Cuối cùng, bốn gã Chuẩn Tiên một kiếp kia cũng bị Triệu Đoạt Thiên giết chết.
Nếu là tình huống bình thường, đây căn bản là chuyện không thể! Khả Nhưng mà
bọn họ bị Chu Hằng giam cầm trong một không gian cho nên chỉ có thể tử chiến,
kết quả này cũng là bình thường.
Tiêu diệt hết địch nhân, Triệu gia khắc phục hậu quả.
Một lần báo thù hoàn mỹ, rất là thống khoái!
Triệu Đoạt Thiên mang theo tộc nhân trở lại nơi cũ của gia tộc, bọn họ muốn ở
đó thêm mấy ngày, sau đó cùng theo Chu Hằng phi thăng Tiên giới.
Mà Chu Hằng cũng thừa dịp này, đi gặp vị bằng hữu xưa của hắn, đám người Chư
Chí Hòa của Hắc Thủy Điện.
Bốn người này mặc dù năm năm trước được Chu Hằng lưu lại cho tài nguyên tu
luyện, nhưng bị giới hạn trong thiên phú, cho nên tốc độ tiến cảnh của bọn họ
không nhanh, hiện tại cũng chỉ đột phá Khai Thiên Cảnh mà thôi. Đương nhiên,
loại tốc độ tu luyện này nhanh hay chậm cũng phải do ai phân.
So với đám con cháu Hắc Thủy Điện, tốc độ của bọn họ có thể nói là như bay,
Khai Thiên Cảnh đã trở thành Hắc Thủy Điện lão tổ rồi!
Lần này, Chu Hằng hao tốn một ít đan dược tẩy tủy hoán cốt cho bốn người, gia
tăng căn cốt bọn họ.
Ngộ tính là cố định, vĩnh viễn không thể thay đổi, nhưng căn cốt lại có thể!
Tuy nhiên, ngộ tính không tốt thì có thẻ dùng đan dược bù lại, giống như
Nguyệt Hoa Đan, Thất Tinh Đan cũng có thể để cho võ giả ngộ đạo.
Sau khi được Chu Hằng cải tạo, ngày sau bốn người Chư Chí Hòa đột phá Hóa Thần
Cảnh cũng không khó khăn, nhưng có thể thành tiên nhân hay không thì chưa
biết.
Đường là do mình tự đi!
Chu Hằng định yên cơ sở cho bọn họ, nhưng bọn họ đi được tới bước kia hay
không thì phải xem cố gắng của bọn họ! Đương nhiên, nền móng mới là trọng yếu
nhất, bằng không cho dù bọn họ có cố gắng gấp trăm lần, gấp một vạn lần đêu vô
dung!
Tu luyện một đường, thiên phú, cố gắng, cơ duyên, thiếu một thứ cũng không
được!
Bạn cũ gặp nhau, đương nhiên có vô số lời muốn nói.
Luận tu vi, bốn người này đương nhiên cả đời cũng đừng mơ tưởng so được với
Chu Hằng, nhưng mà có một vài thứ bọn họ lại hơn Chu Hằng!
4 người này đều đã làm cha!
Trong đó, Lưu Viêm có hai con. Ba người kia trước mắt chỉ có một, so ra mạnh
hơn Chu Hằng nhiều lắm. Đêm nay, bốn người đều uống rượu say mèm, còn nói hứa
hẹn con gái tương lai của Chu Hằng gả cho con bọn họ.
Cũng không phải tất cả cố nhân đều chiếm được tin tức, = Chu Hằng đợi vài ngày
cũng không thấy Tang Thanh Sơn, vị bằng hữu kết giao ở Thượng Thiên Võ Viện
này.
Bởi vì lần này người muốn tiến vào Tiên giới khá nhiều. Mỗi người hoặc nhiều
hoặc ít có chút việc tư phải xử lý, bởi vậy ít nhất phải mất mười ngày mới xử
lý xong.
Thừa dịp này, Chu Hằng tính đi tìm Tang Thanh Sơn.
Hắn hỏi thăm một chút, mới biết Tang gia từ năm năm trước đã rời khỏi Long Hà
đại lục, hắn vượt qua Tinh Môn đuổi theo, sau khi liên tục xuyên qua bốn Tinh
Môn. Mới dò thám được vị trí của Tang gia.
Tang gia có lão tổ Thần Anh Cảnh tọa trấn, tuy rằng 5 năm không thể để Tang
gia xuất hiện Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh, nhưng võ giả Thần Anh Cảnh ở Phàm giới
cũng không tính yếu, ít nhất cũng là tồn tại nửa bước tiên nhân.
Bởi vậy, Tang gia rất nhanh ổn định sinh sống ở đây, hơn nữa, tới đây cũng
không chỉ có Tang gia. Còn có Tinh gia cũng đến từ Huyền Càn Tinh, còn có gia
tộc Tinh Dạ Vũ.
Lúc trước Thượng Thiên Võ Viện có tất cả ba đại thiên tài, phân biệt là Tang
Thanh Sơn, Tinh Dạ Vũ và Dương Chiêm.
Quan hệ giữa Tang gia và Tinh gia coi như không tệ, bởi vậy sau khi tới nơi
này cũng dựa vào nhau mà sống.
Chu Hằng mở ra thần thức, dân số tinh cầu này có mấy tỉ, tuy rằng thần thức
của hắn có thể bao phủ từng người, nhưng mà vì chưa quen thuộc. Hắn tự nhiên
không thể biết rõ người nào là ai.
Nhưng Tang Thanh Sơn là người quen, hắn rất nhanh khóa được vị trí của đối
phương, thân hình nhoáng lên một cái, đã phiêu nhiên đi tới.
Tang Thanh Sơn có chút thảm, đang nằm ở trên giường dưỡng thương, trên người
tản ra mùi thuốc mỡ, hắn mặt như giấy trắng. Tuy nhiên vết thương không nặng
không nhẹ, cũng không đến nỗi không thể trị liệu, nằm chừng mười ngày là có
thể khỏe lại, cũng không lưu lại di chứng gì.
– Tang huynh, sao lại thảm như thế? Chu Hằng mỉm cười.
– Ai! Tang Thanh Sơn đang muốn bật dậy cảnh giác. Nhưng mà động tới chỗ đau,
hắn không khỏi nhe răng, nhưng mà mặt lại thận trọng. Người tới phòng hắn mà
không mà không ai phát hiện, đủ chứng minh đối phương rất mạnh!
Nhưng trong nháy mắt xoay người nhìn lại, hắn lập tức lộ ra vẻ khó tin, cả
kinh kêu lên: – Chu huynh!
– Ha ha, chính là ta! Chu Hằng lớn tiếng cười.
– Ngươi không phải, ngươi không phải đã sớm phi thăng Tiên giới rồi sao? Tang
Thanh Sơn vô cùng kỳ quái nói. Sau khi Tang gia đến Long Hà đại lục, gần như
không dừng lại mà tiếp tục đi tới, bởi vậy Tang Thanh Sơn cũng không biết Chu
Hằng đã làm một chút công tích ở Long Hà đại lục.
Nhưng mà hắn biết với năng lực nghịch thiên của Chu Hằng, khẳng định đã sớm
phi thăng Tiên giới rồi.
– Lên rồi, hiện tại lại xuống! Chu Hằng cười nói.
Tang Thanh Sơn không khỏi liếc mắt, hắn đã có tư cách biết một ít chuyện Tiên
giới, người phía dưới muốn đi lên xem xét người phía trên, mà người phía trên
xuống dưới cũng rất khó.
Ngươi cho rằng đây là đi chợ sao, muốn xuống là xuống, muốn lên là lên?
