– Bớt phiền đi! Hoặc Thiên tiện tay vỗ một cái.
– Ui da! Lam Long nữ hoàng lập tức lăn ra đất, đợi nàng bò dậy, khí tức trên
người hoàn toàn biến mất, lại biến trở lại thành bộ dạng thiếu nữ ngây thơ mơ
hồ trước đó.
Chu Hằng không khỏi thầm hô đáng tiếc, thừa lúc Lam Long nữ hoàng “tỉnh” lại,
lẽ ra phải hỏi nàng chút chuyện. Ví dụ như nàng có phải thật sự nhận ra thân
phận của Hoặc Thiên, hoặc là tung tích của Long Đế cùng bốn đại Long Hoàng
khác.
Không có khí thế của Lam Long nữ hoàng chống lại, khí tức của Chu Vũ Hà trên
bầu trời lại lan ra từng đợt, như cả một mảnh đại dương quét khắp Bắc Ngọ
Thành.
Duy trì suốt nửa ngày, thẳng đến khi hút gần cạn linh khí của đại lục này, Chu
Vũ Hà mới mở mắt ra, từ trên cao hạ xuống dưới.
– Chúc mừng Vũ Hà lão tổ! Người Chu gia đều mừng rỡ không thôi hô lên.
– Cũng may là nhờ Chu Hằng! Chu Vũ Hà toát ra vẻ áy náy, hắn là người được
lợi, hiểu rõ mảnh xương kia quý giá cỡ nào! Tuy rằng hắn hoàn toàn không hiểu
phù văn trên đó, nhưng chỉ quan sát một chút liền làm hắn thu được lĩnh ngộ
đầy đủ, một hơi đột phá Sáng Thế Hoàng, đủ thấy nó quý giá cỡ nào!
Nhưng vì trị thương của hắn, Chu Hằng lại không chút do dự chuyển tặng!
Đây là ơn lớn cỡ nào?
Tuy rằng người một nhà không nói hai bên, nhưng Chu Hằng không phải con cháu
trực hệ của Chu Vũ Hà, mà là hậu nhân huynh đệ của hắn! Hắn làm trưởng bối còn
chưa cho quà gặp mặt gì cũng thôi, lại còn lấy đi một thứ quý báu không thể
nào nói hết của hậu bối, hắn làm sao không biết ngượng như thế?
Nếu đã không thể trả lại phù văn cho Chu Hằng, như vậy Chu Vũ Hà chỉ còn một
biện pháp bồi thường Chu Hằng, đó là không tiếc mọi giá bảo bọc Chu Hằng, dù
cho Chu Hằng muốn chọc một lỗ trên trời, hắn cũng sẽ chống lưng!
Ánh mắt người Chu gia nhìn Chu Hằng đều tràn đầy cảm kích cùng nhiệt tình, bởi
vì ngay từ đầu bọn họ tiếp nhận Chu Hằng, là bởi Chu Hằng cùng là hậu nhân của
Vạn Cổ Đại Đế, mọi người đều máu mủ tình thâm!
Nhưng dù sao cũng chỉ vừa gặp, muốn nói cảm tình thì cũng không sâu đậm bao
nhiêu. Nhưng sau khi trải qua chuyện trị liệu cho Chu Yên Nhiên, bọn họ hoàn
toàn coi Chu Hằng là người mình, bây giờ Chu Hằng chẳng những làm Vũ Hà lão tổ
thoát khỏi tẩu hỏa nhập ma, lại còn hỗ trợ hắn tiến vào Sáng Thế Hoàng, điều
này làm bọn họ trào dâng cảm kích không thôi!
Tiểu tử này, thật sự là phúc tinh của Chu gia mà!
– Tổ gia, linh khí toàn bộ đại lục này cũng bị ngài hút sạch rồi, chỉ sợ
Tuyệt Tiên Thành sẽ nhanh chóng chú ý tới! Một vị Thăng Hoa Hoàng Chu gia nói.
– Ha ha ha! Dù cho Tuyệt Tiên Thành không tìm tới lão phu, lão phu cũng muốn
đi tìm bọn họ!
