Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 730: Phô trương thanh thế

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Nghe Băng Tâm Trúc vừa nói như vậy, Chu Hằng chỉ biết đại mãng này chính là
phụ thân của Kim Quan Xà lúc trước, cái kia nhỏ cá chạch quả thật nhắc qua cái
gì Thiên Mãng Tiên Quân.

Ngày ấy Kim Quan Xà bị hắn làm thịt sau, Thiên Mãng Tiên Quân lập tức cảm ứng
được, lúc này tức giận đi ra tìm kẻ thù giết chết, mà Băng Tâm Trúc không hay
ho đụng vào .

Nơi đây trừ bỏ thổ dân ra, ngoại nhân có thể vào chính là người nắm giữ Thiên
Kinh, mà Thiên Mãng Tiên Quân ở vùng này chính là bá vương trong bá vương, ai
dám động một sợi lông con nối dòng của nó?

Bởi vậy, trong nháy mắt nhìn thấy Băng Tâm Trúc, Thiên Mãng Tiên Quân liền kết
luận đứa con là người từ ngoài đến giết chết, không nói hai lời liền triển
khai đuổi giết!

Thiên Mãng Tiên Quân chính là Sáng Thế Đế 4 tướng, nếu nơi này không có Hoặc
Thiên phong chế, nó muốn giết Băng Tâm Trúc hoàn toàn ở trong một ý niệm.
Nhưng bây giờ tu vi của nó lại bị ngạnh sinh áp chế đến Thăng Hoa Đế đỉnh
phong.

Băng Tâm Trúc có được Hồng Liên Thiên Kinh, há dễ giết như vậy?

Nàng không địch lại liền bắt đầu chạy trốn, bởi vì chuyện này đối với nàng mà
nói hoàn toàn không sao nói rõ được, nhưng Thiên Mãng Tiên Quân lại làm sao
chịu bỏ qua, một đường đuổi theo, đây là một màn Chu Hằng thấy.

Lại nói tiếp, Băng Tâm Trúc thật sự không hay ho, hoàn toàn là xuất hiện ở
thời gian sai lầm cùng địa điểm sai lầm!

Chu Hằng đồng tình trong lòng một chút, lại không ý tứ nói cho đối phương biết
mình mới là nguồn gốc gây họa, đây không phải tự tìm mắng sao?

Ở sau lưng của bọn họ, Thiên Mãng Tiên Quân rống to, thanh âm lại như long
ngâm. Tràn đầy khí phách, đương nhiên vẫn là phẫn nộ. Nếu cảnh giới của nó
không giải thích được áp chế đến Thăng Hoa Đế. Nó muốn giết hai người này dễ
như trở bàn tay!

– Làm sao bây giờ, căn bản không thoát được nó! Băng Tâm Trúc cau mày nói.

– Đừng nhìn ta, ta chỉ xuất hiện ở thời gian sai lầm cùng địa điểm sai lầm,
ngươi nghĩ biện pháp! Chu Hằng đẩy lại vấn đề.

Băng Tâm Trúc dùng tràn ngập ánh mắt hoài nghi nhìn Chu Hằng, nàng có giết
người hay không nàng khẳng định rõ ràng, nhưng lão mãng hiển nhiên cũng không
giống như làm giả, như vậy khẳng định là người thứ 3 xử lý.

Có thể tiến vào nơi này thật sự ít ỏi. Mà Chu Hằng vừa mới lại xuất hiện vào
lúc này.

– Là ngươi làm ! Băng Tâm Trúc lập tức kêu lên.

Chu Hằng nhăn mặt, nữ nhân thông minh như vậy để làm chi, đây không phải muốn
nam nhân không thích sao? Biết nữ nhân giả bộ hồ đồ mới là nữ nhân cơ trí chân
chính! Ai, nữ nhân này tuyệt không đáng yêu!

– Nói hươu nói vượn, không có chứng cớ ngươi không nên nói lung tung! Hắn
ngôn từ chính nghĩa nói.

– Hắc, bổn sự ngươi nói láo quá kém! Băng Tâm Trúc cười lạnh.

Dựa vào, dễ dàng bị nhìn ra sơ hở như vậy?

Sau lưng, lão xà lại truy gần vài phần, tiếng gầm giận dữ vang lên không dứt,
đủ để cho trái tim Thăng Hoa Vương bình thường đều ngưng đập.

Chu Hằng vốn khó chịu, bị nó vừa hô như vậy thì càng thêm không thoải mái, lập
tức xoay người một cái, hắc kiếm tế xuất. Tiểu phù văn công kích dầy đặc trên
thân kiếm, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Thiên Mãng Tiên Quân, hắc kiếm dương
động, kiếm ý Lăng Thiên Cửu Thức lưu chuyển ở trong người.

Chi!

Thiên Mãng Tiên Quân lập tức dừng lại thân ảnh, nó nhìn Chu Hằng. Trong ánh
mắt chớp động thận trọng, vô cùng càng có một loại sợ hãi không cách nào hình
dung.

Nó có loại cảm giác nếu ăn một kiếm này, vậy nó sẽ hình thần câu diệt!

Loại cảm giác này ở trước khi nó còn không đắc đạo, vẫn chưa hoàn toàn cường
đại, từng vô số lần địa đã cứu tính mạng của nó, bởi vì trong cơ thể của nó có
từng tia tia lửa huyết mạch của rồng, là hậu duệ thần thú cao quý nhất!

Trở thành Sáng Thế Đế sau, loại cảm giác này gần như không xuất hiện qua,
nhưng bây giờ một cái Thăng Hoa Vương nho nhỏ không ngờ cho nó cảm giác kinh
khủng như vậy có!

Bản thân nó trực tiếp quay đầu bước đi.

Phốc!

Băng Tâm Trúc giật mình, đường đường Sáng Thế Đế không ngờ bị Chu Hằng bày một
cái tư thế liền hù chạy? Ở góc độ của nàng không cảm giác được áp lực Lăng
Thiên Cửu Thức, bởi vậy nàng hoàn toàn không thể hiểu được.

– Còn thất thần làm chi, đi mau a! Chu Hằng vội vàng kéo nữ nhân ngốc, hắn
quả thật chỉ phô trương thanh thế, Lăng Thiên Cửu Thức có thể xử lý một cái
Sáng Thế Đế cảnh giới bị áp đến Thăng Hoa Đế hay không?

Hắn hoàn toàn không biết!

Nhưng nếu không thể, giá phải trả là cái mạng nhỏ của hắn, loại ý nghĩa mạo
hiểm này hoàn toàn không có vẫn tốt, may mắn, con đại xà cũng bị hù chạy.

– Nữ nhân ngốc, nhanh! .

– Ngươi, ngươi lại mắng ta? .

– Vô nghĩa, nếu ngươi còn muốn bị kia con đại xà truy giết, ta đây cũng không
ngại lưu lại một mình ngươi, dù sao ta không phụng bồi! .

– Ngươi còn dám nói! Khẳng định là ngươi giết đứa con của nó, mới có thể làm
ta mệt như vậy! .

– Mau trốn, nói mấy thứ này để làm chi! .

Hai người một bên đấu võ mồm một bên chạy cực nhanh, sau mấy phút lành nghề,
phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng rống giận tràn ngập phẫn, giống như
long ngâm, hiển nhiên, con đại xà kia cũng ý thức được khả năng bị Chu Hằng
phô trương thanh thế đánh lừa .

Tuy nhiên, song phương đã kéo ra khoảng cách đầy đủ, kế tiếp Thiên Mãng Tiên
Quân cũng chỉ có thể dựa trực giác theo đuổi bọn họ.