Nhưng nghĩ lại năng lực yêu nghiệt của Chu Hằng, tên này khẳng định ở Tiên
giới cũng oai phong một cõi, nói ra nhất định có được đầy đủ địa vị, tự do lui
tới hai giới! Người so với người, tức chết ta đi!
Tang Thanh Sơn lập tức cười, mình vẫn là trẻ tuổi khí thịnh a, vô tình lại đi
so với Chu Hằng! Tên này là yêu nghiệt, không phải người bình thường có thể so
sánh.
– Thật là không khéo, để Chu huynh nhìn thấy bộ dáng này của ta rồi! Hắn đỏ
mặt nói.
Chu Hằng lông mày nhướn lên, nói: – Ngươi bị thương như vậy là vì sao? – Cùng
người ta đánh một trận, ta không đánh lại!
Tang Thanh Sơn hời hợt nói, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt tự tiếu phi tiếu của
Chu Hằng, hắn thở dài nói: – Được rồi được rồi, ta xem trọng một nữ nhân, tuy
nhiên người theo đuổi nàng cũng không chỉ có mình ta, bị thương thế này cũng
là đánh với tình địch.
– Ngươi muốn cười thì cứ việc cười đi!
Chu Hằng không cười, hắn sẽ không sát muối lên vết thương của bằng hữu, nếu
đổi thành con lừa đen, vậy hắn khẳng định không chút do dự mà làm, chỉ là con
lừa đen mặt dày, phỏng chừng sớm đã không còn tự tôn.
– Cần ta hỗ trợ sao? Hắn hỏi.
– Không cần, đây là chuyện riêng của ta! Tang Thanh Sơn lắc đầu, vô cùng kiên
định nói.
Chu Hằng gật đầu, hắn tự nhiên không ngại ra tay thay bằng hữu, nhưng tranh
giành tình nhân cùng tình địch cũng bắt hắn xuất thủ, hắn sẽ xem nhẹ Tang
Thanh Sơn vài phần. Hắn nói: – Ta chưa khỏi thương thế của ngươi trước đã.
Không nói lời nào, hắn điểm ra một chỉ, thần quang màu vàng diệu chuyển,
thương thế của Tang Thanh Sơn lập tức lấy mắt thường có thể thấy được nhanh
chóng khép lại.
Linh lực của hắn bừng bừng sinh cơ, muốn trị ột võ giả vừa bước vào Kết Thai
Cảnh không mấy năm tự nhiên dễ dàng, huống chi Ngũ Hành Phù Văn vốn có được
năng lực trị liệu kinh khủng.
Tang Thanh Sơn khó có thể tin sờ sờ ngực, sau đó từ trên giường nhảy lên một
cái, cả kinh kêu lên: – Ta khỏe rồi? Thương thế của ta hồi phục rồi?
Chu Hằng cười ha ha, nói: – Tang huynh nếu còn muốn nằm thêm vài ngày, ta cũng
không cần để ý thành toàn cho.
– Miễn! Miễn! Tang Thanh Sơn vội vàng xua tay, ai muốn nằm ở trên giường chứ!
Hắn nghiêm nghị, nói: – Lần này đa tạ Chu huynh!
– Bằng hữu với nhau, cần gì phải cảm ơn.
– Ha ha, vậy ta sẽ không làm kiêu! Tang Thanh Sơn xoay chuyển ánh mắt, nói: –
Có chuyện, muốn làm phiền Chu huynh một chút!
– Ồ, chuyện gì?
Tang Thanh Sơn dừng một chút, nói: – Ta muốn mời Chu huynh giúp ta đi tới một
động phủ do một cường giả thượng cổ lưu lại.
– Cường giả thượng cổ? Chu Hằng vẻ mặt cổ quái, hắn hiện tại đã có thể quét
ngang Tiên giới, bảo đi động phủ cường giả thượng cổ Phàm giới lưu lại, dường
như có chút không được tự nhiên à.
– Chuyện này phải nói từ đầu! Tang Thanh Sơn bắt đầu kể chuyện xưa.
Tuy nhiên chuyện xưa mặc dù dài, nhưng mà tóm gọn lại cũng không tính phức
tạp, chuyện là như vầy: Sau khi Tang gia yên ổn sống ở đây, tự nhiên đi kết
giao gia tộc võ đạo cùng tầng thứ, để dễ hòa hợp, dung nhập. Xung quanh còn có
năm gia tộc Thần Anh Cảnh khác, đương nhiên, phạm vi chung quanh này cũng có
khái niệm khác với người khác tầng thứ, xung quanh ở đây là phạm vi mười vạn
dặm.
Nơi này vốn có 5 đại gia tộc thổ địa, cộng thêm thế lực mới Tang gia, Tinh gia
nữa.
Tuy rằng 5 đại gia tộc kia rất muốn đuổi Tang gia và Tinh gia ra ngoài, nhưng
làm như vậy cái giá phải trả quá lớn, rất có khả năng khiến 5 đại gia tộc cũng
bị tổn thất thảm trọng. Bởi vậy, năm năm này tuy rằng không ngừng va chạm,
nhưng cũng không bạo phát đại chiến.
Nếu đuổi không đi, vậy dung hợp đi.
7 đại gia tộc tự nhiên đều có thế hệ trẻ xuất sắc, bình thường bọn họ đều lăn
lộn với nhau, phát triển tình hữu nghị thậm chí kết thành tình lữ, để hai gia
tộc gắn kết chặt chẽ hơn.
Chỉ là sự tình biến hóa 1 tháng trước.
Một mỹ nữ thần bí đột nhiên xuất hiện, câu dẫn mất tâm hồn nam nhân trẻ tuổi 7
đại gia tộc, bao gồm Tang Thanh Sơn, bọn họ đều vì mỹ nữ thần bí mà tranh
giành tình nhân. Trong một lần ra ngoài du ngoạn, bọn họ phát hiện một tòa
động phủ do cường giả thượng cổ lưu lại.
Người trẻ tuổi tự nhiên cũng có tính toán, tư tâm, chuyện về động phủ này bọn
họ cũng không nói cho trưởng bối gia tộc, mà từng người tính tiến vào khai
quật.
Đến lúc đó mang bảo vật thượng cổ về nhà, đó là phong quang bực nào?
Hơn nữa, bọn họ còn mượn cơ hội này cầu hôn. Nhưng bảy ngày trước Tang Thanh
Sơn với thiên tài của Chung gia Chung Việt Thiên xung đột với nhau, thướng thế
lúc trước cũng là do đối phương gây cho, dụng ý chính là khiến Tang Thanh Sơn
rời khỏi lần hành trình thám hiểm này.
Không ai biết tòa động phủ này có bảo vật gì, có lẽ chỉ là cấp bậc Kết Thai
Cảnh, có lẽ là cấp bậc Thần Anh Cảnh, đám người trẻ tuổi cũng không coi trọng
lắm, nhưng dính đến vấn đề tình cảm, bọn họ tự nhiên phải dùng hết thủ đoạn.
Chu Hằng không khỏi cười, Tang Thanh Sơn biết mình đánh không lại, cho nên mới
kéo hắn đi chống lưng.
Nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, vậy theo vị bạn cũ này đi một chuyến đi.
– Chu huynh, ngươi ngàn vạn không được nói là ngươi từ Tiên giới trở về nha!
Tang Thanh Sơn hai tay hợp thành chữ thập, nhờ vả Chu Hằng.
Chu Hằng biết tên này sĩ diện, không khỏi cười, nói: – Được, thì nói ta là
biểu huynh bà con xa của ngươi đi!
– Rõ ràng ta lớn tuổi hơn ngươi, vì sao ngươi là biểu huynh? Tang Thanh Sơn
nhe răng nói.
– Không đáp ứng thì quên đi! Chu Hằng hất tay nói.
– Được! Tang Thanh Sơn khổ đại cừu thâm nói. – – – – – oOo- – – – –