Chu Vũ Hà hừ một tiếng, nghĩ tới lão cha bị nhốt, hắn không khỏi tràn đầy giận
dữ, khí tức Sáng Thế Hoàng cuồn cuộn tuôn trào.
– Rời khỏi đây trước, tìm một chỗ an trí đã, lão phu đi giúp Đại Đế thoát
vây!
– Xuất phát thôi!
Bình thường mọi người đều ở trong Tiên Cư, thật ra cũng không cần thu dọn cái
gì, phủi mông là có thể đi ngay.
Bọn họ đi Bắc Tị Thành.
Không trải qua kiểm tra tư cách thông thường, Chu Vũ Hà tự mình đứng ra, một
đoàn thần thức quét qua, tạm thời ngưng đọng ý thức của mọi người gần đó, chờ
bọn họ ngông nghênh đi qua, người ở chỗ này mới tỉnh lại.
Đối với những người này, bọn họ chỉ cảm thấy mình khựng lại một chút, không có
chút hoài nghi gì.
Mọi người Chu gia vẫn tìm một sơn cốc an trí, tiếp theo là bao nhiêu người đi
Tuyệt Tiên Thành.
Ấn theo ý Chu Vũ Hà, lần này chỉ cần một mình hắn đi là đủ, Tuyệt Tiên Thành
là chỗ cường giả tối cao Tiên giới tụ tập, đừng nói Sáng Thế Đế, ngay cả tồn
tại siêu Sáng Thế Đế cũng có số lượng kha khá!
Lần này hắn cũng không phải đi đại náo, mà chỉ là nghĩ cách cứu ra Vạn Cổ Đại
Đế, bởi vậy đông người thì lại không tiện.
— Có lẽ bốn Sáng Thế Vương còn hỗ trợ được hắn, những người khác chẳng
những không có tác dụng, lại còn thành kéo chân.
Nhưng mà chuyến đi này cũng có nguy hiểm tương đối, Chu Vũ Hà không muốn để
cường giả gia tộc sẩy chân trong này, bởi vậy kiên quyết không cho bốn đại
Sáng Thế Vương đi theo! Nhưng đối với yêu cầu đi cùng của Chu Hằng, Chu Vũ Hà
lại không thể nào từ chối!
Bởi vì chỗ dựa của Chu Hằng còn lớn hơn hắn!
Bên cạnh hắn đã có một siêu Sáng Thế Đế, hơn nữa còn cómột nhân vật càng thêm
sâu không lường được, đó là đại năng chân chính có thể tiện tay đánh ngã siêu
Sáng Thế Đế!
Hai cô nàng này tuyệt đối là giúp đỡ siêu cấp!
Hơn nữa, Chu Hằng còn có thể trực tiếp chứng thực Dược sư thập tinh, dùng thân
phận “hợp pháp” chạy vòng vòng trong Tuyệt Tiên Thành, dò hỏi rất nhiều chuyện
bí ẩn, thuận tiện vượt xa Chu Vũ Hà – Sáng Thế Hoàng quả thật không tính là
cao thủ tuyệt đỉnh trong Tuyệt Tiên Thành!
Tổng hợp các nguyên nhân trên, Chu Vũ Hà đành phải đồng ý cho Chu Hằng đi
theo, bằng không lần này hắn đi ra cứu Vạn Cổ Đại Đế, tính khả năng vô hạn gần
bằng 0!
Thật ra Chu gia cường giả xuất hiện lớp lớp, nếu Chu Vũ Hà có thể nhẫn nhịn
đến lúc đột phá Sáng Thế Đế rồi đi cứu người, như vậy sẽ nắm chắc hơn nhiều,
hơn nừa dù không cứu được cũng có thể trở ra toàn thân.
Thường nói giữ được núi xanh, lo gì không có củi đốt. Nhưng thân làm con, Chu
Vũ Hà làm sao chịu được khổ sở đợi thêm ít nhất 1 vạn năm nữa!
Từ Sáng Thế Hoàng đến Sáng Thế Đế, 1 vạn năm có thể đột phá đã coi như là
thiên tài, kỳ tài, yêu tài rồi!
