Thổ Nguyên Thú đấu đá lung tung, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, bị đỉnh
đầu nó va chạm, mỗi người đều bị quăng lên.
Nó da dày thịt chắc, lực phòng ngự cường đại đến kinh người, tuy rằng bị mọi
người công kích, nhưng đối với nó mà nói lại hoàn toàn không đau không ngứa,
dường như cũng là Phệ Kim tộc nhân.
So với cự ưng phía trước, Thổ Nguyên Thú càng thêm nguy hiểm!
Cự ưng chỉ làm cho bọn họ phiền, nhưng đầu Thổ Nguyên Thú này có thể tạo thành
uy hiếp tánh mạng đối với bọn họ, đuổi bọn họ mọi nơi chạy trốn, gà bay chó
sủa, chật vật không chịu nổi.
Bọn Tang Thanh Sơn chung quy trẻ tuổi khí thịnh, từng người tế ra pháp khí
cường đại, từng đạo hào quang chói mắt chớp động. Nhưng đầu Thổ Nguyên Thú này
căn bản không biết cái gì gọi là lui về phía sau, tử chiến cùng mọi người.
Trên người của nó rốt cục xuất hiện vết máu, nhưng mọi người cũng bị nó tấn
công hỗn loạn tan tác, có mấy người đồng dạng bị thương, máu tươi phun trào.
Chỉ có Chu Hằng cùng Thanh Hà tiên tử nhàn nhã nhất, tuy rằng hai người đều áp
chế tu vi, nhưng đầu Thổ Nguyên Thú lại mẫn cảm ý thức được hai người không dễ
chọc – chỉ số thông minh yêu thú tương đối thấp, nhưng bản năng phản ứng lại
nhạy bén hơn nhiều so với nhân loại.
Sau khi bỏ ra giá phải trả tương đối, cuối cùng bọn họ chém giết đầu Thổ
Nguyên Thú này, cũng không chờ bọn hắn thu gặt chiến lợi phẩm, chỉ nghe từng
tiếng lệ kêu truyền đến, bầu trời đột nhiên trở nên đen như mực!
Không phải thời tiết thay đổi, mà là ít nhất mấy chục đầu quạ đen bay tới!
Hình thể những quạ đen này thậm chí còn lớn hơn so với đầu cự ưng kia, hơn nữa
mỗi một đầu đều sinh 3 con mắt, đuôi rắn thật dài, hiển nhiên vô cùng quái dị.
Tam Nhãn Hắc Ô!
Tương truyền loại yêu thú này chính là hậu đại quạ đen với rắn độc, về phần
hai loại yêu thú này làm thế nào… không có ai biết!
Bọn người Tang Thanh Sơn biến sắc!
Tam Nhãn Hắc Ô rõ ràng cũng là cấp bậc Kết Thai Cảnh!
Phía trước một đầu cự ưng khiến ọi người không ngừng kêu khổ, hiện tại mấy
chục đầu súc sinh lông dẹt đồng dạng có thể bay được trên không trung, như vậy
sẽ phiền tới mức nào?
Không, đây không phải là vấn đề có phiền hay không, nhiều yêu thú như vậy hoàn
toàn có thể đột kích chính diện!
– Mau tìm địa phương có thể ẩn thân! .
Mọi người vội vàng nhìn bốn phía, tìm kiếm các loại địa phương như hang động
để ẩn nấp.
– Hướng tây bắc! .
Bọn họ tìm được địa phương phù hợp yêu cầu này, đó là một hồ lớn, mặc dù không
có hiệu quả như sơn động, nhưng chỉ cần lẻn vào trong nước, những súc sinh
lông dẹt này không thể phát huy ra ưu thế phi hành.
– Theo ta bọc đít! Chung Việt Thiên quát lớn. Vào lúc này hắn lộ ra dũng khí
tương đối.
– Ta! .
– Ta đến! .
