Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 810: Sáng thế vương

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Toàn trường một mảnh tĩnh mịch!

Mười một vị Minh Tiên a! Đây chính là mười một vị Minh Tiên a! Làm sao lại bị
giết như vậy!

Tất cả cường đạo tinh hải vốn đã bị khí thế của Chu Hằng chèn ép đến không
cách nào nhúc nhích, lại nhìn thấy một màn kinh người này, da đầu mỗi người
đều là run lên, toàn thân mồ hôi lạnh chảy đầm đìa không ngừng được, có chút
người nhát gan đã sợ đến không khống chế được.

Vạn Cổ Đại Đế đã đủ đáng sợ, mấy ngày qua ác ma này cũng đa để lại ấn tượng
khủng bố trong lòng cường đạo tinh hải. Nhưng vừa so sánh với Chu Hằng, đơn
giản chính là lão thái thái từ mi thiện mục a!

Ngay cả Minh Tiên cũng đều bị hắn dễ dàng hủy diệt, trên đời này còn có người
nào là đối thủ của hắn sao?

Không muốn chết a! Ta không muốn chết a!

Đây là tiếng lòng của tất cả cường đạo tinh hải, nhưng dưới khí thế áp bách
của Chu Hằng, có người nào có thể chạy trốn? Nga, đúng vậy, võ giả Sáng Thế
Cảnh vẫn là có thể chống đỡ khí thế của Chu Hằng, không đến mức bị áp bách tới
mức ngay cả nhúc nhích cũng không thể nào, nhưng ba đại Long Hoàng không tìm
được người muốn tìm, lúc này cũng qua đây thu gặt mạng người!

Cho dù là Sáng Thế Đế, gặp được ba vị Long Hoàng này há có đường sống!

Chu Hằng không lưu tình chút nào, vung hắc kiếm chém trúng, máu chảy thành
sông, thi thể hài cốt đầy đất!

Sau một giờ giết chóc, một chi quân đội của cường đạo tinh hải toàn quân bị
diệt, không có để lại một người sống!

– Chúng ta đi phía tây 12 Tiên Thành, đi tới Tuyệt Tiên Thành!

Chu Hằng nói xong câu đó liền tiến vào trong Tiên Cư,

Đường này đã không thông, đại lục nơi này có lực lượng cường đại bảo hộ, đó là
Đại Năng của Minh giới thiết lập, dựa vào lực lượng bây giờ của Chu Hằng còn
không thể oanh phá, vậy cũng chỉ có thể trở về đường cũ, đi đường khác thôi.

Ở bên trong khắp nơi của Tiên Thành, trong Tây Hợi Thành có lão tử của Dương
Lan Hinh, Chu Hằng trở thành con rể tiện nghi, dù sao cũng phải đi qua nhìn
tình huống một chút.

Để Kim Long nữ hoàng cùng Lam Long nữ hoàng phụ trách chạy đi, Hồng Long nữ
hoàng thiên tính biếng nhác đi vào trong Tiên Cư nghỉ ngơi, mà Chu Hằng bắt
đầu luyện hóa tinh khí sinh mệnh mà hắc kiếm hút được.

Thời điểm Ngũ Hành Phù Văn đại thành, hắn bị thương nặng, làm cho tu vi thụt
lùi, từ 15 tướng xuống 14 tướng. Nhưng sau khi hắn giết chết vài Minh Tiên,
không những tu bổ tổn thất pháp tướng trở về, hơn nữa còn rất có bổ ích, sớm
đã là Thăng Hoa Đế 18 tướng!

Lần này thì càng tăng thêm sự kinh khủng, hắn một hơi làm thịt mười một Minh
Tiên, còn có vạn võ giả Sáng Thế Cảnh, Thăng Hoa Cảnh, Nhật Diệu Cảnh, tinh
khí sinh mệnh chung vào một chỗ sẽ nồng hậu đến trình độ nào a?

Ba ngày sau đó, Chu Hằng liền tạo thành 21 đạo pháp tướng. Đạt tới cực hạn của
Thăng Hoa Đế.

Kế tiếp, chính là trùng kích Sáng Thế Cảnh!

Ngay cả Thiên Kinh đại biểu cho cấp độ võ đạo cao nhất của thê giơi cũng hoàn
toàn nắm giữ, như vậy bình chướng Sáng Thế Cảnh há có thể đỡ nổi Chu Hằng?