Sau khi có quyết định, Chu Hằng liền xuất phát một mình, Chu Vũ Hà thì cùng
chúng nữ, con lừa đen vào chờ trong Tiên Cư của hắn. Dù sao chỗ đó quá lớn,
lúc trước cả vạn thân thể Huyền Âm cũng chứa đủ, thêm một lão gia tự nhiên
không thành vấn đề.
Nếu phải dùng thân phận Dược sư thập tinh tiến vào Tuyệt Tiên Thành, Chu Hằng
quyết định làm việc lớn lối. Hắn gọi Hồ Mị ra, vị Thứ Huyết Mân Côi này là đại
tiểu thư gia tộc Thăng Hoa Hoàng, tự nhiên càng rõ tình huống Tiên giới hơn
hắn.
Thật ra Hồ Mị đến từ Nam Thìn Thành, tuy nhiên thiên kiêu danh chấn Tiên vực
như nàng, sao chưa từng đi Tiên Thành bậc cao khác, làm một hồi thiên kiêu
không ai sánh bằng?
Bằng không, danh hiệu 5 đại Nhật Diệu Vương mạnh nhất của nàng từ đâu ra?
Nếu nàng cũng thành nữ nhân của Chu Hằng, hơn nữa quả thật một lòng trung
thành với Chu Hằng, Hoặc Thiên cũng không khỏi nhìn nàng bằng ánh mắt khác,
không tiếc bản thân tiêu hao nhất định, ban cho nàng thể chất mạnh mẽ.
Hiện tại, Hồ Mị đã đạt đến 15 vầng mặt trời!
Vốn cực hạn của nàng cũng chỉ 12 vầng mặt trời, nhưng sau khi thể chất tăng
lên, nàng một hơi đạt đến cực hạn “kỷ lục” Tiên giới, làm nàng hưng phấn không
thôi! Tuy nhiên, đây cũng là cực hạn của nàng, tiếp theo nàng chỉ có thể đột
phá Nhật Diệu Hoàng.
Nàng kính sợ Hoặc Thiên, nhưng đối với lại càng thêm sùng bái Chu Hằng.
Bởi vì Hoặc Thiên lợi hại hơn nữa thì chẳng phải cũng là nữ nhân của Chu Hằng
hay sao? Có thể thu phục được nữ nhân như Hoặc Thiên, không phải Chu Hằng càng
lợi hại hơn?
Trọng lực ở Tị Tiên Thành có cấp bậc Thăng Hoa Vương, Chu Hằng liền bế Hồ Mị
lên, một đường bay vút.
Vưu vật này có thân thể nóng bỏng đầy đặn, cái mông tròn cứ ấn vào dưới người
Chu Hằng, còn thường cọ cọ mấy cái, cọ xát Chu Hằng tuôn ra lửa, hung tợn ngắt
bộ ngực lớn của nàng mấy cái, thế mới làm nàng mị nhãn như tơ mà yên phận.
Nhưng nàng cũng chỉ yên phận được một hồi, một lát sau lại cọ tới cọ lui, cuối
cùng chọc giận Chu Hằng, lột quần áo nàng ấn xuống mặt đá hung hăng trừng phạt
một buổi chiều, thế mới làm nàng nhũn ra như bùn nằm phịch trong lòng hắn,
không dám khiêu khích hắn nữa.
Vài ngày sau, bọn họ đi vào một tòa chủ thành, Chu Hằng tìm đến Hiệp hội Dược
sư bản địa, trực tiếp yêu cầu chứng thực Dược sư thất tinh.
Dược sư thất tinh, ở Tiên giới đã được coi như đại nhân vật, đủ để sánh vai
với Sáng Thế Vương, làm cho Thăng Hoa Đế cũng phải ra sức nịnh nọt.
Bởi vậy, khi Chu Hằng bắt đầu luyện đan, có không biết bao nhiêu Dược sư chạy
tới quan sát, bọn họ tự nhiên đã sớm nghe nói qua vị “Dược Tôn chuyển thế”
trong truyền thuyết, nhưng tận mắt thấy, bọn họ vẫn bị kinh hãi.
Đan, còn có thể luyện như vậy sao!
Xem qua Chu Hằng luyện đan như làm bừa, những Dược sư này đều như bị giáng một
đòn mạnh, mỗi người như chết cha chết mẹ, nhân sinh quan bị vặn vẹo, nhưng
tiếp theo bọn họ đều trở nên cuồng nhiệt!
Dược Tôn chuyển thế!
Đó tuyệt đối là Dược Tôn chuyển thế, ai dám nói không phải bọn họ liều mạng
với kẻ đó!
Hiệp hội Dược sư Bắc Tị Thành còn chưa có tư cách trực tiếp chế tạo minh bài
Dược sư thất tinh, cái này cần Hiệp hội Dược sư Mão Tiên Thành tham dự, lại do
bọn họ phát ra. Vì thế, Chu Hằng chờ thêm ba ngày ở Bắc Tị Thành.
Ba ngày này, khách sạn chỗ hắn đông nghịt.
Thăng Hoa Vương bình thường không thấy đâu lại xông ra liên hồi, nháo nhào tới
tặng lễ quý giá, có người chỉ muốn chắp nối quan hệ, có người lại muốn mời Chu
Hằng giúp luyện đan, nhưng đều không có ngoại lệ, bọn họ đều rất hạ mình.
Nói nhảm, mặc kệ tu vi Chu Hằng thấp thế nào, nhưng người ta là chuẩn Dược sư
thất tinh đó!
Dược sư thất tinh, đây là khái niệm gì?
Có thể nói chuyện ngang hàng với Sáng Thế Vương, ngay cả Thăng Hoa Đế cũng
phải cung kính mời gọi! Đối mặt với nhân vật như vậy, ai còn dám ngông ngênh?
Chọc giận một vị Dược sư thất tinh, người ta chỉ cần vài phút là có thể kéo ra
cả đống lớn Thăng Hoa Đế, huỷ diệt một gia tộc Thăng Hoa Vương, Thăng Hoa
Hoàng chỉ như trò chơi!
Thậm chí gia tộc Thăng Hoa Đế cũng có khả năng bị diệt, chỉ cần vị Dược sư
thất tinh kia chịu trả giá đắt – ví dụ như phục vụ cả đời ột gia tộc.
Chu Hằng không để ý tới những người này, hiện tại hắn đang chìm đắm trong lĩnh
ngộ pháp tướng, ba ngày qua ngoài ngẫu nhiên lăn giường với Hồ Mị, thời gian
còn lại đều tập trung đột phá cảnh giới tiếp theo.
Hắn đã đạt đến mức Nhật Diệu Đế viên mãn, lúc này chỉ thiếu lĩnh ngộ bí mật
pháp tướng mà thôi.
Trước đó Chu Hằng đã quan sát pháp tướng của rất nhiều người Chu gia, lúc này
trong lòng đã có hướng đi khái quát, nhưng vẫn còn thiếu một chút đến khi chân
chính đi lên một bước, giống như hắn đã chạm đến cánh cửa, làm sao cũng không
đi vào được.
Điều này làm cho hắn rất buồn bực.
– Đừng chán nản như vậy, Thăng Hoa Cảnh, Sáng Thế Cảnh, phải lĩnh ngộ bí mật
pháp tướng cùng thần tướng, đó là khó nhất trong khó nhất, rất nhiều cường giả
bị nhốt mấy vạn năm cũng bình thường! Cũng chỉ có rất ít người mới lĩnh ngộ
được bí mật pháp tướng trước khi khô cạn thọ nguyên, một bước lên trời, nhưng
có người lại ảm đạm mất đi, người chết bặt tăm!
Hồ Mị an ủi, cuộn trong lòng hắn như con mèo nhỏ.
Ngửi mùi hương mê người của nàng, Chu Hằng vươn một tay qua cổ áo, chiếm lấy
ngọn núi thịt mà một bàn tay của hắn cũng không nắm hết, dùng sức xoa nắn.
– Tới đây, thả lỏng một chút! Hồ Mị thâm tình nhìn nam nhân này, ưỡn cao bộ
ngực ngạo nghễ, làm cho Chu Hằng có thể xoa nắn thoải mái hơn.
Hai người nhanh chóng động tình hòa với nhau làm một.
———-oOo———-