Chu Hằng luyện hóa tinh khí sinh mệnh trong hắc kiếm một chút, cũng chỉ không
đến nửa giờ liền thu công.
Lúc trước hắn ăn rất nhiều Ngân Long Ngư, nhưng cũng không trực tiếp tăng lên
mà là lắng đọng trong cơ thể hắn từng điểm từng giọt, chỉ là thiếu một cơ hội
đột phá. Hiện tại sau khi luyện hóa tinh khí sinh mệnh của Ngô Đông, rốt cuộc
khiến cho chất biến.
Ông!
Hắn sinh ra vầng mặt trời thứ 10 mặc dù hiện tại còn chỉ vẻn vẹn là một điểm
sáng nhỏ! Nhưng đột phá chính là đột phá, lực lượng của hắn lập tức tăng lên
gấp đôi!
10 vầng mặt trời liền chạm tới vách ngăn cảnh giới, chỉ cần lại hình thành một
vầng mặt trời, hắn liền có thể chân chính đánh xuyên vách ngăn cảnh giới, về
lực lượng đều không kém Nhật Diệu Hoàng 1 vầng mặt trời!
Tu luyện càng lên cao càng khó!
Chu Hằng thở dài. Hiện giờ một gã Nhật Diệu Vương 9 vầng mặt trời đối với nâng
cao tu vi của hắn cũng không phải là rất rõ ràng, lần này có thể đột phá đến
10 vầng mặt trời hoàn toàn là bởi vì lúc trước ăn rất nhiều Ngân Long Ngư, lúc
này mới từ lượng biến tạo thành chất biến.
Chí bảo trong thiên địa vĩnh viễn không phải là võ giả mà là những linh vật
không thể tu luyện kia!
Tỷ như Thiên Địa Quả mà con lừa đen ăn!
Khác không nói, chỉ nhìn con lừa đen mấy lần đột phá sau khi tiến vào Tiên
Nhân Cảnh là biết, hiệu năng của viên linh quả này quả thật là nghịch thiên!
Giết chóc có thể thành đạo, nhưng cái gọi là giết một người là tội, giết vạn
người là hùng, giết 9 triệu tức là hùng trong hùng! Muốn đi đạo giết chóc
tuyệt đối là máu tươi nhuộm người, giết ra một vùng biển máu!
Chu Hằng không sợ giết chóc, nhưng hắn cũng không thích giết chóc. Hắn là vì
võ mà sinh, không phải là vì giết mà sinh!
Lại nói tiếp, thiếu niên sát ý Chung Cổ Phong kia càng thích hợp giết chóc
thành đạo hơn so với hắn!
Chu Hằng nghĩ một hồi liền không tra tấn đầu óc nữa. Rất đơn giản, hắn sẽ
không vì tu luyện mà nhập ma đi giết người, chỉ giết người nhìn không vừa mắt!
Hai người một lừa tiếp tục đi tới. Lại sau gần nửa ngày, bọn họ tìm được dòng
suối lửa thứ hai. Chu Hằng cường thế lộ ra hết, dòng suối này tự nhiên trở
thành của bọn họ.
Trên đời này không có tường không lọt gió, mà trận chiến giữa Chu Hằng và Ngô
Đông lại bị rất nhiều người tận mắt nhìn thấy, tin tức rất nhanh liền truyền
khắp ngọn núi lửa này, tất cả mọi người đều nghe nói đại danh của Chu Hằng.
Nhưng nếu nói sợ Chu Hằng thì cũng không chắc, bởi vì cũng không phải là tất
cả mọi người đều tin tưởng “lời đồn” này.
Dù sao, Chu Hằng ở trên tinh thuyền của Hồ Mị còn chỉ là Nguyệt Minh Đế 13
vầng trăng, đây là điều bị mấy ngàn đôi mắt nhìn thấy, cũng không có khả năng
sai! Hiện tại rồi lại nói hắn trở thành Nhật Diệu Vương 9 vầng mặt trời, đây
không phải là nói khoác lung tung sao?
Thời gian mới một tháng, đột phá Nhật Diệu Vương đều chưa chắc có thể làm
được, huống chi là tăng vọt lên Nhật Diệu Vương 9 vầng mặt trời!
