.

Hoàng Kim sư tử mỗi lần đều dựa vào Phù Văn bao bọc lấy đôi cự trảo màu vàng,
cũng không hoàn toàn dựa vào lực lượng thân thể để trấn áp đối thủ. Mỗi lần
hai người va chạm đều vang lên từng trận sấm rền, gào thét cả mảnh thảo nguyên
mênh mông này.

“Keng”

Ngoại trừ chân thân đối kháng lẫn nhau, thỉnh thoảng hai người còn bùng phát
ra những ánh sáng chói mắt, Bảo Cụ cũng đang trùng kích, Sư Tử chín đầu há
miệng phun ra chín thanh phi kiếm không ngừng xông thẳng về trước.

Đây chính là một cụm Bảo Cụ rất đáng sợ, nó có hai hình thái, lúc thì hóa
thành lợi kiếm, lúc lại hóa thành răng nanh sư tử. Óng ánh lóa mắt, giống như
chín vầng mặt trời đang trấn ấp nơi đây.

Hiển nhiên, chín thanh phi kiếm này chính là do hàm răng của Hoàng Kim sư tử
tế luyện mà thành. Nhưng lại không thuộc về con sư tử còn nhỏ này, mà do
trưởng bối của nó tặng cho. Nếu không cũng không thể có uy lực mạnh như vậy.

“Xoẹt”

Chín thanh răng nanh màu vàng dài hơn một mét bay ngang bầu trời, tạo thành
những chùm ánh sáng kinh người, bay thẳng tới chém đứt vài cọng tóc trên đầu
nhóc tỳ, thẳng hướng cắt đứt một ngọn núi ở cách đó không xa.

“Đúng là một bảo bối lợi hại!” Nhóc tỳ hoảng sợ, toàn lực ứng phó, bảo kính ở
trong tay phát ra từng tia từng tia ánh chớp chói mắt, chiếu thẳng bầu trời mà
cùng đối thủ kịch liệt tranh đấu.

“Coong”

Ánh chớp đánh trúng phía trên răng nanh màu vàng phát ra tiếng vang rung trời,
giống như đang nện thẳng lên tấm thép cứng, lại giống như Trống Thần của Thiên
giới nổ vang, làm cho tâm thần mọi người đang xem kịch liệt run rẩy.

Nhóc tỳ thế là đã gặp được một địch thủ chân chính. Hoàng Kim sư tử đích xác
rất khinh khủng, hai người đánh đến long trời lở đất, cuồng phong thét gào,
toàn bộ thảo nguyên mênh mông đều dao động.

“Thật đáng sợ mà, thiếu niên Nhân tộc này đến cùng có lai lịch gì, sao lại có
thể ngang vai ngang vế với Hoàng Kim sư tử, không rơi vào hạ phong!”

“Ta sao lại có cảm giác cơ thể của nó rất có thể sánh ngang cùng con non của
Thái Cổ hung thú, chuyện này sao mà tin được chứ?”

Mọi người bàn tán, những Dị tộc kia lại hoảng sợ không thôi.

Bên trong chiến trường, Sư Tử chín đầu bản thân lại càng khiếp sợ hơn, cảnh
giới cao hơn nhưng mà lực lượng chỉ ngang nhau mà thôi, nếu như hai người có
thời gian tu hành bằng nhau, vậy thật sự là không ổn chút nào.

Ầm!

Lại là một cú va chạm, Hoàng Kim sư tử rít gào, sóng âm nhấp nhô như đại
dương, che kín cả bầu trời mà ép tới. Thế nhưng thiếu niên Nhân tộc kia lại
giống như Thần linh vậy, bảo quang che kín toàn bộ cơ thể.

Nhóc tỳ chém giết đến điên cuồng, cũng không giống như thường ngày, lần đầu
lại vất vả như vậy, dòng máu khắp người sôi trào, con ngươi trừng to, khí khái
anh hùng tỏa ra hừng hực.

“Giết!”

Phía trên đỉnh đầu của nó một ngọn núi lửa xuất hiện, “Dung nhan” đỏ rực cuồn
cuộn, một Bảo Cụ màu vàng chìm nổi phát ra hào quang lóa mắt, bay ra chém
thẳng về phía Hoàng Kim sư tử.

Cốt Tiễn lại hiện ra, do hai khúc xương màu vàng tạo thành, giống như là hai
con giao long quấn quýt lấy nhau, phát ra hào quang sắc bén, không gì không
thể xuyên thủng, không gì không thể phá được.

Kim Giao tiễn chớp mắt vọt tới, phát ra từng trận âm thanh rồng gầm giao rít,
làm cho hàng vạn sinh linh đều run sợ, không chịu được mà phải quỳ lạy thần
phục!