– Chúng ta tìm một chỗ trốn, thối xà muốn đuổi theo cứ cho nó đi loạn truy!
Chu Hằng kéo Băng Tâm Trúc sang hướng khác, Thiên Mãng Tiên Quân chính là Sáng
Thế Đế, tuy rằng bị áp chế đến Thăng Hoa Đế, nhưng tốc độ vẫn nhanh hơn bọn
hắn, hơn nữa còn khí lực dẻo dai, sớm hay muộn sẽ đuổi theo bọn họ.

Bởi vậy, trốn một chút không phải ý kiến hay.

– Buông tay ta ra! Băng Tâm Trúc thì cắn răng nói, tên này sao luôn cầm lấy
tay nàng không ngừng?

– Hư, đừng làm cho thối xà nghe được! .

– … Có tin ta làm thịt ngươi trước hay không? .

– Hắc, ngươi còn thật biết nói đùa, mưu sát chồng có cái gì tốt? .

– Câm miệng! .

Hai người tìm sơn động né vào, bọn họ đều có được Thiên Kinh, một cái sông máu
tràn đầy, một … cái khác thì phóng hồng liên, xua tan ngọn lửa xung quanh.

– Nguyên lai, Huyết Hà Thiên Kinh ở trong tay ngươi! Băng Tâm Trúc khoanh
chân ngồi dưới đất, một thanh kiếm tiên để ngang trên hai chân, ý cảnh cáo
không nói cũng hiểu.

Lúc này Chu Hằng lại không được, Huyết Hà Thiên Kinh từ trong tay hắn đánh ra
ngoài căn bản hoàn toàn thay đổi , nhưng bây giờ là bản thân Thiên Kinh ở vận
chuyển, lộ ra ngoài tướng mạo sẵn có.

Tuy nhiên dù sao cũng không có việc gì, nữ nhân này không phải vợ hắn sao?

Chu Hằng bất động thanh sắc nhích lại gần: – Không tồi, ta quả thật có 1 bộ
Thiên Kinh. Thế nào, chúng ta trao đổi cho nhau quan sát một chút? .

– Không nghĩ tới bảy thế lực lớn Tiên giới bố cục mấy vạn năm, kết quả Huyết
Hà Thiên Kinh lại rơi vào trong tay của ngươi, nếu để cho bọn họ biết, khẳng
định đều ói ra một búng máu! Băng Tâm Trúc nói – Ta không có hứng thú đối với
Thiên Kinh của ngươi! .

– Ngươi không có hứng thú không việc gì, mấu chốt là ta có hứng thú! Chu Hằng
lại nhích thêm 1 tí.

Xoạt, một đạo kiếm khí xẹt qua, hồng liên tràn ra, Băng Tâm Trúc đã bắn người
dựng lên, kiếm tiên bằng thân, mũi kiếm để thẳng cổ họng Chu Hằng: – Cách ta
xa một chút! .

– Ba ngày không đánh đã lớn mật rồi! Chu Hằng cười ha ha, mở ra bàn tay to
chụp tới kiếm phong.

– Lớn mật! Băng Tâm Trúc quát lớn, phía trước chiến với Chu Hằng, trận chiến
đầu tiên nàng dễ dàng thắng được, nhưng thứ hai nàng lại nhất thời chưa chuẩn
bị bị Chu Hằng làm thảm bại, nhưng đây cũng là bởi vì lúc trước nàng không
mang Hồng Liên Thiên Kinh, nếu không có Thiên Kinh hóa giải khí thế Chu Hằng,
dựa lực lượng bản thân nàng há bị thất bại bởi Chu Hằng?

Lúc này bất đồng, vào nơi này nhất định phải mang theo Thiên Kinh, tái chiến
với Chu Hằng nàng có tâm thắng cuộc!

Kiếm phong dương động, hồng liên mạn sinh, hình thành từng đạo ảo ảnh xinh
đẹp.

– Hắc! Chu Hằng ngưng tụ hữu quyền, bình bình đạm đạm đánh ra, nhưng thần huy
màu vàng dương động, hóa phức tạp thành giản đơn.