Không phải mỗi một thế lực đều có bối cảnh lớn, nhưng nơi này cũng không thiếu
hào môn Thăng Hoa Cảnh. Muốn tế ra mấy món Tiên khí Nhật Diệu Cảnh lại là dư
dả. Lại do Nhật Diệu Hoàng, Nhật Diệu Đế thậm chi Thăng Hoa Vương khống chế,
cho dù cảnh giới bị áp chế thì lại thế nào. Sức bền liên miên không dứt, chỉ
riêng hao tổn đều có thể hao chết mọi Nhật Diệu Vương!
Nhật Diệu Vương chí tôn quả thật rất cường đại, nhưng ở trong này cũng không
có nghĩa là tuyệt đối vô địch!
Ngay cả đám người Nhất Kiếm Phá Thiên đều không phải là vô địch, như vậy càng
không phải e ngại Chu Hằng.
Đám người Chu Hằng hút khô suối lửa thứ hai rồi tiếp tục một đường tìm kiếm.
Trên đường đi gặp được rất nhiều người, có một số kiêng kỵ sự cường đại của
hắn lựa chọn né tránh mũi nhọn, có một số thì cũng không tin lời đồn, cứ muốn
phân cao thấp với Chu Hằng. Kết quả tự nhiên chỉ có một chữ chết.
Nơi này cũng không chỉ có suối lửa và võ giả, còn có sinh vật thần kỳ từ lửa
thai nghén ra. Chúng nó giống như là một bộ phận của ngọn núi này. Chỉ cần
không phải là một đòn giết chết, chúng nó có thể lập tức hấp thu ngọn lửa trị
liệu thương thế, tốc độ khôi phục nhanh kinh người.
Trong chúng nó rất nhiều đều là rất thù hận đám người từ ngoài đến như Chu
Hằng, thường xuyên phát động công kích sắc bén. Bị giết một bộ phận, nhưng
cũng tạo thành thương vong thật lớn cho đám võ giả. Ít nhất có mấy trăm bị
đánh thương, thậm chí giết chết!
Nhưng không có người bởi vậy rút lui, vì cường đại, chỉ cần có một đường hy
vọng bọn họ liền nguyện ý đi liều mạng. Trừ phi hoàn toàn không có hy vọng.
Chu Hằng giết rất nhiều võ giả, cũng giết rất nhiều quái vật lửa, trở thành
nhân vật hung uy mạnh nhất trong ngọn núi lửa này. Đừng nói võ giả thấy hắn
phải nhượng bộ lui binh, cho dù đám hung vật lửa kia cũng không dám chủ động
trêu chọc hắn.
Sau khi hút khô bảy dòng suối lửa, đám người Chu Hằng đã đi tới phía dưới ngọn
núi cao nhất của dãy núi này.
Ngọn núi này thoạt nhìn không giống tầm thường, bởi vì những ngọn núi khác bốc
lên đều là lửa đỏ rực, mà nơi này sôi trào lại là lửa màu xanh. Độ nóng rất
cao, sóng nhiệt đều có thể đem Nhật Diệu Vương đốt cháy.
Chu Hằng và con lừa đen đều đem cường độ linh lực hộ thể tăng lên một chút, để
chống đỡ sức nóng càng ngày càng kinh người này.
– Trong ngọn núi này tất có dị hỏa! Hỏa Thần Lô ở trong đan điền của Chu Hằng
hưng phấn nói.
Chu Hằng cũng rất cao hứng. Nếu cho Hỏa Thần Lô cắn nuốt dị hỏa lần nữa, liền
có hai lần cơ hội ra tay, khiến hắn lòng tin đầy đủ. Nếu là một lần, dùng hết
là xong, một người lý trí sẽ luôn an bài tốt đường lui ình vào mọi lúc.
Bọn họ lên núi, số lượng suối lửa nơi này nhiều hơn địa phương khác, nhưng
người có thể tới nơi này cũng đều là cường giả. Càng có quái vật tương đương
đáng sợ, ở trong hoàn cảnh đặc thù này có thể tạo thành uy hiếp rất đáng sợ.
Lúc này ngay cả Chu Hằng đều không dám khinh thường. Chiến lực của hắn quả
thật cường đại, nhưng thân thể còn chưa cường đại đến trình độ có thể phớt lờ
Nhật Diệu Vương oanh kích. Nếu sơ suất một cái bị đánh trúng một lần cũng
không phải là chuyện tốt gì.
Phù văn trị liệu tuy rằng cường đại nhưng cũng tuyệt đối không có khả năng cứu
lại người chết!
Chu Hằng lại chiến mấy trận, gặp phải cường địch vướng tay. Đây tuyệt đối là
pháp tướng của vương giả nào đó, thậm chí thần tướng, thúc giục Tiên khí bậc
cao lại thêm kéo dài liên miên không dứt, suýt nữa đều đem hắn trấn áp!
[CHARGE=3]May mắn phù văn nhỏ công kích phát uy, hắn vì chính mình đánh ra một
con đường sống. Song phương kiêng kỵ lẫn nhau, cũng không tiếp tục đấu giằng
co.
Sau khi hút khô suối lửa thứ 9, thể chất của Chu Hằng đạt tới điểm tới hạn,
rốt cuộc đột phá nhảy vọt tiến vào trình độ Nhật Diệu Vương!
Bùng!
Hắn từ dòng suối phóng người mà lên, toàn thân ánh vàng tỏa chói mắt, giống
như từ vàng đúc thành.
– Ha ha ha ha… Con lừa đen và Băng Tú Lan đều cười lớn, bởi vì Chu Hằng sau
khi hoàn thành bay vọt về thể chất lần này, thần cốt trong cơ thể hắn cũng
ngưng thật đến cực hạn. Mà không có kim loại mới bổ sung, hình thể của hắn rút
nhỏ suốt một khoảng lớn!
Hắn hiện tại thoạt nhìn như một thiếu niên 12, 13 tuổi. Lại thêm da thịt bóng
loáng như ngọc, tóc đen nhánh tỏa sáng, thật sự giống như một kim đồng tuấn
mỹ.
Điều này tự nhiên khiến cho con lừa đen và Băng Tú Lan cười lớn, quá thú vị!
Chu Hằng thở dài, hắn bức thiết cần tinh hoa kim loại để khôi phục bộ dạng vốn
có. Nếu không với bộ dạng này về nhà, còn làm sao lên giường của các nàng Ứng
Mộng Phạm?
– Còn cười nữa, ta liền đem các ngươi trấn áp tuốt! Hắn buồn bực nói.
– Không cười nữa! Con lừa đen che miệng.
– Ta cũng không cười! Băng Tú Lan thì đã nằm rạp xuống đất, dùng hai tay vỗ
mạnh mặt đất.
– Các ngươi vẫn là cười đi, bộ dạng này nhìn càng khiến người khó chịu! Chu
Hằng thở dài.
– Hắc hắc hắc! Băng Tú Lan và con lừa đen đều cất tiếng cười xấu xa.
Suối lửa này còn chưa bị hút khô nhưng Chu Hằng đã không dám tiếp tục, nếu
không hắn tiếp tục ngưng thật thần cốt, chẳng phải là sẽ biến thành bộ dạng 10
tuổi thậm chí là 5, 6 tuổi?
Hắn ngồi sang một bên, chờ đợi Băng Tú Lan và con lừa đen hút khô dòng suối
này.
Tuy nhiên, tuy rằng thể hình hắn hiện tại trở nên rất là buồn cười, nhưng
phòng ngự của hắn quả thật xuất hiện biến hóa về chất.
Với cường độ thể chất của hắn hiện tại ít nhất đủ để chịu đựng một đòn toàn
lực của Nhật Diệu Vương 7 vầng mặt trời mà không có việc gì. Nhưng Nhật Diệu
Vương vượt qua cực hạn thì không nằm trong số đó. Như đám người Nhất Kiếm Phá
Thiên, Hàn Sương công tử vẫn như cũ có thể tạo thành uy hiếp rất lớn đối với
hắn.
Nhưng điểm mạnh nhất của Chu Hằng trước giờ đều không phải là phòng ngự của
hắn mà là chiến lực!
Đánh với cùng cấp, hắn không sợ bất luận kẻ nào!
Nhàn rỗi vô sự, hắn bắt đầu tiếp tục đề cao tổ hợp phù văn của Huyết Hà Thiên
Kinh.
Hiện tại thể chất của hắn tăng lên, số tổ hợp phù văn tự nhiên cũng có thể
tăng trưởng theo.
Phù văn trị liệu tăng lên tới 76 đạo, hai loại phù văn công kích thì đều đạt
tới 99 đạo. Lại lần nữa nâng cao lực công kích và năng lực trị liệu của hắn.
Lại thêm đột phá về thể chất, có thể nói công, phòng, trị liệu ba đường đồng
loạt tịnh tiến.
Không có cái động không đáy như hắn hấp thu vật chất thần tính trong suối lửa,
con lừa đen và Băng Tú Lan mất thời gian tròn ngày rưỡi mới hút khô dòng suối
lửa này. Bọn họ tiếp tục trèo lên trên.
Trên đường đi không có suối lửa khác, nhưng càng tới gần đỉnh độ nóng càng
cao, con lừa đen đã bị ép vận chuyển ra toàn lực, lại thêm thân thể bị suối
lửa không ngừng rèn luyện mới khó khăn lắm chống đỡ được ngọn lửa khủng bố
này.
Chu Hằng phỏng chừng, nếu là thể chất bình thường, có thể tới nơi này cũng chỉ
có Nhật Diệu Vương 7 vầng mặt trời.
Đáng tiếc là, cho dù đi tới nơi này cũng không gặp được Hỏa Hồ Đào gì gì kia.
Bọn họ cũng không phải là người thứ nhất lên tới đỉnh núi, phía trên này có
một cái thiên trì (ao trời: ao trên đỉnh núi). Không tính là bao la bát ngát
nhưng so với suối lửa phía dưới thì lớn hơn rất nhiều. Đang òng ọc toát bọt
khí, đốm lửa tung bay.
Người không tính là nhiều, không tính đám người Chu Hằng cũng chỉ 8 người mà
thôi.
Độ nóng trong thiên trì này khẳng định càng cao, như con lừa đen có thể đi tới
nơi này chính là cực hạn. Mà Băng Tú Lan lại càng là dựa vào một món Tiên khí
thần bí trên người chống đỡ, cho dù đi tới nơi này cũng chỉ có thể nhìn mà
than thả, nào có thể xuống dưới ao?
Con lừa đen vội muốn chết, nhảy tới nhảy lui. Cái này tương đương với nhìn
thấy một món bảo vật vô chủ lại cách một cái lạch trời, làm nó buồn muốn chết.
– Tiểu tử. Thiên trì này vô cùng có khả năng nối thẳng bên trong thân núi!
Hỏa Thần Lô ở trong đan điền nói, trong giọng nói lộ ra một tia hưng phấn và
chờ mong.
Chu Hằng gật gật đầu. Hắn tuy rằng không muốn tiến thêm một bước rèn luyện thể
chất, nhưng hiện tại xem ra hắn phải xuống ao tìm tòi một chuyến.
Hắn rảo bước đi hướng thiên trì, nhưng khi đi tới trước ao ba trượng, 8 người
trong ao đều dõi mắt nhìn về phía hắn. Mỗi một ánh mắt đều lộ ra áp lực vô
cùng cường đại.
Tám người này đều là Nhật Diệu Vương vượt qua cực hạn, càng có khả năng là
cường giả Nhật Diệu Hoàng, Nhật Diệu Đế, Thăng Hoa Cảnh năm đó chính là Nhật
Diệu Vương 8 vầng mặt trời, 9 vầng mặt trời, 10 vầng mặt trời. Lúc này tuy
rằng cảnh giới bị áp chế nhưng khí thế vẫn khủng bố như cũ.
Tám đại cường giả không quen nhau, chiến lực chân thật cũng có thể khác biệt
trời vực, nhưng ở địa phương đặc thù này bọn họ có thể dễ dàng cho phép nhau
tiến vào thiên trì này chính là một loại khẳng định đối với thực lực của đối
phương.
Thiên trì tuy rằng rất lớn, nhưng vật chất rèn thể bên trong cũng là có hạn.
Có thể bớt một người chia sẻ tự nhiên là tốt hơn so với thêm một người.
Chu Hằng muốn tiến vào phải chứng minh hắn có tư cách như vậy trước đã!