Dù sao từ Bắc Tị Thành đến Bắc Hợi Thành cần chừng mười ngày hành trình, hắn
còn có rất nhiều thời gian dùng để đột phá.

Chu Hằng tĩnh tọa, từng đạo minh ngộ dâng lên trong lòng, hắn bắt đầu trùng
kích Sáng Thế Cảnh!

Từ khi hắn phi thăng ở Phàm giới, đến bây giờ đã có tư cách trùng kích Sáng
Thế Cảnh, chẳng qua đã trải qua thời gian năm năm. Năm năm, cho dù là thả vào
Phàm giới, đối với võ giả mà nói cũng là thời gian cực kỳ ngắn ngủi.

Nhưng hắn lại hoàn thành một lần nhảy vọt hoa lệ, mới vào Tiên giới, leo lên
tới 49 Tiên Thành còn giống như chỉ là chuyện ngày hôm qua, nhưng chỉ chớp mắt
hắn sẽ trở thành Sáng Thế Vương!

Mà đáng sợ hơn vẫn là chiến lực của hắn, ngay cả Minh Tiên cũng đều có thể dễ
dàng mạt sát!

Ở trong vòng năm năm lấy được thành tích như vậy, đủ để Chu Hằng kiêu ngạo!

Từ pháp tướng tiến vào thần tướng, đây cũng là một cái bay vọt về chất. Nghiêm
chỉnh mà nói, pháp tướng chỉ tương đương với chuyện võ giả thêm một tay, một
chân; thần tướng mới để cho võ giả có phân thân chân chính, thậm chí là tánh
mạng thư hai, thứ ba!

Ngũ Hành Phù Văn chói mắt phát quang, 21 đạo pháp tướng đang tiến hành dung
hợp, thân thể Chu Hằng tản ra ánh sáng vàng chói mắt, tiến quân về Đại viên
mãn sau cùng của Tiên giới.

Ông! Ông!

Nhật nguyệt lên cao, sau khi hắn đột phá Thăng Hoa Cảnh, tất cả trăng sáng
cùng mặt trời đều dung hợp làm một, lúc này đang bắt đầu khởi động từ trong cơ
thể hắn, hóa thành một vầng trăng sáng, một đạo mặt trời rực rỡ, giống như tồn
tại chân thật vậy.

Pháp tướng không ngừng dung hợp, 21 đạo hư ảnh hoàn toàn hóa thành một thể,
biến thành một đạo bóng người chân thật nhất!

Thần tướng!

Ầm!

Linh khí thiên địa vọt tới, ông ông ông, một đạo lại một đạo thần tướng liên
tiếp hiện lên, trong nháy mắt đạt tới chín đạo!

Sáng Thế Vương 9 tướng!

Tinh khí sinh mệnh mà Hắc kiếm hấp thu được còn không có tiêu hao hết, tiếp
tục tăng tu vi của hắn lên. Đáng tiếc, sau khi đặt chân đến Sáng Thế Cảnh,
tinh khí sinh mệnh vốn to lớn lập tức trở nên không đủ, không ngờ chỉ làm cho
hắn có thêm một đạo thần tướng liền hoàn toàn hao tổn!

Tuy nhiên không có vấn đề gì, sát chiêu mạnh nhất bây giờ của hắn chính là Ngũ
Hành Phù Văn, tu vi cảnh giới của bản thân cũng không phải là trọng yếu nhất!

Hắn vừa lòng cười, sau khi phá vỡ mà vào Sáng Thế Vương, hắn có thể liên tục
sử dụng Ngũ Hành Phù Văn, số lần sử dụng lập tức tăng lên gấp đôi, uy lực cũng
đồng dạng tăng lên gấp đôi! Đáng tiếc, bởi vì pháp tắc không thay đổi, cho nên
lực lượng của hắn tuy rằng lập tức tăng vọt hơn vạn lần, nhưng cũng vẻn vẹn
chỉ tăng uy lực của Ngũ Hành Phù Văn lên gấp đôi!

Đúng như trước hắn liền phát hiện, uy lực thì của Ngũ Hành Phù Văn lớn, nhưng
lại xa xa không bằng Lăng Thiên Cửu Thức!

Trăng có tròn khuyết, đâu có thể nào có chuyện thập toàn thập mỹ?

