Dương Thần tự cho là phân tích kín không kẽ hở, chính vì quan niệm ban đầu của
hắn quá sâu, càng bị giận dữ làm đầu óc mê muội. Lúc này chán ghét Kim Hoán
Nhật còn trên cả Chu Hằng, làm cho tình huống thật sự hoàn toàn trái ngược với
suy đoán của hắn.
Lúc hắn còn giằng co với Kim Hoán Nhật, Chu Hằng đã nhảy vụt như bay, nháy mắt
bỏ xa hai người.
Vốn Chu Hằng đã chạy sớm, cộng thêm tốc độ là Minh Tiên nhanh cỡ nào, bóng của
hắn nhanh chóng biến mất giữa rừng rậm dày đặc.
Bởi vì thần thức bị hạn chế rất lớn ở trong này, cộng thêm tầm nhìn bị che
chắn, thật ra là Chu Hằng cắt đuôi hai tên đằng sau.
– Chưa từng thấy kẻ ngu như ngươi! Kim Hoán Nhật giận dữ gầm lên, hai đại
Tinh Thần Vương lại không thể giữ lại Chu Hằng, nói ra quả thật làm người ta
cười chết!
– Hừ! Ta cũng chưa thấy qua người nói nghĩa khí như ngươi, quên mình vì
người, thật là bội phục! Dương Thần cười lạnh nói, chỉ là miệng hắn nói bội
phục, nhưng vẻ mặt lại không hề có ý bội phục, tự nhiên là đang nói gió.
Đậu móa ngươi chứ quên mình vì người!
Kim Hoán Nhật căn bản không muốn giằng co với Dương Thần, lập tức thả người
lên đuổi theo hướng Chu Hằng biến mất, bây giờ còn có khả năng đuổi kịp Chu
Hằng.
– Chạy đi đâu! Dương Thần lại nhìn chằm chằm vào hắn.
Kim Hoán Nhật vẻ mặt ghê tởm hơn cả cắn phải phân, nhưng một Tinh Thần Vương
mạnh mẽ hơn hắn hô đánh hô giết, điều duy nhất hắn làm được chính là vừa đánh
vừa lui.
……………..
Chu Hằng điên cuồng chạy suốt một giờ, giữa đường không ngừng đổi phương
hướng, tin chắc hắn đã hoàn toàn thoát khỏi hai Tinh Thần Vương đằng sau.
Mục tiêu, Thanh Phong Hạp!
Hắn đã lệch xa khỏi tuyến đường ban đầu, nhưng cũng may chỉ làm hắn đi thêm
nửa ngày lộ trình mà thôi, qua 3 ngày sau, một hẻm núi lớn đã xuất hiện đằng
trước.
Đó chính là Thanh Phong Hạp!
Cuối cuối cũng đến, Chu Hằng thầm nói, vừa nhảy vụt lên, đi vào trong khe núi.
Thiên tài địa bảo đều sẽ có yêu thú bảo hộ, đợi cho đến khi chín muồi mà dùng,
hoặc là để dành cho con non chưa sinh ra, hoặc là chưa đủ mạnh, tạm thời không
thể tiêu hóa được linh dược. Tuy rằng Đông Tinh Thảo không coi là linh thảo
cao cấp, nhưng yêu cầu 3 vạn năm mới trưởng thành hoàn toàn đã quyết định nó
rất hiếm và quý giá.
Cho nên muốn tìm được linh thảo, có đôi khi không bằng đi tìm yêu thú, linh
thảo cấp bậc gì sẽ có yêu thú cấp bậc đó bảo hộ.
Chu Hằng chính là làm như thế, hắn một đường dùng Ngũ Hành Phù Văn che giấu
hơi thở, chạy trong khe núi lớn này. Trước đó hắn đã nghe ngóng, yêu thú bảo
hộ Đông Tinh Thảo là cấp bậc Minh Tiên, bởi vì Tinh Thần Vương đã không cần
loại linh thảo này.
Khe núi rất lớn, hai ngày sau Chu Hằng mới tìm kiếm một phần năm khu vực. Đó
còn là bởi hắn chọn yêu thú cấp bậc Minh Tiên làm đối tượng tìm kiếm, bằng
không đổi lại mục tiêu nhỏ hơn là Đông Tinh Thảo, hiệu suất tìm kiếm còn thấp
hơn.
Không biết Kim Hoán Nhật có nghĩ đến hắn đến đây tìm kiếm Đông Tinh Thảo hay
không, nếu tên kia phản ứng lại, như vậy kẻ này có thể xuất hiện trong Thanh
Phong Hạp bất cứ lúc nào!
Đông Tinh Thảo à, mau mau ra đây đi!
Lại qua ba ngày, Chu Hằng bị tiếng đánh nhau kinh động, hắn lén đến xem, chỉ
thấy đó là một con vượn lông vàng dài hai trượng đang đấu kịch liệt với một
con nhím, đều ít nhất là Minh Tiên 50 tướng. Tuy nhiên con vượn kia rõ ràng
mạnh hơn một đoạn, nhưng con nhím lại không hề lui lại.
Ánh mắt Chu Hằng quét qua, nhanh chóng hiểu được, hắn phát hiện một con nhím
nhỏ, vừa sinh ra không lâu.
Nơi này rõ ràng là ổ của con nhím, không biết sao lại bị con vượn lông vàng
kia chú ý, bởi vậy nhím mẹ bảo hộ con non đành phải lựa chọn tử chiến.
Đông Tinh Thảo!
Đột nhiên ánh mắt Chu Hằng sáng ngời, hắn nhìn thấy bên cạnh con nhím nhỏ có
một gốc linh thảo chỉ ột xích, phiến lá đầy những đốm sáng như ngôi sao, có vẻ
rất là xinh đẹp.
Hắn hiểu ra!
Sở dĩ nhím mẹ không lùi bước, còn có một nguyên nhân là muốn dành gốc Đông
Tinh Thảo kia cho con của mình, còn con vượn lông vàng cũng là nhắm vào gốc
Đông Tinh Thảo này!
Đến sớm không bằng đúng dịp, vượn lông vàng chọn tấn công vào lúc này rõ ràng
là vì Đông Tinh Thảo đã chín, nó muốn chiếm tiện nghi có sẵn!
Chu Hằng mỉm cười, nhảy ra, trực tiếp đi về phía Đông Tinh Thảo.
Hắn đánh ra giữa đường, lập tức kinh động hai con yêu thú đang ác chiến. Chúng
nó tự nhiên không muốn để bên thứ ba được lợi, hơn nữa nhím mẹ lo lắng Chu
Hằng có thể tổn thương đến con của nó hay không, rống lên một tiếng, gai nhọn
toàn thân dựng thẳng lên, bắn thẳng về phía Chu Hằng.
Vù vù vù! Con vượn lông vàng cũng giáng xuống một chưởng, thế như trấn áp
thiên địa.
Yêu thú cũng giống loài người, cướp lấy đoạt thiên địa tạo hóa, có thể ăn linh
thảo, có thể luyện linh khí, nhưng chúng nó đi con đường tu luyện hoàn toàn
khác. Không giống võ giả tu là bản thân, từng bước xây dựng nội thế giới, diễn
hóa ra vũ trụ của bản thân.
Yêu thú tu là thân thể, linh lực của chúng chứa đựng trong yêu hạch, luôn
không thay đổi. Bởi vì chúng nó không cần lĩnh ngộ cảnh giới, bọn chúng trưởng
thành chỉ bị huyết mạch hạn chế, chỉ cần trưởng thành bình thường là có thể
đạt đến cảnh giới nên đến.
Con vượn lông vàng đánh ra một chưởng, lực thân thể dung hợp hoàn mỹ với linh
lực, phát ra lực lượng vô cùng khủng bố!
Nếu như nó kích hoạt huyết mạch, uy lực sẽ càng thêm mạnh mẽ!
Đây cũng là vì sao võ giả không muốn giao chiến với yêu thú cùng cấp, da dày
thịt cứng, sức vô cùng lớn, dù có đánh thắng thì bản thân cũng thê thảm, đúng
là chuyện rất không khôn ngoan.
Yêu thú lại không cần thể diện gì, hai con yêu thú mới nãy còn ác chiến, nháy
mắt liền quay mũi giáo đánh về phía Chu Hằng. Ngay cả con nhím non vừa sinh
không lâu cũng rống lên bắn ra mấy cây gai nhọn còn chưa mọc được bao nhiêu,
hoàn toàn biểu hiện ra một mặt hung dữ của yêu thú.
Vẫn là Tiểu Hỏa đáng yêu mà!
Chu Hằng thầm nhủ, nhưng không nghĩ tới nếu không có hắn “vung đao xen ngang”,
về sau khẳng định Tiểu Hỏa sẽ biến thành một con chó dữ hung tàn bá đạo, đáng
sợ hơn không biết bao nhiêu lần so với hai tên này!
Trong lòng nghĩ vậy, hai mắt trợn ra, oong, khí thế cuồn cuộn quét ra!
Bùm! Bùm! Bùm!
Ba con yêu thú đồng loạt vỡ nát trái tim, yêu hạch, nháy mắt là chết!
Khí thế của Chu Hằng vốn có lực áp bách mạnh mẽ, huống chi lực lượng của hắn
hiện giờ đã vượt qua ba con yêu thú này, khí thế lan tỏa như vậy miểu sát ba
con yêu thú này là chuyện tuyệt đối nhẹ nhàng.
Hắn thuận tay vung lên, thu thi thể ba con yêu thú này vào pháp khí không
gian. Không phải hắn tiếc rẻ thi thể ba con yêu thú này, mà là để chúng nó ở
đây, có khả năng sẽ làm lộ tung tích của hắn.
Đông Tinh Thảo!
Chu Hằng nhìn gốc linh thảo đã phát tán ánh sao đầy trời, toát ra mỉm cười vui
vẻ.
Một mảnh ghép cuối cùng đã hoàn thành, hắn có thể lập tức thu vào phong phú!
Hái lấy Đông Tinh Thảo, hắn vội vàng đi ngay, tìm một cái hang động bình
thường chui vào, tỉ mỉ che phủ cửa hang, rút vào sâu nhất trong hang, lấy ra
Hỏa Thần Lô chuẩn bị luyện đan.
– Chậc! Rốt cục Chu tiểu tử ngươi có thể đi ra một bước cuối cùng, cũng có
thể nói là bước đầu tiên, tiến vào hàng ngũ cường giả chân chính! Hỏa Thần Lô
nói.
– Mới là bước đầu tiên sao?
Chu Hằng thì thào, quả thật, tuy rằng hắn hai lần xưng hùng ở Phàm giới, Tiên
giới, nhưng ở Minh giới, lấy ví dụ là Đại Nguyên Học Phủ, tùy tiện nắm một đám
người ném vào hai giới Tiên, Phàm cũng là tồn tại vô thượng mạnh đến đỉnh
điểm!
Đi vào Tinh Thần Cảnh, mới là bắt đầu ở Minh giới, đương nhiên cũng là một
khởi điểm không tầm thường, có thể coi như chọn một trong vạn!
Mười mấy phút sau, đã luyện chế thành công 11 viên Minh Vương Đan!
Vậy thì để cho ta đi ra bước đầu tiên ở Minh giới!
Chu Hằng ném một viên Minh Vương Đan vào miệng, lập tức bắt đầu luyện hóa loại
linh dược mà hắn đã ăn rất nhiều, chỉ cần đạt tới Minh Tiên đỉnh phong, bằng
ngộ tính của hắn đột phá Tinh Thần Cảnh là nhất định không thành vấn đề.
Trong lúc theo Kim Long nữ hoàng phi thăng Minh giới, hắn đã nhìn được một góc
đại đạo thiên địa, Tinh Thần Cảnh ở trước mặt hắn gần như không có bí mật gì
đáng nói.
Chỉ cần có tích lũy linh lực đầy đủ!
Đến đây! Đến đây đi!
Từng đạo từng đạo thần tướng hình thành dưới tác dụng của linh dược, ba ngày
sau, cuối cùng đạt đến cực hạn Minh giới – 99 đạo!
Không có cảm giác đột phá!
Chu Hằng kinh ngạc, 99 thần tướng không phải số cực hạn hay sao? Sao mà hắn
còn không cảm ứng được cơ hội đột phá, dường như… còn chưa đủ!
Hắn lại lấy ra một viên Minh Vương Đan, hơi do dự một chút, vẫn nuốt vào!
99 đạo thần tướng là cực hạn Minh Tiên, xưa nay vẫn nói thế, chưa từng nghe
qua Minh Tiên có 100 thần tướng, không ai biết sau khi hình thành 100 đạo thần
tướng sẽ xuất hiện biến hóa như thế nào!
Lĩnh vực chưa từng có người đặt chân, không biết là đáng sợ nhất từ xưa nay,
bởi vì không biết nên phải đi thế nào!
Đây là nguyên nhân mà Chu Hằng do dự, nhưng hắn không có lựa chọn khác!
Từ Tụ Linh Cảnh mãi cho đến giờ, mỗi một bước của hắn đều nhảy quá xa so với
người khác, bất luận là phàm nhân cảnh sáng lập kích cỡ không gian đan điền,
hay là tiên nhân cảnh hình thành số lượng vầng trăng, mặt trời, pháp tướng,
thần tướng!
Nếu đã thế, hắn có yêu nghiệt thêm một lần thì đã sao?
Trăm đạo thần tướng, hiện ra cho ta!
Chu Hằng thúc đẩy hòa tan dược lực, hắn muốn trở thành Minh Tiên đầu tiên hình
thành trăm đạo thần tướng trong lịch sử, đồng thời cũng là yêu nghiệt tối vừa
vào Tinh Thần Cảnh chính là Tinh Thần Hoàng!
Ầm ầm!
Trong cơ thể hắn có tiếng vang như sấm nổ, 9 là số cực hạn, 99 chính là cực
hạn trong cực hạn, muốn tiến một bước trên cực hạn này, nói dễ hơn làm? 99 đạo
thần tướng hình thành kết cấu hoàn mỹ, áp chế hình thành 100 thần tướng.
Khó trách trong lịch sử chưa từng có người hình thành 100 đạo thần tướng, đó
là chuyện gần như không thể!
Chu Hằng phải làm, chính là đánh vỡ cực hạn!
99 đạo thần tướng thì sao? Đây là do hắn tu luyện mà thành, tự nhiên phải
khuất phục dưới ý chí của hắn!
Tán cho ta!
Thần thức Chu Hằng thành hình người, hai đấm vung lên, phát động công kích
thần tướng của mình.
Hắn muốn đánh tan 99 đạo thần tướng này, phá rồi lại lập!
Chu Hằng không biết mình làm cho đúng không, nhưng theo hắn thấy, đây là biện
pháp tốt nhất.