Sư Tử chín đầu kinh hãi, nhanh chóng tránh né, hóa thành một vệt áng sáng vàng
kéo dài trên thảo nguyên mênh mông, lúc đến chỗ này lúc thì qua chổ kia, giống
như là một mảng lôi hải màu vàng kịch liệt di chuyển, vèo vèo, kim quang tạo
thành một mảng nhuộm vàng cả thảo nguyên mênh mông.

Kim quang bùng phát đang không ngừng lan rộng, răng rắc vang lên, Cốt Tiễn màu
vàng xẹt qua cắt đứt cả một ngọn núi đá, nửa đoạn trên sụp đổ ầm ầm lăn xuống
dưới, tạo nên một cơn bụi mù dày đặc.

Hoàng Kim sư tử rất thảm hại, tóc mai bị cắt đứt một đoạn lớn, mà một cái đầu
lâu suýt chút nữa nứt ra, xuất hiện một vết thương cực kỳ kinh khủng, huyết
dịch chảy xuống thấm đỏ cả cặp mắt bên dưới.

“Hống…”

Tiếng sư hống rung trời, từ trong cơ thể bay ra một chuỗi niệm châu, giống như
được chế tạo từ vàng ròng, từng hạt sáng long lanh, hào quang tỏa ra xung
quanh giống như vì trấn áp cả chín thế giới mà đến, cùng với Cốt Tiễn va chạm
với nhau.

Âm thanh như sấm, nơi phát sinh qua cú va chạm mạnh vừa rồi Thần Huy tràn
ngập, khí tức kinh thiên, hào quang chói mắt như muốn nhấn chìm cả thảo nguyên
mênh mông này, khiến cho người người khiếp sợ, người người run rẩy.

“Ầm!”

Cuối cùng, cả nhóc tỳ lẫn Hoàng Kim sư tử miệng phun máu tươi, bay ngược ra
sau, Bảo Cụ của bọn họ đều bay về, đến bên cạnh của mỗi người.

“Thật là mạnh!” Sau khi tiến vào Tiểu Thế Giới đây chính là lần đầu tiên nhóc
tỳ bị thương.

Sư Tử chín đầu trong lòng càng chấn động hơn, nó so với tên thiếu niên của
Nhân tộc này tuổi lớn hơn rất nhiều, cảnh giới lại cao hơn một chút nhưng mà
lại đánh ngang nhau, đúng là kinh khủng mà!

“Quả thật có thể sánh ngang cùng với hậu duệ của Cầu Long, nó đến cùng là ai
đây?” Hoàng Kim sư tử sinh ra lòng kính nể, trong lòng lại sợ hãi, lo lắng đến
trưởng bối sau lưng nhóc tỳ. Có phải hay không là các thần linh như Tỳ Hưu,
Ứng Long?

Ngay cả đến những người đang xem cuộc chiến cũng kinh hãi không thôi, Sư Tử
chín đầu tuyệt đối là một người nổi bật bên trong Thái Cổ di chủng, tương lai
sau này nếu đạt được cơ duyên to lớn rất có thể sẽ có cơ hội chuyển biến thành
hung thú thuần huyết, hiện tại lại bị thương nên khó mà trấn áp được tên thiếu
niên Nhân tộc kia.

“Trở lại!” Nhóc tỳ mở miệng, nụ cười trong trẻo được thu lại thay vào đó là vẻ
mặt nghiêm túc, lúc này nó như là một Đấu Chiến Thánh Giả. Ánh mắt dọa người
nhìn thẳng về phía trước.

“Giết!”

Hoàng Kim sư tử gầm lên dữ dội, trận chiến này đã không còn đường lui nữa,
nhất định phải chiến thắng.

Hai người lần thứ hai liều mạng, nhóc tỳ cả người phát ra bảo quang, một khay
bạc hình tròn xuất hiện liền bao phủ lấy nó, mà cung điện, cổ thụ, ma cầm ở
bên trong đều hiện cả lên, khiến cho uy thế của trăng bạc càng tăng lên.

Cùng lúc đó, nó há miệng phun ra một đám mây khói. Vận dụng Bảo Thuật Toan
Nghê nhấn chìm cả thảo nguyên, thứ sương mù này rất đặc biệt, cho dù ánh mắt
có tinh tường đến mấy cũng khó có thể nhìn xuyên qua được.

“AAA…”

Nhóc tỳ phát điên, sử dụng Bảo Thuật của dòng tộc Thanh Lân Ưng để bảo vệ cơ
thể. Vận dụng Bảo Thuật của Toan Nghê để đánh giết, như một con giao long xông
về phía trước.

Mây khói như biển bao phủ toàn bộ nơi đây, không ai có thể biết đến tột cùng
đã xảy ra chuyện gì, nhóc tỳ phát động thế đánh giết kinh khủng nhất, thân ở
trong biển khói, toàn thân bùng phát tia điện, hóa thành một Lôi thần màu vàng
đẹp mắt.

Không người nào có thể thấy được cảnh chiến đấu ở bên trong, chỉ có thể nghe
được tiếng sư hống cùng với tiếng quát khẽ của nhóc tỳ, hai người đại chiến
quyết liệt, cuối cùng bộc phát ra một luồng ánh sáng kinh người, đánh tan toàn
bộ sương mù nơi đây.

Mọi người giật mình, phát hiện nhóc tỳ vẫn còn đang cùng Hoàng Kim sư tử chém
giết, dây dưa, lăn lộn ở trên thảo nguyên, vết máu loang lổ khắp nơi.

Bảo Cụ khi va chạm vào nhau đinh tai nhức óc, thần quang ngập trời. Mà chân
thân của bọ họ đang trực tiếp đối kháng, triển khai trận quyết chiến gần người
hung hiểm và ác liệt nhất.

“Ầm”

Nhóc tỳ đang ngồi ở trên người của Hoàng Kim sư tử, túm lấy chùm tóc mai của
nó, ra sức công kích về phía cái đầu to lớn nhất nằm ở giữa vang lên những
tiếng sấm điếc tai, cực kỳ kinh khủng.

“Oanh”

Vào lúc này, ánh mắt Hoàng Kim sư tử trở nên lạnh lẽo, một tiếng hú dài giận
dữ, một chùm ánh sáng bay ra đánh thẳng lên lưng của nhóc tỳ, đó chính mà một
con sư tử con màu vàng, trông rất dễ thương.

“Vô Úy Sư Tử ấn!”

Nơi phương xa, rất nhiều người kinh ngạc bậc thốt lên, mấy vị thiên tài của Bổ
Thiên các sắc mặt trắng bệch, loại Bảo Thuật này rất nổi danh, chính là thần
thông trấn tộc của dòng dõi Hoàng Kim sư tử.

Mặc dù có thể nắm giữ Vương huyết nhưng cũng phải đến khi trưởng thành thì mới
có thể sử dụng được, không ai nghĩ tới con Sư Tử chín đầu tuổi tác mặc dù
không lớn nhưng lại có thể sử dụng vào lúc này.

Thần ấn kinh thế, uy năng cực kỳ đáng sợ, tỏa ra màng hào quang óng ánh làm
cho cả đại địa đều nứt vỡ, đá vụn bay đầy trời, ánh sáng hoàng kim nhấn chìm
nơi đây.

Một pháp ấn này, có thể đào núi lấp biển, có thể hô mưa gọi gió, có thể quấy
nhiễu sấm sét cửu thiên, quả thực rất thần bí và kinh khủng.

Mặc dù Sư Tử chín đầu không có nắm giữ triệt để, nhưng chỉ một đòn như vậy
thôi, chỉ là một hình thức ban đầu cũng làm cho người ra run rẩy, cả mảnh thảo
nguyên bị chia năm xẻ bảy,

Nhóc tỳ bay sang một bên, nhanh chóng né tránh, nó có cảm giác như là một phần
sơn hà áp bức mà đến, Vô Úy Sư Tử ấn là như vậy, cương mãnh mà bá liệt, có uy
phong di chuyển cả núi non!

Nhóc tỳ trong miệng quát khẽ, cũng không sử dụng lại bảo thuật Toan Nghê để
đón đánh, cũng không có hóa ra Thái Cổ ma cầm, mà đột nhiên thông suốt muốn
thi triển một phương thức khác.

Trong lòng nó suy nghĩ đến các nội dung quan trọng của Nguyên Thủy Chân Giải,
đặc biệt là những bức tranh dấu ấn của Ly Long đại chiến Thần linh cùng với
Kim Sí Đại Bằng giết Thần, từng cái từng cái hiện lên trong đầu.

Đó chính là Chiến Thần Đồ Lục, ghi chép những đại quyết chiến không màng sống
chết của các nhân vật cao cấp nhất, từ trong đó có thể cảm thụ những gợi ý vô
tận.

Ở bên trong những Thần đồ kia cũng không hề ghi chép lại những loại Bảo Thuật,
thế nhưng Phù Văn phổ biến được sử dụng cùng với những hàm nghĩa được ghi vào
bên trong Nguyên Thủy Chân Giải.

Nhóc tỳ lướt sang ngang, bàn tay lấp lóe đầy Phù Văn, không ngừng biến hóa,
trong miệng hét lớn: “Gỡ!”

Nó cũng không có rập khuôn theo Chiến Thần Đồ Lục, bởi vì chưa từng gặp phải
tình cảnh như hai trận chiến đó nên tình huống bất đồng, sử dụng lung tung chỉ
có con đường tự rước lấy diệt vong mà thôi.