Thình thịch!

Nắm tay đánh vào trên thân kiếm, một đạo sóng xung kích đẩy ra, Băng Tâm Trúc
lập tức bị chấn lui về phía sau, mà Chu Hằng nhân cơ hội xuất kích, xoạt 1
cái, hai người cuốn thành một đoàn.

Băng Tâm Trúc chỉ cảm thấy trong đầu một mảnh hỗn loạn, tại sao Chu Hằng không
cần khí thế đều lợi hại như vậy?

Thẳng đến ngực truyền đến xúc cảm kỳ diệu, nàng mới tỉnh ngộ lại, cặp vú của
mình không ngờ bị Chu Hằng bóp! Nàng lập tức nổi giận, oanh, khí thế toàn thân
bùng lên, vô số đóa hồng liên tựa như nổi điên, mỗi một đóa đều mang lực phá
hoại tràn ngập tính hủy diệt.

Chu Hằng không sợ, chiến một trận cùng cảnh giới hắn sợ ai, Huyết Hà Thiên
Kinh triển khai, trên người hắn hiện đầy thần mang màu vàng, hoàn toàn đỡ hồng
liên công kích.

Nửa ngày sau, Băng Tâm Trúc cuối cùng ngừng lại, nàng không thể không thừa
nhận, tên nam nhân này tuy rằng đáng ghét tới cực điểm, nhưng ở thiên phú võ
đạo lại yêu nghiệt nghịch thiên!

Không dựa vào khí thế, công bình chiến một trận nàng cũng không phải đối thủ
Chu Hằng.

– Phục tùng? Chu Hằng cắn vành tai của nàng nói, làn gió thơm sâu kín ập vào
mũi.

Dáng người Băng Tâm Trúc thon dài, bộ ngực cũng chỉ đủ nhẹ nhàng nắm chặt, xa
xa không kịp Ứng Mộng Phạm, đặc biệt hùng vĩ như Cổ Tư, nhưng không lớn cũng
không nhỏ, lại đủ xúc cảm, co dãn mười phần, trắng mịn như mỹ ngọc.

Tiếp tục như vậy, hắn sẽ nghiện a!

– Buông tay! Băng Tâm Trúc mắc cỡ đỏ mặt nói, thể chất của nàng đặc biệt mẫn
cảm, giữa hai đùi đã nổi lên ẩm ướt.

– Lại để cho ta sờ một hồi! Chu Hằng cò kè mặc cả.

Băng Tâm Trúc thiếu chút nữa ngã ngửa, tên này chiếm tiện nghi quá mức a? Chỉ
là bây giờ quyền chủ động hoàn toàn ở trong tay Chu Hằng, đừng nói chỉ là sờ
sờ, dù làm ra chuyện quá đáng hơn nàng cũng không có cách nào ngăn cản a!

Nghĩ đến đây, thân thể nàng không khỏi run lên, loại chuyện đó nàng hoàn toàn
không có chuẩn bị a!

Chu Hằng gắt gao ôm nàng cùng một chỗ, nàng biến hóa như vậy sao thoát được
ánh mắt của hắn, không khỏi cười cười: – Như thế nào, có phải đang suy nghĩ
chuyện song tu gì hay không? Ngươi rất không ngoan a! .

Ta phi!

Băng Tâm Trúc đá một cái, đối với lưu manh đùa giỡn mình, lại còn ngậm máu
phun người! Nàng quay đầu, trách mắng: – Buông tay .

Kháng nghị của nàng lập tức vùi lấp ở miệng Chu Hằng, bởi vì thân nàng đã bị
Chu Hằng ôm.

Ông, đầu của nàng dường như lập tức nổ tung, tê tê loạn loạn, hoàn toàn không
có một tia suy nghĩ.

– – – – – – – – – – oOo- – – – – – – – – –

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận