Tuy rằng còn có sáu ngày nhưng Chu Hằng không có khả năng trở về tìm các nàng
Ứng Mộng Phạm, hắn cũng không có tiền lại sử dụng truyền tống trận!
Sáu ngày này liền thành thật đi nghỉ ngơi thôi!
Đáng tiếc, hắn tuy rằng hái được một ít linh thảo nhưng bởi vì chủng loại
không đủ, còn không thể luyện chế thành đan.
Ở Minh giới, thảo dược dựa theo cấp bậc có thể chia làm ba loại linh dược,
tiên dược và thánh dược. Bởi vì trình tự, linh dược nơi này liền có thể sánh
ngang thánh dược Tiên giới, về phần thánh dược ở phàm gian thì ngay cả tư cách
để so sánh đều không có.
Tuy nhiên, thánh dược ở Tiên giới nhưng là phải sinh trưởng một triệu năm mới
có thể hình thành, cuối cùng là có chỗ đặc thù, chỉ một gốc thánh dược là có
thể làm thuốc. Mà linh dược Minh giới thì bởi vì chỉ có một hai vạn năm tuổi,
bởi vậy muốn đạt tới hiệu quả đồng dạng thì phải mấy gốc linh dược phối hợp
mới được.
Dĩ nhiên, tìm kiếm mấy gốc linh dược một hai vạn năm tuổi dù thế nào cũng dễ
dàng hơn tìm một gốc thánh dược một triệu năm!
Hắn mới tới, cần nhất chính là tiền, làm sao bây giờ?
Đơn giản, không phải là có Hỏa Thần Lô sao?
Chu Hằng đi tới tiệm thuốc địa phương, bán ra vài gốc linh dược, sau đó dựa
theo một gốc linh dược còn lại để phối hợp dược liệu phụ trợ, vừa vặn có thể
luyện chế một lò đan dược.
Khi rời khỏi tiệm thuốc, hắn không khỏi thầm nghĩ. Thiên Bảo Các dường như có
mặt khắp nơi ở hai giới Tiên, Phàm sao lại không có chứ?
Có lẽ Minh giới quá lớn, cho nên Thiên Bảo Các còn chưa thò vòi tới, hay hoặc
là thực lực không đủ không thể làm được điểm này!
Rất rõ ràng, Hồng Nguyệt chính là người Thiên Bảo Các một mực tìm kiếm, bởi vì
cùng ra từ Thái Hư nhất mạch lúc trước hắn còn bị hoài nghi chính là người đó!
Tuy nhiên, Hồng Nguyệt tuy rằng cường đại, lại bị đánh xuống Tiên giới, từ hơn
60 vạn năm trước liền một mực dưỡng thương.
Không có một nhân vật cường lực như vậy chống lưng, cường giả còn sót lại của
Thiên Bảo Các muốn tung hoành hai giới Tiên Phàm tự nhiên dễ dàng, nhưng nói
muốn tung hoành Minh giới, dù là Hồng Nguyệt cũng không nhất định dám nói vậy.
Cho nên, Thiên Bảo Các cho dù có thế lực ở Minh giới, chỉ sợ cũng chỉ hạn chế
trong tinh vực nào đó, ra khỏi phạm vi này ai cũng sẽ không nể mặt Thiên Bảo
Các!
Dù sao đồng hành là oan gia!
Hơn nữa thế lực Minh giới quá mức rắc rối phức tạp, tỷ như Đại Hà tệ cũng chỉ
có thể sử dụng ở Độ Dương Tinh. Ra khỏi tinh vực này, ai sẽ nhận loại đồ vật
này? Bản thân nó lại không có giá trị giống như linh thạch, tiên thạch!
Hơn nữa, muốn dùng Tinh Môn rời đi, người đương quyền là sẽ không cho phép
người sử dụng mang theo lượng lớn hàng hóa!
Người có tư cách vượt qua tinh vực làm ăn cũng chỉ có người đương quyền hoặc
là thân thích, đệ tử của người đương quyền. Nói tóm lại, cái này và người bình
thường là không có quan hệ.
Đương nhiên điều này cũng không có quan hệ với Chu Hằng. Mục đích kiếm tiền
của hắn hiện tại chính là vì mua dược liệu, luyện chế ra đan dược thích hợp
hắn dùng, để tăng lên tu vi!
– Tuy nhiên, cho dù là ở Minh giới, số lượng linh dược cũng không nhiều! Chu
Hằng đem tài liệu trong tay ném từng vốc vào trong Hỏa Thần Lô.
– Tiểu tử thối, nhẹ một chút, bổn tọa cũng không phải là thùng rác! Hỏa Thần
Lô bất mãn lủng bủng: – Ngươi cũng không nghĩ xem, tuy rằng linh dược ở Minh
giới không tính là quá mức quý báu, nhưng Minh giới có bao nhiêu võ giả, lượng
nhu cầu tự nhiên lớn kinh người! Hơn nữa, kỳ hạn sinh trưởng một hai vạn năm
cũng tuyệt đối không tính là ngắn, ngươi lần này có thể mua được những phụ
liệu này đã là vận khí mười phần!
Chu Hằng gật đầu. Chuyến đi lúc trước hắn suýt nữa dọn sạch linh dược cấp cao
nhất của tiệm thuốc kia! Mà tiên dược? Có thể xưng là tiên dược là cường giả
Thiên Hà Cảnh, Tuệ Tinh Cảnh sử dụng, trong tiệm thuốc nho nhỏ này làm sao có
thể có!
Trình tự Tinh Thần Cảnh, linh dược chính là cao cấp nhất! Tiên dược thì là cấp
bậc Thiên Hà Cảnh, Tuệ Tinh Cảnh sử dụng. Thánh dược thì là chuyên biệt của
cường giả Hắc Động Cảnh.
Dược vật Sáng Thế Đế trở xuống sử dụng liền thuộc về loại tầm thường, ngắn thì
vài năm, dài thì mấy ngàn năm không đồng đều! Có một điểm là khẳng định, chính
là võ giả cấp bậc càng cao, dược liệu cần chính là năm sinh trưởng cao.
Hỏa Thần Lô vừa nói lời nói nhảm vừa bắt đầu luyện đan. Tuy nhiên lần này, nó
mất suốt mười mấy phút mới luyện chế ra một lò Cương Linh Đan!
– Lò, ngươi có phải là đang trộm lười hay không, sao tốn thời gian lâu vậy?
Chu Hằng nhìn 11 viên đan dược trong tay nói. Bởi vì Cương Linh Đan này chỉ có
thể bị trình tự Sáng Thế Đế này sử dụng, còn không sánh bằng Thất Tinh Đan,
nhưng thời gian bỏ ra để luyện chế lại vượt qua Thất Tinh Đan. Điều này không
thể nào nói nổi a!
– Phì! Tiểu tử ngươi đứng nói không đau lưng. Đây nhưng là Minh giới, luyện
chế cũng là dược liệu Minh giới, có thể không chậm sao? Hỏa Thần Lô hét lên.
– Nói cách khác, về sau lại có tài liệu cao cấp hơn, tốc độ luyện chế của
ngươi sẽ còn càng chậm? Chu Hằng hỏi.
– Vô nghĩa, cho nên về sau tới thêm phiền cho bổn tọa! Hỏa Thần Lô nhân cơ
hội yêu cầu cải thiện đãi ngộ.
Chu Hằng cầm lấy 11 viên đan dược này ra cửa. Nếu những đan dược này hắn chưa
dùng được, tự nhiên phải lấy ra đi đổi tiền, lại mua tài liệu để làm tiền đẻ
ra tiền.
Hắn đổi một tiệm thuốc, bán tất 11 viên thuốc.
Số đan dược này mang tới cho hắn thu nhập cao tới 11 vạn Đại Hà tệ, Chu Hằng
dùng số tiền này mua hết linh thảo vạn năm trở lên trong tiệm thuốc này xong
còn thừa 5 vạn. Mà số linh thảo này lại luyện chế được 10 viên Cương Linh Đan.
Tuy nhiên, trong thành này cũng chỉ có hai tiệm thuốc, Chu Hằng không vội bán
hết Cương Linh Đan trong tay. Dù sao hắn còn có 5 vạn Đại Hà tệ, đủ để ứng phó
một đoạn thời gian.
Trong phạm vi Bình Phong Thành đương nhiên sẽ không chỉ có dự trữ linh thảo
đáng thương như vậy, chỉ là tuyệt đại bộ phận đều nắm giữ ở trong tay Đại
Nguyên Học Phủ. Trong hai tiệm thuốc kia có linh thảo bán ra, đại bộ phận
nguyên vật liệu kỳ thật tới từ Đại Nguyên Học Phủ. Là sau khi được học phủ
thưởng cho học sinh, có người lấy ra bán lấy tiền để đổi tài liệu khác.
Cho nên, muốn có được đủ tài nguyên tu luyện thì nhất định phải vào Đại Nguyên
Học Phủ, ngày sau càng phải tiến vào Đại Hà Học Phủ.
6 ngày nhoáng lên là qua, Chu Hằng một lần nữa đi tới Đại Nguyên Học Phủ, dựa
vào thẻ chiêu sinh tiến vào học phủ. Con lừa đen theo sát phía sau, Tiểu Hỏa
thì nằm trên lưng nó, tò mò nhìn quanh.
Lần này người tới báo danh chừng hơn một triệu, đen nghìn nghịt toàn bộ tụ tập
ở trên một quảng trường. Có người đang nhắm mắt điều tức để duy trì trạng thái
của mình tốt nhất, có người thì đang trao đổi với người bên cạnh.
Chu Hằng tìm một địa phương vòng ngoài ngồi xuống, nhưng hắn căn bản không yên
tĩnh được. Con lừa đen là đồ lắm chuyện, một giây không nói dường như là sẽ
chết vậy.
Thời gian từng chút trôi qua, lại sau một giờ, đến lúc hết hạn khảo hạch hôm
nay. Cửa lớn học phủ lập tức đóng lại, người bị trễ chỉ có thể tiếc nuối mất
cơ hội này.
Một bóng người hiện lên trên không, hơi thở cường đại giống như sóng biển dao
động, lập tức khiến người đang nói chuyện lập tức ngậm miệng, mà người nhắm
mắt dưỡng thần cũng mở mắt ra.
Đây là một vị cường giả Tinh Thần Cảnh, về phần Tinh Thần Vương hay là Tinh
Thần Hoàng thậm chí là Tinh Thần Đế thì không dễ phán đoán.
Ba trình tự của Tinh Thần Cảnh kỳ thật là bởi người mà phân chia, chỉ có khác
biệt về số ngôi sao. Bởi vậy chiến lực tuy rằng hoàn toàn bất đồng nhưng về
hơi thở lại rất khó phân biệt.
Nhưng bên phía học phủ nếu cho người này xuất hiện, tất nhiên phải là người
trấn áp được toàn trường, thực lực tuyệt đối đủ mạnh!
– Lần này tổng cộng có 984361 báo danh, nhưng bản phủ sẽ chỉ tuyển nhận 1 vạn
người. Bởi vậy sẽ có 97 vạn người trở lên bị đào thải! Người xuất hiện trên
không kia trên người vờn quanh một đoàn bóng sáng màu đỏ thẫm, khiến người
phía dưới căn bản nhìn không rõ diện mạo.
Tuy rằng mọi người đều biết tỷ lệ đào thải lần này sẽ là vô cùng khủng bố,
nhưng nghe thấy số lượng kinh người này vẫn không kìm được phát ra từng đợt
than thở.
– Các ngươi cần làm, chính là thông qua một lần khảo hạch duy nhất, đó chính
là tiến vào khu hoang dã tiến hành săn thú!
– Bổn tọa chỉ nhắc nhở các ngươi một lần, khu hoang dã vô cùng nguy hiểm, nếu
là các ngươi không muốn chết ở trong đó, hiện tại chính là cơ hội rời khỏi.
Sau khi tiến vào, sống chết tự chịu!
– Khu hoang dã quy tắc như sau: Cứ chém giết một con yêu thú, thẻ chiêu sinh
của các ngươi sẽ có biến hóa điểm tương ứng. Yêu thú chém giết được càng cường
đại, điểm đạt được cũng càng cao!
– Cuối cùng, người xếp hạng trong top 1 vạn là có thể được học phủ tuyển
nhận! Nhưng là, còn có một yêu cầu thấp nhất, đó chính là điểm ít nhất hơn
1000. Người không đủ 1000, cho dù là nhận không đủ vạn người cũng không cần
kém để cho đủ số!
– Trong khi khảo hạch cho phép cướp đoạt thẻ chiêu sinh của người khác, có
thể cướp điểm cũng có thể hủy thẻ chiêu sinh của đối phương, trước thời hạn
đào thải một bộ phận đối thủ!
– Tuy nhiên mất thẻ chiêu sinh của mình không phải gấp, các ngươi có thể đi
cướp của người khác! Nhớ kỹ một điểm, tuyệt đối không cho phép giết người! Ai
giết người, kẻ đó sẽ lập tức bị đuổi ra, xử tử công khai!
– Thời gian mất thẻ chiêu sinh quá một ngày, ngươi sẽ hoàn toàn mất cơ hội,
bị đuổi ra trước thời hạn!
– Thời gian liên tục 10 ngày, 10 ngày sau tất cả mọi người đều sẽ bị đưa ra
truyền tống trận, kết thúc khảo hạch lần này!
– Bắt đầu đi!
Bóng người kia sau khi nói xong liền từ trên bầu trời hạ xuống, ai cũng không
biết hắn đi đâu.
Lập tức, đám người bắt đầu nhích động. Phía trước nhất có một cửa truyền tống,
bị một hàng rào sắt chặn lại, có 10 lối đi để đi. Lối vào mỗi một lối đi thì
có một cửa ải dùng để kiểm tra cảnh giới. Có nhân viên chuyên môn cầm một khí
cụ đặc thù tiến hành kiểm tra, nhoáng một cái là được.
Thời gian có hạn, mỗi người đều nắm chắc thời gian, nhanh chóng thông qua kiểm
tra và dấn thân tiến vào trong cửa truyền tống. Trong bóng sáng lóe lên, bọn
họ lập tức biến mất.
Nơi này chỉ có Minh Tiên, không vượt qua Minh Tiên trực tiếp bị gạt ra, mà
vượt qua Minh Tiên tiến vào Tinh Thần Vương đồng dạng sẽ bị trực tiếp thu vào
học phủ, trở thành học sinh của Tinh Vương Viện.
Ở Minh giới, Tinh Thần Cảnh là một bậc cửa phi thường khó thể vượt qua, sẽ có
ít nhất 90% võ giả bị chặn ở dưới cảnh giới này.
Chu Hằng xếp ở vị trí gần sau cùng, khi đến lượt hắn thông qua đã là một giờ
sau.
Tuy nhiên, vì cam đoan khảo hạch tương đối công bằng, thú cưng là không cho
phép mang vào. Bởi vậy Chu Hằng nghiêm khắc cảnh cáo con lừa đen, tuyệt đối
không thể xằng bậy. Sau khi dặn dò đứt lưỡi, hắn mới tiến vào trong cửa truyền
tống.
Tiểu Hỏa gâu gâu kêu lớn, có thể rất là lưu luyến. May mắn có con lừa đen
trông, nếu không nó khẳng định sẽ cứng rắn đi theo.
Vút bóng sáng lóe lên, lực lớn lôi kéo. Chu Hằng chỉ cảm thấy thân thể chìm
xuống, cảnh vật trước mắt đã xuất hiện biến hóa lớn. Hắn xuất hiện ở trong một
vùng hoang dã.
Đây là một mảnh đất hoang vu, cát vàng khắp nơi, chỉ có vài cọng cỏ dại thưa
thớt sinh trưởng. Hiển nhiên, vị trí mỗi người tiến vào nơi này đều không
giống nhau, bởi vì trong phạm vi ít nhất 10 dặm quanh Chu Hằng một mảnh trống
rỗng, không có sự tồn tại của những người khác.