Đám người Tang Thanh Sơn nhao nhao ra, đứng sóng vai với Chung Việt Thiên. Lúc
này bọn họ nhất thiết phải đồng tâm hiệp lực, nếu không sẽ bị những Tam Nhãn
Hắc Ô phá tan thành từng mảnh.
Chu Hằng thở dài, đứng sóng vai với Tang Thanh Sơn.
Lần này nếu hắn không xuất thủ, năm người căn bản ngăn không được Tam Nhãn Hắc
Ô, sẽ bị giết chết trong nháy mắt!
– Chu huynh, lần này toàn bộ xem ngươi ! Tang Thanh Sơn nhỏ giọng, trên mặt
hiện lên một tia may mắn, nếu không có Chu Hằng, nhóm người bọn họ tuyệt đối
chỉ có chờ chết.
Chu Hằng gật đầu, nhưng trong lòng thì thầm nghĩ, nếu mình không tới. Thanh Hà
tiên tử có thể ra tay trong bóng tối hay không, hoặc là trơ mắt nhìn những
người này đi tìm chết?
Đối với điểm này, hắn không tò mò, chỉ muốn mau sớm tới chỗ tháp cao, tìm ra
nguyên nhân tồn tại ít nhất là Sáng Thế Đế chạy đến Phàm giới.
Đoàn người chia làm hai nhóm trước sau, năm tên nam nhân che chở năm nữ nhân
đi ở phía trước, Chu Hằng cùng 6 nam nhân thì áp trận ở phía sau, đánh ra từng
đạo công kích hướng về Tam Nhãn Hắc Ô bay nhanh xuống, ngăn cản bọn họ xâm
chiếm.
Chu Hằng tùy ý ra quyền, thời điểm hắn ở Kết Thai Cảnh thì không gian đan điền
đã viễn siêu võ giả bình thường, hiện tại cho dù áp chế tu vi cũng giống như
vậy, một quyền đánh ra lực lượng lớn khủng bố, những súc sinh lông dẹt căn bản
không dám đón đỡ, chỉ dám bay múa ở chỗ cao đỉnh đầu bọn họ mười trượng.
Ở khoảng cách này, quyền lực Chu Hằng đã giảm đến nông nỗi những yêu thú này
có thể thừa nhận.
Bọn bốn người Chung Việt Thiên nhìn ở trong mắt. Đều khó nén khiếp sợ trên
mặt!
Lực lượng này quá kinh khủng đi?
Cảnh giới giống nhau, nhưng lực lượng lại kém ít nhất gấp mấy chục lần, ý
nghĩa không gian đan điền đối phương cũng lớn hơn gấp mấy chục lần so với bọn
hắn!
Loại chênh lệch này là tồn tại vĩnh viễn, hơn nữa còn không thể nghịch chuyển
!
Chung Việt Thiên cùng Tinh Hà Kiều co giật da mặt!
Không ngờ lúc trước bọn họ nhiều lần khiêu khích Chu Hằng. Cũng may người ta
độ lượng, không chấp nhặt cùng bọn họ, nếu không chín thành chín bọn họ gặp
thua thiệt – tuy rằng lực lượng không phải là chiến lực, nhưng nếu đạt tới
chênh lệch gấp mấy chục lần, lại thật sự vô địch cùng giai.
Bọn họ vừa đánh vừa rút lui, Chu Hằng phát huy ra tác dụng trụ cột vững vàng,
che chở mọi người an toàn đi tới bên hồ, thông thông thông, mọi người nhao
nhao nhảy vào trong hồ, nhanh chóng lẻn về đáy hồ.
– Oa! Oa! Oa! .
Đàn quạ kêu to ở trên mặt hồ, lại không có một cái xuống nước đuổi theo, cũng
không biết là sợ nước, hay là sợ trong nước có sinh vật gì càng cường đại hơn.
Xoạt!
Giữa hồ đột nhiên nổi lên một cái lốc xoáy, đám Tam Nhãn Hắc Ô vừa thấy, lập
tức chấn cánh dựng lên, sau khi bay một vòng quanh mặt hồ, đồng loạt đi xa.
Mọi người Tang Thanh Sơn còn không biết đám Tam Nhãn Hắc Ô này đã chạy, vẫn
lẻn hướng về đáy hồ, thẳng đến khi nước gợn nhộn nhạo, mạch nước ngầm kích
phát, bọn họ mới có cảnh giác!
Nhưng đã chậm rồi!
Ở phía trước bọn họ, hiện ra một đầu lão Quy thật lớn như núi nhỏ, trên vỏ
cứng mọc đầy rêu xanh, cổ thật dài vô cùng khoa trương, tuổi mở phân nửa!
Lão Quy Thần Anh Cảnh!
Mọi người đều kinh hãi, Kết Thai Cảnh chống lại Thần Anh Cảnh, đó không phải
là bị miểu sát sao?
Chết chắc rồi!
Lão Quy hung ác, trực tiếp há miệng to, một cỗ lực hút kinh khủng lập tức đẩy
ra, hấp dẫn mọi người hướng về trong miệng của nó.
Dòng nước chảy xiết, căn bản không phải võ giả Kết Thai Cảnh có khả năng chống
cự, mỗi một người đều thân bất do kỷ, chỉ có thể trơ mắt nhìn chính mình đi về
phía miệng rùa. Bọn họ đều khẩn trương, nhao nhao đánh ra công kích mạnh nhất,
cái pháp khí bảo mệnh gì đều dùng sạch, trong khoảng thời gian ngắn, đủ mọi
ánh sáng loạn lên.
Nhưng ở trước mặt đầu Thần Anh Cảnh lão Quy, loại chống cự này căn bản không
hề tác dụng, thân thể của bọn họ vẫn như cũ hướng về miệng lão Quy khổng lồ.
Chu Hằng khí định thần nhàn, hắn sẽ ra tay ở một khắc cuối cùng, đánh giết đầu
lão Quy thành mảnh vụn.
Xoạt!
Một dòng nước bắt đầu khởi động, từ từ đánh tới, làm mọi người va chạm lệch
mấy trượng, vừa vặn thoát khỏi lão Quy hút!
Tình thế cấp bách chạy trối chết, mọi người nào lo lắng mạch nước ngầm này từ
đâu tới, ai cũng chạy vội về phía mặt nước.
Chu Hằng lại biết, đây là Thanh Hà tiên tử ra tay.
Hắn không tin một vị tiên nhân sẽ để ý tánh mạng phàm nhân, đối phương chịu ra
tay, đó là bởi vì người tuổi trẻ này còn có giá trị đối với nàng, cần tìm kiếm
Thiên Huyền Linh Tinh cho nàng!
Loại Minh giới chí bảo này nhìn qua không có một chút khác nhau cùng đá, đặc
điểm duy nhất chính là cứng rắn, chỉ có thể dựa vào phương thức tung lưới rộng
lớn tiến hành tìm kiếm – hoặc là, có thể phát hiện một viên tinh cầu sắp tử
vong, trực tiếp cướp lấy Tinh Hạch.
Nếu Thanh Hà tiên tử mất công phu ở trên dưới những người này, tự nhiên sẽ
không trơ mắt nhìn bọn họ đi tìm chết.
Nàng là tiên nhân, muốn ra tay trong bóng tối không để cho người khác nhìn ra
đầu mối tự nhiên dễ như trở bàn tay, xoạt, xoạt, xoạt, từng đạo mạch nước ngầm
bắt đầu khởi động, ngăn cản lão Quy truy kích, cũng tăng tốc độ mọi người lên.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Mọi người nhao nhao phi ra từ đáy hồ, vội vàng đạp sóng mà đi, nhanh chóng ly
khai mặt hồ, sau khi chạy xa xa, lúc này mới ngừng lại.
Bọn họ mỗi một người đều chưa tỉnh, có mừng rỡ sống sót sau tai nạn, nhưng lại
nghĩ mà sợ.
Lão Quy hiện lên trên mặt hồ, nhưng cũng không truy kích, chỉ nhìn chằm chằm
mọi người một hồi sau, thân thể lại chìm xuống.
Con bà nó, nơi này quá nguy hiểm!
Mọi người nhìn nhau, đều có suy nghĩ rút lui, dù sao nơi này xuất hiện yêu thú
Thần Anh Cảnh, đã vượt ra khỏi cấp bậc bọn họ có thể đối kháng. Chỉ là bọn hắn
đều sĩ diện, ai cũng không muốn là người thứ nhất đưa ra ý kiến rút lui.
Tang Thanh Sơn cùng Tinh Dạ Vũ lại không hề sợ hãi, dù sao có Chu Hằng tọa
trấn, bọn họ cần sợ cái gì?
– Nắm bắt thời gian, chúng ta tiếp tục xuất phát! Hai người đều nói, bọn họ
nghĩ vừa rồi là Chu Hằng ra tay.
– Các ngươi điên rồi! Địch Giải Ngữ nhảy dựng lên – Vừa rồi các ngươi không
nhìn thấy cái đại quy kia sao? Đó là yêu thú cấp Thần Anh Cảnh! Nếu xuất hiện
một đầu, vậy khẳng định còn có thể có đầu thứ hai, đầu thứ ba! .
– Dù không có yêu thú Thần Anh Cảnh, chỉ là những Tam Nhãn Hắc Ô kia cũng đủ
chúng ta nát bét, số lượng nhiều như vậy, hoàn toàn có thể mổ chết chúng ta!
Những người khác cũng nhao nhao nói.
Đã có người mở đầu, bọn họ nhân cơ hội đưa ra suy nghĩ rút lui.
– Kẻ nhát gan! Tang Thanh Sơn khinh bỉ nhìn Chung Việt Thiên, hắn mười phần
phấn khích, có gì phải sợ?
– Ngươi Chung Việt Thiên muốn giận điên lên, bây giờ là thời điểm thích tàn
nhẫn tranh đấu sao? Nhưng nếu hắn tự thừa nhận nhát gan ở trước mặt Thanh Hà
tiên tử, vậy giết hắn đi còn hơn!
Dưới tình huống bình thường, hắn tuyệt đối sẽ không loằng ngoằng cùng đối
phương, nhưng bị mị lực Thanh Hà tiên tử ảnh hưởng, chỉ cần có liên quan cùng
người nữ nhân này, hắn tuyệt đối không thể tỉnh táo lại!
Bởi vậy, hắn lập tức ưỡn ngực một cái, quát: – Ai là kẻ nhát gan! .
– Đi thì đi! Các nam nhân trẻ tuổi khác cũng nhao nhao kêu lên, người nào
cũng không nguyện mất phần ở trước mặt Thanh Hà tiên tử.
Chu Hằng nhìn Thanh Hà tiên tử một cái, có một loại kích động muốn cười to.
Ở trong lòng nữ nhân này, tự nhiên hy vọng mọi người đều không nên đi mạo
hiểm, hết sức chân thành tìm kiếm Huyền Thiên Linh Tinh cho nàng mới là chính
đạo. Nhưng nàng mua dây buộc mình a, dùng tiên thuật mê hoặc lòng của mọi
người, để những nam nhân này tranh giành tình nhân vì nàng, kết quả hiện tại
những người này đã quay cuồng.
Tất cả nam nhân đều quyết định tiếp tục đi tới, trong nữ nhân, Tinh Dạ Vũ tự
nhiên cũng hoàn toàn không có vấn đề, tam nữ còn lại cũng không dám trở về một
mình, chỉ có thể đi theo đội ngũ.
Thanh Hà tiên tử cũng không có cơ hội phản đối!
.
– – – – – – – – – – oOo- – – – – – – – – –