Nhóc tỳ giữ Phù Văn không ngừng biến hóa, từ Hỏa phù chuyển sang Điện phù rồi
biến thành Phong phù, tạo ra một chuỗi tiếng rền nổ vang, không ngừng gỡ bỏ
lực lượng, cùng lúc đó thân hình nó lay động, lúc thì như Thao Thiết mà tiến
nhanh, lúc thì như Thái Cổ Thần Viên vọt lên bầu trời, một lúc lại như Ly Long
biến mất trong biển sâu.

Chỉ trong giây lát này, thân pháp của nhóc tỳ đã thay đổi đến mấy chục lần,
hoặc là tiến công hoặc là bay ngược, mà Phù Văn của bàn tay cũng y như thế.

“Ầm!”

Vô Úy Sư Tử ấn rốt cục cũng hết hiệu lực, bị nó hóa giải, hiệu lực bị gỡ bỏ.

Nhóc tỳ vẫn chưa vận dụng đến Bảo Thuật, chỉ và sử dụng những Phù Văn thông
dụng mà thôi, tổ hợp mấy chục mấy trăm loại lại với nhau biến từ tầm thường
thành thần kỳ, phá tan chiêu Vô Úy Sư Tử ấn.

Đây chính là sự gợi ý của Chiến Thần Đồ Lục, đột nhiên thông suốt, chứng minh
một cuộc chiến đỉnh cấp không nhất định phải dùng đến những đại thần thông cái
thế gì hết, nó cảm thấy như bước vào một mảnh trời đất hoàn toàn mới, bên
trong cực kỳ sáng sủa rộng rãi.

Hoàng Kim sư tử ánh mắt ảm đạm, đại thần thông đáng sợ này đã làm tiêu hao quá
nhiều tinh khí thần của nó, uể oải vô cùng, rồi nó xoay người bỏ chạy.

“Chạy đi đâu!”

Nhóc tỳ nhảy lên một cái, cưỡi trên người của Sư Tử chín đầu, nâng quyền lên
mà đập mạnh, cực kỳ uy phong.

Mọi người đờ cả người ra, Hoàng Kim sư tử lại thất bại, tinh lực không đủ, sức
mạnh trở nên yếu dần, gần như bị nhóc tỳ ép sát trên mặt đất.

Sư Tử chín đầu gào thét, cả người lóe lên ánh vàng rực rỡ, lắc đầu quẫy đuôi,
Bảo Thuật bùng phát cố gắng đẩy ngả nhóc tỳ xuống, thế nhưng nhóc tỳ cũng tỏa
sáng không kém, sấm sét đan xen cố gắng trấn áp nó.

Xa xa nhìn lại, nó như một vị Thiên Thần còn nhỏ cưỡi một con thần thú đang từ
từ hạ giới.

Mọi người ngẩn cả ra, đây chính là Sư Tử chín đầu đường đường chính chính,
được xưng là tiểu vô địch, lại thất bại như vậy, giống như là thú cưỡi cho
người ta.

“Ngươi làm ta do dự, nếu như ra ngoài mà cưỡi một con Hoàng Kim sư tử thì uy
phong đến cỡ nào, nếu làm thịt thì quá đáng tiếc.” Nhóc tỳ tự nói.

Nó từng nghe nói, ở thời Thượng cổ, Sư Tử chín đầu được xếp vào mười vị trí
đầu của tọa kỵ, ngay cả Chư Thần cũng rất thích, nó cả người óng ánh màu vàng,
lại mọc ra chín cái đầu, quả thật rất uy mãnh.

Nhóc tỳ đắc ý, ở Cổ quốc tế bài thần linh các tọa kỵ đều nguyện ý hàng phục,
chính mình hiện tại nếu có một con thì nên làm thịt hay là nuôi dưỡng đây?

“Nếu không, ta ăn vài cái đầu lâu, rồi lại cho ngươi những bảo dược để chữa
thương, làm cho ngươi chậm rãi mọc lại, ngươi xem được không?” Nó nói với
giọng điệu thương lượng.

Công chúa Hỏa quốc cùng với những thiên tài Nhân tộc nghe được, đều không biết
nói gì nữa. Mà những sinh linh của các chủng tộc khác thì vô cùng khiếp sợ,
chuyện này quá hung tàn mà!

“Hống!” Sư Tử chín đầu gào thét, ánh sáng hoàng kim bùng phát nhấn chìm cả
thảo nguyên mênh mông.

“Đừng nóng giận, nếu không ta sẽ trực tiếp ăn thịt ngươi.” Nhóc tỳ uy hiếp, nó
hiện tại rất bối rối, vừa muốn làm thịt con Thái Cổ di chủng này, nhưng vừa
muốn giữ lại để làm thú cưỡi.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận