Quách Vũ Hậu cùng Tử Anh Minh hai tay đều là nhảy múa, Thần chích hiện lên ở
đỉnh đầu, hoàn toàn thôi phát chiến lực của bản thân đi ra ngoài, tốc độ hơi
chậm của bọn họ lập tức tăng nhiều, chẳng những đuổi kịp Chung Cổ Phong ba
người, lại có thể bỏ rơi ba người ở phía sau.
Chung Cổ Phong ba người lại là không sốt ruột chút nào, bọn họ tuyệt sẽ không
bởi vì người khác mà nhiễu loạn tiết tấu của mình.
Loại thí luyện này bước ra từng bước thì trọng lực sẽ bạo tăng, tiết tấu là vô
cùng trọng yếu.
Nắm giữ một tiết tấu tốt, có thể để cho chính mình đi được xa hơn.
Quách Vũ Hậu cùng Tử Anh Minh càng đi càng nhanh, bỏ rơi ba người phía sau
càng ngày càng xa, bọn họ đã không dừng lại được. Đợi cho sau khi lực lượng
bản thân phát huy đến mức tận cùng, hai người dừng ở trên tảng đá thứ 56, đây
chính là chỉ thiếu ba bước so với Trương Ngọc Đình, hơn nữa bọn họ còn không
có tế xuất ra Tiên khí!
Đến lúc này cũng không cho phép bọn họ giấu giếm, không vào cũng chỉ có thể
lui! Hai người tới tấp tế xuất ra Tiên khí bậc à gia tộc đặc biệt ban cho bọn
họ vì chuyến này, một tấm ngọc và tơ lụa đã sứt mẻ cùng một cái bình ngọc
trắng noãn, sau khi tế ra, ngọc và tơ lụa di chuyển xung quanh Tử Anh Minh,
ánh sáng vàng bắn ra, bao quanh bảo vệ hắn, mà bình ngọc trong tay Quách Vũ
Hậu thì rơi ra từng giọt cam lộ, một giọt một giọt hạ xuống liền tạo nên một
đạo gợn sóng trên tảng đá.
Tiên khí vận chuyển, hai người vẫn duy trì thế hát vang tiến mạnh, một hơi
xông lên tảng đá thứ 73, nhưng bước chân của bọn họ tuy rằng giơ lên, lại chậm
chạp không thể thả xuống phía dưới, một bước này bước ra có thể sẽ ép vỡ bọn
họ!
Mấu chốt đây mới là tảng đá thứ 74!
Nếu như là một khối cuối cùng, vậy bọn họ còn có thể tiếp tục liều mạng, vượt
qua chính là thắng lợi. Nhưng tình huống hiện tại cho dù là vượt qua còn có 26
tảng đá nữa, vẫn giống như lạch trời.
Bọn họ ngừng lại, rồi lại không cam lòng lui bước, dựa vào Tiên khí cắn răng
chống đỡ.
Chung Cổ Phong ba người thì đi tới trên tảng đá thứ 50, ông, Chung Cổ Phong
cùng Nguyên Thiếu Hoàng đồng thời tế xuất ra 5 vầng trăng tròn! Ngoài dự đoán
của mọi người là, Tra Tuế phía sau lại cũng xuất hiện đạo trăng tròn thứ năm,
tranh nhau khoe sắc với Chung Cổ Phong hai người.
Chu Hằng đầu tiên là ngẩn ra, nhưng lập tức liền âm thầm gật đầu. Hai sư phụ
của người này đều là Thăng Hoa Vương, đồ đệ dạy dỗ ra làm sao có thể bại bởi
gia tộc Nhật Diệu Cảnh?
Hắn cũng nên bắt đầu rồi!
Chu Hằng sải bước khởi hành, trong nháy mắt liền đi qua 16 tảng đá, ông, sau
lưng của hắn dâng lên một vầng trăng tròn!
– Nguyệt Minh Đế!
Chung Cổ Phong, Quách Vũ Hậu, Tử Anh Minh chờ với mọi người từng tiếp xúc với
Chu Hằng lúc trước hừ nhẹ một tiếng, lúc đó bọn họ đã cảm ứng được Chu Hằng có
khí tức Nguyệt Minh Đế, chỉ là tận mắt thấy lại là một loại rung động khác!
Tên này, lúc trước vẫn chỉ là Nguyệt Minh Hoàng thập tứ luân mà thôi, làm sao
có thể hoàn thành đột phá từ Nguyệt Minh Hoàng đến Nguyệt Minh Đế trong thời
gian ngắn ngủi như vậy?
Mới trôi qua vài ngày mà thôi a!
Tốc độ tinh tiến như vậy chính là yêu nghiệt như Tra Tuế, Chung Cổ Phong,
Nguyên Thiếu Hoàng cũng dâng lên một loại mặc cảm.
Vầng trăng càng nhiều, khi tiến vào cảnh giới kế tiếp liền có thể lập tức hình
thành thêm vài vầng trăng, giống Nguyệt Minh Hoàng thập tứ luân thì vừa tiến
vào Nguyệt Minh Đế ít nhất có thể trực tiếp lấy được 3 vầng trăng tròn, vầng
trăng tinh thuần giống Chu Hằng như thế, thậm chí có thể trực tiếp lấy được 5
vầng trăng!
Chu Hằng đi tới không nhanh không chậm. Hắn cũng có tiết tấu của mình, từng
đạo trăng tròn phía sau lần lượt dâng lên, 2 luân, 3 luân, 4 luân, 5 luân!
Hắn chạy song song cùng với Chung Cổ Phong ba người!
Quả nhiên là Nguyệt Minh Đế ngũ luân!
Chung Cổ Phong ba người đều có đoán trước như vậy, Nguyệt Minh Hoàng 14 luân,
vầng trăng nếu như tinh thuần, một bước tiến vào Nguyệt Minh Đế ngũ luân cũng
không ngạc nhiên! Nhưng đoán được cùng nhìn thấy lại là hai việc hoàn toàn
khác nhau, bọn họ lại chấn kinh lần nữa.
Tử Anh Minh cùng Quách Vũ Hậu đã là nỏ mạnh hết đà, hoàn toàn thối lui ra khỏi
tranh đoạt. Vốn là tam phương tranh hùng, hiện tại bởi vì Chu Hằng gia nhập đã
biến thành bốn phương loạn chiến, đến tột cùng ai sẽ trổ hết tài năng, hay
hoặc là ngã vào đều ngã xuống trước cửa ải cuối cùng biến thái này của Tuyệt
Tiên Thành?
Chung Cổ Phong ba người thu hồi chú ý đối với Chu Hằng, đồng loạt đạp bước ra,
tiếp tục đi tới.
Sau khi tiến lên năm bước, bọn họ đồng thời dừng lại, lực lượng 5 vầng trăng
cũng chỉ có thể chống đỡ bọn họ đi đến nơi này. Ba người nhao nhao triển khai
tiên thuật, từng phiến từng phiến thần huy xoay chuyển. Bọn họ đều như Thần
Minh chuyển thế, ở trong tầng thứ Nguyệt Minh Đế này, bọn họ đã đến gần vô
địch!
Vầng trăng của Chu Hằng tinh thuần nhất, 5 vầng trăng đủ để chống đỡ hắn đi về
trước hai đến ba tảng đá. Nhưng hiển nhiên Chung Cổ Phong ba người cũng còn
không có xuất toàn lực, hắn cũng không muốn lộ ra ngoài thực lực chân thật của
mình quá sớm, tay phải vừa chuyển, đánh về tảng đá ở dưới. Phiên Thiên Chưởng
đã tế ra.
Ầm!
Tảng đá này tuyệt đối chắc chắn, nếu không cũng đỡ không nổi khi mọi người thi
triển tiên thuật cuồng oanh loạn tạc, Phiên Thiên Chưởng đánh ra chỉ là phản
kích kình phong mãnh liệt, nhưng cổ kình phong này lại có trình độ tương đối
đủ để triệt tiêu trọng lực mà Chu Hằng phải chịu. Để hắn tiếp tục đi tới.
Bốn người cùng thi triển sở học, từng bước đi tới, nhưng nhân lực cũng có tận
cùng, bốn người dừng ở tảng đá thứ 67.
Còn muốn đi về phía trước, bọn họ hoặc là tế ra Tiên khí, hoặc là tăng lực
lượng của bản thân lên nữa!
Tỷ như Chu Hằng, hắn còn có 3 vầng trăng tròn không có vận chuyển, mà hắn tin
tưởng Chung Cổ Phong tuyệt đối còn ẩn tàng vầng trăng, hơn nữa tuyệt đối sẽ
không ít hơn hắn!
– Thứ đồ hư này còn có chút ý tứ!
Sát khí của Chung Cổ Phong xoay chuyển, vẫn không có tế ra Tiên khí, dưới tình
huống tăng lực lượng lên lại đi về phía trước hai tảng đá nữa! Chớ xem thường
hai tảng đá này, dưới trạng thái cực hạn, chính là một khối tảng đá đều là khó
có thể vượt qua, tựa như thanh niên ban đầu kia, trực tiếp bị áp gãy tay cùng
xương đùi, bây giờ còn đang rên rỉ kêu rên!
Nguyên Thiếu Hoàng cùng Tra Tuế đều là biến sắc, mọi người hiện tại đồng dạng
đều là lực lượng 5 vầng trăng tròn, nhưng Chung Cổ Phong không dựa vào ngoại
lực, đi hai bước về phía trước, có nghĩa là cấp độ 5 vầng trăng, bọn họ đều
bại bởi thiếu niên sát ý dã tính này!
Sát ý lại có thể dùng như vậy!
4 người chung quanh đều là cả kinh kêu lên, Nguyệt Hoa Liên nghiễm nhiên đã
trở thành trận tranh phong của Nguyệt Minh Cảnh đệ nhất đế, đây là một vinh
quang vô thượng, ai cũng muốn lấy danh hiệu này đeo vào trên đầu của mình.
Chiến ý của Chu Hằng rừng rực, đồng dạng bước ra một bước, hai bước, chạy song
song với Chung Cổ Phong!
Tên này tại sao cũng yêu nghiệt như thế?
Tinh Phong Thí Luyện lần này là chuyện gì xảy ra, lực áp quần kiêu lại không
phải cường giả Quách Vũ Hậu cùng Tử Anh Minh mọi người công nhận, mà là vài
người chưa từng có nghe nói qua!
Ai biết Nguyên Thiếu Hoàng là ở Tiên Thành nào? Chung Cổ Phong lại là từ đâu
nhô ra? Còn có Chu Hằng kia là thần thánh phương nào? Người mà mọi người biết
rõ chính là Tra Tuế, chính là đồ đệ của hai vị Thăng Hoa Vương, nhưng hào
quang của hắn lại bị che kín hoàn toàn!
Trong mắt Nguyên Thiếu Hoàng lóe lên một đạo không cam lòng, cuối cùng đưa tay
vỗ vỗ ngực, một đạo u quang hiện lên, khí tức của hắn bỗng tăng trưởng một
mảng lớn, một vầng trăng tròn mới dâng lên ở phía sau hắn!
Nguyệt Minh Đế lục luân!
Quả nhiên, hắn cũng che dấu số lượng vầng trăng, nếu không như thế nào lại
được Chung Cổ Phong coi là kình địch?
Chung Cổ Phong cười ha ha, nói:
– Nguyên Thiếu Hoàng, xem ra ta còn đánh giá cao ngươi! Ngươi, không xứng là
địch cùng ta!
Nguyên Thiếu Hoàng giận dữ, nhưng sự thật thắng hùng biện, hắn quả thật kém
hơn nếu so với Chung Cổ Phong, điều này làm cho hắn không lời nào để nói.
Phía sau Tra Tuế đồng dạng cũng xuất hiện vầng trăng thứ sáu, hắn cũng không
có dấu diếm vầng trăng của mình, chỉ là lúc trước chưa từng phải toàn lực ứng
phó chiến đấu, hắn căn bản cũng không cần hoàn toàn phát huy ra lực lượng của
chính mình..
– Chu Hằng, ngươi không có cô phụ chờ mong của ta, để cho ta nhìn ngươi một
chút xem đến tột cùng ngươi có thể đạt tới trình độ nào!
Chung Cổ Phong cũng vỗ lên lồng ngực của mình, ông ông ông, từng đạo u quang
chớp động, phía sau hắn liên tục không ngừng có vầng trăng mới xuất hiện.
Luân thứ sáu, luân thứ bảy, luân thứ tám, luân thứ chín, luân thứ mười!
Nguyệt Minh Đế thập luân!
Mọi người đều biết hắn khẳng định dấu diếm thực lực, nhưng ai cũng không nghĩ
tới số lượng vầng trăng hắn che dấu không phải một luân hai luân, mà là tổng
cộng 6 luân!
Nguyệt Minh Đế bát luân chính là một biến hóa về chất, đối với Nguyệt Minh Đế
thất luân là nghiền ép tuyệt đối, mà Nguyệt Minh Đế thập luân tuy rằng không
có khả năng đánh xuyên qua hàng rào Nhật Diệu Cảnh, nhưng càng không thể nào
là người mà Nguyệt Minh Đế bình thường có thể địch lại.
– Ha ha ha ha, ai có thể chiến một trận cùng ta?
Chung Cổ Phong cất tiếng cười to, dưới chân càng không ngừng đi tới, 10 vầng
trăng tròn chuyển động, hắn cho thấy tư thế oai hùng vô địch của cấp bậc
Nguyệt Minh Đế chân chính.
Tra Tuế thở dài, xoay người liền lui.
Hắn thực ra còn có một vầng trăng không có vận chuyển đi ra, nhưng Nguyệt Minh
Đế thất luân cùng Nguyệt Minh Đế thập luân có bất đồng trên bản chất, cho dù
hắn xuất ra Tiên khí thì như thế nào, Chung Cổ Phong chẳng lẽ không có sao?
Hắn không phải là người không chấp nhận nổi thất bại!
– Chung Cổ Phong, trên đời này không phải chỉ có ngươi mới là thiên tài!
Nguyên Thiếu Hoàng cũng mở cấm chế trên người mình ra, một đạo lại một đạo
trăng tròn nhảy ra, hắn cũng đồng dạng là Nguyệt Minh Đế thập luân!
Cừ thật!
Trong lòng Chu Hằng âm thầm tự giễu, dường như là hắn kém một chút, chỉ có 8
vầng trăng!
Chung Cổ Phong cùng Nguyên Thiếu Hoàng đều là hiển lộ ra hết thực lực, bọn họ
đi nhanh tới trước, nhất định phải có được Nguyệt Hoa Liên!
Tảng đá thứ 87!
Hai người đồng thời đứng ở vị trí này, nhưng sau khi Chung Cổ Phong hơi dừng
lại một chút, lại là bước ra tảng đá thứ 88, sát ý của hắn lại lập công, chỉ
là đến nơi này cho dù là sát ý của hắn cũng chỉ có thể khiến hắn đi thêm một
bước mà thôi.
Ông! Ông!
Hai người cũng đều tế xuất Tiên khí, Chung Cổ Phong dùng là hai thanh chủy
thủ, mà Nguyên Thiếu Hoàng dùng một thanh trường thương màu tím.
Hưu hưu hưu, hai thanh chủy thủ vũ động tạo ra từng con Tiểu Long màu xanh,
xoay tròn quay quanh Chung Cổ Phong, thỉnh thoảng trợn tròn đôi mắt, hiển lộ
ra hết khí phách. Mà Nguyên Thiếu Hoàng xoay tròn trường thương, đại khai đại
hợp, kình phong tạo thành từng con Bạch Hổ, gầm gừ như sấm.
Dưới uy lực của Tiên khí, bước chân tạm dừng của hai người lại đi tới.
Nguyên Thiếu Hoàng dừng ở tảng đá thứ 97, mà Chung Cổ Phong thì dừng lại ở
tảng đá thứ 98.
Nhưng đây đã là cực hạn của hai người!
Người chung quanh thấy một màn như vậy, đều là kìm lòng không đặng mà nuốt
ngụm nước miếng, phát ra một tiếng “cô”. Không phải Tuyệt Tiên Thành không cho
người thí luyện nhận được Nguyệt Hoa Liên, mà đúng là bọn họ quá yếu!
Nếu là có ai có thể đánh vỡ cực hạn chân chính, có được 11 vầng trăng tròn,
như vậy dưới sự trợ giúp của Tiên khí tuyệt đối có thể đi hết một trăm tảng
đá, ngắt lấy Nguyệt Hoa Liên!
Đáng tiếc, mọi người tại chỗ không có một người nào là Nguyệt Minh Đế thập
nhất luân!
Chu Hằng hít một hơi thật sâu, tiếp tục đi tới.