Hắn rời khỏi Tiên Cư, lúc này phát hiện đã về tới Bắc Hợi Thành, khoảng cách
địa phương xuất quan chỉ có hành trình không đến nửa giờ.

– Di, làm sao ngươi, làm sao ngươi là Sáng Thế Vương?

Lam Long nữ hoàng sau khi liếc mắt quét Chu Hằng một cái, đột nhiên kinh hô
một tiếng, tràn đầy vẻ khó tin.

Kim Long nữ hoàng cũng ngạc nhiên, Sáng Thế Vương, đây là chuyện bất khả tư
nghị cỡ nào!

Sáng Thế Cảnh là cấp độ khó có thể vượt qua mức nào, nhưng tên này ngược lại,
chính là chừng mười ngày liền vượt qua không hề khó khăn, đây quả thực không
phải là người a!

Không hổ là chủ nhân!

– Đừng ngạc nhiên như vậy, cũng không phải chuyện gì lớn lao!

Chu Hằng lạnh nhạt nói, đối với hắn mà nói, dung hợp Ngũ Hành Phù Văn mới là
khó khăn nhất, cũng là chuyện có cảm giác thành tựu cao nhất, sau khi bước ra
một bước này, tiến vào Sáng Thế Cảnh cũng liền như thế.

Kim Long nữ hoàng cùng Lam Long nữ hoàng đều là liếc mắt, chỉ cảm thấy trên
thân Chu Hằng xuyên thấu qua một cỗ hương vị giả ngu nồng nặc.

Mười ngày đã đột phá Sáng Thế Cảnh còn không có gì đặc biệt hơn người?

Điều này bảo các nàng làm sao chịu nổi a!

Cho dù các nàng đều là kiều nữ kiệt xuất nhất trong một chi nhánh của Long Tộc
ở Tiên giới, lúc trước đột phá Sáng Thế Cảnh tốn bao lâu thời gian? Hơn 100
năm! Nhưng đã được ca tụng là thiên tài mười mấy vạn năm mới xuất hiện!

Đây là chuyện các nàng vẫn lấy làm kiêu ngạo từ trước đến nay, nhưng bây giờ
lại bị Chu Hằng đả kích làm cho hoàn toàn không có lòng tự tin! Ghê tởm hơn
chính là, ngay cả thiên tài mười ngày đột phá Sáng Thế Cảnh cũng không coi vào
đâu, các nàng tính là cái gì?

Ngu như heo sao?

Ở bên trong ánh mắt ai oán của hai đại Long Hoàng, bọn họ rời khỏi Bắc Hợi
Thành, cũng không cần tinh thuyền, trực tiếp dùng thân thể trống rỗng vượt qua
tinh không, một ngày sau đó liền tới Tây Hợi Thành.

Chu Hằng thẳng đến Dã Mã Thành, nhạc phụ Dương Thiết Hổ tiện nghi của hắn là ở
chỗ này, thay thế hào môn Phó gia lúc đầu. Hiện tại cường đạo tinh hải kéo
tới, không biết vị cha vợ tiện nghi này có chuyện gì hay không.

Vẻn vẹn chỉ mấy giờ sau, bọn họ liền tới tòa cổ thành này.

Nơi này đã bị cường đạo tinh hải phá được, hết thảy trật tự đều không còn tồn
tại, tường thành sớm đã bị oanh phá, gạch vỡ khắp nơi đều có, không cần thông
qua cửa chính liền có thể tiến vào tòa thành thị này.

Mà so với thảm trạng bên trong thành, phá hư phía ngoài này thật sự là không
đáng giá nhắc tới.

Trong thành, khắp nơi là thi thể, bất kể là nam nữ lão ấu, mà chỉ cần là thi
thể nữ tính trẻ tuổi đều là khỏa thân, hiển nhiên trước khi chết đã bị lăng
nhục, trên mặt ai cũng mang theo biểu tình vô cùng thống khổ, trong ánh mắt u
ám vẫn còn có thể nhìn thấy hận ý không cam lòng.

Cường đạo tinh hải nam nhiều nữ ít, tuy rằng mỗi một đoàn cường đạo đều có
doanh kỹ tồn tại, nhưng sao có thể thỏa mãn được nhiều người như vậy? Bọn họ
tiến vào Tiên Thành, thật giống như con sói đi vào đàn dê, không chút kiêng kỵ
phát tiết thú tính của bọn họ.

Hai đại Long Hoàng đều là lửa giận ngút trời!

Các nàng thân là Long Tộc, vốn sẽ không để ý sinh tồn diệt vong của chủng tộc
khác, bằng không các nàng cũng sẽ không phát động đại chiến ở hơn 300 vạn năm
trước, nhưng thân là nữ nhân, thảm kịch như vậy trước mặt lại là xúc động giới
hạn cuối cùng của các nàng!

Võ giả khi còn sống tránh không được giết chóc, nhưng loại chuyện ác này . . .
Không xứng là người!

Chu Hằng khuôn mặt lạnh lùng, hắn trừ tức giận ra còn có lo lắng, vạn nhất cha
vợ tiện nghi kia có chuyện , Dương Lan Hinh khó tránh khỏi sẽ thương tâm! Hắn
không muốn nhìn thấy nhất chính là nữ nhân của mình thương tâm rơi lệ.

Hiện tại, vô luận là bởi vì lý do nào, hắn cũng phải tiêu diệt những cường đạo
tinh hải này!

Hắn mở thần thức ra, rất nhanh thì đã phong tỏa vài người, sau khi thân hình
nhoáng lên một cái, hắn liền xuất hiện trước mặt của mấy người kia.

– Ai?

Đó là bốn cường đạo tinh hải, lúc này đang ăn uống thả cửa trong một ngôi tửu
lâu. Trong tinh không không ánh sáng không trăng, ít có súc vật cùng thực vật,
bọn họ có rất ít cơ hội ăn uống.

Nhìn thấy Chu Hằng đột ngột xuất hiện, bốn người này tất cả giật mình, không
tự chủ được mà đứng lên.

– Ngồi xuống đi!

Chu Hằng xoay chuyển ánh mắt, khí thế chấn động, bốn người kia lập tức đặt
mông ngồi xuống.

Bốn người này bất quá là Nhật Diệu Vương, đừng nói Chu Hằng có được Tử Diễm
Thiên Long, chỉ là uy áp Sáng Thế Vương của hắn đã không phải là bốn người này
có thể chống cự! Bọn họ nơm nớp lo sợ, đối mặt với Chu Hằng giống như đối mặt
với Thần Linh vô thượng, làm cho bọn họ phát ra sự kính sợ không gì sánh được
từ đáy lòng.

– Trong thành này, còn có người còn sống không?

Chu Hằng hỏi.

– Có! Có!

Bốn người kia liền vội vàng gật đầu.

– Ở đâu?

– Nhốt tại ngoài Bạch Hạc Hạp thành!

Hưu, Chu Hằng bay lên trời, mà ở phía sau hắn, bốn cường đạo tinh hải kia đã
bạo liệt mà chết.

Không cần hắn nói gì, hai đại Long Hoàng đã là theo sát phía sau, ba người rất
nhanh liền đi tới bên ngoài Bạch Hạc Hạp thành. Nơi này lúc trước có vô số
Bạch Hạc đậu ở đây, bởi vậy liền có tên là Bạch Hạc Hạp.

Chỉ thấy hẻm núi trống trải như mặt đất trên quảng trường, đang có mười hai
tên nam nhân quỳ trên mặt đất, trên thân “trống không”, hai tay bị trói sau
lưng, đầu gục xuống đất, trên lưng có một vết thương đỏ bừng.

Có một nam nhân tóc dài tay cầm roi da, đi tới đi lui sau lưng của bọn họ,
quất mạnh một roi, đánh vào mỗi một người, một đạo máu tươi bắn ra, đau đến
mức người nọ run rẩy kêu lên.

Xung quanh bọn họ, có một đám người quần áo rách nát ngồi đó, nữ có nam có,
mỗi người vẻ mặt uể oải, tay chân của bọn họ cũng đeo gông xiềng, xem ra đều
là bị bắt làm tù binh.

Bên ngoài nữa, thì có cường đạo tinh hải cầm đao kiếm, bọn họ là phụ trách
trông coi, nhưng lúc này đang xem trò vui, mang trên mặt nụ cười tàn bạo.

Cha vợ tiện nghi của Chu Hằng đúng là một trong những nam nhân đang quỳ trên
mặt đất.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận